Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 2383: Tây Lý Nhĩ hi sinh

An Lâm đã có ý chí tất thắng.

Quang Minh chính xác là rất mạnh, Thái Sơ Quang cũng một lần trở thành ác mộng đối với hắn, thậm chí phá vỡ gạch hợp kim Hỗn Độn và kính Chu Tước của hắn, nhưng mà vậy thì lại thế nào, bây giờ hắn không cần phải sợ nữa.

Hử? chờ đã...

Kính Chu Tước?

An Lâm yên lặng lấy kính Chu Tước đã bị đánh vỡ tan tành từ nhẫn không gian ra, nhìn mặt kính vỡ vụn hắn lâm vào trầm tư.

"Tiểu Tước... Cô vẫn ổn chứ?"

"Không ổn, đã chết rồi."

Một giọng nói đầy ai oán vang lên.

"Hừ! Cho dù anh làm cho tôi gương vỡ lại lành, nhưng mà tình cảm giữa chúng ta cũng rất khó gương vỡ lại lành!" Giọng nói non nớn đầy ai oán của Tiểu Tước lại vang lên.

Tất cả tiểu đồng bọn đều có chút sợ sệt.

"Việc này đã vượt ra khỏi phạm vi nhận thức của tôi rồi." Hắc Thạch cũng ngơ ngác mà trả lời.

Hắn cất kính Chu Tước vào lại nhẫn không gian, làm xong, hắn mới đưa mắt nhìn về vô hạn Quang Minh ở phía Đông, sau đó nói với các chiến hữu bên cạnh: "Đi thôi, chúng ta đi chăm sóc cho cái gọi là Thiên Thần Quang Minh!"

An Lâm nhẹ nhàng vuốt mặt kính bị vỡ một cái, vô số mảnh vỡ của mặt kính rơi vãi khắp nơi nhanh chóng hội tụ, một lần nữa trở lại trên mặt của kính Chu Tước, gợn sóng màu đen bao phủ mặt kính, khoảng một giây hắc ám liền rút đi, sau đó một mặt gương hoàn chỉnh không tì vết lại xuất hiện trước mắt mọi người một lần nữa.

Ầm ầm...

Nghe được giọng nói này, rốt cuộc An Lâm mới thở phào một hơi, sau đó có chút áy náy nói: "Lúc ấy tình huống khẩn cấp, tôi cũng thật sự rất bất đắc dĩ, thật sự vất vả cho cô rồi..."

Chiến trường bên kia với Thiên Thần Quang Minh, kỳ thật không phải là chiến lực ở cấp bậc Sáng Thế có thể tham gia được, cho dù là Sáng thế Thần Linh, thì cũng tùy thời đều có khả năng bị vẫn lạc.

"Cái này... Hắn sửa nó như thế nào vậy?" Lưu Kim trợn mắt không thể tin được hỏi.

Kính Chu Tước cũng không lên tiếng.

An Lâm nghe vậy thì cũng chỉ cười cười mà không nói lại gì.

Toàn bộ trời xanh đột nhiên biến thành một mảnh đỏ sậm, hơn nữa còn bắt đầu có mưa máu rơi xuống.

Hắc ám này là vạn năng hay sao? Vậy mà còn có thể hoạt động như keo dính cơ đấy, hơn nữa còn là keo dính sửa lại loại vũ khí cao cấp hơn cả thần khí nữa.

Vùng đất Chân Ma càng là đỏ sậm xuống, âm thanh nức nở nghẹn ngào vang lên, như vừa khóc vừa kể lể điều gì.

Bầu trời phía xa, đột nhiên ngay sau đó co rút lại.

Một cỗ âm thanh rền rĩ của tất cả trời đất đột nhiên vang lên.

Vẫn lạc! !

Thiên Địa đại đạo đang rên rĩ, đó là sự bị thương còn lớn hơn so với Hợp Đạo vẫn lạc, bị thương vô tận cũng tại thời khắc này dâng lên trong lòng hàng tỉ sinh linh.

Nó trước giờ vẫn luôn cực kỳ sùng bái Tây Lý Nhĩ, Coi Tây Lý Nhĩ như là tín ngưỡng của mình, lại không ngờ tới một người cường đại như vậy cũng sẽ vẫn lạc,

"Dị tượng không chỉ ảnh hưởng đến toàn bộ đại lục Thái Sơ, mà còn vượt qua ranh giới, lan tràn ra vô hạn tinh vực, đây chẳng lẽ là Thiên Đạo di tượng mới?" Chúc Âm Lão Tổ cũng hoang mang không thôi.

An Lâm cả người đều sững sờ đứng nguyên tại chỗ.

"Đây... Đây rốt cuộc là phát sinh chuyện gì?" Lưu Kim mở to hai mắt noi.

Sáng tạo ra liên quân Phá Thiên, đánh vỡ Thiên Đạo, cuối cùng trở thành Thiên... Cho dù là dã tâm, hay là thực lực, thì trong số tất cả những cường giả mà hắn đã gặp, không một ai có thể so sánh được.

An Lâm chưa từng luận bàn với Tây Lý Nhĩ, nhưng cũng biết Tây Lý Nhĩ tuyệt đối là người cực kì cường đại, gần như là sự tồn tại vô địch có thể xem thường toàn bộ đại lục Thái Sơ được!

Hắn cũng không tiếp xúc nhiều lắm với Tây Lý Nhĩ, nhưng cũng coi như là bạn bè có chút giao tình với nhau, càng là những chiến hữu luôn kiên định đứng trên cùng một mặt trận.

Nhưng một giây sau, bổn nguyên thiếu khuyết, tuyên cáo Thần Linh vẫn lạc bắt đầu truyền khắp toàn bộ đại lục Thái Sơ, thậm chí toàn bộ vũ trụ!

Loại chuyện này, nó rất khó để tiếp nhận.

Thật ra, tất cả sinh linh của đại lục Thái Sơ đều rất khó tiếp nhận, mà ngay cả Huyết tộc, Hư Linh tộc, hay là kể cả đám địch nhân đang đối nghịch với liên quân Phá Thiên cũng đều không thể tin được. Chúng suy đoán Tây Lý Nhĩ sẽ thất bại, nhưng tuyệt đối không ngờ được Tây Lý Nhĩ sẽ chết!

Sáng thế đỉnh phong, đệ nhất cường giả của Chân Ma tộc, đệ nhất Thiên Tử của liên quân Phá Thiên, người lãnh đạo đầu tiên của Phá Thiên, cứ như vậy chết rồi sao?

Chân Ma tộc Chí Cao Thần, Tây Lý Nhĩ.

Lăng Cổ Ma Tôn quỳ rạp xuống đất, đã nhịn không được gào khóc thành tiếng.

Tư Vũ Ma Đế càng là thần sắc ngốc trệ, trên mặt vẫn là thần sắc không cách nào tiếp nhận được sự thật, run rẩy nói: "Không... Tây Lý Nhĩ đại nhân... Không thể nào..."

Tất cả Chân Ma tộc, đều khóc không thành tiếng.

Nhưng chính là một sự tồn tại vĩ đại như vậy, nói vẫn lạc liền vẫn lạc sao?

Đột ngột như vậy.

Không để cho mọi người có thời gian để kịp phản ứng.

Rõ ràng hắn đã hoàn thành nhiệm vụ bên này, đang chuẩn bị đi qua hỗ trợ kia mà...

"Không đúng... Tây Lý Nhĩ vẫn lạc, vậy Trần Trần chẳng phải là..."

An Lâm trong lòng khẽ run lên, liền nói ngay: "Chúng ta mau đi thôi! !"

Xẹt! ! !

An Lâm hóa thành một đạo ánh sáng xuyên qua bầu trời, dùng tốc độ cực kỳ khủng khiếp bay về hướng Tử Tinh di tích, tốc độ nhanh đến mức các bước nhảy không gian cũng không theo kịp!

Các Sáng Thế Thần Linh cũng đều phục hồi tinh thần lại, lập tức thu liễm bị thương, đi theo phía sau An Lâm, bay nhanh về hướng Tử Tinh di tích.

Kiếm Diệu Ma Đạo đã đứt gãy thành hai nửa, thân hình có vô số lỗ máu nhìn thấy mà giật mình, có hàng tỉ vết thương, xương tay xương đùi đều đã nát bấy đứt gãy... Nhưng ngay cả như vậy, nó vẫn không có ngã xuống, hay là đội trời đẹp đất đứng đấy, đắm chìm trong

Ma thân không đầu cao lớn hàng triệu trượng, vẫn cầm kiếm hiên ngang đứng đó.

tượng trước mắt.

Toàn bộ thành viên của liên quân Phá Thiên đều đỏ hoe hai mắt, thậm chí tâm trạng sụp đổ, rơi lệ không ngớt, ngơ ngác nhìn cảnh

Bi thương bao phủ toàn bộ vùng đất rộng lớn.

Cùng đất đầy trời bao phủ bởi mưa máu kịch liệt.

Mặc dù bọn họ không thể tham gia chiến đấu, nhưng đây cũng là trận chiến quyết định vận mệnh của đại lục Thái Sơ, cho nên bọn họ vẫn rất coi trọng và muốn theo dõi.

"Haizzz... Không thể ngờ được, người có hi vọng nhất có thể đạt tới cảnh giới cao hơn Sáng Thế của đại lục Thái Sơ, cứ như vậy lại vẫn lạc rồi, thật đáng buồn, đáng tiếc biết bao." Đạo Đức Thiên tôn liên tục lắc đầu nói.

"Cho dù hắn thất bại, nhưng Tây Lý Nhĩ vẫn là một sự tồn tại đáng để cho tôi phải kính ngưỡng." Lục Áp Đạo Quân lắc đầu thở dài, lại nhìn về phía Đạo Đức Thiên tôn cách đó không xa nói, "Tuy mục đích muốn trở thành Thiên của hắn là vì bản thân mình, nhưng khẳng định cũng có một phần, là vì chúng sinh của đại lục Thái Sơ."

"Vì đại lục Thái Sơ mà chết, chỉ mình điểm ấy thôi thì tôi và ông cũng đã không thể làm được rồi."

Đạo Đức Thiên tôn cũng khẽ gật đầu, hiển nhiên cũng đồng ý với cách nói của Lục Áp Đạo Quân.

Bọn họ có cuộc sống dài đằng đẵng Cô vùng tiêu dao tự tại, có thể tự do tự tại bên ngoài thế giới này, nhìn như không bị trói buộc bởi bất kể điều gì, nhưng xét đến cùng, vẫn là băn khoăn quá nhiều thứ nên mới không dám ra tay mà thôi.

Tây Lý Nhĩ không giống vậy, hắn muốn sáng tạo ra một kết cục hoàn toàn khá. Tuy đã thất bại, vẫn lạc, nhưng hắn đã làm được chuyện mà rất nhiều Sáng Thế Thần Linh khác đều không dám làm!

Chuyện này, cũng sẽ có người, truyền thừa xuống dưới cho người đời sau biết được!

Tử Tinh di tích.

Đạo Đức Thiên tôn và Lục Áp Đạo Quân cũng nhanh chóng đuổi kịp.

Mọi chuyện bắt đầu vượt ra ngoài tầm kiểm soát rồi, không chỉ có liên quân Phá Thiên gặp phải nguy cơ thật lớn, ngay cả liên quân Bổ Thiên, nói không chừng cũng phải để Quang Minh Nữ Thần đến định đoạt số phận mất thôi.

Cô căn bản không thể ngờ được Tây Lý Nhĩ sẽ vẫn lạc trong tình huống này, hơn nữa còn là bị Nữ Thần Quang Minh giết chết, Nữ Thần Quang Minh này đến cùng là đã mạnh đến mức độ nào rồi?

Tâm trạng của Nữ Oa cũng cực kì trầm trọng.

Tiểu Hồng Linh không thể nào chống cự cái bị thương của thiên địa này, trong đôi mắt to thanh tịnh tràn đầy nước mắt, nắm chặt lấy ống tay áo của Nữ Oa, hiển nhiên là rất sợ hãi.

Nữ Oa mang theo tiểu Hồng Linh cấp tốc đuổi theo.

mưa máu.

Ma thân không đầu này chính là Tây Lý Nhĩ sinh cơ đã không còn, bổn nguyên đã bị tiêu diệt hết.

Cơn mưa máu vẫn đổ xuống không ngớt.

Chân thân to lớn đến hàng triệu trượng của Quang Minh Nữ Thần, hoàn mỹ như viên ngọc lưu ly, như một kẻ chiến thắng cầm trên tay đầu của Chân Ma, đưa mắt nhìn sang người thiếu niên mặc áo vải, lộ ra nụ cười thản nhiên.

"Bây giờ..."

"Đến lượt ngươi..."
Bạn cần đăng nhập để bình luận