Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 2387: Đạo bản thể của Quang Minh.

Thay đổi đột ngột như vậy khiến cho chúng sinh đang yên lặng xem cuộc chiến đều trở nên mờ mịt không hiểu.

"Xảy ra chuyện gì vậy? Tại sao Thiên Thần Quang Minh lại tự cầm kiếm đâm mình?"

"Trời ạ, không phải nàng luẩn quẩn trong lòng muốn đi tìm chết đó chứ? Cho dù biết là đánh không lại nhưng cũng không cần tự sát ngay tại đây chứ?"

"Nữ Thần Quang Minh chắc chắn sẽ không từ bỏ như vậy, trong chuyện này nhất định có điều kỳ lạ gì đó!"

Chúng sinh nhìn thân thể Quang Minh cao gần một triệu trượng kia, sau khi bị kiếm Tàn Phá Thiên Đạo đâm qua, thân thể bắt đầu trở

nên run rẩy dữ dội, trong miệng phun ra một ngụm máu tươi màu vàng, ắt hẳn đã bị trọng thương.

Hiển nhiên, Thiên Thần Quang Minh tự mình đâm mình là sự thật!

Hành động này của nàng không khỏi khiến An Lâm ngẩn ra.

Nhưng chỉ trong một cái chớp mắt này, tay của Thiên Thần Quang Minh lấy một tốc độ không thể tưởng tượng nổi di chuyển, năm ngón tay nắm chặt, trong lúc điện quang hóa thạch* đã cầm lấy Ám Hắc Viên Hoàn đang xoay tròn cực nhanh kia!

Thân thể của Nữ Thần Quang Minh tiếp tục Co rút lại, cuối cùng một lần nữa lại biến thành dáng vẻ của Nguyệt Dạ Chân Vương, chẳng qua chiếc váy đen bó chặt eo đã biến thành màu vàng, mái tóc dài đen nhánh xõa xuống đã biến thành màu bạch kim, khí thể bộc lộ ra bên ngoài nhanh chóng tăng vọt, cuối cùng tăng vọt đến mức ngay cả An Lâm cũng khó có thể quan sát đánh giá...

Lúc này, Ám Hắc Cửu Nguyễn Hoàn đã xé rách hư không, dừng ở trước mặt nàng.

Lưỡi nhọn của Viên Hoàn chém vào lòng bàn tay của Nữ Thần Quang Minh, phóng ra Hắc Ám lan rộng rồi nổ mạnh khắp nơi, nhưng nháy mắt đã bị điểm sáng tinh khiết tới cực hạn ngăn chặn!

Muốn đi tìm chết, vậy phải khiến nàng được chết hoàn toàn!

Khí thế của nàng từ vô cùng khủng bố biến thành vô cùng nội liễm, quanh người tỏa ra vầng sáng nhàn nhạt, giống như ánh mặt trời ngày xuân, khiến cho hàng tỉ chúng sinh cảm nhận được sự tốt đẹp và hy vọng vô vàn.

Chẳng qua hắn cũng sẽ không cho Thiên Thần Quang Minh có cơ hội tiếp tục làm chuyện gì khác, Ám Hắc Cửu Nguyên Hoàn vạch ra một đường quỹ đạo màu đen nhánh, tiếp tục chém về phía đầu của Nữ Thần Quang Minh.

Sát chiêu mạnh nhất của An Lâm là Ám Hắc Cửu Nguyễn Hoàn bị Nữ Thần Quang Minh miễn cưỡng dùng một tay nắm chặt khiến nó ngừng xoay tròn.

Nữ Thần Quang Minh ngước mắt, nhìn thấy công kích vô cùng chí mạng kia, vòng sáng Quang Minh trên đầu đột nhiên tỏa ra ánh sáng rực rỡ trước nay chưa từng có. Thân thể của nàng cũng thu nhỏ lại, từ chiều cao triệu trượng đã lập tức thu nhỏ lại ngàn lần.

Bị thương nặng, tất nhiên phải chém thêm một đao chứ.

"Ken két ken két..."

Lần đầu tiên chúng sinh nhìn thấy Thiên Thần Quang Minh, chính là loại cảm giác này.

Cực hạn sát ý, cực hạn sắc nhọn, cực hạn hắc ám! Nếu là trước kia, Thiên Thần Quang Minh cho tới bây giờ vẫn không có một chút phòng bị nào, giây tiếp theo chắc chắn sẽ bị cắt thành từng mảnh.

Nhưng mà đối với đám người An Lâm mà nói, nữ nhân đang đứng ở trước mặt này khiến cho bọn họ cảm thấy vô cùng khủng hoảng, thậm chí ngay cả Cơ thể cũng không nhịn được mà run rẩy theo bản năng.

Tay trái của Nữ Thần Quang Minh rút thanh kiếm Tàn Phá Thiên Đạo đang đâm vào ngực mình ra, vết thương trong nháy mắt khép lại, | biến thành bộ dáng hoàn mỹ không tỳ vết.

Người này xinh đẹp cỡ nào, tốt đẹp cỡ nào chứ...

Đó chính là ý nghĩa thực sự về sự tồn tại của thế giới này!

Chư Thiên Vạn Giới, Sơn Quang Thủy Sắc, Chúng Sinh Bách Thái, Phong Hỏa Lôi Quang, Thời Không Biến Ảo,... hễ là những thứ mà An Lâm có thể tưởng tượng và không thể tưởng tượng đầu hiện ra ở phía đằng sau nữ tử.

"Tự ngươi khiến người bị trọng thương, chính là để dùng đạo bản thể?" An Lâm ổn định thương thế trong cơ thể, lạnh giọng hỏi.

Đạo bản thể của Thiên Thần Quang Minh!!!

Nó liên tục hướng về phía thiên đạo đang sụp đổ. Dưới sự che phủ của ánh sáng, thời không giống như bị đình trệ, những mảnh nhỏ của phiến đạo giống như bị ấn vào nút tạm dừng, tất cả đều ngừng sụp đổ!

Bọn họ biết, giờ phút này bản thân đang phải đối mặt với điều gì.

Thiên Thần Quang Minh muốn dựa vào sức lực của một mình mình để lật đổ chiến cuộc sao?

"Dưới tình huống chịu sự áp chế thấp nhất của thiên đạo, đây chính là trạng thái tột cùng của quyền hành chí cao Quang Minh sao?" An Lâm nhìn cảnh tượng không khác gì thần tích này, không khỏi cũng có chút thất thần.

"Đây là loại lực lượng gì vậy..." Chủ trì Phá Thiên - Trần Trần không khỏi lộ ra vẻ mặt khiếp sợ. Trong lòng hắn rất rõ ràng, loại thủ đoạn khiến cho thiên đạo sắp sụp đổ đột nhiên dừng lại, không biết cao minh gấp bao nhiêu lần việc khiến cho thiên đạo tiếp tục sụp đổ.

Có vô số dị tượng xuất hiện ở phía đằng sau nữ tử.

"Đúng vậy, tuy rằng chiến đấu chính diện ta cũng có phần thắng, nhưng ta không có thời gian, ta muốn trận chiến này kết thúc sớm một chút." Nữ Thần Quang Minh cười cười, buông Ám Hắc Viên Luân đã sứt mẻ ra, lòng bàn tay hướng về phía bầu trời đã sụp đổ, bình thản nói: "Dừng lại đi, thiên đạo sụp đổ."

Một lời nói là vạn vật sinh.

Thiên Chi Du Lệnh ngay lập tức khiến bầu trời xuất hiện vô số ánh sáng tinh khiết.

Tựa như, đó chính là tất cả.

Đồ vật căn nguyên của An Lâm bị hư hại, hắn bị phản phệ, lục phủ ngũ tạng giống như bị xé rách. Trong tình trạng bị thương nặng, hắn không khỏi phun ra một ngụm máu tươi.

Ám Hắc Cửu Nguyễn Hoàn của An Lâm đột nhiên bị Thiên Thần Quang Minh bóp nát!

"Phanh... !"

Không thể không nói, nàng hiện tại thật đúng là có thực lực này!

Thiên Thần Quang Minh một lần nữa dừng ánh mắt ở trên người Trần Trần.

An Lâm đột nhiên di chuyển, kiếm Thắng là trong tay tỏa ra sự sắc bén và lực Hắc Ám Thần Đạo mạnh mẽ đến mức tận cùng: "Lăng Thiên Thắng Tà, Yên Diệt!"

Dao động vô hình, bóp méo ánh sáng Thái Sơ, trực tiếp rơi xuống đầu của Nữ Thần Quang Minh.

Oanh!!!

Lực Yên Diệt nổ ra, phạm vi mười trường xung quanh ánh sáng Thái Sơ lập tức bị nổ thành trống không. Nhưng điều khiến cho An Lâm cảm thấy vô cùng khó tin nhất chính là – khuôn mặt tinh xảo hoàn mỹ kia không hề tổn thương một chút nào.

Nữ Thần Quang Minh quay đầu nhìn về phía An Lâm, trên mặt cũng chẳng có bao nhiêu biểu cảm, năm ngón tay duỗi ra, hướng về phía An Lâm nắm chặt một cái: "Thiên Thần Thuật, Vô Hạn Quang Lao."

Xung quanh An Lâm xuất hiện ánh sáng Thái Sơ đan chéo nhau, một lồng giam dệt từ ánh sáng vô cùng cứng rắn đột nhiên xuất hiện, trực tiếp bao vây hắn ở bên trong.

"Ầm!!" Kiếm Thắng Tà đột nhiên chém mạnh vào quang lao, nhưng lại không hề để lại vết kiếm ở bên trên.

Lồng giam này không có bất kỳ lực sát thương nào, sự tồn tại của nó chính là để bao vây kẻ địch.

Nhưng bởi vì toàn bộ lực lượng của nó đều dùng để bao vây kẻ địch, thế nên trình độ cứng rắn của nó đã vượt xa khỏi tưởng tượng của An Lâm. An Lâm ở bên trong dùng kiếm Thắng Tà vẫn không chém đứt nổi lồng giam này, cho dù có dung hợp với kiếm Hắc Ám Thiên Đạo cũng không làm nên chuyện gì!

"Ngươi yên lặng đứng ở bên trong cho ta." Nữ Thần Quang Minh khẽ mỉm cười nói.

"Mau thả ta ra, chúng ta quyết một trận tử chiến đi!" An Lâm giận dữ gào thét, trong lúc nói chuyện, Ám Hắc Cửu Nguyên Hoàn của hắn một lần nữa điên cuồng chém vào quang lao.

Nhưng công kích sắc bén nhất của hắn đánh vào quang lao lại không để lại một chút dấu vết nào.

Ánh sáng này tuy là ánh sáng Thái Sơ, nhưng lực lượng đằng sau nó lại đại diện cho luồng ánh sáng đầu tiên đặt nền móng cho vũ trụ Thái Sơ, là ánh sáng của căn nguyên, có thể sinh ra vô tận ánh sáng.

Ánh sáng này đại diện cho vạn vật của cả thế giới, chân lý của cả thế giới, chân lý tồn tại của vạn vật sinh linh trong trời đất.

Không chỉ là lực lượng cấp vũ trụ, nó còn là căn nguyên cao cấp nhất của lực lượng cấp vũ trụ.

Lực lượng này, nếu dùng để tiêu diệt An Lâm thì có thể nói là đủ rồi.

Nhưng Thiên Thần Quang Minh không làm vậy, đáy lòng nàng hiểu rõ, cho dù An Lâm sắp chết, cũng có chiêu thức hiến tế sinh mệnh ngăn Cơn sóng dữ. Nếu đã như vậy, chi bằng nàng trực tiếp vận dụng đạo bản thể, bao vây An Lâm là xong.

Cách làm này khác với lựa chọn của Nữ Thần Sinh Mệnh lúc trước, nhưng kết quả lại giống nhau đến kì diệu.

Chẳng qua Nữ Thần Sinh Mệnh bất đắc dĩ mới phải làm như vậy, còn Nữ Thần Quang Minh lại là người chủ động làm điều này!

"An Lâm, ngươi không làm được chuyện gì đâu, ngoan ngoãn đứng ở bên trong đi, nhìn tôi trình diễn..." Nữ Thần Quang Minh nhìn An Lâm đang bị quang lao bao vây, trong mắt lộ ra vẻ kiên quyết, giơ hai tay về phía không trung.

Hỗn Độn Chi Thủy, ánh sáng Thái Sơn trong phút chốc che kín bầu trời.

Cả đại lục Thái Sơ hóa thành thế giới có Quang Minh vô tận.
Bạn cần đăng nhập để bình luận