Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 551: Không nhịn được khoe của

Mễ Á nhận ra ánh mắt của An Lâm, ngẩng đầu lên, cười nhạt.

Dung mạo của cô vô cùng xinh đẹp, khi cười lên rất đẹp mắt. Con ngươi màu xanh trong suốt linh động, càng khiến nụ cười của cô thêm quyến rũ.

"Cảm ơn, công tử An Lâm đã ra tay giúp đỡ." Dù Mễ Á bị dây mây hắc ám trói buộc, vẫn cố gắng cúi đầu, có phần khiêm tốn cúi người thi lễ.

An Lâm không nói gì, ánh mắt chuyển động trên người Mễ Á.

Mễ Á mặc áo lam hơi ngắn, vì thế để lộ ra vòng eo trắng thon thả như nhành liễu, xuống chút nữa chính là đuôi cá màu xanh thon dài, bóng loáng tinh xảo.

Được... Đúng là dáng người rất đẹp!

Dường như chú ý đến ánh mắt của An Lâm, mặt Mễ Á đỏ bừng, nhưng sự ngượng ngùng này đã nhanh chóng bị cô áp chế. Người khác khao khát vẻ đẹp của cô cũng không phải là chuyện gì kỳ lạ.

"Thứ đó đâu?" An Lâm cau mày mở miệng nói.

Một khối tinh nguyên thế giới màu vàng, ba khối tinh nguyên thế giới màu đỏ, mười khối tinh nguyên thế giới màu lục. Bảy mươi lăm vạn khối linh thạch, ba món linh khí, ba mươi viên linh đan và một đống đồ biển...

An Lâm suy nghĩ một chút, vươn tay, cũng lấy khuyên tai bên phải của Mễ Á xuống thử luyện hóa, kết quả phát hiện ra không phải là pháp khí không gian trữ đồ, thất vọng một phen: "Thật sự nghèo như vậy sao!"

An Lâm bừng tỉnh hiểu ra, khó trách không phát hiện ra loại pháp khí trang sức này, thì ra là khuyên tại, giấu kỹ lắm!

Mặt Mễ Á hơi run rẩy, cố gắng mỉm cười.

Hóa ra vừa rồi hắn nhìn cơ thể cô, là để tìm pháp khí trữ đồ sao?

Mễ Á khẽ biến sắc, mở miệng cầu xin: "Xin ngài đừng giết tôi!"

"Hả?" Vẻ mặt Mễ Á sửng sốt, có chút mơ hồ nhìn về phía An Lâm.

Mễ Á: "... "

Mễ Á không biết nên vui mừng hay nên buồn, cô nhìn An Lâm có chút phức tạp, khẽ nói: "Khuyên tai bên trái chính là... "

"Tôi nhìn người cô một lượt, cũng không thấy pháp khí không gian trữ đồ, thành thật nói đi, thứ đó để ở đâu hả?" An Lâm dùng giọng điệu có chút uy hiếp nói.

An Lâm cau mày, không nhịn được nói: "Qúa nghèo!''

Mễ Á mấy máy đôi môi phấn hồng, vẻ mặt vô cùng kháng cự: "Tôi... Tôi không làm được."

Hắn vui vẻ tháo khuyên tai của Mễ Á xuống, sau đó luyện hóa!

"Hả? Phải biết rằng tôi và cô là hai thế lực đối địch, cho tôi một lý do không giết cô đi." An Lâm luôn không nương tay nhân từ với kẻ địch. Lần này thả Mễ Á đi, lần sau mà bị cô giết thì sao bây giờ?

An Lâm suy nghĩ, lấy kiếm Thắng Tà ra, nhắm về phía Mễ Á, tràn ngập sát ý.

"Có thể, nhưng phải kết kế ước chủ tớ với tôi." An Lâm gật đầu nói.

"Tộc Tây Hải Linh Ngư dùng Cổ Yêu Tổ để thề, cho dù là Đại Năng kỳ Phản Hư, cũng phải tuân thủ, nếu không đạo căn sẽ tan vỡ.'' Tháp Bá gật đầu mở miệng nói.

"Tôi có thể lấy danh nghĩa Cổ Yêu Tổ ra thề!'' Mễ Á nghiêm túc nói.

Tuy cô là kẻ địch, nhưng bất kể thật tâm hay là giả ý đều vô cùng khiêm tốn, khiến An Lâm không thể chán ghét được.

"Sao tôi có thể tin lời cô nói đây?" An Lâm thấy hứng thú hỏi.

Hắn hoảng hốt, thầm nghĩ không hổ là Đệ nhất yêu nghiệt tu tiên của Thiên Đình, cậu em này cũng đã thu phục đám Đại Năng kỳ Phản Hư ở phe địch, là muốn nghịch thiên sao!

Mễ Á do dự một chút, mở miệng nói: "Dùng một tin tức đổi lấy mạng của tôi, tôi biết một chỗ, là lúc trước thăm dò Tây Hải Cổ Yêu Đại Năng mà phát hiện ra một nơi bí mật, nói không chừng nơi đó sẽ có tinh nguyên thế giới số lượng lớn! Nhưng nơi bí mật được canh giữ quá mức cẩn mật, tôi không có cách nào đột phá được nơi đó... Nhưng tôi có thể cam đoan, nhất định chỗ bí mật này có không ít tinh nguyên thế giới! Tôi có thể mang các cậu đi!"

Không biết vì sao hắn lại nhớ tới lời nói của Hắc Long kia, là An Lâm giết nó...

Bây giờ, hình như hắn mới là người được bảo vệ...

Lúc trước khi gặp được An Lâm, còn muốn bảo vệ hắn cho tốt.

Không thể không nói, chỉ cần là tin tức về tinh nguyên thế giới, đều có thể khiến hắn dao động!

Qua một khoảng thời gian, đợi vết thương của Lữ Động Tân và Tần Thịnh ổn định lại.

Đứng lên từ chỗ ngồi.

Lữ Động Tân nhìn An Lâm, phát hiện hắn đang cùng với ba tên Đại Năng Huyết tộc vây quanh một chỗ, ngay cả Tháp Bá tràn đầy địch ý lúc trước bây giờ cũng cung kính với hắn, hình ảnh này đúng là có chút không thực.

An Lâm đưa mắt nhìn sang đám người Khả Khả Tư Đế.

Sau khi hoàn thành lời thề, Mễ Á mới được tự do. Cô có chút vui vẻ mỉm cười, lại khom mình hành lễ nói: "Tạ ơn An Lâm công tử đã cứu mạng!"

Mễ Á không chút do dự, lúc này gật đầu đồng ý.

"Được, cô thề đi!" An Lâm suy nghĩ, lại bổ sung thêm, "Còn phải thề thêm một câu nữa, ở Thái Sơ Cổ Vực, không chỉ có mỗi mấy người chúng tôi, mà còn không được ra tay với những con người khác!"

Lữ Động Tân không dám nghĩ tiếp, lập tức đến chào hỏi An Lâm.

Tần Thịnh nhìn thấy hình ảnh ba đại thế lực Huyết tộc, Nhân tộc, Tây Hải Cổ Yêu hòa hợp không thôi cũng hoảng hốt, không biết nên dùng tâm trạng gì để đối diện với cảnh này.

Mọi chuyện vừa xảy ra hình như đều vì người thiếu niên đang bị vậy ở giữa.

An Lâm, An Lâm... Haizz, nhớ ra rồi!

Tuyết Lỵ Nhĩ từng nhắc với hắn, hắn chính là tu sĩ đã giải phóng ra sánh sáng kỳ lạ tại đại hội Tứ phương luận đạo một năm trước.

Nhưng mà... Sao bây giờ lại chạy tới ngoại vực Tinh Hư giải phóng ánh sáng lạ rồi hả? Tốc độ phát triển này cũng quá dọa người đó!?

Tần Thịnh thoáng cảm thán một phen, cũng đi tới, cảm kích ơn cứu mạng của An Lâm.

Đúng vậy, nếu không có An Lâm, chỉ sợ hắn đã chết ở nơi này rồi!

Sau khi Tần Thịnh biết được nhu cầu cấp bách của An Lâm với tinh nguyên thế giới màu vàng, lấy ra ba khối tinh nguyên thế giới màu vàng trong nhẫn không gian ra làm tạ lễ.

An Lâm nhìn thấy đã kêu lên vui vẻ, chỉ cảm thấy vị anh trai Đại Thiên Sứ này vừa đẹp trai vừa dễ nói chuyện, vô cùng vui vẻ nhận phần tạ lễ này.

Lữ Động Tân cũng lấy hai khối tinh nguyên thế giới màu vàng từ nhẫn không gian ra, nói là giúp Hắc Long cầu một ân huệ.

An Lâm nghe xong lời này của Lữ Động Tân, có chút dở khóc dở cười, sau đó tiếp tục vui vẻ nhận lấy.

Lưu Sở Sở nhìn thấy mà nước miếng chảy ra, trong nháy mắt An Lâm đã có thêm năm khối tinh nguyên thế giới màu vàng, đúng là kỳ ngộ, thật khiến người ta đỏ mắt!

An Lâm nhìn thấy biểu cảm của mọi người, đột nhiên cảm thấy rất tốt!

Lưu Sở Sở càng sợ hơn, sợ đến mức hai chân mềm nhũn, suýt chút nữa đã quỳ xuống!

Lưu Sở Sở: "... Vì sao!"

"Tôi đã nói rằng mục tiêu của tôi chính là thu thập được một trăm khối tinh nguyên thế giới màu vàng, bây giờ còn lâu lắm mới đủ!'' An Lâm nghiêm túc nói.

Lữ Động Tân ở bên cạnh cười ha ha: "Đạo hữu An Lâm nói đùa, dù có lấy toàn bộ tinh nguyên của những người đi vào Phản Hư Cổ Vực cộng lại cũng không chắc có được một trăm khối tinh nguyên thế giới màu vàng đó."

An Lâm thở dài một tiếng: "Cho nên nói gánh nặng đường xa, bây giờ tôi cũng chỉ góp được bốn mươi hai tinh nguyên thế giới màu vàng mà thôi... "

Dứt lời, nhẫn không gian của hắn bỗng lóe lên, lấy bốn mươi hai khối tinh nguyên thế giới màu vàng ra.

Trong nháy mắt, kim quang đầy trời, không gian xung quanh trăm dặm đều bừng sáng.

Lữ Động Tân và Tần Thịnh trừng hai mắt, hít vào một hơi lạnh.

Mễ Á và Tháp Bá cũng ngây ngốc khi nhìn tinh nguyên thế giới màu vàng lơ lửng trong không trung, không nói nên lời.

Tuy đám người Khả Khả Tư Đế biết An Lâm thu thập tinh nguyên thế giới màu vàng, nhưng khi An Lâm mang toàn bộ tinh nguyên ra, vẫn bị cảnh tượng này làm giật mình kinh sợ.

An Lâm cười ha ha, khéo léo từ chối: "Không được."

"An Lâm, cậu cần nhiều tinh nguyên thế giới màu vàng như vậy làm gì? Cho tôi một khối chơi thử đi, tôi sẽ dùng điểm tinh nguyên đổi với cậu." Lưu Sở Sở nhìn An Lâm có chút chờ đợi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận