Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 369: Thỉnh cầu trợ giúp bên ngoài

Nhìn thấy khí tức cực hàn này đánh tới, An Lâm không chút do dự khi dùng cục gạch đen che chắn trước mặt.

"Ầm ầm!"

Trùng kích mãnh liệt khiến cục gạch đen rung động, hàn ý như thấm vào cốt tủy bao phủ toàn thân hắn.

An Lâm nhìn Lam Thủy Tinh đang phát ra ánh sáng rực rỡ cuối mật thật, cùng với băng sương bao phủ căn mật thất, trong lòng nổi lên một cảm giác bất thường.

Hắn dò xét tính toán lấy một linh thạch đánh về phía Lam Thủy Tinh, kết quả linh thạch mới tiến lên năm mét liền dừng giữa không trung, hoàn toàn bị ngưng kết bất động rồi. Mà khoảng cách giữa linh thạch và Thủy Tinh còn hơn một trăm mét.

Hắn suy nghĩ một chút, móc một thanh trường kiếm thuộc pháp khí cấp bốn trong nhẫn không gian ra, tưới rót nguyên khí điên cuồng trong người vào, sau đó xuất toàn lực ném mạnh về phía Lam Thủy Tinh.

"Vù!" Thanh trường kiếm hóa thành một đường màu vàng, phá vỡ không khí và hàn ý, khí thế to lớn kích phát về phía trước.

80 mét, 70 mét, 60 mét, 50 mét...

Ừ, việc này hỏi Liễu Thiên Huyễn một chút, có lẽ sẽ có một số giải đáp.

An Lâm dùng tất cả khí lực, lúc này bùa truyền âm mới truyền đến âm thanh "Chi chi".

Tuy An Lâm cũng không cảm thấy tuyệt vọng, chủ yếu là vì cảnh tượng như này không phải là lần đầu tiên hắn nhìn thấy.

Tín hiệu truyền âm của bùa truyền âm vô cùng tốt, chỉ cần không phải ở dị không gian, cho dù bịt kín cỡ nào hay là ở trong hoàn cảnh hoang dã, đều có thể truyền tín hiệu rõ ràng. Nhưng nó cũng có khuyết điểm. Đó chính là cự ly truyền âm của bùa truyền âm, có quan hệ đến nguyên khí hùng hậu của đôi bên.

An Lâm thử thúc giục pháp khí này, lại phát hiện bị một lực lượng cường đạo giam cầm phong tỏa, hoàn toàn không cách nào động đậy.

Rất rõ ràng Liêu Thiên Huyễn đang ở trên lớp.

Cuối cùng, khi trường kiếm còn cách Lam Thủy Tinh 42 mét, liền bị ngưng lại ở trong không trung, dường như bị không khí đông kết đình chỉ ngay trong không trung.

Một người ở trên thiên đình, một người ở Vạn Sơn Chi Vực bên ngoài Cửu Châu, khoảng cách này thật sự quá xa.

"Không gian này có lực lượng có thể ngưng kết vạn vật, càng đến gần Lam Thủy Tinh thì càng mạnh mẽ." sắc mặt An Lâm có chút khó coi, hắn vừa mới sử dụng toàn lực ném phi kiếm, kết quả vẫn còn hơn bốn mươi mét. Trước đó nếu như lỗ mãng tiến lên, chỉ sợ thực sự đang sống bị đông cứng chết ở nơi này rồi.

Đại Bạch nhìn thấy cảnh này miệng há hốc, có chút không tin nói: "Anh An, đây là tình huống gì, không khí có thể đông kết cả pháp khí sao?"

Hắn lấy ra bùa truyền âm, trong lòng cảm thấy có chút may mắn, còn may khi đó vì liên minh vương giả, Liễu học tỷ kiên quyết muốn hắn cầm theo bùa truyền âm, nếu không phải vì việc này thì hắn thực sự không tìm được viện trợ rồi.

"...Tôi ở một di tích gặp phải khốn cảnh, thời gian cấp bách, cầu trợ giúp từ xa."

Khi ở lăng mộ Thủ Dương giao chiến cùng với nam nhân đầu trọc thần bí, hắn đã thấy Liễu Thiên Huyễn sử dụng một lần!

An Lâm biết bây giờ không phải thời điểm lãng phí thời gian, tiếp tục mở miệng nói: "Tôi gặp phải cuộc thi Tuyệt Sương, trong một không gian vô cùng lạnh lẽo, bất kể vật gì bay về phía Lam Thủy Tinh đều sẽ bị giam cầm trong không trung, giống như càng đến gần Lam Thủy Tinh, sức mạnh giam cầm càng mạnh hơn. Mà tôi muốn thông qua cuộc thi, nhất định phải đưa nguyên khí quán chú tiến vào trong Lam Thủy Tinh. Tôi nhớ chị có năng lực giống như vậy, cầu phương pháp phá giải!".

"Này, An Lâm, tìm tôi có việc gì, không lên lớp sao?" Một giọng nói đáng yêu lại đặc biệt êm ái vang lên, dường như đang áp chế âm lượng của mình.

An Lâm vẫn chưa nói chuyện, đã nghe thấy tiếng kêu kinh ngạc của Liễu Thiên Huyễn: "Không đúng... Mẹ nó! Vì sao nguyên khí tiêu hao nhanh như vậy, cậu ở ngoài không gian sao?"

An Lâm: "..."

An Lâm gật đầu: "Hiểu sơ sơ rồi, không phải chính là ba hợp thành một sao. Còn một vấn đề cuối cùng, ngộ nhỡ không cẩn thận bị đông lại thì phải làm sao?"

Nhìn ánh sáng của Lam Thủy Tinh không hề giảm sút, An Lâm hít sâu một hơi, cuối cùng cuộc thi này, mấu chốt vẫn là ở bản thân hắn rồi.

Liễu Thiên Huyễn cảm thấy hứng thú, tuy cô cũng biết nặng nhẹ, vì vậy nhanh chóng mở miệng nói: "Theo như cậu nói, Lam Thủy Tinh kia chắc là ngọn nguồn của hàn lực, muốn phá giải nó cũng đơn giản thôi, lực lượng, nhiệt độ, tốc độ."

An Lâm khẽ cười một tiếng, kiếm Thắng Tà trong tay có một luồng khí trắng vây quanh, đồng thời một đôi cánh màu trắng xuất hiện sau lưng An Lâm, Phong Kiếm cùng với Phong Linh cùng mở ra.

"À, có thể, An Lâm, không nghĩ đến cậu gặp phải Băng Hàn Ngưng Không."

Nhưng nóng nực như này chỉ lan vẻn vẹn ra được mười mét liền bị Sương Tuyết ăn mòn hầu như không còn.

Hỏa diễm bốn màu bắt đầu bao phủ toàn thân hắn, sau đó ngưng tụ thành ngọn lửa màu tử kim che trước ngực, lửa vô cùng nóng bắt đầu khuếch tán ra bốn phía, như muốn phá hủy không gian vô cùng lạnh lẽo này.

"Tinh Ma viêm, Đại Nhật viêm, Lạc Nguyệt viêm, Hư Không viêm, hiện! Biển lửa Tứ Tượng, ngưng!"

"Cái này nếu muốn đông kết một vật thể đang hoạt động cần có thời gian. Mà nhiệt độ cực cao bao phủ toàn thân, có thể ở một mức độ nào đó làm chậm lại tốc độ đông kết. Đồng thời, lực lượng cường đại có thể trực tiếp phá vỡ băng hàn ngưng trên không trung. Tôi nói như vậy cậu có hiểu không?"

Tốc độ, nhiệt độ, lực lượng, kỳ thật hắn không thiếu cái nào trong ba cái này...

"Đại Bạch, cậu ở chỗ này chờ, tôi qua thử một chút." An Lâm quay đầu nói với Đại Bạch.

Đại Bạch biết cuộc thi này nó không chen vào được, rất thức thời đứng về phía sau, gật đầu nói: "Anh An, cẩn thận!"

Liễu Thiên Huyễn nghĩ một lúc, chân thành nói: "Ừm, vấn đề đó, cậu có di chúc gì không, có thể nói sớm với tôi. Còn có, tài khoản weibo và qq để tôi thừa kế đi, tôi sẽ khiến nó phát tài lớn."

Bởi vì bùa truyền âm làm hao tốn quá nhiều nguyên khí, sau khi nói thêm vài câu với Liễu Thiên Huyễn, hắn liền tắt bùa truyền âm.

Mặc dù hắn đã biết phương pháp ứng phó, nhưng ai có thể đảm bảo làm như vậy có thể chạm đến được Lam Thủy Tinh đây?

Được rồi, xem ra ngộ nhỡ nếu để bị đông thì sẽ không còn con đường sống, cái này thật sự giống một canh bạc.

Vẻ mặt An Lâm không thay đổi, toàn thân bắt đầu có sương mù màu đen quấn quanh, nguyên khí hắc minh!

Ầm ầm! Trên người hắn bắt đầu phóng thích khí tức vô cùng lớn mạnh, sức mạnh đó khiến người khác run sợ.

Một chân vừa bước lên, cả người An Lâm như một ngọn lửa màu vàng tím, mang theo sức mạnh cuồn cuộn không lùi bước tiến về phía trước, phóng oanh liệt về phía Lam Thủy Tinh cuối mật thất!

Tốc độ khủng khiếp dẫn đến tiếng động kịch liệt bùng nổ, năng lượng nóng rực khiến không khí bốn phía vặn vẹo, băng tuyết tan rã.

100 mét, 50 mét, 20 mét...

Lạnh lẽo không cách nào diễn tả dần đần khiến ngọn lửa trở nên ảm đạm, khiến không gian dần ngưng kết lại.

An Lâm cảm thấy bị một sức mạnh vô cùng lớn mạnh cản trở, vô cùng gian nan.

10 mét...

Áo giáp bằng ngọn lửa màu vàng tím chịu trùng kích của cực hàn, dần dần sụp đổ.

Một luồng hàn ý lạnh đến xương tủy cuốn đến, càng ngày càng đáng sợ, phảng phất muốn đông kết cả thần hồn lại.

An Lâm cắn răng, dùng hết toàn lực tiến lên, sương mù màu đen bao phủ toàn thân, cơ bắp xương cốt bắt đầu run rẩy không tự chủ được.

Dừng lại chính là cái chết, nhất định phải tiến lên!

3 mét...

Ngay sau đó, trong nháy mắt băng hàn vô tận bao phủ toàn bộ mật thất, đông kết tất cả mọi vật!

Đồng tử An Lâm co rút lại, có chút ngu ngốc đứng yên nhìn xuống đất.

Nhìn Lam Thủy Tinh gần trong gang tấc, An Lâm giơ cao kiếm Thắng Tà, đồng tử trở nên đen kịt, vận chuyển kiếm pháp Thái Thượng Vô Dạ, khí thế vô cùng bá đạo bộc phát.

"Phá vỡ cho ta!!!"

Theo tiếng rống to của hắn, kiếm Thắng Tà chém một phát xuống, hắc ám như trăng khuyết thôn thiên phệ địa bắt đầu xuất hiện, trong nháy mắt xé rách không gian đang ngưng kết, đánh trúng vào Lam Thủy Tinh.

"Ầm ầm!"

Toàn thân An Lâm bị bao trùm bởi ánh sáng, cự ly ba mét chớp mắt đã đến gần, một tay chộp đến Lam Thủy Tinh.

Hắn muốn quán chú nguyên khí.

"Răng rắc..."

Tiếng động thanh thúy vang lên.

Lam Thủy Tinh bỗng rơi xuống đất, vỡ vụn.

An Lâm như đâm vào băng hàn vô hình trong không gian, không có cách nào tiến lên, toàn thân bắt đầu đông lạnh...

Lạnh lẽo khiến con người hít thở không thông, khiến không gian trước mặt hóa thành tường đồng vách sắt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận