Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 346: Quân vương trong biển lửa

"Vậy tự cậu phải cẩn thận đấy." Sau khi Hứa Tiểu Lan nhìn thấy được một ngọn lửa bộc phát ra từ trong cơ thể của An Lâm thì trong lòng cảm thấy yên tâm hơn một chút, sau đó cô bắt đầu bay về nơi những đồng đội khác đang tập trung.

"Bạn học An Lâm muốn làm gì vậy?" Hiên Viên Thành nhìn về phía An Lâm đang lơ lửng trên không trung, có chút lo lắng mở miệng hỏi.

Không chỉ có hắn mà tất cả các thành viên khác cũng nhìn về phía An Lâm.

Lúc này đã có mấy chục con Tà Ma đang cùng lúc xông về phía An Lâm.

Chúng mang theo một luồng khí tức cuồng bạo, vươn ra những chiếc móng vuốt sắc nhọn méo mó, sau đó hóa thành những cái bóng màu đen xông thẳng về phía chàng trai đang ở trên không trung kia.

Hai người máy gundam đáp xuống bên trong vòng lửa, thi triển trận pháp phòng hộ tuyệt ion.

Ngón trỏ của An Lâm co vào, ngón cái khép lại, bấm ra một loại quyết pháp cổ xưa.

Không gian xung quanh đột nhiên trở nên vặn vẹo, méo mó. Ngay sau đó, mấy chục con Tà Ma kia bỗng kêu lên những tiếng thét đầy thống khổ, thân thể méo mó đen kịt tỏa ra những luồng khói trắng dày đặc giống như một loại nước ngọt có gas đang bốc hơi.

Ngọn lửa màu tím xuất hiện trên bầu trời, hóa thành một vùng biển lửa rực rỡ. Từng đốm lửa trắng như đang ẩn chứa một loại uy năng đáng sợ. Những đốm lửa đó giống như những ngôi sao vô cùng sáng chói trong biển lửa màu tím kia.

Lúc này, trên trời dưới đất, mặt trăng, mặt trời và cả không gian bốn phía đều đã hóa thành một mảnh địa ngục rực lửa!

Mấy chục con Tà Ma trên mặt đất bị dòng nhiệt độ kinh khủng đột nhiên xuất hiện này đốt cháy đến mức thân hình cũng vặn vẹo một cách đau khổ. Rất nhiều Tà Ma vẫn liều mạng nhào về phía An Lâm nhưng lại bị Hư Không Viêm không hình dạng không màu sắc kia thiêu đốt thành đám tro tàn!

Trên mặt đất, ngọn lửa màu xanh giống như thủy triều điên cuồng quét về bốn phía, bao trùm vài dặm xung quanh đó. Vô số Tà Ma đã bị ngọn lửa mang theo khí lạnh này làm đông cứng lại, sau đó thân thể bắt đầu bị tan chảy một cách rất kỳ quặc!

"Đại Nhật Viêm, hiện!"

"Biển lửa Tứ Linh, mở!"

"Hư Không Viêm, hiện!"

Nhiều đội viên đều đang ngơ ngác nhìn cảnh tượng trước mắt này, trên mặt tràn đầy vẻ khiếp sợ.

Một vòng tròn ánh sáng màu vàng nhạt đột nhiện xuất hiện ở sau lưng An Lâm, toàn bộ không gian liền hóa thành một địa ngục sáng chói và nóng rực! Ngay cả không khí cũng bắt đầu trở nên méo mó đến cực độ.

Ầm ầm! Thủy triều trong suốt đánh thẳng vào bốn phía xung quanh, đốt cháy toàn bộ mấy chục con Tà Ma kia, không sót một con nào!

"Lạc Nguyệt Viêm, hiện!"

Trên bầu trời, ngọn lửa màu tím bao vây lấy ánh sáng lấp lánh như sao trời màu trắng, giống như những thiên thạch đang chuẩn bị rơi xuống mặt đất.

"Tinh Ma Viêm, hiện!"

Hư Không Viêm cuồn cuộn hóa thành một dòng sông không thể nào ngăn cản được đánh về phía đám Tà Ma kia.

Giờ khắc này, An Lâm chính là quân vương trong biển lửa đó. Hắn đứng trên không trung bên trong biển lửa đó với một dáng vẻ vô cùng ngạo nghễ, giống như người truyền lệnh cho những ngọn lửa trong trời đất này!

Thần thái của An Lâm vẫn rất bình tĩnh, lá bùa mang ánh sáng màu đỏ trên mu bàn tay hắn đang nở rộ, bắt đầu phát động sát chiêu thực sự!

Ầm ầm!!!

Chiến Đế Tử Dương nhìn thấy cảnh tượng kinh thiên động địa này thì không khỏi cảm thấy sợ hãi, toàn thân run rẩy. Đây chính là diện mạo thật sự của Phần Quyết Đại Thành sao? Hình ảnh của những ngọn lửa này, sự phối hợp chiêu thức của những ngọn lửa này, quả thật quá hoàn mỹ!!

An Lâm chậm rãi đáp xuống mặt đất, hai mắt tối sầm lại, toàn thân mất hết sức lực ngã nhào xuống mặt đất.

Trên mặt đất, ngọn lửa màu xanh âm u đang dấy lên một cơn sóng gió động trời, bao phủ toàn bộ đám Tà Ma có mặt ở đó.

An Lâm lắc đầu: "Cô quá khen rồi, tôi cũng chỉ biết được một chiêu này thôi."

Vòng thái dương ở sau lưng cháy rực lên một ngọn lửa màu vàng vô tận, nó mang theo một luồng khí tức cuồng bạo cuốn về bốn phía của không gian xung quanh.

Lúc này, các thành viên khác cũng chạy tới hỏi thăm, trên mặt tràn đầy vẻ kinh ngạc.

Đồng thời, hắn cũng không ngờ rằng chiêu thức mới của mình lại khủng khiếp đến như vậy, vậy mà lại có thể khiến hơn một ngàn Tà Ma tan thành mây khói chỉ trong chớp mắt. Nghĩ đến việc từ nay về sau bản thân mình lại có thêm một chiêu thức mạnh mẽ đến cực hạn như vậy, hắn không khỏi cảm thấy vui vẻ trong lòng.

Đối mặt Hứa Tiểu Lan, An Lâm cảm thấy mình vẫn nên khiêm tốn một chút thì hơn.

Chỉ trong chốc lát, bốn ngọn lửa đó đã biến cả đất trời trở thành một lò luyện địa ngục thực sự, thiêu đốt tất cả vạn vật!

Lúc này, bỗng có một mùi hương thoang thoảng nhẹ nhàng bay tới.

Một khuỷu tay mềm mại như ngọc nhẹ nhàng nâng thân thể của hắn lên. Hắn quay đầu nhìn lại thì thấy một cô gái xinh đẹp thoát tục đang nhìn mình rồi nở một nụ cười thản nhiên, trong đôi mắt trong veo đó còn lộ ra một chút hiếu kỳ.

"Không ngờ cậu dùng lửa còn thành thạo hơn cả tôi nữa." Cô gái mở miệng tán thưởng.

Ngay cả hai con mắt của Bích Quỳnh Nữ Đế cũng trở nên sáng ngời, lần đầu tiên xuất hiện vẻ mặt kinh ngạc và ao ước.

Một chiêu Tịch Quyển Thiên Địa này dường như đã đốt sạch hoàn toàn khoảng không gian đất trời này. Sau khi biển lửa đó qua đi, không còn nghi ngờ gì nữa, hơn một ngàn Tà Ma kia đều đã bị tiêu diệt hoàn toàn. Mặt đất cũng giống như vừa bị nướng chín vậy, tan chảy, thậm chí còn hiện ra ánh sáng nhàn nhạt màu đỏ.

Trận pháp phòng hộ tuyệt ion vô địch của người máy gundam dường như cũng có chút dấu hiệu không thể chống đỡ được khi gặp phải những đòn công kích liên tiếp của ngọn lửa.

Bốn ngọn lửa tạo thành một cảnh tượng sát sinh đáng sợ nhất, chúng đốt sạch đám Tà Ma đang nhao nhao trên mặt đất thành tro bụi.

Đặc biệt là bộ ba fan hâm mộ não tàn Diêu Minh Hi, Hồ Quán, Bạch Linh Xà. Họ kích động đến mức thiếu chút nữa thì nhào lên ôm luôn cả hắn, còn mở miệng hô vang anh An vô địch thiên hạ, hùng bá thiên hạ, không ai có thể ngăn cản được... Hình dung từ nào có thể dùng được thì đều mang ra hết.

Bạch Linh Xà thậm chí còn đề nghị đổi danh hiệu Độc Tôn thành Viêm Bá.

An Lâm lúc ấy liền muốn hôn mê luôn cho rồi, từ lúc nào mà Độc Tôn trở thành danh hiệu của tôi vậy?

Độc Tôn vốn dĩ là do người khác đặt bừa cho hắn thôi, hắn vẫn chưa có danh hiệu đâu.

Cho dù là muốn tìm một danh hiệu đi chăng nữa thì cũng không thể lấy danh hiệu nồng nặc cảm giác quê mùa như Viêm Bá này nhé!

Phải là cái gì như Thanh Liên Cư Sĩ, An Hạo Kiếm Tiên gì gì đó mới phù hợp với phong cách của hắn chứ.

Trên bầu trời bỗng nhiên truyền đến một âm thanh:

"Chúc mừng! Thử thách phòng thủ của cuộc thi, phần Tà Ma đã hoàn thành thành công."

Ngay sau đó, một màn hình từ trên không hạ dần xuống, phía trên có dòng chữ Hán hiện ra:

An Lâm: 11200 điểm. Hứa Tiểu Lan: 2030 điểm. Hiên Viên Thành: 1800 điểm. Tô Thiển Vân: 1650 điểm.

Diêu Minh Hi: 920 điểm. Hồ Quán: 750 điểm. Liễu Thiên Huyễn 570 điểm. Điền Linh Linh: 110 điểm. Bạch Linh Xà: 30 điểm. Đường Tây Môn: 0 điểm.

Chiến Đế 0 điểm.

Người đàn ông đầu trọc nghe xong thì toàn thân khẽ run lên, cúi đầu mở miệng nói: "Tuân mệnh, Hắc chủ!"

"Ông hãy phong ấn 80% năng lực của chính mình đi, trở thành đại boss ở điểm cuối cùng, sau đó đánh lén họ."

Nói xong, Hắc Linh Xà đưa mắt nhìn sang người đàn ông đầu trọc, con mắt đen kịt sâu thẳm khiến cho người ta cảm thấy bị cuốn hút vào.

Về phần Điền Linh Linh và Bạch Linh Xà, hai người họ không ngừng sử dụng tiên pháp công kích bên trong vòng lửa, ngẫu nhiên cũng có thể giết chết một hai con Tà Ma, cho nên cũng có điểm. Thảm nhất thì là Đường Tây Môn rồi, 0 điểm cũng 0 có hơi chướng mắt...

Đường Tây Môn nằm ở trên cục gạch đen, nhìn chằm chằm về phía màn hình điểm trên không trung, im lặng một hồi. Khi hắn nhìn thấy mọi người đang nhìn mình với ánh mắt đồng tình thì liền ôm ngực sợ hãi.

Các cậu nhìn tôi làm cái gì? Các cậu nhìn tôi làm cái gì? Đường Tây Môn tôi đây đầu đội trời chân đạp đất, không cần các cậu thương hại!

Nhưng hắn lại nghĩ lại, trong chuyến hành trình lăng mộ lần này, có lẽ hắn chỉ có thể giành được một truyền thừa mà thôi, so với Điền Linh Linh và Bạch Linh Xà chỉ biết dốc sức khoe tài để chiến thắng thì còn ít hơn.

Là người thu hoạch được ít nhất trong cả đội. Nghĩ như vậy, hắn không khỏi cảm thấy thương xót cho chính mình...

Một lối đi màu trắng bắt đầu xuất hiện, An Lâm đập vỡ một viên Khí Huyết Đan, sau khi cùng mọi người tịnh dưỡng một lúc thì tiếp tục đi tới.

Bên trong không gian hắc ám, mười ngón tay của Hắc Linh Xà đan vào với nhau, nhìn chằm chằm vào đám người An Lâm đang tiến vào trên màn hình, ngón tay trắng nõn tinh xảo khẽ động đậy.

"An Lâm, Liễu Thiên Huyễn, Hứa Tiểu Lan, Hiên Viên Thành, Tô Thiển Vân, thực lực của những người này đều rất gần với tiêu chuẩn chiến đế của tu sĩ, còn thêm cả Tử Dương và Tiểu Thanh nữa, loại đội hình này cho dù có gặp phải độ khó địa ngục thì e rằng cũng không thể khiến họ trải qua một cuộc rèn luyện sinh tử được..."

"Nếu như trong cuộc thi mà ngay cả nguy cơ sống còn cũng không có, vậy thì làm sao có thể gọi là một cuộc thi hay chứ."

Bởi vì An Lâm đã phóng ra một chiêu Địa Đồ Pháo, lập tức tiêu diệt được hơn một ngàn tà ma, cho nên điểm số của hắn là cao nhất. Liễu Thiên Huyễn thì vẫn luôn lười biếng nên tuy rằng thực lực rất mạnh nhưng lại không có điểm nào.

Mọi người nhìn qua số điểm trên màn hình, sau đó bỗng nhiên hiểu ra được mọi chuyện. Đây là bảng thống kê mức độ cống hiến trong thử thách, nói không chừng khi đạt tới giới hạn rồi thì mọi người có thể dùng điểm đó để đi giành truyền thừa hoặc là đem nó đi đổi lấy một số bảo vật.

Trên đó chỉ hiển thị điểm số của từng người chứ không có bất cứ ánh sáng truyền thừa nào chiếu xuống.
Bạn cần đăng nhập để bình luận