Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 467: Cuộc đoàn tụ với bạn bè

An Lâm lại về với trường đại học vô cùng quen thuộc, quay trở về trong căn phòng nhỏ ấm áp của mình.

Hắn không nghĩ tới lần này đi Chu Tước Tông cùng với Hứa Tiểu Lan, ấy vậy mà lại phát sinh nhiều chuyện đến vậy.

Tổng thời gian của hành trình lần này tốn mất hơn một tháng, phó hiệu trưởng Ngọc Hoa đã biết được quá trình đại khái, vì vậy cũng không nói gì nhiều đối với chuyến 'trốn học' hơn một tháng này.

Ngược lại, đám bạn bè học cùng thì lo lắng đến suýt hỏng luôn, vừa mới có tin báo chết truyền đến, xong lại bất thình lình sống lại... khiến cho trái tim bọn họ cũng cảm thấy hơi có phần không ổn. Trước khi An Lâm trở lại Chu Tước Tông, cũng đã bỏ ra nguyên nửa ngày trời để báo tin bình an bằng bùa truyền âm.

Biết được An Lâm và Hứa Tiểu Lan trở về, đám người Hiên Viên Thành và Tô Thiển Vân cũng không kịp chờ đợi thêm mà đi ngay tới chỗ ở của An Lâm, muốn tới đây để chiêm ngưỡng hai người đã 'chết đi sống lại' kia.

Hứa Tiểu Lan rất chủ động rót trà cho mọi người, dáng vẻ ưu nhã, trên khuôn mặt xinh đẹp còn mang theo cả một chút hờ hững lạnh nhạt.

Liễu Thiên Huyễn nhìn chằm chằm vào Hứa Tiểu Lan, cái miệng anh đào nhỏ nhắn chậm rãi mở ra, trên mặt dần dần hiện lên vẻ khiếp sợ: "Tiểu Lan, không biết có phải là ảo giác hay không... Tại sao chị lại cảm thấy cảnh giới của em còn cao hơn chị, đã thăng lên đến Kỳ Hóa Thần rồi?"

"Chị Liễu, đừng đùa thế chứ. Trong cuộc chiến tự do, em ấy mới là Dục Linh hậu kỳ, cho đến giờ đã qua được mấy đâu, làm sao có thể vượt qua nửa bước Hóa Thần mà trực tiếp đạt đến Kỳ Hóa Thần kỳ được." Hứa Tiểu Lan còn chưa lên tiếng, học trưởng Đường Tây Môn đã lắc đầu cười nói.

"Tôi còn tưởng rằng... Chỉ có mỗi mình An Lâm là yêu nghiệt, thế mà không ngờ giờ lại có thêm một Hứa Tiểu Lan nữa. Một học trưởng như tôi lại bị bọn họ vượt hơn hẳn hai cảnh giới, hờ hờ..." Đường Tây Môn lau nước trà trên khóe miệng, nhìn về phía mặt trăng ngoài cửa sổ, rất tròn rất lớn, cảm thấy chính mình thật quá moe moe.

Hiên Viên Thành nghe thấy vậy, cảm giác như tim mình bị đâm một kiếm.

Đường Tây Môn, Tô Thiển Vân, Hiên Viên Thành đã không nói được gì nữa, đều khiếp sợ nhìn về phía Hứa Tiểu Lan, giống như là đang muốn nhìn thấu thứ gì đó, hoặc như kiểu muốn xác nhận một điều gì.

"Đúng vậy đấy, gần đây tôi cũng vừa mới bước nửa bước vào Kỳ Hóa Thần thôi, vậy mà Tiểu Lan cậu đã đến Kỳ Hóa Thần luôn rồi, chẳng lẽ cậu cũng giống như bạn học An Lâm, nhảy thẳng luôn qua nửa bước đầu của Kỳ Hóa Thần, mà tăng tới Kỳ Hóa Thần sao?" Đôi mắt xanh thẳm của Tô Thiển Vân cũng thể hiện rằng mình vô cùng tò mò, nhìn về phía Hứa Tiểu Lan bằng vẻ mặt bé tò mò lắm đấy.

"Phụt..." Đường Tây Môn ngay lập tức bị sặc luôn nước trà.

Hiên Viên Thành đưa mắt nhìn sang Đường Tây Môn, phát hiện Đường Tây Môn đang ngẩn người nhìn mặt trăng ngoài cửa sổ.

"Đúng vậy, không phải ai ai cũng biến thái được như bạn học An Lâm đâu ạ, đấy cũng chỉ là ảo giác của chị mà thôi." Tô Thiển Vân cũng nhẹ nhàng lên tiếng.

Tô Thiển Vân cũng đã bước nửa bước vào Kỳ Hóa Thần rồi? Chỉ còn mỗi mình mình là Dục Linh hậu kỳ thôi sao?

Liễu Thiên Huyễn rất tán thành gật gật đầu: "Chị đã nói rồi, khí tức như này sẽ không thể nào sai được..."

Hứa Tiểu Lan nghe thấy vậy liền khẽ gật đầu: "Dạ đúng ạ, em đã là Kỳ Hóa Thần rồi."

Hiên Viên Thành cũng mang dáng vẻ bị đả kích: "Cô bước nửa bước vào Kỳ Hóa Thần thì tôi còn có thể tiếp nhận được, nhưng thế mà cô lại có thể lên đến Kỳ Hóa Thần luôn, chuyện này, chuyện này cũng quá nhanh rồi đúng không?"

Không! Hô hấp của Hiên Viên Thành dồn dập, lẽ nào đường đường một thiếu chủ của Vạn Linh Tiên Tông như mình, thế mà đã lưu lạc tới mức phải so trình độ cao thấp với đồ cá ướp muối như Đường Tây Môn này rồi sao?"

"Đúng vậy, hiện tại Tiểu Lan đã là Hóa Thần sơ kỳ." An Lâm gật đầu khẳng định, cho cả đám bạn học ở đây một kích, triệt để kích phá luôn sự tưởng tượng của bọn họ.

Lúc này đây Hiên Viên Thành chỉ thấy tuyệt vọng...

Không... Đường Tây Môn cũng là Dục Linh hậu kỳ...

Hiên Viên Thành: "..."

Hứa Tiểu Lan thì chỉ ở một bên im lặng lắng nghe, trên khuôn mặt không tì vết trắng như ngọc nở một nụ cười thản nhiên, lộ ra vẻ điềm tĩnh thoải mái.

Đối với chuyện này, đám Hiên Viên Thành cũng chỉ có thể biết được một chút về tình hình chiến đấu đại khái chứ không có cơ hội hiểu sâu toàn bộ, cho nên hiện giờ nghe người trong cuộc miêu tả cũng thấy vô cùng hứng thú.

Hứa Tiểu Lan cười yếu ớt nhận những lời chúc mừng của mọi người, ánh mắt nhìn về phía An Lâm lại càng thêm dịu dàng.

Ngay sau đó, hắn bắt đầu kể lại quá trình ở Chu Tước Tông, cả quá trình Tuyết Nữ xâm chiếm.

Tô Thiển Vân nhìn về phía Hứa Tiểu Lan càng bay càng cao, trong lòng âm thầm hạ quyết tâm, nhất định phải theo kịp bước đi của cô ấy.

An Lâm đột nhiên mở miệng cười trả lời: "Hứa Tiểu Lan cũng phải bước từng bước một, chẳng qua là bước tiến có hơi nhanh một chút mà thôi, chuyện này phải bắt đầu nói từ thời điểm tôi và cô ấy trở về Chu Tước Tông..."

Đau khổ và tuyệt vọng qua đi, ý chí chiến đấu khó nói lên thành lời trong lòng của hắn được dấy lên.

Hắn bị hai bạn học Hứa Tiểu Lan và Tô Thiển Vân cho luôn hai nhát bạo kích, còn có cả sự đả kích theo khía cạnh tiêu cực từ phía học trưởng Đường Tây Môn, nếu không cố gắng thì sẽ phải trở thành người như học trưởng Đường...

Hiên Viên Thành thì càng không cần phải nói, người bị đả kích lớn nhất ở đây chính là hắn.

Trận chiến giữa Tuyết Nữ và Chu Tước Tông kia không chỉ gây chấn động toàn bộ giới Cửu Châu, mà thậm chí cũng đưa tới chấn động không hề nhỏ trong toàn bộ phạm vi của lục địa Thái Sơ.

Đối với cô mà nói, quá trình đó thực sự vô cùng kinh tâm động phách.

Lột xác không chỉ là lột xác về mặt cảnh giới, mà cũng là lột xác về cả phương diện đạo tâm và cõi lòng.

Cô cũng biết, không phải sự trắc trở khó khăn khiến cô sống lại, mà là sự kiên trì của An Lâm đã giúp cô có được một cuộc sống mới...

Chẳng qua là lúc An Lâm kể đến chuyện mình gặp nạn, Hứa Tiểu Lan xả thân cứu mình, thì hắn chỉ kể qua một hai câu, không biết vì cái gì mà hắn cũng không quá hi vọng những người khác hiểu sâu hơn về chuyện này.

Trở sang những người còn lại cũng là một mặt thán phục, nhao nhao bày tỏ sự chúc mừng với Hứa Tiểu Lan.

Hiên Viên Thành trầm ngâm hồi lâu, sau đó mới lên tiếng: "Có lẽ đây chính là thứ được gọi là trong họa có phúc đi, chỉ có khiến người ta lâm vào hoàn cảnh tuyệt vọng thì mới có thể lột xác hoàn toàn giống như Niết Bàn... Bạn học Hứa Tiểu Lan, chúc mừng nhé!"

Mặc dù mọi người ở đây chỉ nghe được đôi lời khái quát đơn giản, nhưng cũng có thể tưởng tượng ra cả quá trình trong đó kinh tâm động phách đến mức nào, lại cũng chua xót bi thống cỡ nào.

Biết hổ thẹn sau đó trở nên mạnh mẽ! Hắn nhất định phải bước nửa bước vào cảnh giới Hóa Thần trong vòng một tháng, đúng vậy, hắn phải bế quan!

Buổi tối hôm nay khó có khi được tập trung cùng cả đám bạn, An Lâm cũng tự mình xuống bếp, làm món cơm chiên thịt bò.

Đồ ăn rất bình thường, nhưng lại nhờ có cái chảo mà trở nên không bình thường...

Gần một nửa chia cho đám thú sủng, hơn một nửa còn lại thì để chia sẻ với những người bạn.

Đĩa cơm chiên thịt bò đầy tình cảm này đã trực tiếp khiến Tiểu Lang vừa ăn vừa khóc, ngay cả Đường Tây Môn cũng như vừa mở ra cánh cửa lớn của một thế giới mới, luôn miệng hỏi An Lâm xem có nhận đồ đệ học nấu ăn hay không, đương nhiên chuyện này cũng đã bị An Lâm từ chối ngay trước mặt.

Cứ như vậy, mọi người trải qua một buổi tối yên bình đầy ấm áp.

Ngày hôm sau, An Lâm lại một lần nữa bắt đầu quay về với cuộc sống trường học bình thường.

Thời gian tu luyện tại đại học Liên Hiệp Tu Tiên rất ngắn, cho nên hắn vô cùng trân trọng khoảng thời gian này.

Hắn tặng một trăm lồng bánh bao cho Doãn Hỉ, còn tặng thêm rất nhiều vật liệu đặc sản của Băng Hàn Thánh Địa để biểu thị lòng biết ơn của mình.

Về phần những lễ vật quá quý giá kia, Doãn Hỉ chết sống cũng không nhận, còn nói là về sau có gì cần sẽ nhờ An Lâm hỗ trợ.

Việc này khiến An Lâm càng thêm trân trọng người bạn này, hắn đặt ân tình này ở trong lòng, thề rằng sau này đến lúc có năng lực nhất định phải trả lại.

Sau đó, cuộc sống của An Lâm chính là mỗi ngày bán bánh bao, rồi lên lớp... Lúc không có việc gì thì tìm Tiểu Lan tiên nữ chơi đùa cùng.

Hiện giờ An Lâm và Tiểu Lan vẫn duy trì mối quan hệ vượt trên mức hơn bạn bè nhưng vẫn chưa phải bạn đời của nhau như trước.

Cho đến lúc trở thành được bạn đời của nhau, còn có 99 năm nữa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận