Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 2395: Vị thiên tử cuối cùng

Đại lục Thái Sơ.

Hàng tỉ chúng sinh đều vô cùng lo lắng nhìn tình cảnh diễn ra trước mắt.

Nhìn hình ảnh lỗ hổng đen như mực kia, lại nhìn biển sao trong lỗ hổng đó.

Bọn họ đã từng thấy biển sao biến thành vô số luồng

sáng, cũng từng thấy bóng tối nuốt chửng biển sao, biến thành một màu đen thâm thúy.

Mỗi lần dị động xuất hiện đều tác động lên thần kinh chúng sinh.

Dù không cách nào nhìn tận mắt, họ vẫn có thể cảm nhận được trong tin vực vô hạn đang long trời lở đất đến mức nào.

Thành viên trong Tứ Cửu Tiên Tông đều cưỡi chiến hạm Tinh Hỏa về điện Lưu Li Phá Thiên, chờ các tông chủ trở lại.

Ánh sáng Thái Sơ giúp Thiên Đạo ngừng tan vỡ như mất đi thứ gì chống đỡ, đang nhanh chóng tiêu tán, hóa thành ánh sáng bình thường nhất trên đời.

"Thắng... An Lâm hắn thắng..."

Đột nhiên cô đưa mắt nhìn trời cao!

Này Có nghĩa là thiên thần Quang Minh bại!!

rất đau, đau đến người thường khó thể tưởng tượng, đó là nỗi đau chồng lên nhau sau bao năm tháng.

"Tông chủ đại nhân bất khả chiến bại!!"

Hứa Tiểu Lan quật cường đứng ở nơi cách hàng rào rách nát gần nhất, ngóng nhìn vào biển sao trời cuồn cuộn, im lặng không nói, khí tức hủy diệt hỗn loạn bừa bãi lướt sát qua CÔ, ba búi tóc đen bay lượn, váy xanh bay phấp phới, thoạt nhìn như một đóa sen xanh cô độc nở rộ tách bạch khỏi sự hủy diệt.

"Người khổng lồ An Lâm!"

Rốt cuộc thì mọi chuyện vẫn tiến đến bước này, dù đã qua lâu như thế, Cố gắng hết sức, kết quả vẫn chẳng khác lúc trước...

"Tiểu Lan..." Đề Na nhìn cô gái áo xanh, đôi môi mềm mại mím chặt lại, không biết nên an ủi đối phương thế nào. Thật ra lòng cô cũng

Này Có nghĩa là gì?

Có người lệ rơi đầy mặt, có người vô cùng kích động.

Nhóm thần linh Sáng Thế cũng cảm nhận được dị biến, vội vàng nhìn về phía Thiên Đạo sau trời cao.

Nhưng ngay sau đó, dị biến lại tới.

"Anh An, gâu!!"

Kết quả tốt nhất dành cho đại lục Thái Sơ đã xuất hiện.

Căn nguyên vũ trụ trong người hắn bị thiên thần Quang Minh đánh trọng thương, đã không thể hoàn thành một bước cuối cùng, biến thành nguyên tố cơ bản xây bầu trời...

Trần Trần thấy một màn như vậy, nét mặt không thả lỏng chút nào, trái lại còn ngày càng nghiêm trọng.

Cổ Long Đế: "???"

Đã không còn ánh sáng Thái Sơ chống đỡ, Thiên Đạo lại bắt đầu vỡ ra, đây là một quá trình ngay cả nữ thần Quang Minh cũng không thể nghịch chuyển. Rất hiển nhiên, dù đã không còn bị đại trận Phá Thiên tấn công, Thiên Đạo cũng không cách nào duy trì trạng thái ổn định, nó bắt đầu tự tiêu tán.

Cổ Long Đế chớp mắt: "Nhưng tôi mới chỉ gần Hợp Đạo."

Đất trời bắt đầu rung động kịch liệt, Thiên Đạo xa xa lại càng nổ mạnh hơn.

Trần Trần nói vài câu liền khiến Cổ Long Đế hoàn toàn tỉnh ngộ.

"Tin tưởng bản thân mình, lấy khí thế tất phải thắng khi tham gia cuộc thi thiên tử lúc trước ra, đừng quên, cô cũng là thiên tử!!"

"Đã quên tôi từng dạy Cô gì rồi sao?" Trần Trần nhìn long nữ không quá tự tin, nói: "Bất kỳ thứ gì cũng có thể thành trời, lớn đến không thể dùng từ miêu tả, nhỏ như một hạt bụi, chỉ cần cô có niềm tin tuyệt đối, cô sẽ làm được."

Thế giới lâm vào cảnh hủy diệt!

"Tôi? Anh nói tôi làm trời? Nghiêm túc à?" Cổ Long Đế trừng mắt thật lớn, trong chớp mắt Cô còn cho là mình đang nằm mơ.

Trần Trần rất nghiêm túc gật đầu: "Đạo tâm phủ bụi trần, căn nguyên bị trọng thương, ta đã không còn tư cách làm trời. Trái lại, ngươi có

cơ hội làm trời cao hơn."

"Phá thiên thành công rồi... Nhưng trạng thái hiện tại của tôi..." Trần Trần tự kiểm tra tình huống bản thân, thân muốn phóng thích mảnh đất Vô Trần, lại phát hiện không thể nào phóng thích được.

"Thiên tử Cổ Long Đế, chuyện kế tiếp dựa vào CÔ, CÔ tới làm trời đi!" Trần Trần nói.

Cổ Long Đế cảm nhận được ánh mắt phóng tới, nét mặt có chút kinh ngạc.

Trần Trần không khỏi đưa mắt chuyển hướng đến một vị long nữ trong điện Lưu Li Phá Thiên.

Trên mặt cô không còn thấp thỏm và do dự, thay vào đó là chiến ý thẳng tiến không lùi bước.

"Đúng rồi, thân là thiên tử, tôi đã sớm chuẩn bị sẵn sàng..."

"Khi tôi cần đứng ra, tôi chính là trời!!"

Long giác trên đầu Cổ Long Đế phóng thích một luồng sáng đỏ trong suốt, khí thế vô song của tổ tiên của rồng, vạn rồng tôn sư chậm rãi thoát ra.

Cô chủ động bay về phía không trung, hơi thở quanh thân dần trở nên mờ mịt.

"Tối thượng dành cho trời, lòng trong thiên hạ, đạo định vũ trụ!"

Trân Cổ Long Đế xuất hiện thần phù kỳ dị, trong hai mắt chính là ảnh ngược của chư thiên vạn giới, là biển sao cuồn cuộn.

Dao động kỳ dị dần cộng hưởng với một tần số nào đó trong vũ trụ.

"Mọi người mau nhìn, người bay về nơi Thiên Đạo đang vỡ chính là thiên tử Cổ Long Đế!"

"Không... Không cần..."

Cô gái được hàng tỉ chúng sinh ký thác kỳ vọng cao tiến vào một trạng thái kỳ dị, khi tinh thần gần như hỏng mất, cô thấy những người vô cùng thân cận bên mình lần lượt chết đi, thấy tộc Tà Long ủng hộ cô nhất gào thê thảm bị diệt sạch, tất cả những gì cô quan tâm, tất cả những gì cô muốn bảo vệ, đều vĩnh viễn biến mất trước mắt cô...

Cổ Long Đế hiện đang gánh những đòn đánh khủng bố khó thể tưởng tượng, đòn đánh này đánh lên thân, lên thần hồn, đạo cảnh, thậm chỉ lên tất cả sự tồn tại của bản thân, khảo nghiệm đa dạng toàn bộ phương diện, nếu có một chỗ không tốt, sẽ thua tất cả!

Nhưng mà, chuyện này nói đã khó, thực tiễn lại càng khó như lên trời!

Cổ Long Đế nhận lượng thông tin này, số thông tin này như khiến cô căng nổ, cô biết chỉ có dung nhập hoàn mỹ với đất trời mới có thể tránh khỏi kết cục căng nổ.

Trần Trần biết quá trình cô trở thành trời vô cùng hung hiểm, lần nữa mở miệng nói với Cổ Long Đế: "Ổn định tâm trí, vứt hết tạp niệm, tiếp thu toàn thế giới, hơn nữa cô chính là cả thế giới, cô chính là trời!"

Nhất thời, tất cả sinh linh đều đưa mắt tập trung lên người Cổ Long Đế.

Có thể nói thế này, đây tuyệt đối là thời khắc lóa mắt nhất đời này của Cổ Long Đế.

Có vô hạn chờ mong, có chúc phúc, có lo lắng, cũng có khó lòng tin tưởng.

Vô số cảm xúc sinh ra, chỉ dành cho mỗi mình cô!

Cổ Long Đế lấy phương thức đặc biệt tập hợp ý nguyện chúng sinh.

Thân thể của cô dần dần hư hóa, đạo cảnh đến cực hạn khó lòng giải thích bắt đầu hòa làm một thể cùng trời đất, đầu tiên là nối liền di tích Tử Tinh, sau đó là giới Cửu Châu, rồi tới phía đông đại lục Thái Sơ, sau đó liền khuếch trương đến phía tây đại lục Thái Sơ.

Thân thể mềm mại của Cổ Long Đế run rẩy kịch liệt.

Thân thể vốn hư hóa đột nhiên ngưng thành thật, sau đó lại đột ngột hư hóa.

Một màn này khiến chúng sinh quan sát lo lắng đề phòng.

Một sinh linh đại lục Thái Sơ, dưới sự chú ý của vạn dân chúng trở thành trời, đây tuyệt đối là chuyện quan trọng nhất sẽ được lưu danh vào sử sách đại lục Thái Sơ mãi mãi!

Ý niệm trở thành trời của Cổ Long Đế đã đưa tới dị biến trên toàn đại lục, sinh linh trên đại lục Thái Sơ cũng nghe được lời tuyên cáo trong đầu: Cổ Long Đế muốn trở thành trời!

Thành viên liên quân Phá Thiên dùng ánh mắt nóng rực nhìn qua, hàng tỉ sinh linh cũng tập trung tinh thần cao độ.

"Vô nghĩa! Cô ấy chính là thiên tử liên quân Phá Thiên chúng ta! Thiên tử trong liên quân Phá Thiên của chúng ta có ai không yêu nghiệt? Nhất định cô ấy sẽ thành công!!"

"Này... này thật sự không thành vấn đề sao?"

"Trời ạ, cô ấy muốn biến thành Thiên Đạo sao?"

Hai mắt Cổ Long Đế chợt chảy huyết lệ.

"Đây không phải kết quả toi muốn..."

"Trời như thế..."

"Trời như thế... Ta không làm cũng thế!"

Tiếng nói vừa dứt, thứ gì như sụp đổ.

Dưới ánh mắt lo lắng chờ mong của hàng tỉ chúng sinh, long nữ hào hùng vô song khoác đế bào kia đột ngột nổ tung thành vô số giọt máu, rơi xuống khỏi bầu trời...
Bạn cần đăng nhập để bình luận