Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 399: Ta phát nổ cho ngươi xem

Hai thuật pháp va vào nhau, biến vùng đất trăm mét xung quanh thành tử địa.

Cuối cùng, tuyết trắng bất tận nuốt trọn thanh kiếm vàng từng đâm xuyên mây xanh, đóng băng hư ảnh thái cực đồ của Hiên Viên Thành, nhấn chìm hình bóng hắn.

An Lâm nấp đằng sau tảng đá to vô cùng chấn động, hiệu quả đóng băng của thuật chú cực hàn mà Liễu Thiên Huyễn thi triển, đã có thể so bì với cực hàn đóng băng mạnh nhất trong thử thách Tử Tinh Tuyệt Sương rồi. Nếu là hắn còn ở kỳ Dục Linh, cho dù dùng tới nguyên khí Hắc Minh, cũng chưa chắc có thể phá vỡ đạo thuật này!

Chiến Bại Bình Định Phù của Hiên Viên Thành bị kích hoạt, ánh sáng vàng bao trùm thân thể hắn.

Liễu Thiên Huyễn thu lại lĩnh vực, áy náy nói với Hiên Viên Thành: "Xin lỗi"

Hiên Viên Thành lắc đầu cười: "Thế đâu có giống chị, chị đường đường chính chính đánh bại tôi, cần gì phải xin lỗi chứ?"

Liễu Thiên Huyễn nghe xong sững người, sau đó cười khẽ, nhìn theo bóng người đang dần mờ đi trong ánh sáng vàng của Hiên Viên Thành.

Trên quảng trường Bạch Ngọc, cả đám sinh viên vỡ oà, nghênh đón trận chiến cao trào đầu tiên của cuộc chiến tự do.

"Vừa nãy thằng khốn nào nói học tỷ Liễu sẽ bị Hiên Viên Thành vượt cấp đánh bại, bước ra đây cho tôi."

Sau đó cô dừng bước, mặt lộ vẻ xoắn xuýt.

"Chỉ cần nghĩ đến hai năm sau không được gặp học trưởng An Lâm nữa, tim tôi cũng đau đến mức không thở được a..."

Trong lúc đám sinh viên còn đang bàn tán xôn xao, Hứa Tiểu Lan đã nhẹ nhàng bước ra, đi về phía Liễu Thiên Huyễn.

"Bạn học Liễu cuối cùng cũng khiến khóa sinh viên chúng ta nở mày nở mặt, thật đáng vui mừng."

Cô nhìn sang Hứa Tiểu Lan, nâng kiếm khiêu chiến: "Bạn học Tiểu Lan, tiếp theo là tới cô, xin được chỉ giáo!"

"Học tỷ Liễu quá xinh đẹp, tôi yêu cô ấy mất rồi!"

Mặc dù trong cuôc5 chiến tự do, chuyện thừa cơ không hề hiếm gặp, nhưng dù sao cô và Liễu Thiên Huyễn cũng có quen biết, làm như vậy khiến cô có hơi áy náy.

"Cứ nghĩ đến sau khi tốt nghiệp không được gặp học tỷ Liễu nữa là lòng tôi lại đau như cắt!"

"Lần đầu nhìn thấy lĩnh vực Hoá Thần của cô ấy, thật không ngờ lại mạnh đến vậy"

"Vị bạn học này xin để ý lời nói, bạn nói như vậy, đợi chút nữa sẽ bị hơn trăm ngàn người vây quanh đó."...

Liễu Thiên Huyễn: "..."

"Ai, bạn học này, cậu cũng nghĩ xa quá rồi đấy!"

Tính cố chấp này là sao đây? Không thừa dịp tình trạng chị đây chưa ổn định để nhào vô, còn cho chị cơ hội nghỉ ngơi khôi phục á?

Liễu Thiên Huyễn vừa trải qua một trận chiến, trên người dính không ít vết thương, nguyên khí trong khí hải càng tổn thương nặng hơn, sắc mặt tái nhợt.

Hứa Tiểu Lan do dự một hồi, lắc đầu, kiên định nói: "Học tỷ Liễu, tôi không muốn nhân cơ hội này. Chị nghỉ ngơi trước đi, dưỡng thương một lát, rồi chúng ta sẽ đường đường chính chính đánh một trận!"

Trên quảng trường Bạch Ngọc, trăm ngàn sinh viên nhìn thấy hành động của An Lâm, phấn khích nháo nhào nhìn lên màn hình, thậm chí có người không kìm được còn gào lên.

Lúc này, một bóng người bất ngờ vọt lên cao, đáp xuống cách Liễu Thiên Huyễn không xa.

Ý cảnh Nguyên Ám, dung hợp!

Toàn chuyện gì đây chứ, vừa nãy cô đã thể hiện thực lực của mình trước mắt bao người, nếu cô nghỉ ngơi lại sức rồi, cô mà nương tay, ai ai cũng sẽ thấy! Tới lúc đó Tiểu Lan sẽ nghĩ là cô khinh thường, sỉ nhục mình, rồi nhất quyết đòi cô đánh đúng thực lực, vậy càng khó giải quyết...

Hai mắt An Lâm sáng rực, hắn đã cất Nam Thiên Băng Tằm Tiên Y bảo vệ mình cất vào nhẫn không gian, bỏ hết mọi phòng ngự, chỉ vì thời khắc này!

Cô nhìn thần thái kiên định của Hứa Tiểu Lan, không khỏi đau đầu.

Nắm đấm kim quang giáng xuống mặt đất, lôi điện đen kịt bùng nổ như đóa sen, khiến nắm đấm kim quang co rút, sau đó nổ tung!

"Cú đấm Lôi Quang Hạch Bạo!"

Hắn nhìn Liễu Thiên Huyễn một cái, giáng một quyền thật mạnh lên mặt đất.

Nhưng nếu không nhún nhường, chưa chắc gì Hứa Tiểu Lan đánh thắng cô được...

Thuật Tăng Lôi!

Nắm đấm kim quang chứa đựng sức mạnh đang cuồn cuộn dâng trào, lôi điện đen kịt mang theo uy thế huỷ diệt vạn vật, hai thứ dung hợp, càng mạnh mẽ, không gian lập tức chấn động.

Sức mạnh khiến người khác run sợ bao vây tứ phía, mang đến cho Liễu Thiên Huyễn và Hứa Tiểu Lan cảm giác không thể thở nổi.

Bóng An Lâm đột nhiên xuất hiện giữa không trung, khí thế toàn thân rộng lớn như biển cả, khiến người khác cảm thấy không dám so bì.

Theo sau tiếng thét to của hắn, lôi điện hòa vào nắm đấm kim quang của hắn.

"Trên trời dưới đất, duy ngã độc tôn, thứ tôi muốn lật đổ, chính là bầu trời và vùng đất này!"

An Lâm tay phải lóe lên ánh sáng vàng vô tận, tay trái dẫn dụ sấm chớp của thiên địa hư không.

Ầm ầm!

Một mảng trời đất nổ tung, lôi điện tỏa ra sức nóng thôn tính chôn vùi vạn vật.

Mặt đất rung động mãnh liệt, sóng lực lan ra khắp mấy dặm, bụi đất tung ngợp trời, một đám mây bụi khổng lồ dâng lên.

An Lâm bị sức mạnh đáng sợ đó xâm chiếm, mặt lại mang theo nụ cười được giải thoát.

Cuộc chiến tự do có một quy tắc, đó là người tham gia chiến đấu, nếu một trong hai người không giới thiệu thân phận, sẽ không được tính là trận chiến chính thức. Như vậy, tất cả những hành động tấn công không nhằm vào đối thủ của họ đều đều không được tính vào chỉ số chiến đấu và chỉ số chiến công.

An Lâm, Liễu Thiên Huyễn và Hứa Tiểu Lan đều không nói ra thân phận của mình, mà đòn tấn công của An Lâm lại nhầm vào mặt đất, cho nên dù hắn tạo thành bất kỳ sát thương gì cũng sẽ không được tính vào điểm công trạng của hắn.

Hứa Tiểu lan đã đánh bại Tả Khâu Binh bước nửa bước vào kì Hóa Thần, phản kích được Tô Thiển Vân dũng mãnh, như vậy sức chiến đấu của cô không thua kém gì Liễu Thiên Huyễn. Sau nữa xét chỉ số chiến công, thì cô chắc chắn sẽ cao hơn so với người hầu như chẳng hạ được bao nhiêu đối thủ như Liễu Thiên Huyễn.

Vì vậy tổng hợp lại, chỉ cần Liễu Thiên Huyễn rút lui, dừng lại mọi biến số, vị trí đứng đầu Tiên Bảng sẽ nằm chắc trong tay Hứa Tiểu Lan.

Vụ nổ động trời nhấn chìm gương mặt nhẹ nhõm của An Lâm, nhấn chìm cái bĩu môi bất mãn của Liễu Thiên Huyễn, đến cả Hứa Tiểu Lan còn đang ngẩn người phía xa, cũng bị nhấn chìm...

Trên quảng trường Bạch Ngọc, trăm ngàn sinh viên đờ dẫn nhìn màn hình trên không, cả quảng trường đều im tới lạ thượng.

Qua một hồi, mới có sinh viên lẩm bẩm lên tiếng: "Học trưởng An Lâm đang làm cái gì vậy, tôi phát hiện não của mình mù tịt chẳng hiểu gì cả..."

"Giết tám trăm quân địch, tự tổn hại một ngàn, không kể xem bao nhiêu lần, tâm trạng cũng hưng phấn như xưa..."

"Cho nên nói, học trưởng An Lâm là kéo Liễu Thiên Huyễn và Hứa Tiểu Văn chết chung à?"

"Hứa Tiểu Lan đứng hơi xa có thể không bị ảnh hưởng, nhưng học tỷ Liễu thì xong chắc rồi..."

Cho nên nói, bây giờ tứ đại hỏa thần tự động bảo vệ chủ nhân, khiến hắn thoát khỏi kiếp nạn này, nên Chiến Bại Bình Định phù không được kích hoạt à!?

Lời vừa được nói ra, cả quảng trường lại chìm trong im lặng.

"Có lẽ đúng như lời bạn học đó nói, suy nghĩ của An Thần chúng ta không cách nào hiểu được..." có người lẩm bẩm.

Đám sinh viên chung quanh nghe vậy gật đầu lia lịa, họ rối hết cả rồi, rõ ràng là có cách tốt hơn, tại sao phải tự gây nổ? Tất cả những chuyện An Lâm làm từ đầu tới giờ là có ý gì? Đây quả thực là bộ phim khó hiểu nhất trong năm luôn!

Bên ngoài, phía trên kết giới, phó hiệu trưởng Ngọc Hoa và Thương Thanh Địa Tiên nhìn nhau một cái, đều khó hiểu chớp mắt mấy cái, sau đó dời mắt về phía vụ nổ.

Năng lượng từ vụ nổ đã tan hết, Chiến Bại Bình Định phù của Liễu Thiên Huyễn đã kích hoạt, cô đang chìm trong ánh sáng vàng biến mất.

An Lâm mở mắt ra, toàn thân đau nhức.

Hắn nhìn thấy không gian tràn ngập bụi mù, mặt đất lòi lõm đầy vết rạn nứt, duy chỉ có ánh sáng vàng hộ thể là không thấy đâu.

Tử Tinh Viêm, Đại Nhật Viêm, Lạc Nguyệt Viêm, Hư Không Viêm, tứ đại hỏa thần bao vây lấy hắn.

An Lâm: "..."

"Tôi càng nghĩ càng cảm thấy kỳ lạ, An Lâm và Liễu Thiên Huyễn đã lén lút đi với nhau lâu như vậy, An Lâm lại dùng một chiêu lớn, đẩy bản thân mình và Liễu Thiên Huyễn vào chỗ chết, cuối cùng thì hắn muốn làm gì!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận