Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 333: Biến động ở đại lục Chiến Khí

Sau khi Lạc Nguyệt Viêm bị tiêu diệt, đám Hỏa Diệm Trường Long còn lại cũng nháo nhào tán loạn.

An Lâm đại thắng trở về, Tử Dương Chiến Đế đi theo đằng sau, trong lòng vẫn còn rung động không thôi.

Một là rung động về màn biểu diễn kinh hãi thế tục của An Lâm; hai là rung động về sự đáng sợ của Phần Quyết, thật đúng là không ngờ, đến cả lửa thần Lạc Nguyệt Viêm khó luyện hóa như vậy, cũng bị giải quyết trong vòng một kiếm; ba là rung động bởi tốc độ nhanh kinh khủng của An Lâm, hắn chưa từng thấy người đàn ông nào nhanh như vậy!

"Tử Dương, ông chở tôi về nhé, tôi phải tiêu hóa chút đã, ăn đến nỗi no căng bụng rồi." An Lâm bỗng nhiên cất tiếng nói.

Tử Dương Chiến Đế nghe vậy khóe miệng khẽ run lên, lửa thật sự có thể nhét đầy cái dạ dày đó sao?

Có điều ông cũng không nói nhiều lời, chỉ yên lặng chở An Lâm bay về đế quốc Xà Linh.

An Lâm tất nhiên không phải ăn no cứng bụng, chỉ là di chứng sau khi sử dụng Hắc Minh Nguyên Khí đã ập tới.

Cho dù chỉ là sử dụng trong khoảng thời gian rất ngắn, lại còn cắn Khí Huyết Đan, thế nhưng di chứng lại không hề giảm nhẹ được chút nào. Vả lại An Lâm cũng lười di chuyển, nên để Tử Dương đưa mình trở về.

"Bởi vì nhân vật của tôi là kỳ Hóa Thần, nhân vật của cô ấy là Đạo Chi Thể, cảnh giới chưa tới, cho nên chênh lệch mới lớn vậy!" Liễu Thiên Huyễn nghiêm túc trả lời.

Hiên Viên Thành cùng Diêu Minh Hi đang lòng đầy phấn khởi nghiên cứu thần binh trong tay mình, Hồ Quán và Đường Tây Môn chỉ có thể ngơ ngác nhìn cảnh tượng này, tự nhiên sinh ra cảm giác tức nghẹn.

Cô nằm kề xuống bên cạnh hai người họ, trên gương mặt vốn uy nghiêm, tràn đầy vẻ tò mò.

Ở một nơi khác, khu vực suối nước nóng của nam bị ngăn ra riêng bởi một bức ngọc thạch màu xanh.

Nước hồ rất ấm áp dễ chịu, các cô vừa tắm suối nước nóng, vừa chơi điện thoại, thật là một sự hưởng thụ tuyệt vời.

"Thần Hỏa Đại Nghiệp đã hoàn thành được ba phần tư, tiếp theo chỉ cần thu hoạch được Hư Không Viêm, tôi sẽ luyện thành thần công, xưng bá thiên hạ!" An Lâm nói với vẻ hùng hồn, nhưng với Hồ Quán và Đường Tây Môn lại là sự đả kích không hề nhỏ.

Đến đế cung của đế quốc Xà Linh, hồ Vạn Tượng.

Tử Dương Chiến Đế chở theo An Lâm về tới Đế Cung.

Bích Quỳnh Nữ Đế biến hình thành dáng vẻ của loài người, bay lượn giữa làn sương mù trắng xóa, loáng thoáng có thể nhìn thấy ngọc thể hoàn mỹ không tỳ vết của cô.

Điền Linh Linh và Liễu Thiên Huyễn dùng điện thoại đã được phép thuật nâng cấp, kéo nhau vào trò Vương Giả Liên Minh, chơi tới quên trời đất.

Điền Linh Linh: "..."

Không được, nhất định phải làm ra thành tích gì đó mới được!

"Tạo sao gã người tí hon cô điểu khiến trông y hệt với người tí hon cô ta điều khiển, nhưng sức mạnh giữa hai bên lại chênh lệch nhiều tới vậy?" Đây chính là lần đầu tiên cô quan sát hai người họ chơi game, có thắc mắc thì cất tiếng hỏi Liễu Thiên Huyễn.

Trong lòng Hồ Quán cùng Đường Tây Môn đã âm thầm quyết định.

An Lâm cũng "bịch" một cái, nhảy xuống tắm ở hồ Vạn Tượng, khôi phục lại tinh lực đã hao tổn của mình.

Người ta ấy à, nào lấy được thần binh, nào lấy được thần họ, vậy thì rốt cục họ tới đây để làm gì? Du lịch hả?

Bích Quỳnh gật đầu: "Chủ nhân đi đâu, tôi sẽ đi nơi đó."

Bích Quỳnh khẽ cười, nhấp một ngụm trà thơm, nói thẳng vào việc chính: "Anh đã quyết định rời khỏi vùng đất này rồi hả?"

Tử Dương Chiến Đế thở dài một tiếng: "Thật ra cũng không nỡ rời bỏ mảnh đất này, nơi này có gia tộc của tôi, có bạn bè của tôi... Nhưng, tôi không biết nói thế này có đúng không, cái hệ thống năng lượng Chiến Khí này... Rất có thể là một sai lầm, nó không thể giúp đỡ chúng ta vươn đến cấp độ cao hơn. Cô sống cũng gần vạn năm rồi, có lẽ cô càng hiểu điểm này hơn tôi nhỉ?"

Không lâu sau, một cô gái khoác trên mình bộ đế bào xanh biếc chậm rãi bước tới, tóc dài đen nhánh cuốn lại trên đầu, vẫn còn hơi ướt. Dáng vẻ cô khoan thai cao quý, dù là lúc nhìn ngó xung quanh vẫn mang theo vẻ uy nghi trời ban.

Cánh tay như bạch ngọc của cô lật một cái, phạm vi ba dặm trên bầu trời bỗng nhiên tối sầm lại, mây đen ùn ùn, sấm chớp liên hồi, cô trông như như chủ mẫu có thể khống chế tất cả các hiện tưởng trời đất.

Tử Dương Chiến Đế không đi đến hồ Vạn Tượng, mà chọn một căn phòng yên tĩnh ngồi thưởng thức trà ngon.

Cơ thể Tử Dương Chiến Đế hơi run rẩy, tin tức này quá rợn người.

"Đây là Phong Lôi Quyết, vạn năm trước, tôi dốc hết sức làm ra một chiêu này, thì cũng chỉ đạt được một phần ba uy lực của bây giờ." Bích Quỳnh Nữ Đế chậm rãi mở lời: "Nhưng so với lúc ấy, tôi bây giờ không mạnh hơn bao nhiêu cả, mà là năng lượng chúng ta sử dụng đã nảy sinh biến hoá. Nó từ thô ráp trở nên tinh tế, từ rời rạc trở nên càng thêm gắn kết với Thiên Đạo. Nguyên khí là gốc rễ của Chư Thiên Vạn Giới, là năng lượng duy nhất Thiên Đạo công nhận, nhưng Chiến khí cũng đang trên đường siêu thoát. Dưới sự chỉ dẫn của ý chí nào đó, nó có lẽ sẽ tự mở ra một con đường mới."

Tử Dương Chiến Đế nhìn thấy một chiêu không khác gì của thần linh này, có chút thất thần.

"Bích Quỳnh Nữ Đế, tôi đã sớm muốn tìm cô nói chuyện riêng rồi." Nhìn thấy Bích Quỳnh Nữ Đế đi đến, trên mặt Tử Dương hiện ra nụ cười, ông pha thêm một ly trà, đặt trên mặt bàn.

Bích Quỳnh khẽ cười nói: "Đúng vậy, tôi cũng xem như là Chiến Đế lâu đời nhất ở đại lục này, cho nên tôi hiểu rõ chuyện này hơn anh. Nếu anh đã muốn rời đi, vậy tôi cũng không ngại nói cho anh một số chuyện mà anh không biết."

"Ồ? Chuyện gì?" Tử Dương Chiến Đế nghe vậy lập tức thấy hứng thú.

Đôi mắt xanh biếc của Bích Quỳnh trở nên sâu xa, cô nhìn ra bên ngoài, bên ngoài là trời đất bao la, cô khẽ nói: "Vùng đất này đang không ngừng thay đổi, hoạt tính Chiến khí ngày càng mạnh hơn..."

"Đúng vậy, ở thế giới này, tôi nhìn không thấy đường ra, đã đến lúc phải thay đổi nơi phát triển." Tử Dương Chiến Đế cười đầy phiền muộn, sau đó nhìn sang Bích Quỳnh : "Cô cũng muốn rời khỏi nơi này, đúng không?"

Bích Quỳnh không thèm để ý đến vẻ mặt của Tử Dương, tiếp tục nói: "Mà cũng thú vị thật đấy, chỉ chớp mắt cái, ba cường giả của vùng đất này, một người thì chết, hai người thì bỏ đi."

Nghe được câu nói này, chẳng biết tại sao, hắn cứ thấy có một cảm giác rất khó tả. Từ lúc biết chuyện tới giờ, hắn vẫn không cách nào xem Bích Quỳnh Nữ Đế ngạo nghễ thiên hạ và sủng vật Tiểu Thanh của Bạch Linh Xà là một được.

Tử Dương Chiến Đế: "..."

"Chiến khí có thể là năng lượng gốc rễ của đại lục này, nó sẽ dần dần hoàn thiện?"

"Đúng thế."

"Nó bị một loại ý chí nào đó dẫn dường?"

"Trong mắt của tôi, thì là như vậy."

"Ồ... Thật thú vị, nhưng vẫn cảm thấy không thoải mái."

Bích Quỳnh cười, mày mày lạnh lùng: "Mặc kệ cái ý chí kia là một sự tồn tài thế nào, thì chỉ cần ta vẫn là ta, mà vậy thì có sao đâu chứ."

Tử Dương Chiến Đế nghe vậy im lặng một lúc, lúc này mới gật đầu nói: "Đúng là ý này, đại lục này có thể về sau sẽ xuất hiện cấp độ cao hơn Chiến Đế, thế nhưng tôi không chờ được, tôi vẫn còn muốn ra ngoài!"

"Được thôi, đã như vậy, tôi cũng không nói thêm gì nữa." Bích Quỳnh đặt một quyển sách lên bàn.

Tử Dương Chiến Đế nhìn về phía cuốn sách kia, hai mắt trợn trừng: "Đây là..."

Chỉ nhìn thấy trên bìa sách để một dòng chữ to: [ Luận về việc chuyển hóa sinh mệnh thể có năng lượng chiến khí sang sinh mệnh thể có năng lượng nguyên khí].

"Ha ha, anh cầm nó đi, sau khi anh rồi khỏi đây, có lẽ nó sẽ phần nào giúp được cho anh đấy." Bích Quỳnh Nữ Đế giao cuốn sách cho Tử Dương Chiến Đế, lại nói, " Làm người bảo vệ cho Bạch Chủ mười năm, yêu cầu này không quá đáng chứ?"

Tử Dương Chiến Đế khẽ giật mình, nhìn thoáng qua cuốn sách trước mặt, sau cùng cắn răng đồng ý.

Ông cầm lấy quyển sách nọ, mặt đầy phiền muộn.

Bản thân ông đường đường là một vị Chiến Đế, lại chạy đi làm bảo vệ cho một con nhóc?

Haizz... Làm sao càng sống càng trở về thế này nhỉ...

Có điều ông cũng nghĩ lại, Bích Quỳnh Nữ Đế cường giả mạnh nhất đại lục này cũng làm thú sủng cho cô bé đó. Mà ông chỉ làm một người bảo vệ, so ra cũng không phải chuyện gì quá mất mặc.

Chẳng mấy chốc, mọi người đều đã nghỉ ngơi xong.

Tất cả thành viên trong tiểu đội của An Lâm, kể cả hai Chiến Đế, đều bắt đầu bay về phía Mãng Hoang Cổ Vực nằm ở phía bắc đại lục, chính thức bắt đầu hành trình tìm kiếm lăng mộ Thủ Dương.
Bạn cần đăng nhập để bình luận