Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 347: Ác ma Cửu U

Đám người An Lâm đi qua không gian của lối đi, tiến vào không gian thứ hai.

Họ nhìn thấy một khoảng không gian vô cùng kỳ quái. Bầu trời ở đây có một tầng nham thạch dày đặc, mặt đất lại là một khoảng không gian rộng lớn nóng rực, còn có cả nham thạch nóng chảy đỏ rực đang chậm rãi chảy qua, không khí tràn ngập khí độc xộc vào mũi.

An Lâm nhìn quang cảnh bốn phía, cảm thấy có hơi giống với tầng lửng của thế giới dưới lòng đất.

Trong khoảng thời gian diễn ra đại hội luận đạo trao đổi bốn phương, cửa ải thi đấu đầu tiên có xuất hiện một tuyệt cảnh có vài phần tương tự với cảnh tượng trước mắt này. Nhưng không gian lần này rộng lớn hơn rất nhiều lần so với lần trước, độ cao của tầng nham thạch trên đỉnh đầu cũng cao hơn không ít.

Trong lúc An Lâm đang cảm thấy có chút xúc động thì tầng nham thạch trên đỉnh đầu ở phía xa xa bỗng nhiên bị nứt thành từng mảng.

"Ầm ầm!"

Sau một tiếng nổ mãnh liệt, vài thân hình đen kịt bay xuống mặt đất.

An Lâm tập trung nhìn vào chúng, trong mắt hiện ra thần sắc kinh ngạc.

"Tôi lên mở màn đây!"

Cột sáng kia chính là tuyệt chiêu nổi tiếng của Liễu Thiên Huyễn, Tia Chớp Cuối Cùng.

Chẳng biết vì sao bầu không khí ở đó cũng bắt đầu trở nên căng thẳng hơn.

"Ầm ầm!" Một cột sáng nóng rực màu trắng xé rách cả mặt đất, ầm ầm đánh về phía con hổ hai đầu ở gần nhất trước mặt.

"Đây là ác ma Cửu U của đại lục Thái Sơ. Theo truyền thuyết thì chúng sinh trưởng trong các khe nứt dưới lòng đất, chúng hút nhiệt độ của đất và tử khí để phát triển. Chúng được xưng tụng là loại có năng lực sinh mệnh mạnh mẽ nhất của Huyết tộc, mọi người nhất định phải cẩn thận!" Vẻ mặt của Hiên Viên Thành rất nghiêm túc, mở miệng nói.

Tám tên ác ma Cửu U còn lại nhao nhao bạo phát, đánh thẳng về phía đám người An Lâm!

Xuất hiện trước mặt hắn lúc này chính là chín sinh vật vô cùng kỳ quái. Toàn thân chúng đen kịt, cấu tạo sinh vật cực kỳ rắn chắc, không hề méo mó dị dạng giống như những con Tà Ma kia, chúng còn ẩn chưa một nguồn năng lượng vô cùng mạnh mẽ khiến cho người ta có một cảm giác như đang bị đè nén.

Đối với cô gái mà vừa mới gặp mặt liền triển khai ma pháp kia, con hổ khổng lồ hai đầu cũng cảm thấy bất ngờ không kịp chuẩn bị, còn chưa kịp tránh đi thì đầu đã bị cột sáng xuyên qua. Cột sáng ẩn chứa một nguồn năng lượng cực mạnh khiến cho đầu của nó nổ tung thành một cái lỗ lớn, trông thật đáng sợ!

Ác ma Cửu U khẽ thở hổn hển, tiếng hít thở đó dù ở trong lòng đất cũng có thể nghe thấy được. Hai con mắt màu đỏ của chúng chăm chú nhìn vào gương mặt của từng người, ánh lên tia sáng màu đỏ chứa đựng sự khát máu mãnh liệt.

Ngoại hình của bọn chúng thì vô cùng kỳ quái, có loại đứng thẳng giống như con người, có loại thì là một con hổ lớn có hai đầu, còn có loại giống như con voi có hai cái cánh hình lưới ở sau lưng...

Dứt lời, một cô gái với mái tóc màu hồng cầm cây pháp trượng Lục Vũ đang lơ lửng trước mặt lên, chuyển động về phía trước với tốc độ cực nhanh.

Liễu Thiên Huyễn nhìn thấy cảnh tượng đó liền biết rằng trận này không thể giải quyết một cách nhẹ nhàng được rồi.

Trong lúc hai bên đang ở thế giằng co thì một âm thanh bỗng nhiên vang lên:

Nhưng cô không nản lòng mà vẫn bừng bừng khí thế, điều khiển pháp trượng bay về phía con hổ hai đầu kia.

"Rống!"

Con hổ hai đầu bị Tia Chớp Cuối Cùng xuyên qua cũng không ngã xuống, lỗ hổng trên đầu kia nhúc nhích một hồi, chỗ máu thịt đen sì kia dần dần dính liền lại với nhau, dung hợp lại, sau đó khôi phục lại hình dạng ban đầu.

Sau lưng hắn mọc lên một đôi cánh gió, trong lúc tốc độ tăng lên dữ dội thì kiếm Thắng Tà kéo theo một đường đoạt mạng màu trắng chém thẳng vào cổ của ác ma Cửu U hình người kia, máu đen lập tức tuôn trào ra ngoài.

Sau khi An Lâm chém ra một nhát kiếm màu đen khác để đẩy lùi ác ma Cửu U thì thừa dịp thả người máy gudam ra để giúp đỡ đám người Hồ Quán.

"Rống..."

Vừa mới giao đấu thì họ đã biết rằng bọn ác ma Cửu U này rất mạnh! Mạnh đến mức chỉ có bốn người Hiên Viên Thành, Tô Thiển Vân, Hứa Tiểu Lan và Liễu Thiên Huyễn mới có thể ứng phó được, còn Diêu Minh Hi và Hồ Quán thì khó có thể đối phó một mình được.

Ồ, anh Thành lợi hại vậy sao!

Một con ác ma Cửu U có hình dáng giống con người xông thẳng về phía An Lâm, trong tay nó cầm một thanh trường kiếm rất nhỏ giống như gai nhọn, hóa thành từng trận ảo ảnh màu đen, tốc độ nhanh đến mức ngay cả An Lâm cũng khó mà theo kịp được.

Mãng xà khổng lồ kia liên tục tấn công, nhưng đều bị Hiên Viên Thành chống đỡ lại và đè xuống đất, khiến cho mặt đất rung chuyển rồi nứt ra, xuất hiện nhiều hố lõm lớn nhỏ khác nhau.

Chiêu kiếm của anh Thành nhẹ nhàng phóng khoáng, từng luồng kiếm ảnh màu trắng hóa thành một mạng lưới nhỏ li ti, xé rách lớp da của con mãng xà khổng lồ. Những đòn tấn công này tuy không nguy hiểm đến tính mạng, nhưng con mãng xà khổng lồ có năng lực sinh tồn mạnh như vậy cũng không cách nào khép được miệng vết thương lại.

Chính trong lúc này, Hiên Viên thành đã cầm cổ kiếm trong tay chém về phía con mãng xà khổng lồ đang chiến đấu với người máy gundam.

Hồ Quán nhanh chóng bị một con mãng xà lớn màu đen đập trúng vào lồng ngực, một luồng sức mạnh khổng lồ như dời núi lấp biển đột ngột đánh úp tới, trực tiếp đánh hắn bay ngược trở lại đến mức nôn ra máu.

Một tiếng rú thảm thiết bỗng nhiên từ đằng xa truyền tới.

An Lâm liếc mắt nhìn về phía đằng kia, liền nhìn thấy một con rết khổng lồ đang co quắp ở dưới mặt đất trước mặt Hiên Viên Thành, cơ hội sống sót đã bị cắt đứt.

Nó bắt đầu từ từ hòa tan.

Chiêu thứ nhất, Phong Kiếm!

Tà Ma có khả năng tấn công cao, ác ma Cửu U này thì nhiều máu, đúng là cùng loại với Huyết tộc!

An Lâm chứng kiến loại năng lực sinh tồn này liền cảm thấy bực bội, bọn ác ma Cửu U này đúng là khó đối phó hơn so với đám Tà Ma kia rồi!

Ác ma Cửu U ôm chặt lấy chiếc cổ, lui về phía sau vài bước, cơ bắp ở chỗ vết thương chí mạng kia khẽ nhúc nhích, thế nhưng sau đó nó vẫn có thể phục hồi trở lại bộ dạng như lúc ban đầu.

Sau một hồi chiến đấu kịch liệt, bóng dáng Hiên Viên Thành lướt về phía sau như một con chim nhạn.

"Vạn Linh Sinh Tử Duyên Diệt... Chết!"

Hắn giơ kiếm ngang tầm mắt, một luồng sóng chấn động huyền diệu xuyên thấu qua không gian, tác động vào cơ thể của con mãng xà khổng lồ.

"Hí...!" Mãng xà khổng lồ kêu lên một cách thảm thiết, miệng vết thương bị Hiên Viên Thành chém trúng đang nhanh chóng thối rữa, cơ hội sống sót cũng liên tiếp bị chặt đứt. Năng lực sinh tồn mà nó vẫn luôn lấy làm niềm kiêu hãnh kia, dưới tình cảnh bị chặt đứt cơ hội sống sót này thì không hề có khả năng chống cự lại.

Trong lúc An Lâm đang đối phó với ác ma Cửu U, cuối cùng cũng tận mắt nhìn thấy được anh Thành đánh bại những con ác ma phiền phức này như thế nào.

Vạn Linh Thái Cực Đạo chính là đạo lý sinh tồn âm dương liên quan đến sự sống chết của vạn vật. Đối với các loại có sinh mệnh đặc thù, chiêu thức kia thật ra đều giống như nhau, chém trúng rồi liền hạ chú, sau khi hạ chú thì sẽ chết.

Loại công pháp mạnh mẽ đến mức biến thái này rất khó lĩnh ngộ, nhưng anh Thành lại lĩnh ngộ được đạo lý này một cách sâu sắc, đây cũng chính là nguyên nhân hắn được Chân Thần ưu ái.

Nhìn đến đây, An Lâm biết rằng mình không thể mượn phương pháp của anh Thành được, thử thách lần này đúng là sân nhà của anh Thành rồi!

Hiên Viên Thành giết xong mãng xà khổng lồ cũng không dừng lại mà trực tiếp phóng tới chỗ Diêu Minh Hi đang chiến đấu để bắt đầu trợ giúp.

An Lâm chuyên tâm chiến đấu, rất vất vả mới chém được ác ma trước mặt này được hai kiếm, kết quả nó lại không biết xấu hổ mà tự chữa lại vết thương, hăng hái tiếp tục chiến đấu.

Thương tích sau khi tự lành sẽ khiến cho khí tức của ác ma Cửu U yếu hơn một ít, nhưng thực lực lại không giảm xuống bao nhiêu, vì vậy trận chiến đấu này lại biến thành trận chiến giữa năng lực sinh tồn của ác ma Cửu U và khả năng chịu đựng của họ.

An Lâm nhìn thoáng qua hướng của Bạch Linh Xà, Bích Quỳnh Nữ Đế đang bắt được một con ác ma Cửu U, cô ta sử dụng pháp thuật để nhốt nó lại trong một cái lồng, sau đó lại để Bạch Linh Xà không ngừng quất roi vào người nó.

Hắn mắt sáng rực lên, chuyện này nói không chừng hắn cũng có thể làm được đấy!

Trong đầu An Lâm bỗng nhiên lóe lên một ý nghĩ, hắn nhớ lại một chuyện đã xảy ra trước kia.

Ý! Đợi đã nào...!

"Được, Tiểu Thanh, chị sẽ cố gắng!" Gương mặt xinh đẹp tuyệt trần của Bạch Linh Xà tràn đầy vẻ nghiêm túc, roi điện Bạch Cốt không ngừng quất về phía ác ma có hình dạng con sói màu đen kia.

Ác ma sói vẻ mặt bị áp bức và lăng nhục tru lên, không phải nó cảm thấy nhục nhã vì không đánh thắng được, mà là vì bị cái roi điện đó quất vào nên mới cảm thấy bị lăng nhục.

Loại cảm giác này giống như một nam tử hán đầu đội trời chân đạp đất bị giam vào trong một cái lồng sắt, sau đó thì bị một đứa trẻ dùng súng nước bắn vào mặt vậy...

An Lâm nhìn thấy cảnh tượng này, trong lòng vô cùng xúc động, quả nhiên là có được một con thú sủng tốt thì cũng có thể leo lên được đỉnh cao của cuộc đời rồi...

Lại nhìn sang Điền Linh Linh đang lạc lõng một mình, vận khí thì không được tốt như vậy. Cô ấy ném ra rất nhiều bùa chú mà cũng không thể đánh trúng được con ác ma chim bốn cánh trên bầu trời, chỉ có thể làm cho xem thôi.

Ác ma chim bốn cánh trong lần tấn công đầu tiên bởi vì trúng một chưởng của Tử Dương Chiến Đế, bị đánh lui về sau nên biết rõ nhân vật này không thể trêu vào được, vì vậy nó liền có ý định sử dụng thủ pháp bỉ ổi tấn công từ phía xa, thỉnh thoảng lại vung ra vài nhát đao gió chém tới.

Nhưng những đòn tấn công này cũng không đủ, chúng đều bị Tử Dương dễ dàng ngăn cản được.

Tử Dương Chiến Đế ngược lại cũng sẽ không chủ động đánh về phía con ác ma chim. Dù sao nhiệm vụ của hắn cũng chỉ là bảo vệ hai người kia, có người đến đánh hắn liền ngăn cản, không ai tới đánh thì hắn đứng ngây ra đấy, cực kỳ lười biếng.

An Lâm thở dài một hơi, xem ra trận chiến đấu này vẫn phải đợi anh Thành đến phối hợp mới đáng tin tưởng nhất.

Bích Quỳnh Nữ Đế vẻ mặt nịnh nọt nói.

"Càng dùng sức đánh, thì đến khi thắng rồi điểm của chị mới cao được!"

"Lại đây, Bạch Chủ, dùng sức đánh!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận