Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 284: Đại công cáo thành

"Ầm ầm!"

Quan khẩu khí mạch của Yêu Long Hỏa Diễm bị đâm thủng, cả người vô lực, ngã mạnh xuống đất, đập ra một cái hố khổng lồ.

"Có phải Thánh Giả đại nhân vừa mới nói đến Thánh Ma?"

An Lâm đứng trên cổ Yêu Long, kiếm Thắng Tà đặt trên đầu rồng, từ trên cao nhìn xuống mở miệng hỏi.

Yêu Long lạnh lùng hừ một tiếng: "Đừng mong lấy được tin tức gì từ miệng của tôi!"

"Phải không? Vậy thì hãy đi chết đi!" Kiếm Thắng Tà của An Lâm lóe lên ánh đen.

"A! Đừng giết tôi! Tôi nói là được rồi, Thánh Giả thật sự chính là chỉ Thánh Ma trên đảo Tôn Ma!" Yêu Long co rụt cổ lại, hiển nhiên là cảm nhận được sát ý rõ ràng ở phía sau.

Vì sao hắn có tốc độ bay nhanh nhất trong số các Yêu Đế, đó là vì chạy trốn nhanh mới có thể giữ mạng! Nói tốc độ bay của hắn nhanh nhất, thật ra chính là vì hắn sợ chết nhất.

Nhận thấy một luồng cảm giác liên hệ vô hình cùng với nắm giữ sống chết của Yêu Long trong tay, cuối cùng An Lâm cũng nhảy xuống với vẻ mặt hài lòng, vỗ vỗ đầu Yêu Long nói: "Đi theo anh đây, có thịt ăn!"

"Tiểu Long, về sau phải gọi ta là anh Bạch! Gâu!" Đại Bạch miệng lưỡi mau mắn, mở miệng nói.

An Lâm gật đầu, từ ngón tay phóng ra một giọt máu, liền kết thủ quyết, vẽ trận pháp, cuối cùng giọt máu rơi lên đầu Yêu Long, tan vào bên trong: "Đừng chống cự."

Lúc này, Đại Bạch và Tiểu Sửu cũng chạy tới, nhìn thấy anh An đã cùng Yêu Long ký kết khế ước nô bộc, đều không ngừng ngạc nhiên, một nô bộc Hóa Thần trung kỳ, khỏi phải nói là oai phong cỡ nào.

Trường kiếm của An Lâm lại lóe lên ánh đen: "Đây là câu trả lời của cậu sao? Vậy thì tạm biệt!"

Trên một mảnh hải vực sương mù bao phủ, Vạn Trọng Yêu Đế, Điệp Yêu và Hùng Yêu Bạch Mao đang đứng ở trung tâm một hòn đảo nhỏ, cùng đợi Yêu Long Hỏa Diễm trở về.

"Thì ra lấy sinh linh tộc Trân Châu là vì phục sinh Thánh Ma sao? Vậy cậu biết vị trí đảo Tôn Ma đúng không, ký kế ước nô bộc với tôi, mang tôi đi." An Lâm lại mở miệng.

Khóe miệng Yêu Long co giật, mẹ nó, rồng xuống đồng bằng bị chó khinh mà.

"A! Đừng giết tôi! Được... Được, tôi đồng ý ký khế ước nô bộc là được chứ gì..." Yêu Long Hỏa Diễm co rụt đầu lại, vẻ mặt khuất nhục mà cắn răng, mở miệng nói.

Yêu Long im lặng không nói.

Yêu Long: "..."

"Hừ, đường đường một Hải Yêu cấp Đế, ngay cả một vạn sinh linh tộc Trân Châu cũng không bắt được, vậy thật sự là rất mất mặt!" Điệp Yêu lạnh lùng mở miệng.

Khế ước nô bộc khác với khế ước thú cưng, một khi ký khế ước nô bộc, An Lâm là chủ nhân, có thể cưỡng chế yêu cầu nô bộc làm bất cứ chuyện gì, nô bộc lại không thể có suy nghĩ chống lại chủ nhân, nếu không chủ nhân có thể vận dụng lực khế ước, trực tiếp trấn sát nô bộc. Đây là một loại khế ước vô cùng bất bình đẳng, thế nhưng vì mạng sống, Yêu Long Hỏa Diễm đành phải đồng ý.

Yêu Hùng Bạch Mao vò đầu: "Nhưng mà, năm Yêu Đế trước đó cũng không bắt được..."

An Lâm không nói nhiều lời dư thừa, bảo Yêu Long thả người tộc Trân Châu trong Thu Dung Châu ra, hơn nữa sau khi tịch thu Thu Dung Châu liền trực tiếp bảo hắn dẫn đường tới đảo Tôn Ma.

"Cậu nói Lục Dực Long Đế có thể hoàn thành việc này không?" Yêu Hùng Bạch Mao có chút bất an mở miệng.

Yêu Hùng Bạch Mao ngẩng đầu, quả thật nhìn thấy một bóng dáng khổng lồ đang đánh tan sương trắng rồi lao đến.

Sau đó, hai người đồng thời cảm nhận được một hơi thở quen thuộc không cần che dấu.

Hắn quay đầu nhìn về phía Điệp Yêu, lại phát hiện một bóng lưng đã chạy xa.

"Vậy cậu nói xem, liệu vận may của Lục Dực Long Đế cũng có thể sẽ rất tệ không?" Yêu Hùng Bạch Mao vẫn không yên tâm như trước.

Chỉ là, tốc độ của bọn hắn sao có thể nhanh hơn Lục Dực Long Đế, chẳng mấy chốc đã bị đuổi kịp.

Điệp Yêu: "... Không phải chuyện này là do vận may không tốt sao?"

Thế nhưng, nghênh đón bọn chúng chính là hơi thở rực lửa vô cùng nồng nhiệt.

"Không biết xấu hổ!" Yêu Hùng Bạch Mao cũng mở miệng mắng to.

"Long Đế, thế mà cậu lại dám đầu hàng kẻ địch, làm trái ý chí của Thánh Giả đại nhân!?" Điệp Yêu vừa sợ vừa giận, hét lớn.

Điệp Yêu: "... Câm cái miệng thối của cậu lại!"

Yêu Hùng Bạch Mao: "..."

"Mẹ nó, chờ tôi với!"

Hai Hải Yêu cấp Đế một trước một sau bắt đầu bỏ chạy.

Điệp Yêu nở nụ cười: "Cậu xem, không phải Lục Dực Long Đế kia đã bình an trở lại sao?"

Yêu Hùng Bạch Mao ngẩn ngơ: "Cậu nói cái gì, bọn hắn là ai?"

"Hửm?" Điệp Yêu ngẩng đầu, sau đó hít ngược một ngụm khí lạnh, "Má ơi! Sao lại là bọn hắn!?"

Hắn vừa định chào hỏi, thì lại chợt giật thốt mình, nhìn thấy bóng dáng trên lưng rồng: "Cái kia... Hình như trên lưng rồng còn có những người khác?"

Ầm ầm! Ngọn lửa màu đỏ lao thẳng tới.

Yêu Hùng Bạch Mao dùng một tay vỗ một cái, lực mạnh cuồn cuộn như biển, trong nháy mắt đánh tan ngọn lửa.

Nhưng chỉ một chút như vậy, hai người máy gundam màu bạc gần như đã vọt tới trước mặt Yêu Hùng Bạch Mao, triển khai vây công.

Lục Dực Long Đế không ngừng nghỉ, tiếp tục đánh tới phía Điệp Yêu.

Đợi lúc khoảng cách kéo gần, Lục Dực Long Đế, Tiểu Sửu và, Đại Bạch đồng thời tiến hành công kích hắn.

Trong lúc bọn họ vây công, An Lâm nhân cơ hội sử dụng Ảnh Hổ lục thức, một kiếm chém Điệp Yêu thành hai nửa.

Sau khi nhìn thấy chiêu kiếm của An Lâm, Lục Dực Long Đế trợn trừng đôi mắt, cuối cùng hắn mới dần bình tĩnh lại, nghĩ thầm, không hổ là quái thai làm cho Điệp Yêu cũng phải e ngại, chỉ sợ là có như thế nào đi nữa, cũng vẫn không trốn khỏi móng vuốt của quái thai này.

Lúc mọi người trở lại, bọn họ liền nhìn thấy Yêu Hùng Bạch Mao.

Giờ phút này Yêu Hùng Bạch Mao đã gần chín, có điều thoạt nhìn cũng không ngon cho lắm.

Đám người An Lâm không hề động đến, mà chỉ thu lại Đạt Nhất, Đạt Nhị, bắt đầu đi tới trung tâm đảo Tôn Ma.

Đại trận Thập Linh Huyết Tế phủ kín khắp cả hòn đảo vẫn đang vận chuyển như trước, tại nơi tràn ngập ô uế và máu tanh này, ba gốc dược thảo màu trắng dưới đất tản ra ánh sáng thánh khiết, tinh lọc không khí xung quanh.

Chú ý: Nhiệm vụ này không thể từ chối.]

Nhiệm vụ thất bại: Bị thiên lôi đánh trong vòng hai tiếng.

Nhiệm vụ thành công: Nhận được công pháp tầng thứ hai của đạo pháp Nguyên Lôi.

Giết chết Thánh Ma hoàn toàn, phá hủy trái tim Thánh Ma.

"Còn có thứ gì tốt không?"

An Lâm thu thập xong vật liệu, như trút được gánh nặng, thế nhưng vẫn có chút hứng thú mà tiếp tục truy hỏi.

Yêu Long lắc đầu: "Không có thứ gì khác, mảnh đất này thật ra cũng không thích hợp cho linh vật sinh trưởng."

An Lâm gật đầu, nhìn thấy máu huyết vẫn không ngừng chảy trên đất, thở dài nói: "Chỉ tiếc cho cảnh ngộ của chín vạn sinh linh này, bị các người rút cạn máu..."

Yêu Long bỗng nhiên cảm giác bị một tầng khí lạnh bao phủ, hắn vội vàng cúi thấp đầu, im lặng không nói.

"Đinh đang!"

Âm thanh của hệ thống bất chợt vang lên trong đầu An Lâm.

Trong lòng An Lâm run lên, thầm nghĩ cuối cùng thì hệ thống đã có động tĩnh, lập tức vội vàng mở hệ thống ra.

[Kiểm tra thấy kí chủ đã tới đảo Tôn Ma, hiện tại công bố nhiệm vụ đặc biệt như sau:

Trong lòng Yêu Long lại buồn bực, rõ ràng là đồ của Thánh Giả đại nhân bọn hắn, cũng không phải tặng cho cậu, cậu vui vẻ nhận cái rắm đó!?

"Ồ, vậy tôi xin được vui vẻ nhận lấy." An Lâm gật đầu rẩt tự nhiên, sau đó không chút khách sáo hái hết dược thảo, cất vào nhẫn không gian.

Khóe miệng Yêu Long khẽ giật giật, nghẹn lòng nói: "Đây là vật dẫn được chuẩn bị để triệu hoán Thánh Giả đại nhân, ba ngàn năm mới ra được ba gốc này."

"Đây là dược thảo Thần Bạch à? Không ngờ tới có tới ba gốc dược thảo, là các cậu trồng à?" Trên mặt An Lâm hiện vẻ kinh ngạc, vui mừng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận