Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 444: Lực lượng còn sót lại của Thanh Ly

Sau khi An Lâm phóng ra Xích Thần tiễn về phía Thanh Ly, hắn khẽ vẫy tay, trực tiếp cách không lấy đi Tụ Hỏa Bàn và nhẫn không gian của cô ta đi, định bỏ vào trong nhẫn không gian của mình.

Nhưng mà cái Tụ Hỏa Bàn kia lại có một luồng lực lượng sinh mệnh, hắn không có cách nào bỏ vào trong nhẫn không gian.

Chu Tước Thánh Hỏa cũng là một loại sinh mệnh có trí khôn nhỉ? Chẳng trách Tuyết Nữ lại phải cầm Tụ Hỏa Bàn trên tay.

Trong lòng hắn có chút ngạc nhiên, sau đó hắn nhìn về phía cái vị Tuyết Nữ đã bị trọng thương kia.

Mặc dù bây giờ vị Tuyết Nữ kia đang liều mạng trốn đi thật xa, nhưng mà khoảng cách vẫn còn ở trong vòng một trăm dặm, có thể thấy được vết thương của cô ta nghiêm trọng đến mức nào.

An Lâm khẽ mỉm cười, bước một bước chân, liền đi được hơn mười dặm, đi tới phía trước vị Tuyết Nữ kia.

Vị Tuyết Nữ kia trông thấy bóng dáng của An Lâm thì lập tức tái mặt, như gặp phải ma quỷ, ngẩn ngơ tại chỗ, bị làm cho sợ đến mức không có chút ý định phản kháng nào.

"Làm sao, không ra tay đối phó với tôi nữa à?" An Lâm nở nụ cười như có như không nhìn Tuyết Nữ, "Ban đầu cô cũng dùng cái thân thể bị trọng thương đánh cho tôi với Hứa Tiểu Lan đến mức gần mất mạng, sao bây giờ lại tỏ ra sợ sệt thế này?"

"Làm cái gì cũng được sao?"

Mũi nhọn đen nhánh như phân cách trời đất, cắn nuốt thân thể vị Tuyết Nữ kia.

"Nói xong rồi chứ?" An Lâm hỏi.

An Lâm vung kiếm xuống.

"Tôi... Tôi có thể ký kết khế ước nô bộc, cầu xin ngài đừng giết tôi..."

Hắn trở lại bên cạnh Hứa Tiểu Lan.

Tuyết Nữ lắc đầu liên tục, run rẩy nói: "Xin... Xin tiền bối tha cho tôi một mạng, tôi cực khổ tu luyện mấy chục ngàn năm mới có thể tiến vào cánh cửa Phản Hư, tôi không muốn chết sớm như vậy..."

Ban đầu An Lâm còn muốn hành hạ cái vị Tuyết Nữ một hồi, nhưng sau khi nhìn thấy cái dáng vẻ kia của cô ta, hắn liền cảm thấy rất vô vị, sau khi cất đi chiếc nhẫn không gian bị rơi xuống, hắn nhanh chóng quay trở về.

Đường đường là cung chủ của Thánh cung, giờ phút này lại run rẩy, chấp nhận từ bỏ tất cả thể diện để cầu xin tha thứ, chứng kiến cảnh này, An Lâm không khỏi nhíu mày.

Cô ta chảy nước mắt ròng ròng, trên mặt dính đầy tuyết trắng, vẻ mặt tràn đầy sự sợ hãi và cầu khẩn.

"Vậy cô lập tức chết đi cho tôi!"

"Giết sạch toàn bộ, không sót một ai, đây là Tụ Hỏa Bàn của tông môn chúng ta, cất cho kỹ vào." An Lâm mỉm cười ném Tụ Hỏa Bàn cho Hứa Tiểu Lan.

"Tôi... Tôi van ngài, ngài bảo tôi làm cái gì cũng được..." Vị Tuyết Nữ này khóc lóc khẩn cầu.

Hứa Tiểu Lan ngẩn ra, nhận lấy Tụ Hỏa Bàn, sau đó nghiêm túc gật đầu.

Lần chiến đấu này hắn chiếm được năm chiếc nhẫn không gian của cung chủ Thánh cung, còn hoàn thành nhiệm vụ thuật Thần Diễn, đạt được một loại thuật pháp cực kỳ trâu bò hổ báo, ngẫm lại thì thu hoạch lần này cũng rất không tồi.

Hứa Tiểu Lan đang đứng ở dưới mặt đất, mỉm cười nhìn An Lâm, dịu dàng nói: "Giải quyết xong rồi?"

Thân thể hai người dán chặt lại với nhau, An Lâm cảm nhận được nhiệt độ từ trên người cô gái bên cạnh, còn có thể ngửi được mùi thơm thoang thoảng, hắn cảm thấy rất vui, giờ phút này trái tim của hắn nổi lên từng trận rung động.

Rất nhanh, lực lượng trong cơ thể An Lâm đã bị tiêu trừ hầu như không còn, hắn cảm nhận được một luồng cảm giác choáng váng và suy yếu tràn tới.

Hứa Tiểu Lan như nhận thấy điều gì, nhìn về nơi xa, con ngươi co rụt lại, không chút do dự dùng thân thể của chính mình che ở trước mặt An Lâm.

An Lâm cảm nhận được được lực lượng trong cơ thể đang tiêu tan, bèn lên tiếng nói.

Một mũi băng màu xanh lá xuyên qua lồng ngực An Lâm, nỗi rét lạnh vô tận lan tràn, nhuốm màu ánh sáng yêu dị dưới ánh mặt trời.

"Kế tiếp tôi sẽ thoát lực một thời gian ngắn, lại phải làm phiền cô chăm sóc tôi rồi."

Hứa Tiểu Lan không chút do dự dùng ngọn lửa đốt trụi hòn bi kia thành thành tro bụi, tránh không để nó lại công kích lần nữa.

Thanh băng màu xanh lá kia như bị cái gì kích thích, co lại thành hình dáng một hòn bi màu xanh lá, màu sắc bên ngoài trông có vẻ ảm đạm, giống như đã tiêu hao hết năng lượng.

Lúc này Hứa Tiểu Lan đã lấy tay chụp vào thanh băng, rút nó ra, sau đó ném xuống đất.

"Yên tâm đi, tôi cũng quen với việc chăm sóc cậu rồi." Hứa Tiểu Lan cười đáp.

Một giây sau, mũi nhọn thanh sắc kia biến mất.

Hứa Tiểu Lan cảm giác được nhiệt độ phía sau nhanh chóng hạ xuống, một luồng cảm giác buốt lạnh chạy thẳng lên não.

Cô lập tức xoay người, trong đôi mắt đẹp hiện ra vẻ kinh hoảng và sợ hãi, cô hét ầm lên, "An Lâm!"

Hứa Tiểu Lan vội vàng tới gần, cẩn thận đỡ lấy An Lâm.

Hứa Tiểu Lan suy nghĩ một lúc, đang định đáp lời thì cách đó mấy trăm dặm, có một chút mũi nhọn thanh sắc giống như ánh sao chợt lóe lên.

An Lâm gật đầu: "Vậy bây giờ chúng ta đi đâu?"

"Bùa truyền âm của tôi đã bị Tuyết Nữ hủy hoại rồi, chờ nguyên khí của tôi khôi phục lại phần nào, tôi sẽ thử dùng Kim Hoàng Minh Không thử liên lạc với các trưởng lão ở gần đây xem sao, sau đó giao Tụ Hỏa Bàn cho họ." Hứa Tiểu Lan mở miệng nói.

Cô đỡ lấy An Lâm thân thể, hoảng hốt hỏi: "An Lâm, cậu thế nào?"

"Lạnh..." Toàn thân An Lâm run rẩy, chỗ ngực bị xuyên thủng, sương lạnh phủ lên, hơn nữa còn đang không ngừng lan tràn.

Hứa Tiểu Lan không ngừng vận chuyển viêm lực từ trong cơ thể của mình vào thân thể An Lâm, hơn nữa còn đưa An Lâm đến một cái hang núi bí mật gần đây, phòng ngừa khả năng kẻ địch vẫn còn tồn tại.

"An Lâm, cậu thế nào rồi?" Hứa Tiểu Lan phát hiện viêm lực mà cô vận chuyển cũng bị một luồng lực lượng cực hàn cắn nuốt, hoàn toàn không ngăn chặn được lạnh lẽo khuếch tán.

Toàn thân An Lâm phát run, nói không ra lời.

Luồng khí lạnh kia cực kỳ đáng sợ, không chỉ có đông cứng máu thịt xương cốt kinh mạch của hắn, thậm chí ngay cả nguyên khí và thần hồn cũng bị đông lại, hơn nữa còn mang theo một luồng lực lượng có tính hủy diệt.

Loại lực lượng này rất giống với lực lượng của con Thanh Thần Tước của vị Tuyết Nữ Thanh Ly kia, đều là đông cứng mục tiêu trước, sau đó sẽ vỡ vụn.

Quá khinh địch, có khả năng đây chính là lực lượng còn sót lại của Thanh Ly, không ngờ rằng mình lại bị cắn trả một phát "đau" đến mức này...

An Lâm dần dần đánh mất tỉnh táo, cuối cùng hắn rơi vào một giấc ngủ say.

Hứa Tiểu Lan dán Thiên Thư Vấn Đạo lên đầu An Lâm, dụng ý niệm câu thông với thiên thư, lấy máu tươi để vấn đạo, viết xuống một dòng chữ đỏ sẫm.

Chỉ một thoáng, hơi thở vô hình nào đó dao động ở quanh không gian, ẩn chứa ý cảnh Đại Đạo Chí Lý.

Hứa Tiểu Lan không hề do dự mà lấy thứ đó ra ngoài, đó là một tờ giấy dầu ố vàng.

Đó là thứ mà ngay cả Hợp Đạo chân thần cũng hết sức coi trọng, Thiên Thư Vấn Đạo!

Khi cô gặp được vấn đề khó khăn không cách nào giải quyết được, không tìm được lối thoát, thì có thể sử dụng một vật phẩm.

Bỗng nhiên cô lại nhớ tới cậu hai, cũng chính là tông chủ Chu Tước tông Chu Húc Trạch, từng cho cô một lá bài tẩy để bảo vệ tánh mạng.

Hứa Tiểu Lan lấy ra Thần Quả Kim Hoàng từ trong nhẫn không gian, dao động nóng bỏng kia khuếch tán ra bốn phía, xua tan sự lạnh lẽo trong hang núi chỉ trong nháy mắt, khiến cho bốn phía trở nên ấm áp hẳn lên.

Cô không hề chậm trễ, dùng thuật pháp chuyển dời năng lượng bên trong tiên quả vào trong cơ thể An Lâm.

Viêm lực tinh thuần mênh mông liên tục tràn vào trong cơ thể An Lâm, loại Thần Quả này còn mang theo một chút lực lượng của Phượng Hoàng, là khắc tinh của các loại hàn lực hàn độc, chắc hẳn là có thể đem lại hiệu quả.

Quả nhiên, sương lạnh bám vào cơ thể An Lâm dần dần hòa tan, trên mặt cũng bắt đầu hồng hào lên.

Hứa Tiểu Lan thở phào nhẹ nhõm, rốt cuộc trên mặt cũng xuất hiện nụ cười.

Năng lượng của tiên quả bị hao hết, cô đưa tay đưa về phía vị trí bị xuyên thủng trên ngực An Lâm, nơi đó có máu tươi đang chảy ra.

Đột nhiên, máu tươi đọng lại. Ngay sau đó, hào quang màu xanh mang theo lực lượng cực hàn nhanh chóng khuếch ra khắp thân thể An Lâm, giống như bị đè nén một hồi lâu, nên mới bộc phát trong tức khắc.

Từng sợi dây nhỏ màu xanh giống như mạch máu hiện đầy trên khắp cơ thể An Lâm, hàn lực kinh khủng bắt đầu bộc phát, mang theo lực lượng hủy diệt nào đó.

Hứa Tiểu Lan nhìn thấy cảnh tượng này thì thân thể thoáng run lên, trông như sắp không chống chọi được nữa, cô ôm chặt lấy An Lâm, lẩm bẩm: "Không thể nào... Cậu sẽ không chết, chắc chắn là vẫn còn biện pháp..."

Đó là thứ cô chuẩn bị để trùng kích Kỳ Hóa Thần, bên trong ẩn chứa viêm lực vô cùng lớn, hẳn là có thể chống lại được loại hàn độc này!

Đúng rồi, cô có một trái tiên quả Kim Hoàng, là tiên quả nhất phẩm.

Làm sao bây giờ, làm sao bây giờ...

Một lớp sương lạnh dần dần bao trùm trên da An Lâm.

Cô luống cuống, trong lòng tràn ngập nỗi lo lắng và sợ hãi.

"An Lâm, An Lâm!" Hứa Tiểu Lan lớn tiếng gọi, viêm lực điên cuồng tràn vào trong cơ thể An Lâm, nhưng mà vẫn không có chút tác dụng nào.

Hỏi: Làm thế nào mới cứu được An Lâm?
Bạn cần đăng nhập để bình luận