Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 553: Đại chiến Hắc Long

An Lâm đi tới hòn đảo nhỏ, nhìn các loại thực vật phát sáng trên mặt đất, không khỏi tấm tắc lấy làm hiếu kỳ, cầm lấy di động chụp một tấm.

"Phía trước chính là nơi Hắc Long nghỉ ngơi, nó bảo vệ một cái hang động màu trắng. Về mặt năng lượng tôi vô cùng nhạy cảm, bởi vậy có thể cảm nhận được có năng lương tinh nguyên dao động bên trong hang đá đó." Mễ Á chỉ vào một điểm trắng phía xa mở miệng nói.

"Chà, ra là Hắc Long ư? Cảm giác rất lợi hại." An Lâm nhìn thân hình vĩ đại màu đen đằng xa, cảm thấy nguyên khí xung quanh bắt đầu khởi động mãnh liệt, khẽ đật đầu nói.

Mễ Á gật đầu: "Không biết có phải do áp chế cảnh giới hay không, dù sao chí ít nó cũng cao hơn cảnh giới Phản Hư trung kỳ, hơn nữa vì có quan hệ với Thái Cổ Long tộc, sức mạnh của nó càng mạnh mẽ hơn, dù là một Đại Năng Phản Hư trung kỳ cũng khó lòng chống đỡ. Nếu các cậu thật sự muốn hàng phục Hắc Long này, tôi có thể ở một bên sử dụng trận vây trợ giúp các cậu."

Nhưng An Lâm lại không sợ con Hắc Long này, chỉ cần nó là sinh mệnh thực, như vậy nhất định sẽ không đạt tới Phản Hư hậu kỳ, nếu không sẽ nhận lấy lực phản phệ của Thiên Đạo. Đã là Hắc Long chỉ có thể phát huy được thực lực cao nhất Phản Hư trung kỳ, trong đội An Lâm có đến hai Phản Hư sơ kỳ, hai Phản Hư trung kỳ, còn sợ nó sao?

"Lên đi, để nó mở rộng kiến thức về sức mạnh của đội chúng ta một chút!" An Lâm cười thành tiếng.

Năm cái bóng nhanh như chớp, bay về phía Hắc Long.

Hắc Long cảm nhận được hơi thở ngẩng đầu lên, vảy sắt màu đen bóng loáng trên người dựng đứng, giống sông đen đang chuyển động, con ngươi màu đỏ tản ra hàn khí kinh người.

Đúng lúc này, có một Huyết Ma đã ngưng tụ dài hơn ngàn trượng.

Đao Dạ âm thầm quan sát ở một bên, lập tức bị cảnh này dọa đến mức mặt không còn chút máu. Ba tên Huyết tộc phát huy trình độ phối hợp chiến đấu như thế này, nếu mục tiêu là hắn mà nói, chỉ sợ hắn đã nát rồi.

Nắm đấm phá vỡ hư không, quyền lực màu đen trực tiếp oanh kích trên đầu Hắc Long, khiến cả mặt đất bị chấn động mạnh.

Mễ Á ở một bên phụ trách khống chế vây khốn, bị Huyết tộc ra tay như sấm sét phối hợp vô cùng ăn ý thì phát hoảng, trình độ kết hợp này, nếu không phải là Phản Hư hậu kỳ, nói không chừng có thể là vô địch rồi.

Tiếng gầm kinh thiên động địa lập tức lan xa mười dặm. Sóng âm đáng sợ khuếch tán ra ngoài như sóng lớn, khiến mặt đất vỡ nát, toàn bộ cây cối và bùn đấy xung quanh đều tung bay, nay cả không gian cũng bị áp lực làm cho run rẩy..

Một tia sấm màu đen khổng lồ dài hơn mười trượng, xé rách không gian, lập tức xuyên thủng đầu Huyết Ma.

"Ha ha... Không ngờ còn có kẻ không biết sống chết, dám đến đây trên chọc Tiêu Trạch ta!'' Hắc Long nhìn thấy đám người bay tới, cười khinh miệt, miệng rồng mở lớn.

Hắn có chút kinh sợ liếc nhìn An Lâm đang ngồi trên cục gạch lơ lửng trên không trung xem kịch, càng lúc càng cảm thấy bí ẩn.

Ba gã Huyết tộc tấn công chính diện mặt không đổi sắc, Khả Khả Tư Đế dùng một đạo Huyết Kiếm phá không, chém vào giữa tiếng gầm đáng sợ. Tháp Bá đạp cước trên không, nhảy qua tiếng gầm mà tiến đến, dường như ngay lập tức đã đến được đầu của Hắc Long, trên bao tay xuất hiện một cái mặt quỷ dữ tợn, giáng xuống một quyền manh mẽ!

"Gào!''

Mạch Luân khống chế Chiến Hồn tạo thành Huyết Ma, không ngừng ra quyền, giận dữ nện lên thân thể con rồng. Mỗi lần công kích đều như núi lớn nghiêng ngả, uy thế to lớn, sức lực vô hạn, dường như đánh cho cơ thể Hắc Long bị chôn xuống mặt đất.

Hắc Long uốn éo cơ thể, vảy sắt sáng bóng khổng lồ lắc lư đánh về phía Tháp Bá, tốc độ nhanh đến mức hóa thành một tàn ảnh màu đen.

Thân thể Hắc Long bị một lực công kích mạnh đè bẹp xuống đất.

Tháp Bá rùng mình trong lòng, không hề do dự đấm hai quyền vào đuôi rồng.

"Gào!'' Cuối cùng Hắc Long bị đè trên mặt đất cũng ý thức được đám người tới đây không đơn giản, con rồng gầm lên một tiếng giận dữ, lập tức khiến mây đen kéo tới, cuồng phong gào thét.

Dường như những Chiến Hồn đó rất e ngại lôi quang khủng khiếp kia, sau khi Huyết Ma bị thủng đầu, vô số Chiến Hồn tan thành mây khói, đến Chiến Hồn còn lại cũng sợ tới mức chạy tứ tung, khiến Huyết Ma có dấu hiệu sụp đổ.

Trong miệng Mễ Á ngâm tụng Cỗ Yêu Ngữ, vô số chú ấn xuất hiện bên trong cột nước, khiến cột nước cứng đến mức đáng sợ. Lực trói buộc vô cùng đáng sợ này, thậm khí khiến cơ thể khổng lồ của Hắc Long cũng phải tạm thời đông cứng.

Tóm lại lực lượng của Tháp Bá không mạnh mẽ như Hắc Long, cơ bắp hai tay bị sức mạnh đáng sợ của cú Hắc Long vẫy đuôi làm rạn nứt, thân thể giống như viên đạn bay ngược về sau hơn mười dặm.

"Thành công rồi sao?" Vẻ mặt Mễ Á kích động nhìn đầu Hắc Long.

Trong lòng Đao Dạ hoảng hốt.

Một chiêu kiếm chém xuống vừa rồi, uy thế vô cùng đáng sợ, ngay cả Đại Năng Phản Hư hậu kỳ, trong tình huống không có chuẩn bị trước, cũng sẽ bị thương, đầu Hắc Long bị chém một nhát, sao ngay cả lông tóc cũng bị thương chứ?

Ầm ầm! Hai người va chạm khiến trời đất tĩnh lặng, sau đó là năng lượng vô cùng cuồng bạo nổ tung, lập tức khiến toàn bộ mọi thứ xung quanh mười dặm đề vỡ nát!

Khả Khả Tư Đế đang muốn lui về phía sau, bỗng nhiên, một hơi thở mang năng lượng màu đen vô cùng đáng sợ từ con rồng phun trào, mang theo lực lượng hủy diệt vô cùng đáng sợ, đánh về phía cô.

Dứt lời thân thể nó nhanh chóng xoay tròn, hình thành một vòng xoáy màu đen, khiến cột nước đang trói buộc giãn ra.

"Rất khó hiểu đúng không?" Đột nhiên Hắc Long cười mỉa mai: "Bản Long sống lâu như vậy, vẫn có chuyện làm kiêu ngạo, chính là có được phòng ngự không thể phá vỡ này. Chỉ dựa vào công kích của các người, còn muốn đánh bại Bản Long? Đừng nằm mơ giữa ban ngày nữa!''

Hắn liên tục lùi về phía sau, tránh để cho trận chiến lan đến mình. Nhìn thấy trận chiến khủng khiếp như vậy, suy nghĩ muốn đục nước béo cò vừa mới nảy ra của hắn, bây giờ đã tiêu tan.

Khả Khả Tư Đế đã nuôi chiêu này rất lâu, có thể nói là trước mắt chỉ mới xuất được một chiêu cường đại này thôi. Hắc Long không tránh né, cũng không dùng pháp thuật chống cự, cứ như vậy lập tức bị chém trúng cổ, dù có không chết cũng bị thương nặng.

Ánh sáng tan đi, thân thể màu đen sáng bóng của Hắc Long lóe sáng, thế mà bên ngoài lại không có một chút vết thương.

Khả Khả Tư Tế ngẩn người, ngay cả Mễ Á cũng không thể tin được nhìn Hắc Long trước mặt.

Đúng lúc này, hơn mười cột nước khổng lồ phóng lên cao, sau đó hóa thành những sợi dây nước quấn quanh Hắc Long, Hắc Long vừa mới ngừng vẫy đuôi, thân thể lập tức bị hơn mười dây nước quấn quanh siết chặt.

Ầm ầm! Kiếm quang dừng trên cổ Hắc Long, lưỡi kiếm sắc bén xuyên qua cơ thể Hắc Long, khiến mặt đất cũng bị chia thành hai mảnh.

Kiếm quang xông qua tầng trời, khiến tầng mây đen vô tận lập tức tách ra làm hai. Lúc kiếm hạ xuống, tơ máu rạch ngang trời đất, ánh sáng màu đỏ làm thế gian kinh sợ.

Đây chỉ là tạm thời, một thanh kiếm quang màu đỏ vô cùng sắc bén đã trực tiếp lao xuống.

Đây là một chiêu toàn lực của Hắc Long, Khả Khả Tư Đế vốn không có cách nào tránh né, chỉ có thể cắn răng đối chọi.

"Vèo!''

Đột nhiên một cái bóng xuất hiện trước mặt cô, một tay nâng lên đưa về phía trước.

Nghênh đón hơi thở năng lượng màu đen, trong lúc đó bất bị một gợn sóng kỳ lạ hấp thụ, rồi lại phun ra, chẳng qua hướng phản ngược mà thôi. Hơi thở năng lượng màu đen ré rách vòng xoáy, lập tức đánh lên người Hắc Long, mặt đất lại bị cú nổ đáng sợ ré rách lần nữa.

"Chủ nhân..." Khả Khả Tư Đế trừng mắt đẹp, có chút thất thần nhìn bóng lưng trước mặt thì thào mở miệng nói.

"Gọi tôi là ngài Thánh chủ!'' An Lâm nói câu tiếp theo, vỗ một tay lên đôi chân trắng noãn của Đề Na trên vai.

Tia sáng màu trắng lóe lên, thân thể của An Lâm biến mất trong không trung.

Hắc Long bị một chiêu của mình đánh trúng, tức giận rống to.

Đúng lúc này, tia sáng màu trắng lóe lên, An Lâm xuất hiện cách nó trăm mét.

Trên trán hắn, đường vân màu vàng trong mắt xuất hiện, sóng gợn bắt đầu lan ra, thổi quét cơ thể Hắc Long.

Thần Tham Thuật!

Trong mười tám đặc tính thuật pháp và thiên phú không giống nhau, An Lâm đã đoạt lấy thiên phú ngăn cản vạn vật!

Lúc này, Hắc Long cảm thấy hình như cơ thể đã mất đi thứ gì đó, vảy sắt đen bóng loáng trên cơ thể bỗng rơi ào ạt xuống đất...
Bạn cần đăng nhập để bình luận