Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 378: Bắt đầu Hóa Thần

Có mười mấy sinh viên đã đi tới núi Vọng Nguyệt.

Hứa Tiểu Lan, Hiên Viên Thành, Tô Thiển Vân, Liễu Thiên Huyễn, Lạc Tử Bình, Miêu Điềm, Tông Vĩnh Ngôn, Tôn Thắng Liên, Diêu Minh Hi, Diêu Tú, Hồ Quán, Đường Tây Môn, Lưu Đại Bảo, Triệu Hoài Ngân...

Sau khi bạn bè của An Lâm biết tin tức này, ngay lập tức đợi ở đỉnh núi Vọng Nguyệt.

Còn có một người mặt bộ đồ trắng nhìn có vẻ anh tuấn phi phàm, eo đeo bội kiếm đứng ngạo nghễ trên đỉnh núi, hắn chính là Lăng Tiêu Kiếm Tiên - giáo viên chủ nhiệm của lớp An Lâm.

An Lâm độ kiếp chỉ có thể dựa vào thực lực của bản thân, không người nào có thể giúp hắn.

Bạn bè giáo viên tới nơi đây, chỉ là để đề phòng tình huống ngoài ý muốn xảy ra lúc độ kiếp, với lại cổ vũ tinh thần cho An Lâm.

Chuyện An Lâm Hóa Thần vẫn thuộc về bí mật, nếu như thật sự lan ra ngoài, e rằng sẽ khiến cho toàn trường chấn động. Tới lúc đó, chỉ sợ núi Vọng Nguyệt sẽ chật ních mấy chục ngàn sinh viên, vì vậy hắn chỉ có thể lựa chọn cách giải quyết âm thầm, chỉ báo cho mười mấy người thân thiết biết.

"Nhớ tới năm đó, tôi còn đánh nhau với An Lâm đến mức khó có thể hòa giải, không ngờ rằng hôm nay, cậu ấy đã sắp Hóa Thần rồi." Trên khuôn mặt đen thui của Lưu Đại Bảo mang theo chút phiền muộn.

"Đùng vậy, chính là An đại thần!" Khuôn mặt nhỏ trắng nõn thanh tú của Miêu Điềm tràn đầy vẻ ngưỡng mộ.

Mọi người nghe vậy đều đưa mắt nhìn về phía con đường nhỏ, quả nhiên nhìn thấy An Lâm mặc một bộ trang phục màu đỏ, phía sau còn có một con khỉ, một con chó, và một thiếu nữ xinh đẹp tuyệt trần.

"Nhưng không phải là An Lâm vẫn chưa đến cảnh giới nửa Hóa Thần ư, sao bây giờ đã muốn lên cấp Kỳ Hóa Thần rồi?" Trên khuôn mặt như đúc từ ngọc của Tô Thiển Vân mang theo sự nghi hoặc và không thể nào lý giải được.

Đôi mắt đẹp của Hứa Tiểu Lan nhìn về phía con đường nhỏ đá xanh uốn lượn phía dưới, nhìn thấy một bóng người mặc áo đỏ, trên mặt hiện ra nụ cười tỏa nắng: "An Lâm đến rồi."

Đường Tây Môn liếc mắt nhìn Liễu Thiên Huyễn một cái: "Sao tôi không nhìn ra được vẻ mặt hổ thẹn của cô vậy? Nhưng mà phận đàn anh như tôi cũng thật sự hổ thẹn."

"Này bạn học An Lâm, sao cậu lại mặc trang phục màu đỏ vậy? Trước đây cũng chưa từng thấy cậu mặc như vậy." Tô Thiển Vân chớp chớp đôi mắt màu xanh thăm thẳm, tò mò hỏi.

"Con người luôn thay đổi, cho dù là chó, cũng sẽ thay đổi." Triệu Hoài Ngân ngẩng đầu nhìn trời, thở dài một tiếng.

An Lâm đi lên đỉnh núi, nhìn thấy mọi người đã sớm tụ tập cùng nhau, không khỏi có chút ngẩn ngơ, sau đó khom người nói với vẻ mặt xấu hổ: "Xin lỗi, để cho mọi người đợi lâu rồi."

"Nhớ lúc đầu, khi cậu ấy nhập học mới là Đạo Chi Thể cấp không, tôi còn khuyên cậu ấy phải chăm chỉ nỗ lực. Không ngờ ba năm sau, cậu ấy đã trở thành sinh viên đầu tiên Hóa Thần trong số chúng ta." Trên khuôn mặt Hiên Viên Thành vẫn đang mang vẻ hồi tưởng.

Liễu Thiên Huyễn cười hì hì nói: "Không ngờ rằng người đầu tiên bước vào cảnh giới Hóa Thần của trường chúng ta lại là An Lâm, đàn chị là tôi đây cảm thấy thật hổ thẹn!

"Anh An đệ nhất thiên hạ!" Fan cuồng Diêu Minh Hi và Hồ Quán cao giọng hô to.

An Lâm đắc ý ưỡn ngực, cười nói: "Cô thì biết cái gì? Chuyện lớn như độ kiếp Hóa Thần này đương nhiên phải ăn mặc cho may mắn một chút!"

Tông Vĩnh Ngôn phẩy phẩy quạt, nói với vẻ mặt nhìn thấu tất cả: "Anh An là ai cơ chứ, có thể tính toán theo lẽ thường sao? Đạo Chi Thể cấp mười là có thể đánh bại được sự tồn tại cao nhất của cảnh giới Phản Hư, cho dù trực tiếp độ kiếp thăng cấp lên Kỳ Phản Hư tôi cũng không bất ngờ."

"Ừm..." Đôi mắt đẹp của Tô Thiển Vân lóe lên một tia cảm xúc lạ lùng, lộ ra vẻ mặt "Học được rồi".

"Ha ha, đều do chúng tôi đến sớm, bạn học An Lâm nói câu này thì khách sáo quá rồi." Lăng Tiêu Kiếm Tiên nhìn An Lâm, cả khuôn mặt đều là sự vui mừng cùng mong đợi.

"Cũng không phải là kết hôn, cậu mặc loại trang phục này làm gì? Có cần treo thêm một quả tú cầu ở trước ngực cậu không?" Hứa Tiểu Lan mở tròn mắt, nói một cách xem thường.

Lăng Tiêu Kiếm Tiên: "..."

Lăng Tiêu Kiếm Tiên ngạc nhiên nói: "Bạn học An Lâm, đây là ý gì vậy?"

Lăng Tiêu Kiếm Tiên không hổ là người đã nhìn quen sự đời, đối mặt với những hành động kỳ quái của An Lâm, hắn sẽ rất nhanh chóng bình tĩnh trở lại, mang vẻ mặt trịnh trọng mà mở miệng hỏi: "Bạn học An Lâm, lên cấp Kỳ Hóa Thần, cần phải trải qua bảy bảy bốn mươi chín lôi kiếp. Thời gian độ kiếp không ai có thể giúp được cậu, tất cả đều dựa vào bản thân cậu, thành công thì là Kỳ Hóa Thần, thất bại thì thịt xác nguyên thần tiêu tan, cậu chuẩn bị xong chưa?"

"Tiểu Hồng." An Lâm gọi người con gái phía sau.

Phải tiếp tục đi về phía trước, muốn được trường sinh bất lão thì tuyệt đối không thể lùi bước vào lúc này.

"Anh An sáng suốt!" Đám người Miêu Điềm kích động hô to.

"An Lâm, cố lên!" Hứa Tiểu Lan nhìn An Lâm một cách say đắm rồi bỗng nhiên mở miệng nói.

Mọi người nghe vậy liền bắt đầu lùi về phía sau.

Lăng Tiêu Kiếm Tiên gật đầu, nhìn những sinh viên xung quanh rồi mở miệng nói: "Bây giờ chúng ta hãy đứng cách xa hơn một trăm trượng, để tránh quấy rầy bạn học An Lâm độ kiếp."

Người con gái đó gật gật đầu, hóa thành một tia sáng đỏ, nhắm về phía đầu An Lâm, cuối cùng hóa thành một bông hoa hồng nhỏ đang đung đưa theo chiều gió ở trên đỉnh đầu hắn.

Lời này vừa nói ra, tất cả mọi người thu lại vẻ cợt nhả, nhìn An Lâm với vẻ mặt căng thẳng.

Độ kiếp không phải là việc nhỏ, tuy rằng lôi kiếp của Hóa Thần là tiểu lôi kiếp cấp độ thấp nhất, thế nhưng tỉ lệ sống sót cũng không quá nửa. Các thiên tài của các đại tông môn, tỷ lệ độ kiếp thành công sẽ cao hơn rất nhiều, thế nhưng vẫn có rất nhiều người không thể nào độ kiếp thành công, bởi vậy đối với An Lâm mà nói, lần lôi kiếp này cũng vô cùng nguy hiểm.

"Em chuẩn bị xong rồi, có thể bắt đầu bất cứ lúc nào." An Lâm nghe vậy liền nở nụ cười, trả lời với vẻ mặt bình tĩnh.

An Lâm khẽ cười: "Thầy giáo, cái này gọi là khởi đầu may mắn!"

Liễu Thiên Huyễn nhìn thấy cảnh này, không nhịn được mà phát ra tiếng cười "hì hì", lặng lẽ lấy điện thoại di động ra, chụp cho An Lâm một tấm ảnh để làm kỷ niệm.

Hứa Tiểu Lan ôm trán: "Đây chính là Hóa Thần độ kiếp đó, cậu có thể nghiêm túc một chút không?"

Đám người Hồ Quán và Diêu Minh Hi kích động hô lớn: "Chuyện này mà cũng có thể nghĩ ra được, anh An tuyệt quá!"

Một câu nói này của cô, trong phút chốc đã dấy lên cảm xúc của các sinh viên tại hiện trường.

"Bạn học An Lâm, cậu nhất định có thể làm được!"

"Anh An, cố lên!"

"Anh An, chúng tôi xem anh đánh gục lôi kiếp..."

Lời nói cổ vũ và kỳ vọng lúc An Lâm nhìn mọi người rời đi, khiến trong lòng hắn không khỏi cảm thấy ấm áp.

Đại Bạch, Tiểu Sửu cùng Tiểu Hồng cũng rời khỏi hắn, nếu như trong thời gian độ kiếp chịu sự quấy nhiễu từ bên ngoài, lôi kiếp sẽ trở nên càng khủng bố, ngay cả những thứ như bùa chú trận pháp cũng không thể sử dụng.

"An Lâm, chúng tôi chờ cậu thành công trở về!"

Cách xa trăm trượng, Hứa Tiểu Lan lại cất lên giọng nói trong trẻo một lần nữa.

An Lâm nhìn theo bóng hình xinh đẹp màu xanh lục, hai tay đã nắm chặt từ lâu, hắn hít một hơi thật sâu, làm động tác tay thắng lợi.

Những người lùi ra xa hơn trăm trượng đều nhìn An Lâm bằng vẻ mặt sốt sắng, hai con mắt đều không nỡ rời khỏi hắn.

Một lúc sau, mây đen bao phủ toàn bộ bầu trời, âm thanh của sấm sét tựa như là sự gào thét của bầu trời, chấn động toàn bộ đại lục Phù Không!

Trong nháy mắt, nguyên khí cuồn cuộn khắp mười dặm.

Lúc mọi người ở đây đang không ngừng lo lắng, hai mắt An Lâm bỗng nhiên lóe lên ánh vàng.

Cô luôn cảm thấy An Lâm nhất định phải ăn chút gì đó mới có thể đột phá tiến lên, nếu không thì sẽ không làm được. Bây giờ thì tốt rồi, cuối cùng cũng đã ăn rồi, có lẽ có thể thuận lợi lên cấp rồi...

Lúc này, Hứa Tiểu Lan lại thở phào nhẹ nhõm.

Lăng Tiêu Kiếm Tiên bỗng nhiên nhìn một cách chăm chú: "Cái này... Sóng năng lượng này thật không tầm thường, hình như là Chí Tôn Thần Quả?"

Chí Tôn Thần Quả, thậm chí anh An còn có Chí Tôn Thần Quả!?

Hắn lấy Chí Tôn Thần Quả ra để làm gì?

Trong lúc tất cả mọi người đều đang ngơ ngác...

"A! Chí Tôn Thần Quả bị hắn ăn rồi!"

Tất cả mọi người phía xa đều bị dọa đến mức hoảng sợ mà hét lên.

Năng lượng của Chí Tôn Thần Quả khủng khiếp biết bao, đừng nói đến một người Kỳ Dục Linh như An Lâm, cho dù là người có năng lực ở Kỳ Phản Hư mà ăn trực tiếp, nói không chừng sẽ bị nổ tung mà chết!

"Bạn học An Lâm sẽ không sao chứ?" Tô Thiển Vân nhìn thấy cảnh tượng này thì che miệng lại, ngơ ngác nói.

"Sẽ không sao đâu, anh An là vô địch." Đám fan Hồ Quán tuy nói như vậy, thế nhưng trong mắt cũng lóe lên chút lo lắng.

Mịa nó, củ nhân sâm kia còn biết di chuyển!

Cái này để làm gì?

A, hắn lấy ra một củ nhân sâm màu vàng từ trong nhẫn không gian!

An Lâm bắt đầu ngồi thiền rồi, chuẩn bị đón nhận thiên lôi độ kiếp rồi sao?

Thế rồi một cảnh tượng bắt đầu xuất hiện.
Bạn cần đăng nhập để bình luận