Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 324: Còn nữa không, tôi vẫn muốn ăn

Sau khi An Lâm nuốt xong đầu của Tử Viêm Long, dường như còn chưa đã thèm, hắn há hốc miệng tiếp tục bay về phía trước.

Lúc hắn vận chuyển tâm pháp Chân Hỏa Chi Vũ, Thần Hỏa không ngừng tràn vào đan điền, nó cũng không hề nóng, ngược lại cực kỳ ấm áp, khiến cho toàn thân hắn trở nên thoải mái.

Hắn ăn cổ rồng lửa, ăn lưng rồng lửa, cuối cùng là ăn luôn đuôi rồng lửa.

Một ngôi sao có hình dạng ngọn lửa bị dọa sợ đến mặt không còn sức nóng, quay đầu chạy trốn, đó rõ ràng chính là Hỏa Nguyên của Tinh Ma Viêm.

Nhưng cuối cùng, nó cũng khó mà thoát khỏi miệng to của An Lâm, bị hắn một hơi nuốt vào trong bụng.

"Ực..."

An Lâm ợ một cái thật vang dội, sau đó còn chép chép miệng, cứ như đang nhớ lại hương vị của món vừa ăn.

"Vị ô mai, hơi bị cay đó nha."

Phải biết Tinh Ma Viêm chính là một trong tứ đại Thần Hỏa khó thuần phục nhất trên đại lục đấy, nó cứ như vậy mà bị người ta nuốt mất? Cảnh tượng này có thể không khiến người ta rung động sao?

Gương mặt An Lâm hiện lên vẻ thất vọng: "Chuyện này tôi đã biết trước rồi."

An Lâm khá là hài lòng gật đầu, bắt đầu đáp xuống mặt đất, đi về phía Diệp Trọng Sơn.

Diệp Trọng Sơn nghe vậy thì lắc đầu như trống bỏi, run giọng nói: "Không có, không có, nhà tôi chỉ có một loại Thần Hỏa... Tử Dương Chiến Đế ở đế quốc Bắc Hồng cũng có một loại Thần Hỏa, còn lại thì chúng tôi không biết!"

Tô Thiển Vân: "..."

"Phụt...!" Máu tươi vương vãi đầy đất, cuối cùng Thái thượng trưởng lão Diệp Trọng Sơn của Trích Tinh các cũng đã chết.

Hắn suy nghĩ một chút, cuối cùng đưa ra nhận xét.

Diệp Trọng Sơn thấy An Lâm đã chuyển sang thái độ lạnh lùng, đang muốn mở miệng cầu xin tha thứ thì thấy một luồng khí màu đen xẹt qua.

Bên trong hệ thống, công pháp Chân Hỏa Chi Vũ xuất hiện một chữ "Tinh".

Diệp Trọng Sơn há hốc mồm: "..."

"Ông có còn Thần Hỏa nào không? Mùi vị không tệ, tôi vẫn còn muốn ăn." Trên mặt An Lâm nở ra nụ cười, hỏi.

Tô Thiển Vân chớp chớp đôi mắt xinh đẹp, không nhịn được hỏi: "Cậu, cậu ăn nhiều lửa như vậy mà bụng không bị nóng sao?"

Diệp Trọng Sơn đặt mông ngồi trên mặt đất, bị dọa đến sợ vỡ mật, trong mắt đều là cảm xúc kinh hoàng.

An Lâm cười khoái chí: "Không nóng, tôi cảm thấy cực kỳ thoải mái!"

Diệp Trọng Sơn đã sớm bị thương nặng do Tinh Ma Viêm cắn trả, làm sao đỡ nổi nhát kiếm chém tới bất thình lình kia.

An Lâm thu kiếm xoay người, nhìn cô gái đang vô cùng kinh ngạc đứng bên cạnh, dịu dàng cười nói: "Đi thôi, chúng ta đi trạm kế tiếp."

Tứ đại Thần Hỏa Tinh Ma Viêm hiện thế, sau đó bị An Lâm Kiếm Tiên ăn luôn.

Ngay cả Thái thượng trưởng lão sử dụng một Tinh Ma Viêm trong tứ đại Thần Hỏa, ngưng tụ ra Tử Viêm Long có thể thiêu hủy mọi thứ kia mà cũng không có biện pháp đối phó hai người họ... Trích Tinh các bọn họ đã hoàn toàn thất bại rồi.

Chỉ bao nhiêu đó cũng đã đủ để cho mọi người thấy năng lực của bọn họ khiến người ta sợ hãi thế nào!

Đệ tử Trích Tinh các còn sống sót chỉ biết ngây ngốc nhìn hai bóng người bay lên bầu trời, có thứ nào đó trong lòng bọn họ từ từ sụp đổ.

Có thể san bằng một trong mười đại thế lực của đế quốc Áo Tâm là Trích Tinh các, có thể ăn cả cơ thể tứ đại Thần Hỏa, chẳng lẽ còn không đủ để Chiến Đế để mắt tới hay sao?

"Oh..." Tô Thiển Vân tỉnh tỉnh mê mê gật đầu một cái, không hỏi thêm nữa, cưỡi lên bánh xe Nguyệt Quang, cùng An Lâm bay tới một nơi xa.

"Đã loạn tới mức này, chiêu hàng Nguyệt Quang Thánh Nữ và An Lâm Kiếm Tiên là chuyện không quá có khả năng, mà có khả năng nhất là hai bên sẽ đại chiến một trận."

"Phát sinh loại chuyện thế này, Hư Minh Chiến Đế coi như muốn không quan tâm cũng không được nữa, nhất định bọn họ sẽ tìm cách giải quyết."

"Ha ha, lúc này chúng ta có trò hay để xem rồi..."

Ngọn núi bắt đầu xuất hiện nhiều rãnh nứt đen nhánh, cung điện lầu các tan vỡ, thi thể không còn hơi thở...

Mọi người không khỏi nhớ tới lời khiêu khích An Lâm Kiếm Tiên đã nói với Chiến Đế lúc trước.

Mấy ngày trước, mọi người chỉ xem câu nói kia như là một trò cười. Gần như tất cả mọi người đều cảm thấy An Lâm không biết tự lượng sức mình, là một kẻ điên.

Nhưng bây giờ, câu nói kia lại khiến bọn họ phải hít một hơi khí lạnh.

Hai người An Lâm Kiếm Tiên và Nguyệt Quang Thánh Nữ tấn công Trích Tinh các, các chủ Lăng Tương Nhạc cùng Thái thượng trưởng lão Diệp Trọng Sơn chiến đấu đến chết.

Đó là chính Trích Tinh các, là một trong mười đại thế lực của đế quốc Áo Tâm! Các chủ và Thái thượng trưởng lão lại là cường giả cấp bậc Chiến Thánh, nhưng dù là tồn tại như vậy cũng phải chịu chết trong tay hai kẻ địch xông vào tông môn. Ngay cả tứ đại Thần Hỏa Tinh Ma Viêm cũng hiện thân, nhưng cuối cùng lại bị ăn thịt?

Ai cũng trợn tròn hai mắt, không dám tin vào lỗ tai mình.

Tin tức vừa truyền ra, toàn bộ đế quốc Áo Tâm nổi lên sóng to gió lớn, thậm chí khiến cho khắp cả đại lục Chiến Khí chấn động.

"Ngược lại, thật ra tôi cảm thấy An Lâm Kiếm Tiên cùng Nguyệt Quang Thánh Nữ sẽ chạy trốn, mặc dù bọn họ mạnh, nhưng cũng không có khả năng đánh thắng Chiến Đế, với tài nghệ của bọn họ nhiều lắm chỉ thắng được Chiến Thánh đỉnh phong."

"Đúng vậy, cảnh giới chênh lệch, kém một đoạn xa, đó chính là sự khác biệt một trời một vực. Nếu An Lâm Kiếm Tiên thật sự muốn chiến đấu một trận, hắn cũng phải đột phá trở thành Chiến Đế thứ tư của đại lục thì mới có đủ tư cách!"

Lúc mọi người đang nghị luận ầm ĩ, lại có một vài tin tức kinh người bị khuếch tán, quậy đế quốc Áo Tâm đến long trời lở đất.

Man Thú Yêu tông lửa cháy ngút trời, hai tên Chiến Hoàng cấp bậc Cự Yêu bị tiêu diệt, theo tin đồn là do Hồ Quán gây ra.

Cửu Liên Ma tông bị san bằng, năm tên Chiến Hoàng bị chém chết tại chỗ, mà cũng chỉ có một người ra tay, hắn gọi là Vạn Linh đạo nhân, tên thường gọi là Hiên Viên Thành.

Hắc Thiên Thánh giáo, một trong mười đại thế lực của đế quốc Áo Tâm, cũng bị một cô gái đánh bại, cường giả Chiến Thánh là Hắc Thiên lão tổ bị giết. Người ra tay được gọi là Diệu Hỏa Tiên Tử, tên thường gọi là Hứa Tiểu Lan.

Mọi người ở đế quốc Áo Tâm bị chấn kinh đến không nói nên lời, đồng thời cũng không hiểu vì sao tại thế giới này, lại đột nhiên xuất hiện nhiều cường giả mới như vậy. Rất nhiều tông phái làm việc ác bị dọa sợ đến một ngày ba lần, không dám tiếp tục ngang ngược.

Gần như trong lòng tất cả mọi người đều có cùng một suy nghĩ, đó chính là: Đế quốc Áo Tâm sắp thay trời rồi!

Đô thành đế quốc Áo Tâm, thành Tâm Cảnh.

An Lâm và Tô Thiển Vân không chút lo lắng mà bước đi chậm rãi trên đường cái ở đô thành.

Đương nhiên là bọn họ cũng nhận được những tin tức kia, phản ứng đầu tiên của An Lâm là Vạn Linh đạo nhân và Diệu Hỏa Tiên Tử là cái quỷ gì? Bỏ mấy cách gọi kỳ lạ này qua một bên, hắn biết đây là các đồng đội của hắn đang ra hiệu cho nhau, hiện tại tâm trạng của hắn cũng không tệ lắm.

"Tôi rất muốn được mau chóng gặp lại Tiểu Lan và Hiên Viên Thành."

Tô Thiển Vân tươi cười xinh đẹp như gió xuân, vừa ăn mứt quả hồ lô vừa mở miệng nói, dáng vẻ thật là đáng yêu.

Hư Minh Chiến Đế mời hai người An Lâm Kiếm Tiên và Nguyệt Quang Thánh Nữ, mười ngày sau đến núi Tâm Cảnh chiến đấu.

Lúc hai người đang dùng cơm trong quán ăn, một tin tức bỗng nhiên bắt đầu truyền khắp toàn bộ đại lục, khiến người người phải khiếp sợ.

Tô Thiển Vân hơi híp con mắt, không có vẻ như không thích, ngược lại giống như con mèo nhỏ đang hưởng thụ sự vuốt ve.

Ánh mặt trời rơi trên cơ thể hai người, hiện ra khung cảnh vô cùng ấm áp và tự nhiên.

Mấy ngày nay đơn độc sống chung với nhau đã giúp khoảng cách giữa hai người gần hơn, quan hệ trở nên thân thiết hơn rất nhiều.

Hành tung của An Lâm và Tô Thiển Vân đã bị bại lộ, một lộ tuyến rõ ràng đã được vạch ra, bọn họ nhắm thẳng vào đô thành của đế quốc Áo Tâm, cho nên chỉ cần các thành viên trong đội có lòng, bọn họ sẽ chọn tới thành Tâm Cảnh hội họp, sau đó lập đoàn đánh Boss.

An Lâm cùng Tô Thiển Vân đi vào một quán cơm, gọi một loạt món ngon cao cấp ra.

Về vấn đề tiền, trong nhẫn không gian của hai Chiến Thánh kia có không ít tiền. Đáng tiếc là bọn họ lại không thể sử dụng vũ khí của bọn hắn, những vũ khí kia đều rất thích hợp để sử dụng chiến khí, nếu như muốn biến nó thành vũ khí sử dụng nguyên khí, bọn họ cần phải tiến hành sửa đổi một phen.

An Lâm đi tới chỗ nào cũng đều đóng vai kẻ tham ăn, thấy những món ăn mang đậm nét đặc sắc của dị vực này, căn bản là hắn không thể dừng ăn được. Đặc biệt là những loại thịt được chiến khí bồi bổ, hương vị kỳ lạ, rất là dai, phải nói là ăn cực đã ghiền.

Đối mặt với cả bàn đầy món ngon, ngược lại Tô Thiển Vân rất từ tốn nhai kỹ nuốt chậm, ra dáng thục nữ.

Dù chỉ là nhìn cô ăn cơm, mọi người cũng cảm thấy như mình đang thưởng thức một phong cảnh tuyệt đẹp vậy.

"Được, vậy chúng ta cứ ở chỗ này chờ bọn họ đến." An Lâm cười xoa xoa đầu Tô Thiển Vân.

Nếu không phải tận mắt thấy được Nguyệt Quang Thánh Nữ, người nào có thể liên hệ thiếu nữ đáng yêu như vậy với cô gái thần bí mà người ta chỉ vừa nghe tên đã phải sợ mất mật.
Bạn cần đăng nhập để bình luận