Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 373: Truyền thừa thu hoạch lớn

An Lâm vận chuyển tâm pháp y theo lời Tiểu Tà, năng lượng khổng lồ bắt đầu lao mãnh liệt tới đinh Phá Giới.

"Keng!" Một tiếng vang va chạm thanh thúy như ngọc thạch vang lên, ánh sáng đỏ của đinh Phá Giới sáng rực.

Mũi nhọn tối cao bắt đầu ngưng tụ, đinh nhọn hiện ra một chút ánh sáng đỏ mê hoặc chói mắt, chói mắt như là Thị Huyết Tinh Thần.

"Đi thôi!"

An Lâm chỉ tay một cái, trong nháy mắt đinh Phá Giới biến mất tại chỗ.

Trong chớp mắt tiếp theo nó đã xuất hiện ở trước mặt Bách Thú Ma, đột phá điên cuồng.

Âm thanh cực kỳ chói tai bắt đầu khuấy động trong không gian, khiến cho gió lớn gào thét, nguyên khí phun trào.

Điểm ánh sáng đỏ đó chỉ cách huyệt thái dương của Bách Thú Ma một lớp màng mỏng, nhưng cái độ dày này lại như là khoảng cách xa xôi nhất, cho dù đinh Phá Giới sắc bén vô song cũng bị ngăn cản cực mạnh.

Bách Thú Ma khôi phục ý thức còn chưa tới ba giây đồng hồ, rồi lại bị thương nặng lần nữa, rơi vào hôn mê.

An Lâm biết bây giờ không phải là lúc thu tay lại, trái lại là lúc mấu chốt đánh kẻ sa cơ.

Giống như có thứ đồ gì đó vỡ vụn, sau đó chính là một cơn đau nhức cực kỳ đáng sợ truyền đến.

Sau tiếng hí trong không gian, lại một tiếng "Ầm", máu nổ tung, trái tim cũng có một cái lỗ to.

Vào thời khắc ấy nó cảm nhận được cảm giác nguy hiểm vô cùng mãnh liệt.

Từng đó hoa máu đỏ thẫm nở rộ, càng lúc càng nhanh.

Không gian đang run rẩy, vết nứt nhỏ xíu bắt đầu xuất hiện...

Đinh Phá giới liền hóa thành từng sợi tơ máu, không ngừng phá hủy thân thể Bách Thú Ma, thậm chí ngay cả cánh của nó cũng không buông tha.

"Răng rắc..."

Tự mình lành lại đã chuẩn bị kết thúc, Bách Thú Ma chậm rãi mở hai mắt ra, quyết định tự tay xé nát An Lâm, trả thù một cách điên cuồng nhất. Nhưng thứ đầu tiên nó thấy lại cây đinh lóe ánh sáng đỏ ở ngay trước mặt.

Đinh Phá Giới dưới sự thôi thúc của An Lâm, quẹt cho một đường cong trên không trung, quay lại đánh về phía trái tim của Bách Thú.

Không bao lâu sau, Bách Thú Ma cũng đã thủng trăm ngàn lỗ.

"Ầm!" Ánh sáng đỏ hóa thành một sợi dây nhỏ chết chóc, xuyên qua đầu của Bách Thú Ma. Nó đi xuyên qua dẫn tới không gian run rẩy và vặn vẹo, còn phá hủy đầu của Bách Thú Ma hai lần, nổ tung thành một vết thương còn khoa trương hơn cả việc bị kim lôi đánh trúng.

Nhưng hắn vẫn không dừng tay, bời vì còn chưa có tiếng thông báo kết thúc cuộc thi luyện trong mật thất.

"Ầm ầm ầm..."

An Lâm có thể cảm nhận được, lớp ngăn cách không gian của Bách Thú Ma đã càng ngày càng yếu, thời gian và cường độ xuyên qua không gian của đinh Phá Giới tốn càng ngày càng ít.

Không chỉ như thế, Đại Bạch còn sử dụng thuật pháp Hỏa Diễm, phun về phía thân thể bị xé nát này, từ từ đốt nó cháy đen, sau cùng còn không quên dùng móng vuốt lật mặt mấy mảnh xác khác, sau đó tiếp tục đốt.

"Giao cho tôi, gâu!" Đại Bạch hiểu được ý của An Lâm, quát to một tiếng, nhào về phía Bách Thú Ma, bổ nhào về phía thân thể bị đinh Phá Giới đâm như cái tổ ong.

"Thật là kích thích... Tôi sẽ mãi mãi không quên được lần xông xáo vào di tích này đâu! Gâu!" Đại Bạch cũng nằm trên mặt đất, gương mặt kích động và cảm khái.

"Đại Bạch!"

Bạch Lăng nghe vậy thì khẽ cười dịu dàng một tiếng, đi từ từ về phía An Lâm, đôi mắt đẹp như có làn nước thu chảy, nói một cách quyến rũ: "Gấp cái gì, còn chưa làm màn dạo đầu mà cậu đã muốn vào chuyện chính rồi hả?"

Cuối cùng, vào một lúc nào đó, hắn hoàn toàn không cảm nhận được lớp ngăn cản của không gian nữa.

"Được thôi, vậy chị nói xem bây giờ nên làm gì?" An Lâm hồi tưởng lại cảnh lúc trước suýt chút đã làm nứt quả cầu đen, một hơi tiếp nhận một nửa tin tức truyền thừa thì thức thời gật đầu, tỏ vẻ phối hợp.

Bạch Lăng thở dài một hơi xa xăm: "Không phải tôi không muốn đi thẳng vào vấn đề, mà cậu... Có hơi kỳ lạ, cậu sẽ chủ động cướp đi tin tức của tôi, đến lúc đó cậu cũng cướp đi năng lực truyền thừa năng lực khác, vậy chẳng phải là tôi thua lỗ thảm thiết sao?"

Đối mặt với câu nói quyến rũ người ta này, An Lâm không hề rung động, rất bình tĩnh mà nhìn cô gái trước mặt nói: "Làm màn dạo đầu gì, bớt cách thức đi được không, đi thẳng vào vấn đề đi?"

An Lâm hô to một tiếng, sau đó hai mắt có hơi biến thành màu đen, khẽ quỳ trên mặt đất, nguyên khí đen cũng bị thu hồi theo đó.

"Ha ha, tôi cũng mãi mãi không quên được bộ dạng cậu vừa cắt vừa xào Bách Thú Ma như thịt nướng đâu." Bạch Lăng đi đến trước mặt, nheo con ngươi sáng ngời lại, cười như không cười mà mở miệng nói.

Đại Bạch nhìn thấy Bạch Lăng, thân chó run lên, đúng là sợ đến mức có hơi không dám nói chuyện.

"Bạch Lăng, bây giờ là lúc chị thực hiện lời cam kết đấy." An Lâm cười hả hê, không kịp chờ đợi mà mở miệng nói.

Trong chớp mắt này, Hỗn Nguyên Băng Thiên Trảo vẽ ra từng quỹ tích màu lam, xé rách thân thể giập nát này thành hơn ngàn khúc trong nháy mắt!

Nhìn cái không gian quen thuộc này, An Lâm đặt mông ngồi xuống đất, cuối cùng thì sợi dây cung kéo căng cũng thả lỏng, hắn thở hồng hộc, nở nụ cười: "Ha ha... Cuối cùng cũng vượt qua cuộc thi luyện quái lạ này rồi!"

Giọng nói của Bạch Lăng bỗng vang lên, ngay sau đó, Đại Bạch và An Lâm chỉ cảm thấy một trận trời đất quay cuồng, sau đó thì đi tới một vùng không gian thuần trắng, giữa không gian còn có một quả cầu đen lơ lửng.

"Chúc mừng, thành công vượt qua được thi luyện tội ác, sau đây bắt đầu ban thưởng sau cuộc thi luyện."

Bàn tay Bạch Lăng hội tụ ánh sáng, tung ra một cấm chế gạt bỏ truyền thừa huyết mạch và công pháp với An Lâm, lúc này thì mới yên lòng đặt ngón tay giữa vào trán An Lâm.

Ầm ầm! Vô số tin tức bắt đầu tràn vào thân thể An Lâm, sau đó in dấu thật sâu trong đầu của hắn.

Hai mắt của An Lâm từ mờ mịt trở nên sáng ngời, gương mặt trứng ngỗng xinh đẹp của Bạch Lăng lại hơi tái nhợt, trán rịn ra mồ hôi lạnh. Bạch Lăng phát hiện tin tức của cô đã không chịu sự khống chế của mình, trái lại chủ động chảy vào thân thể An Lâm, tình huống kỳ lạ như vậy, thật sự giống như cô đã từng gặp.

Nhưng mà lần này Bạch Lăng không có lựa chọn cưỡng ép cắt đứt, cô chỉ cố hết sức áp chế công suất tin tức truyền vào, tránh cho quả cầu đen không chịu nổi, còn tất cả mọi chuyện còn lại cứ thuận theo tự nhiên đi...

Truyền thừa kết thúc.

An Lâm không nói gì, như đang tiêu hóa lượng tin tức to lớn này.

Một lát sau, hắn nhìn Bạch Lăng trước mặt với vẻ kỳ lạ: "Thì ra, chị là người chuyển đổi sinh mệnh Tử Tinh?"

Bạch Lăng biết đây cũng là một phần tin tức mà An Lâm thu hoạch được, cô khẽ gật đầu, thừa nhận thân phận của mình.

An Lâm nhíu mày hỏi: "Nền văn minh Tử Tinh... Rốt cuộc đã có chuyện gì xảy ra?"

"Không thể nói được, nếu nói thì tôi sẽ chết." Lông mi của Bạch Lăng run rẩy, trên mặt có sự bi thương khó mà che giấu.

"Tiếp theo tôi cũng sẽ truyền truyền thừa Ngưng Không, truyền thừa Công Trình Học cơ học, truyền thừa Ảnh Ma cho cậu. Ba truyền thừa này là truyền thừa cao nhất của sở nghiên cứu, cậu đã vượt qua được những thi luyện đó, đây cũng là thứ cậu nên có được." Bạch Lăng không nhiều lời về chuyện này, tiếp tục chạm ngón tay vào An Lâm.

"Đại Bạch và Tiểu Hồng của tôi cũng kề vai chiến đấu cùng tôi, chúng nó cũng cần phải có truyền thừa!" An Lâm mở miệng nói.

Bạch Lăng khẽ cười: "Đừng nóng vội, chúng nó cũng sẽ có, hơn nữa tất nhiên là truyền thừa thích hợp nhất với bọn chúng."

Cứ như vậy, An Lâm lại tiếp nhận ba loại truyền thừa.

Mức độ thực dụng của ba loại truyền thừa này khiến hắn mở rộng tầm mắt, thậm chí cả người cũng vì vậy mà chấn phấn. Ngưng Không liên quan tới việc vận dụng pháp tắc hệ Băng, Ảnh Ma liên quan đến việc vận dụng giác quan và không gian, thậm chí có thể phối hợp sử dụng với Ảnh Hổ trong Chiến Thần Lục Kiếm của hắn, về phần Công Trình Học cơ giới, ừm, sau này hắn có thể tạo cho Đạt Nhất Đạt Nhị dầu máy tốt!

Lay tỉnh Tiểu Hồng, nó được Bạch Lăng ban cho truyền thừa Mệnh Cơ. Bạch Lăng nói cái truyền thừa này phối hợp với sự quang hợp giữa Tiểu Hồng và mặt trời, hiệu quả sẽ càng tốt hơn.

Đại Bạch thì thu được truyền thứa chế tạo thức ăn cho chó, đúng vậy, là truyền thừa thật sự liên quan tới việc làm thế nào để chế tạo ra thức ăn cho chó.

Sau khi Đại Bạch có được truyền thừa, toàn khuôn mặt chó đều mờ mịt.

An Lâm biết rõ chân tướng thì càng tỏ vẻ rõ ràng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận