Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 496: Đồng hương gặp lại đồng hương

Trên bầu trời, sấm sét hóa thành hàng ngàn hàng vạn con rắn màu bạc bắt đầu xông thẳng về phía An Lâm.

Đôi cánh gió mở rộng phía sau lưng An Lâm, hắn di chuyển để né tránh đòn công kích của vô số tia sấm sét kia.

Uy lực của những sấm sét này có uy lực vô cùng cường đại, mỗi một lần bổ xuống đều có thể khiến mặt đất bị nổ thành một cái hố cực lớn. Điều duy nhất khiến hắn cảm thấy may mắn chính là những tia sấm sét này còn chưa đạt đến trình độ của Kim Hư Lôi, nếu không thì bây giờ chắc chắn hắn đã rơi vào tình cảnh tuyệt vọng.

Một con Yêu Long số ba không ngừng điều khiển sấm sét. Một con Yêu Long số ba khác thì không ngừng đuổi theo An Lâm, vuốt rồng màu trắng vạch ra từng luồng sáng vô cùng sắc nhọn trong không khí, khiến không khí xung quanh cũng bị xé rách theo, tạo nên âm thanh như tiếng ác quỷ khóc gào.

Hai con Thiên Nhãn Yêu Long phối hợp với nhau cực kỳ ăn ý, trong lúc nhất thời An Lâm không thể tìm ra được cơ hội phản kháng nào.

"Thần thuật - Phong Bạo Tiễn!"

Ở phía xa, những mũi tên màu trắng lấp lóe bay đến, cuối cùng hóa thành một cột sáng to lớn màu trắng, trong đó ẩn chứa sức mạnh bộc phát cực kỳ mạnh mẽ của sức gió, ầm ầm đánh vào con Thiên Nhãn Yêu Long đang điều khiển sấm sét trên không trung!

Sức mạnh hủy diệt của sức gió đập vào mỗi tấc da tấc thịt của con Thiên Nhãn Yêu Long. Trong nháy mắt, thân thể của nó như bị một luồng sức mạnh đáng sợ đè ép, sau đó 'oành' một tiếng, thân thể bị nổ tung bay xa vài trăm mét, rồi lăn xuống rơi trên mặt đất.

Tiếng hét chói tai của Đề Na cũng từ đằng xa truyền đến, An Lâm nhìn thấy Thiên Nhãn Yêu Long tới gần Đề Na, tỏa ra làn sóng vô hình.

Nói xong, hắn liền dang rộng đôi cánh gió, đánh thẳng về phía hai con Yêu Long số ba!

Đúng lúc này, hai con Yêu Long số ba đã đồng thời nhào về phía Lưu Sở Sở!

An Lâm thấy thế liền thả Đạt Nhất Đạt Nhị ra, ra lệnh: "Các cậu đi giúp Đề Na!"

Lúc này, con Yêu Long số ba bị Phong Bạo Tiễn bắn trúng đầu kia đã bò dậy từ trên mặt đất, ánh mắt không hề chăm chú nhìn An Lâm mà hướng về một nơi nào đó ở phía xa, tản ra khí tức cực kỳ nguy hiểm.

Nhờ có tiên khí cấp cao Cửu Huyền Thần Hỏa Châu, hắn có thể vận chuyển được lửa thần bên trong cơ thể ở giới hạn lớn nhất.

Trong khoảnh khắc đó An Lâm dường như hơi hiểu ra, không thể dùng vũ khí sắc bén chém những con Thiên Nhãn Yêu Long kia được, nếu vậy thì dùng một loại sức mạnh tác dụng trên cả thân thể con Yêu Long kia, trực tiếp giết chết nó ngay thì liệu có được không nhỉ?

Phản ứng của Lưu Sở Sở cũng rất nhanh. Cô ấy biết mình không thể để chúng tới gần được, trong lúc không ngừng lùi về phía sau, cô dùng trường cung bắn ra từng con rồng nước cực lớn về phía Thiên Nhãn Yêu Long, không mong đánh chết chúng, chỉ cần có thể kiềm chế bước chân của bọn Yêu Long.

Trong lòng An Lâm phát run lên, biết rằng Lưu Sở Sở ở phía xa đã bị để mắt tới rồi.

Lúc hắn đang nghĩ như thế thì Cửu Huyền Thần Hỏa Châu đã xuất hiện trong lòng bàn tay hắn. Từng con rồng lửa màu vàng di chuyển xung quanh hạt châu màu đỏ, phóng ra một loại sức mạnh khiến người ta khiếp sợ.

"Cướp đoạt!"

"Khè..."

"Á!"

Con Thiên Nhãn Yêu Long kia gào thét đau đớn, không ngừng lùi về phía sau, có ý đồ chạy ra khỏi phạm vi bao phủ của ngọn lửa.

Mấy giây sau An Lâm cũng lập tức đuổi theo, đuổi đến bên cạnh một con Yêu Long số ba, Cửu Huyền Thần Hỏa Châu phát ra rất nhiều ngọn lửa màu trắng vàng, bao phủ nó ở bên trong.

Ầm ầm! Trong nháy mắt ngọn lửa màu trắng vàng đã bao phủ toàn bộ không gian của phạm vi hơn một trăm dặm, nuốt chửng và hòa tan tất cả sự vật trong đó, từ xa nhìn lại, trông giống như một mặt trời nhỏ bỗng nhiên xuất hiện trên mặt đất, tỏa ra ánh sáng nóng bỏng vô tận.

Chỉ thấy Đạt Nhất Đạt Nhị cầm kiếm Trì Quang trong tay, uy phong ngời ngời đứng trên mặt đất.

Sau đó thứ hắn chính thấy chính là... Đề Na vẻ mặt mơ màng nhìn về phía Đạt Nhất Đạt Nhị, lộ ra vẻ mặt hoàn toàn không biết nên làm thế nào.

Mẹ nó chứ, thật sự... dựa vào thực lực của Đạt Nhất Đạt Nhị... rất rõ ràng đó là do Thiên Nhãn Yêu Long cố ý để bị chặt!

Nhưng đúng vào lúc này, ở cách đó không xa lại truyền đến tiếng hét lớn của Đề Na.

Bốn con rồng lửa được ngưng tụ từ những loại lửa thần khác nhau mang theo nhiệt độ cao cực kỳ khủng khiếp đánh về phía thân thể của con Thiên Nhãn Yêu Long trên mặt đất, uy thế mạnh mẽ, thậm chí còn khiến không khí trong phạm vi hơn ngàn trượng cũng bị vặn vẹo biến ảo.

Hai mắt An Lâm sáng lên, biết rằng công kích của mình đã có tác dụng, đương nhiên không thể nào buông tha cho nó được!

Ngọn lửa khủng khiếp hình thành sóng xung kích khiến khắp mặt đất đều nứt ra, ngọn núi cũng bị lay động.

Ầm ầm!

Ngay lúc bốn con rồng lửa nhào về phía thân thể của con Thiên Nhãn Yêu Long trên mặt đất thì bỗng nhiên con Yêu Long số ba trước đó nhào về phía Lưu Sở Sở không biết từ lúc nào đã đi đến trước mặt thân thể vỡ nát của con Yêu Long kia, tất cả những con mắt màu đỏ trên thân thể bỗng nhiên vỡ vụn. Ngay sau đó, một màn sáng màu đỏ bao trùm khắp cả phạm vi mấy chục trượng xung quanh.

An Lâm tưởng rằng Đề Na đã xảy ra chuyện, ngay lập tức quay đầu lại nhìn.

An Lâm che mặt, đáng nhẽ hắn nên nói rõ với Đạt Nhất Đạt Nhị rằng không thể dùng đồ vật sắc bén để công kích, nhưng bây giờ thì tất cả đều đã muộn...

Quả nhiên, thịt nát trên mặt đất bắt đầu chuyển động, đầu tiên là biến thành những quả cầu màu trắng, sau đó từ từ phân hóa thành bộ dạng mini của Thiên Nhãn Yêu Long...

"Đại Nhật Viêm, Tinh Ma Viêm, Lạc Nguyệt Viêm, Hư Không Viêm!" An Lâm tay cầm Cửu Huyền Thần Hỏa Châu, không chút do dự công kích đám thịt nát trên mặt đất!

Hắn chớp chớp mắt, nhìn về phía Đạt Nhất Đạt Nhị, lập tức hít vào một ngụm khí lạnh.

Khóe miệng An Lâm không ngừng co giật, có nên khen ngợi kiếm pháp của Đạt Nhất Đạt Nhị tốt không...

Đúng vậy, Thiên Nhãn Yêu Long đã bị Đạt Nhất Đạt Nhị chặt thành mấy chục mảnh!

Trước mặt bọn nó là thân thể vỡ nát của con Thiên Nhãn Yêu Long số hai...

Trong biển lửa vô biên vô tận, màn sáng màu đỏ này đứng vững không lay động, đồng thời phóng ra một thứ sức mạnh cực kỳ kinh khủng, hoàn toàn đánh tan những ngọn lửa kia.

Đề Na và Đạt Nhất Đạt Nhị đã đi tới bên cạnh An Lâm, chuẩn bị rút lui bất cứ lúc nào.

Thân thể của con Yêu Long số ba có đôi mắt màu đỏ bị vỡ vụn kia bỗng nhiên hóa thành chất lỏng màu trắng, chiếu xuống khắp nơi, không còn đường sống nào nữa.

An Lâm nhìn thấy cảnh tượng này, trong lòng liền hiểu ra: "Con mắt này vừa vỡ nát, nó liền không có cách nào duy trì sự sống được nữa... Xem ra bản thể của Thiên Nhãn Yêu Long chính là con mắt?"

Ngay lập tức, hắn liền trở nên phấn chấn: "Đồng ý bỏ đi một phần tư con mắt cũng muốn bảo vệ cái thân thể nát tươm kia, vậy thì ý nghĩa đại diện của những mảnh thân thể vỡ nát này..."

Vừa dứt lời, những quả cầu đó liền hoàn toàn biến thành từng con Thiên Nhãn Yêu Long phiên bản mini, liếc qua cũng thấy đến năm mươi sáu mươi con.

Luồng sức mạnh khiến mọi người cực kỳ run sợ khuếch tán ra bốn phía, đôi mắt màu đỏ dường như ẩn chứa một thứ gì đó cực kỳ đáng sợ, giống như muốn nuốt chửng mọi thứ.

An Lâm cảm thấy kiểu phân tách này hoàn toàn không tuân theo nguyên tắc bảo toàn năng lượng chút nào. Người khác một phân thành hai, dù sao thì thực lực cũng phải yếu hơn rất nhiều mới đúng. Nhưng những con rồng này thì giỏi rồi, phân hóa thành mấy chục con, mà mỗi một con chỉ cảm nhận đươc sức mạnh suy yếu khoảng ba phần mười so với ban đầu. Tính như thế, sức mạnh mà mấy chục con rồng cộng lại thật sự quá khủng khiếp rồi...

Cùng lúc đó, ở phía sau một ngọn núi nham thạch lớn tại biên giới Bạch Hồ Cảnh.

Có hai sinh vật đang cố nén hơi thở, tập trung tư tưởng nhìn khung cảnh chiến đấu ở gần Bạch Hồ.

Một con sứa thân thể gần như trong suốt to khoảng nửa người nổi bồng bềnh giữa không trung, xúc tu lóe ra những tia sét màu trắng: "Hồng Đấu. Người kia chính là An Lâm mà cậu nói?"

Một người đá thân hình thô to, trước ngực có một ngọn lửa đang hừng hực thiêu đốt khẽ gật đầu, trên mặt là vẻ khiếp sợ: "Không sai! Hắn chính là An Lâm! Thật không ngờ hắn cũng ở cổ vực Thái Sơ, càng không ngờ tới, sau khi từ biệt tại đại hội giao lưu Tứ Phương Luận Đạo, mới có hơn một năm mà hắn đã từ Dục Linh sơ kỳ lên đến cường giả Hóa Thần trung kỳ rồi! Kẻ này chắc chắn chính là yêu nghiệt!"

"Hắc hắc... nhưng mà hiện giờ tên yêu nghiệt này đang chìm trong trận chiến khổ ải..." Con sứa cười hì hì nói, "Thiên Đình cũng được coi như đồng minh của chúng ta, chuyện này chúng ta có nên giúp hay không?"

Hồng Đấu chớp chớp đôi mắt đỏ rực như lửa, hồi tưởng lại chuyện bị An Lâm ức hiếp trong quá khứ, bỗng nhiên nở một nụ cười: "Giúp chứ! Đồng hương gặp lại đồng hương, nếu như không giúp đỡ, vậy thì thật sự không thể nào nhìn mặt nhau nữa rồi!"

"Hắc hắc... chờ đến lúc bọn họ sắp tiêu đời, chúng ta sẽ lóe sáng lên sàn, trở thành chúa cứu thế của họ, trở thành những điều mà họ rất ngưỡng vọng! Đến lúc đó, phong thái oai hùng của ta sẽ được khắc ghi thật sâu vào trong đầu hắn!

Trên mặt Hồng Đấu xuất hiện nụ cười phơi phới, trong lòng tràn đầy sự mong chờ...
Bạn cần đăng nhập để bình luận