Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 483: Nói thế nào để đạt được giá trị hảo cảm?

"Nhẹ... Nhẹ chút!"

Thánh Nữ Tinh Linh kêu một tiếng v, đôi tay ngọc trắng mịn ôm lấy ngực, đôi mắt nhắm chặt, giống như đang chịu đựng đau đớn tột cùng.

"Kiên nhẫn một chút, nguyền rủa này vô cùng ngoan cường, tôi phải gia tăng thêm hỏa lực!" An Lâm phát hiện một sức mạnh khiến người khác chán ghét đang liều mạng bỏ chạy và khuếch tán trong cơ thể Thánh Nữ Tinh Linh, thậm chí còn có sức mạnh can thiệp tinh thần, muốn bám vào thần hồn.

"Cầm thú! Mau buông Thánh Nữ ra!"

Mạn Đức Nhĩ và Cáp Thụy Tư không nghe được cuộc đối thoại của An Lâm và nữ tinh linh, nhưng lại nhìn thấy được vẻ mặt đau đớn của Thánh Nữ Tinh Linh, lúc này cho rằng, An Lâm đang muốn cử hành nghi thức tà ác gì đó, liều mạng bay về phía An Lâm.

"Đừng làm phiền tôi!" Nhẫn không gian của An Lâm chợt lóe lên ánh sáng bạc, Đạt Nhất Đạt Nhị xuất hiện trên bầu trời.

Mạn Đức Nhĩ và Cáp Thụy Tư nhìn thấy đột nhiên có một gundam màu bạc khổng lồ xuất hiện, hô hấp đình trệ.

Ngay sau đó, bọn họ lập tức nhìn thấy bàn tay vĩ đại xé gió mà lao tới.

Gương mặt nhỏ trắng mịn của Thánh Nữ Tinh Linh lại đỏ ửng thêm một chút, có chút xấu hổ mở to cái miệng nhỏ nhắn, dưới hàm rằng trắng là cái lưỡi phấn hồng.

Một màn sương tối đen có hình Tích Dịch Long xuất hiên trên trời, nhiệt độ xung quanh cũng hạ thấp.

Thánh Nữ Tinh Linh nghe vậy mở to hai mắt trong suốt, đôi mắt của cô biến thành màu xanh biếc một lần nữa, tất nhiên là công hiệu của thần hỏa rất tốt rồi.

Có lẽ vì căn nguyên nguyền rủa cầu sống theo bản năng, nó bắt đầu chạy trốn thoát ra khỏi miệng nhỏ của Thánh Nữ Tinh Linh.

Thần hỏa của An Lâm tiêu trừ nguyền rủa đã đến thời khắc vô cùng quan trọng, hắn bức nguồn gốc nguyền rủa vào một góc bên trong cơ thể Thánh Nữ Tinh Linh, nếu như từ bên trong tiêu diệt nguyền rủa, rất có khả năng sẽ tạo nên vết thương trí mạng cho thân thể cô, tốt nhất là ép nó ra ngoài cơ thể, rồi tiến hành tiêu diệt.

"Không biết tự lượng sức mình."

"Bốp! Bốp!''

Nhu cầu cấp bách của nó bây giờ chính là Kí Chủ.

"Tinh linh nhỏ, mau há miệng!" Bỗng nhiên An Lâm mở miệng nói.

Hai vị cường giả cấp Thánh bất ngờ bị công kích, lại như viên đạn rơi xuống đất.

Hai mắt An Lâm chăm chú, dốc toàn lực thúc giục thần hỏa nơi đầu ngón tay, ngọn lửa vọt tới từ bốn phương tám hướng, nhanh chóng bức căn nguyên nguyền rủa ra khỏi cái miệng nhỏ của Thánh Nữ Tinh Linh.

Thánh Nữ Tinh Linh bò dậy từ lòng bàn tay của An Lâm, mồ hôi đổ đầm đìa, vẻ mặt cảm kích, hơi khom người hành lễ nói: "Cảm ơn cậu đã giúp tôi đuổi nguyền rủa đi... Cậu thật sự không giống với các Thần Ma Cự Nhân khác."

"Mau há miệng ra, tôi sẽ ép nguồn gốc nguyền rủa từ miệng cô ra ngoài!" An Lâm lại ra lệnh.

"Tôi vốn không phải là Thần Ma Cự Nhân mà!" An Lâm bất mãn nói: "Tôi thừa nhận mình tới đây là để đạt được thứ kia, nhưng cũng là muốn giao dịch thôi, phải, rất có thành ý mà!"

Sau khi nhìn thấy An Lâm, liền khàn giọng gào thét đánh về phía hắn!

An Lâm vung tay lên, Tứ Đại Thần Hỏa hóa thành giàn thiêu đáng sợ nhất, lập tức tiêu diệt căn nguyên nguyền rủa này!

An Lâm thất thần, sau đó hiện lên vẻ đau khổ: "Haizz... Hắc Đường Lang đã làm anh em với tôi nhiều năm... Từ trước đến nay, tôi đã từng nhận lời cậu ấy, dẫn cậu ấy cùng đi xem thế gian phồn hoa... Không ngờ cậu ấy đã chết sớm như vậy, không thể trách cô, dù sao cũng là chúng tôi tự tiện xông vào hồ Thần trước... Đều là do tôi, không thể bảo vệ cậu ấy tốt... "

Nghĩ đến đây, mặt cô liền hiện lên vẻ xấu hổ và xin lỗi: "Ngài Cự Nhân, là tôi lỗ mãng, cũng vì nhất thời nóng giận mà ra tay giết chết Hắc Đường Lang... Với chuyện này... Tôi nhất định sẽ bồi thường cho ngài."

Nói như vậy là cô tự tay giết chết anh em của Cự Nhân... Cho dù như vậy, Cư Nhân vẫn không trách cô, lựa chọn ra tay cứu cô...

"Cô xem, ngoại trừ hai người em trai của cô, những người khác đều không chịu bất kỳ tổn hại nào!" An Lâm chỉ người trên mặt đất, mở miệng nói.

"Này, viên linh đan này có công dụng điều trị thương thế rất tốt, còn có thể bồi dưỡng thần hồn, vừa khéo thích hợp với cô vừa bị nguyền rủa bùng nổ mà thân thể bị thương nặng, mau uống đi." Hắn đưa Linh Mộc Dương Xuân Đan đến trước mặt Thánh Nữ Tinh Linh, mỉm cười nói.

Sau khi Đạt Nhất Đạt Nhị đánh cho hai người Mạn Đức Nhĩ và Cáp Thụy Tư thành đầu heo, trở về trong nhẫn không gian của An Lâm một lần nữa.

"Một việc hòa một việc, tôi tự tiện xông vào hồ Thần là sai trước, các cô phản ứng như thế cũng có thể giải thích được. Bây giờ cô hãy trị thương trước, sau đó chúng ta lại bàn bạc vụ giao dịch này." An Lâm dịu dàng mở miệng nói.

Cô nhìn An Lâm đang mỉm cười, đột nhiên cảm thấy người khổng lồ này dịu dàng tốt đẹp như vậy, giống như ánh nắng mặt trời mùa xuân chói mắt mê người. Cô còn có thể cảm nhận được bên trong viên đan dược có ẩn chứa sinh mệnh lực cường đại, viên đan dược này nhất định là thần đan! Nhưng hiện tại... Cự Nhân lại có thể đưa cho cô để trị thương!

Thánh Nữ Tinh Linh vươn cánh tay trắng mịn tinh tế, ôm được một nửa viên đan dược lớn như vậy, đôi mắt xanh biếc nén lệ: "Tôi giết anh em của ngài, ngài còn cho tôi đan dược làm cái gì... "

Đương nhiênThánh Nữ Tinh Linh cũng chú ý đến điểm này, tuy không biết vì sao hắn và nam tinh linh lại đánh nhau, nhưng đúng là đã cố gắng khống chế thương vong.

"Tôi... Tôi đã làm ra chuyện không thể tha thứ, tôi phải làm cái gì bây giờ... "

Thánh Nữ Tinh Linh nhếch đôi môi nhỏ nhắn, cúi đầu thì thào lẩm bẩm.

Vào lúc này, An Lâm lấy từ trong nhẫn không gian ra một linh đan nhị phẩm, Linh Mộc Dương Xuân Đan.

Hắc Đường Lang?

Lần đầu tiên cô nhìn thấy Thần Ma Cự Nhân bộc lộ vẻ mặt chí tình chí nghĩa như thế, lúc trước cô còn tưởng Hắc Đường Lang là thủ hạ hoặc là đầy tớ của Cự Nhân này, thật không ngờ lại là anh em tốt của Cự Nhân!

Thánh Nữ Tinh Linh mấy máy cái miệng nhỏ, lại không biết nên nói gì cho phải.

Hốc mắt An Lâm phiếm hồng, ngẩng đầu nhìn bầu trời, giống như không muốn để nước mắt rơi xuống vậy.

Thánh Nữ Tinh Linh kích động gật đầu, mở cái miệng nhỏ cắn viên linh đan, nhìn qua trông rất đáng yêu.

"Đúng rồi, tinh linh nhỏ, tên của cô là gì vậy?" An Lâm đột nhiên hỏi.

"Tôi tên là Đề Na, còn cậu?" Thánh Nữ Tinh Linh vừa cắn linh đan, vừa mở miệng hỏi.

"Tôi là An Lâm, còn nữa, thực ra tôi không phải là Thần Ma Cự Nhân gì cả, chỉ là nhân loại khổng lồ thôi." An Lâm cười nói.

"Được, An Lâm Cự Nhân!" Đề Na gật đầu như gà con mổ thóc.

Cường giả khắp nơi tới được thành Trung Tâm, nhìn thấy Thánh Nữ lại nói chuyện thoải mái với Thần Ma Cự Nhân, không khỏi hoang mang, đứng tại chỗ.

Đã xảy ra chuyện gì vậy?

Chẳng lẽ bọn họ đã tới sai nơi rồi ư?

Lúc trước ở đây không phải đang chiến tranh kinh thiên động địa ư, sao bây giờ lại hòa bình như vậy?

"Tất nhiên, tại sao tôi từ con người nhỏ bé, mà bộ dạng lại lớn như vậy? Là thời gian khiến họ từ từ lớn lên!" An Lâm gật đầu nghiêm túc nói.

"Thật sao?" Thánh Nữ Tinh Linh trừng con ngươi xanh biếc, vẻ mặt kinh ngạc nói.

"Phải... Nhưng tôi là người đã sống hai vạn năm rồi, cho nên tôi gọi cô là Tiểu Na cũng không sai." An Lâm cười nói.

Ơ, có lẽ người nhỏ bé cũng có thể gia tăng độ dễ thương một chút. Như Tiểu Sửu ấy càng lớn càng xấu, lúc nhỏ đi thì vừa xấu vừa đáng yêu.

Chẳng lẽ mỗi tinh linh đều sẽ mang theo thuộc tính đáng yêu trời sinh sao?

Tinh linh sống vạn năm, đã vậy còn là một thiếu nữ!

An Lâm cũng thật may mắn khi dẫn theo Hắc Đường Lang tới nơi này.

Nhờ có người anh em kia, hắn mới có thể dễ dàng đạt được ấn tượng tốt với Thánh Nữ Tinh Linh.

Tiếp theo... Là thời khắc chờ giao dịch!

Năng lực tiêu hóa của Thánh Nữ Tinh Linh rất mạnh, sau khi ăn xong Linh Mộc Dương Xuân Đan, vết thương trong cơ thể lập tức khôi phục được hơn phân nữa.

"Tôi có thể cảm nhận được sinh mệnh lực trong cơ thể gia tăng lên rất nhiều! Hơn nữa ngay cả cảnh giới đã lâu rồi chưa phát triển, đều có chút khởi sắc!'' Thánh Nữ Tinh Linh vui vẻ mở miệng nói.

"Chủng tộc tinh linh rất mẫn cảm với Vạn Vật Linh Cực, loại đan dược ẩn chứa sinh mệnh lực này các cô dùng có thể phát huy được công hiệu lớn nhất. Chúc mừng cô, Tiểu Na." An Lâm cười nói chúc mừng.

Thánh Nữ Tinh Linh nghe vậy sửng sốt, sau đó đôi môi hồng nhỏ cong lên, chống nạnh nói: "Sao có thể gọi tôi là Tiểu Na chứ, tuy rằng vóc người tôi nhỏ bé, nhưng tôi là tinh linh sống hơn vạn năm rồi, nói không chừng tuổi còn lớn hơn cậu đấy!"

An Lâm nhìn bộ dạng Thánh Nữ Tinh Linh chống eo, thở phì phì, hai mắt sáng ngời.

Đáng yêu quá.

Bọn họ ngây ngốc nhìn vị cường giả tối cao của thành Trung Tâm và Thần Ma Cự Nhân hòa hợp ở chung, trong lòng tràn đầy oán than và buồn bực, cảm thấy bản thân còn đang nằm mơ.

Nhưng cùng là người chiến đấu bị thương, vì sao bọn họ không có...

Thánh Nữ ăn chính là thần đan mà Thần Ma Cự Nhân cho à? Hiệu quả trị liệu rất tuyệt!

Sao chuyện lại trở thành như vậy? Chẳng lẽ chiến đấu vừa rồi đều là giả sao?

Bọn họ nằm trên mặt đất giống như cá chết, khóe mắt rưng rưng.

Kỳ thực tủi thân nhất, mơ hồ nhất chính là Mạn Đức Nhĩ và Cáp Thụy Tư.

"Nghe đúng là có lý... " Thánh Nữ Tinh Linh gật đầu theo.

An Lâm hài lòng, mở miệng nói: "Vết thương của cô đã khôi phục, chúng ta vào vấn đề chính đi. Dù sao mục đích của tôi đến đây là muốn có được một món đồ trong thành Trung Tâm của cô."

Thánh Nữ Tinh Linh nghe vậy gật đầu, có chút hào phóng khí phách mở miệng nói: "Được, muốn cái gì, cậu cứ việc nói đi, tôi sẽ cố gắng đáp ứng cậu."
Bạn cần đăng nhập để bình luận