Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 323: Thần Hỏa xuất hiện

Lăng Tương Nhạc vung kiếm Thất Tinh chém về phía An Lâm.

Mũi nhọn của thanh kiếm ẩn chứa lực lượng của Thất Tinh Liên Thể, ngưng tụ đến sáng rực chói lọi, giống như một dải lụa màu tím ẩn chứa oai phong của vạn vật.

Đối mặt với kiếm khí có uy thế khủng bố như thế, An Lâm giơ kiếm chắn trước người, nét mặt vẫn không thay đổi.

Ầm!

Kiếm khí nổ tung, ánh sáng màu tím trượt dài hơn mười trượng, cuối cùng chém cả lầu các phía trước thành hai nửa.

An Lâm bị kiếm khí va đập, khí huyết cuồn cuộn xông lên ngực, hắn liên tục lui về sau mấy bước, âm thầm ổn định nội lực.

Một kiếm này của Lăng Tương Nhạc đã đủ để sánh với một chiêu toàn lực của Hóa Thần trung kỳ.

Xem ra thực lực của tên Chiến Thánh này đã mạnh hơn trước một chút giống như suy đoán của hắn rồi.

Hạt châu màu đỏ nhanh chóng bay đi, phóng ra ngọn lửa nóng bỏng, tạo thành một cơ thể Phượng Hoàng bằng ngọn lửa nhìn chúng sinh bằng nửa con mắt, nhào tới bên cạnh Tô Thiển Vân.

An Lâm bận tâm nhìn về phía biển lửa cách đó không xa, chỉ thấy một cô gái được bánh xe Nguyệt Quang bảo vệ, từ trong biển lửa nhảy lên trời cao. Mái tóc đen của cô tung bay, thân thể của cô gái có chút chật vật, nhưng may là không bị thương nặng, thấy vậy hắn liền thở phào một hơi.

Màu lam của bánh xe Nguyệt Quang trở nên đậm hơn, trận pháp phòng vệ màu đỏ nháy mắt đã xuất hiện một vài khe nứt nhỏ.

Lầu các hùng vĩ kia cũng bị ngọn lửa từ cơ thể Phượng Hoàng ép nổ thành phế tích.

Chín mươi chín hạt châu trôi lơ lửng trên hư không, tạo thành một trận pháp phòng ngự màu đỏ, bao phủ khắp thân thể Diệp Trọng Sơn, tỏa ra năng lượng huyền diệu.

Trong phút chốc, từng nhát kiếm cực kỳ ác liệt ầm ầm chém tới.

"Vèo!" Tô Thiển Vân cũng bắt đầu ra tay, bánh xe Nguyệt Quang màu xanh nhạt nhảy vọt vào không gian, chỉ trong chớp mắt nó đã di chuyển đến trước mặt Thái thượng trưởng lão Diệp Trọng Sơn.

"Tự thân cậu đã khó bảo toàn, còn có tâm tư đi quản người khác sống hay chết à?"

Bánh xe Nguyệt Quang chém vào trận pháp màu đỏ, bộc phát ra âm thanh sắc lạnh, nhưng không cách nào phá vỡ phòng ngự, cảnh tượng này làm cho gương mặt xinh đẹp của Tô Thiển Vân đông cứng lại một hồi, sau đó cắn răng gia tăng sức lực lần nữa.

Diệp Trọng Sơn lui về sau nửa bước, dây chuyền được xâu thành từ những hạt châu màu đỏ trên cổ ông bỗng nhiên tản ra.

Ầm! Ngọn lửa đột nhiên bùng nổ, thiêu hủy hoàn toàn sự vật ở bốn phía thành một mảnh hư vô.

Đệ tử Trích Tinh các thấy trận chiến kinh thiên động địa trên đỉnh núi, có người hốt hoảng chạy trốn, có người chọn đứng nhìn từ xa, tâm thần chấn động.

Vẻ mặt Diệp Trọng Sơn thay đổi, hai tay chụp vào nhau, quát to: "Thần châu trở về vị trí!"

Lăng Tương Nhạc chém ra kiếm khí như cầu vồng, tràn đầy uy thế.

Giọng nói Lăng Tương Nhạc bỗng nhiên vang lên.

Làn kiếm ngang dọc, chỉ dư chấn của nó thôi cũng có thể khiến cho ngọn núi sụp đổ, đất đai nứt toát.

Ngay lúc đó, Lăng Tương Nhạc cảm nhận được hơi thở của cái chết.

"Một chiêu, Phong Kiếm!"

Hai luồng khí tức mạnh mẽ đụng vào nhau ầm ầm, kiếm khí bay loạn ngang dọc, đất đai trong phạm vi mười trượng hoàn toàn biến thành phấn vụn, Lăng Tương Nhạc và An Lâm đồng thời bị năng lượng của vụ va chạm đẩy lùi.

Trận chiến đã đi đến bước này, Lăng Tương Nhạc đã không còn thái độ nói năng tùy tiện, ngược lại vẻ mặt trở nên ngưng trọng: "Quá quỷ dị, năng lượng các người sử dụng không phải là chiến khí! Rốt cuộc các người là ai?"

Ánh sáng tím của kiếm Thất Tinh tăng vọt, lại va chạm với Phong Kiếm.

An Lâm dựa vào bản lĩnh kiếm đạo mà dũng mãnh chống cự, bị áp chế đến không xong.

Lúc này, trường kiếm trong tay An Lâm lần nữa bị luồng gió màu trắng quấn quanh...

Hai người lại lui nhanh về sau lần nữa, Lăng Tương Nhạc gần như bất tỉnh.

Ầm!

"Người sắp chết thì đừng nhiều lời như vậy." Hai mắt An Lâm bỗng nhiên biến thành màu trắng lóa như tuyết, gió mạnh màu trắng nhanh chóng quấn quanh thân thể kiếm Thắng Tà, trông như gió táp, mũi kiếm sắc nhọn vạch ra một tia màu trắng.

Lăng Tương Nhạc vẫn còn sợ hãi nhìn An Lâm, nếu không phải hắn nhanh chóng quyết định sử dụng kiếm chiêu áp đáy hòm của mình, nói không chừng hắn thật sự đã bị chém chết. Sau đó, mí mắt hắn đột nhiên giật một cái, chỉ thấy thân kiếm của An Lâm lại bị luồng gió màu trắng quấn quanh.

"Một chiêu, Phong Kiếm!"

Trong lòng Lăng Tương Nhạc mắng to xúi quẩy, lại cắn đầu lưỡi, phun ra một ngụm máu tươi: "Huyết Luyện Tinh Trảm!"

Hắn đã biết được tương đối về chiến lực của Chiến Thánh, như vậy tiếp theo hắn sẽ không nương tay nữa.

Ầm!

Kiếm Thất Tinh được huyết khí thúc giục, ánh sáng màu tím vút lên như sao bay, thần tốc va chạm với Phong Kiếm.

Hắn cắn đầu lưỡi, phun ra một ngụm máu tươi: "Huyết Luyện Tinh Trảm!"

"Nhất thức, Phong Kiếm!"

Hai mắt Lăng Tương Nhạc tối sầm lại, lại cắn đầu lưỡi một cái, phun ra một chút máu: "Huyết Luyện Tinh Trảm!"

Kết quả.

Hắn phát hiện đầu lưỡi đã cạn máu tươi, kiếm Thất Tinh không có máu tươi dẫn dắt!

Vẻ mặt hắn hết sức ngạc nhiên, vô vàn hối hận và sợ hãi dậy lên trong lòng hắn: "Không thể nào!"

Lăng Tương Nhạc nâng kiếm ngăn cản, lại phát hiện tốc độ và uy lực đã kém xa luồng gió màu trắng quấn quanh kiếm Thắng Tà kia.

"Phụt!"

Máu tươi văng tung tóe, Lăng Tương Nhạc không cam lòng té xuống đất, sự sống đã gần như không còn.

Đường đường là cường giả Chiến Thánh số một, các chủ Trích Tinh các Lăng Tương Nhạc cuối cùng cũng chết, chết vì đầu lưỡi đã bị khô cạn máu tươi.

Con mẹ nó, giá của Thần Hỏa này cũng quá rẻ!

An Lâm thấy nhiệm vụ này thì cơ mặt đông cứng, trong lòng tức giận mắng.

Chú thích: Thời hạn thực hiện nhiệm vụ là một tháng, nhiệm vụ này không thể từ chối.]

Nhiệm vụ thất bại: Bị ngọn lửa thiêu đốt trong ba ngày.

Nhiệm vụ thành công: Đạt được công pháp Chân Hỏa Chi Vũ tầng thứ hai.

Hấp thu tứ đại Thần Hỏa của đại lục Chiến Khí, có thể vận chuyển tâm pháp Chân Hỏa Chi Vũ để tiến hành cắn nuốt.

Rất nhanh, một ngọn lửa màu tím phá vỡ ngọn núi, phóng lên trời cao.

Ngọn lửa khiến người ta ngạt thở bốc lên cao, giống như muốn đốt sạch bầu trời, biến toàn bộ một vùng trời thành biển lửa màu tím.

Phía trên biển lửa nóng cháy xuất hiện từng điểm từng điểm chân hỏa màu trắng, giống như ánh sao sáng chói trên bầu trời.

An Lâm nhìn ngọn lửa màu tím, trong lòng bắt đầu có chút lo sợ, từ trong ngọn lửa này, hắn cảm nhận được hơi thở nguy hiểm.

"Ha ha ha... Tinh Ma Viêm chính là một trong tứ đại Thần Hỏa của đại lục Chiến Khí. Sự tồn tại của nó là điều bí mật nhất trong Trích Tinh các chúng ta, ngay cả Chiến Đế cũng không được biết. Các người có thể chết dưới tứ đại Thần Hỏa, cũng không uổng phí tu vi kiếp này!" Diệp Trọng Sơn cười ha ha, da thịt bắt đầu phiếm hồng giống như ma quỷ vậy.

"Đinh đông!"

Đang lúc này, hệ thống trong đầu An Lâm bỗng nhiên sáng lên.

Ánh mắt hắn sáng ngời, lập tức mở hệ thống ra.

[Kiểm tra được kí chủ bắt đầu tiếp xúc Thần Hỏa, hiện tại phát hành nhiệm vụ đặc thù như sau:

"Ầm ầm..." Thân núi bắt đầu kịch liệt rung động.

Bây giờ ông đã không có đường lui, cho dù sẽ bị Tinh Ma Viêm cắn trả, ông cũng muốn lợi dụng lực lượng này.

Diệp Trọng Sơn hét lớn một tiếng, hai chân mạnh mẽ đạp lên mặt đất, một luồng chiến khí mênh mông xông tơi thân núi, sau đó trực tiếp đánh thẳng vào trong lòng núi.

"Tinh Ma Viêm xuất hiện đi!"

Cả công lẫn thủ, bánh xe Nguyệt Quang đều giúp Tô Thiển Vân đứng vững ở thế bất bại, Diệp Trọng Sơn liên tiếp lui về phía sau, nhìn thấy tình trạng chết của Lăng Tương Nhạc sau khi chiến bại, trên mặt ông hiện lên thái độ quyết tuyệt.

Diệp Trọng Sơn cũng bị Tô Thiển Vân bức đến đường cùng.

Tiêu Hỏa Hỏa gom hết dị hỏa đã có thể biến thành Viêm Đế, ông đây phải gom hết Thần Hỏa mà chỉ đạt được công pháp tầng thứ hai?

Hãm hại tôi quá rồi!

Người ta gom dị hỏa, nhỡ phạm sai lầm thì còn có xà mỹ nữ chìa tay giúp đỡ.

Ông đây gom Thần Hỏa thất bại, lại phải bị đốt cháy trong ba ngày?

Lúc An Lâm đang thầm chửi rủa trong lòng, Diệp Trọng Sơn cũng bắt đầu hành động.

"Các người hãy hóa thành tro bụi dưới Tinh Ma Viêm của tôi đi!" Diệp Trọng Sơn vung hai tay lên, ngọn lửa màu tím không ngừng bùng cháy mãnh liệt trên bầu trời: "Tinh Ma Phệ Vẫn!"

Ầm!

Ngọn lửa màu tím cháy ngút trời, bắt đầu ngưng tụ thành một con rồng lửa dài ngoằng với cái đầu có hai chiếc sừng.

Tử Viêm Long hiện hình, hơi thở nóng bỏng khiến cho không khí bốn phía vặn vẹo, cây cối trong rừng cũng tự bốc cháy.

Tô Thiển Vân nhìn Tử Viêm Long trên bầu trời, cắn chặt hàm răng, cô đang muốn xông lên trời cao thì bị một bàn tay đè lại.

"Để tôi." An Lâm cười nhạt.

Tử Viêm Long há cái miệng khổng lồ ra, dùng uy thế đốt hết mọi thứ xông về phía hai người đang nhào tới trên mặt đất.

Chân An Lâm đạp mạnh xuống mặt đất, thân thể bắn đi như đạn pháo, thẳng tắp đánh về phía Tử Viêm Long.

"Ha ha ha... Đúng là người điên, dám trực diện đối đầu với Thần Hỏa, Tinh Ma Viêm, đốt chết hắn cho tôi!" Diệp Trọng Sơn thấy An Lâm muốn xông thẳng vào Tử Viêm Long thì hưng phấn cười to.

Một cảm giác sung sướng khi báo được đại thù, kẻ địch mạnh vẫn phải nhận lấy cái chết chảy khắp toàn thân hắn.

Năng lượng mà Thần Hỏa có được, cho dù là tồn tại chí cao như Chiến Đế cũng phải thận trọng đối phó. Nam thanh niên đang xông về phía Thần Hỏa kia, một khi trực diện va chạm với uy năng của Thần Hỏa, nhất định sẽ bị nổ tan tành mây khói!

Một cái chớp mắt tiếp theo, nụ cười của Diệp Trọng Sơn bị đông cứng ở trên mặt, hai mắt ông trợn tròn, vẻ mặt hết sức tức cười.

"Chuyện này... con mẹ nó đã xảy ra chuyện gì vậy?" Ông trợn mắt nhìn Tử Viêm Long, thân thể bắt đầu run rẩy như gặp quỷ.

Trên bầu trời, Tử Viêm Long vốn đang há cái miệng khổng lồ ra chuẩn bị nuốt An Lâm, lúc ngọn lửa đang bùng lên, An Lâm đột nhiên cũng há to miệng giống y như nó, một phát đã nuốt luôn cái đầu của Tử Viêm Long...
Bạn cần đăng nhập để bình luận