Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 647: Cơn ác mộng đến từ nhân vật phản diện

Cứ như vậy, ở nam bộ thế giới Kính Thần, bất chợt có một cánh cổng không gian vô cùng khổng lồ xuất hiện.

Phệ Linh thú thế hệ thứ hai bắt đầu xông ra từ trong cánh cổng không gian tối tăm sâu hun hút kia, bọn chúng không hề hô to "muốn ăn óc" nữa, mà là sâu kín nói ra hai chữ "báo thù". Hơi thở của bọn chúng tựa như tựa như u hồn, còn có loại cảnh giác của dã thú, từ từ ẩn mình vào trong bóng tối, tựa như những thợ săn hắc ám.

An Lâm và Đề Na rất là hài lòng nhìn Phệ Linh thú thế hệ thứ hai, nhân vật phản diện như vậy, tuyệt đối có thể cho mang đến thể nghiệm giống như một cơn ác mộng cho chín tộc đứng đầu!

Lần này Đề Na đã cải tiến cơ sở cho Phệ Linh thú, để sáng tạo ra một cái sinh vật cũng không cần tiêu hao quá nhiều lực lượng, thế nên sau đó vẫn có thừa lại lực lượng để tiến hành tăng tốc thời gian.

Cánh cửa không gian đầu tiên tượng trưng cho sự sỉ nhục của nhân vật phản diện đã bắt đầu bị hỏng, cánh cửa này cũng tượng trưng cho thắng lợi thật sự mà chín chủng tộc đứng đầu đạt được khi đối kháng với ngoại xâm, các chủng tộc đều rất vui mừng, có rất nhiều sử quan bắt đầu viết về các anh hùng trong cuộc chiến đấu mang tính chất sử thi này, để cho một số anh hùng của các chủng tộc được lưu danh thiên cổ.

Nhưng mà, trận vui sướng này không kéo dài được bao lâu, nguy cơ mới liền bắt đầu phủ xuống.

Vừa mới bắt đầu, là một số thợ săn dị thú tiến sâu vào Tùng Lâm mất tích một cách khó hiểu, một số cường giả đi ra khỏi phạm vi thế lực một đi không trở về, về sau, những sự kiện tương tự diễn ra càng ngày càng nhiều.

Cuối cùng, một gã cường giả đứng đầu Thánh Vũ tộc trở về, dẫn tới trận náo động trên toàn bộ đại lục.

Bọn họ như nhận phải một sự kích thích nào đó, một lần nữa bùng lên sức sống và ý chí chiến đấu, bắt đầu thành lập một tiểu đội chinh phạt, muốn đuổi tận giết tuyệt những con quái vật tựa như tro tàn lại cháy này.

"Cẩn thận!" Có chàng trai hô to một tiếng, vung hai tay hai tay đánh tới hướng về phía thân hổ đen nhánh kia, ngọn lửa nóng bỏng bùng lên mạnh mẽ.

Bọn chúng sẽ không còn ngốc nghếch bổ nhào vào nơi mà chúng nó cảm giác được là có nhiều sinh linh trí khôn bậc cao nữa. Thế mà bọn chúng lại lựa chọn yên lặng ẩn nấp ở trong rừng, ẩn nấp ở dưới đáy biển, ẩn nấp ở trong mây mù trên bầu trời, tìm cơ hội để ra tay.

"Graoooo!" Một con Phệ Linh thú hình hổ đột nhiên nhảy xuống từ một cái cây, đánh về phía một tiểu đội chinh phạt người thân rắn ở dưới mặt đất.

Phệ Linh thú trở lại! Tin tức kia tựa như cơn gió lốc khổng lồ, trong nháy mắt thổi quét qua chín chủng tộc đứng đầu, thậm chí ngay cả một vài chủng tộc có liên lạc với chín tộc đứng đầu cũng nghe thấy tin tức này.

Đó là một con hồ ly sáu đuôi, thời điểm con hổ có cánh hấp dẫn sự chú ý của mọi người, nó dần dần nhích tới gần tiểu đội. Sáu cái đuôi sắc bén tựa như mâu, đột nhiên duỗi dài, xé rách không khí, xuyên thủng lồng ngực năm cường giả Xà Linh tộc!

Hắn gặp được một sinh vật đen nhánh có thực lực cực kỳ mạnh mẽ ở bên một cái linh hồ. Kia sinh vật hơi thở mạnh mẽ, tốc độ và lực lượng đạt tới trình độ vô cùng kinh khủng, nếu không phải cường giả kia đã đạt đến cảnh giới Dục Linh đỉnh phong, chỉ sợ cũng sẽ bị ám sát đến chết.

Phệ Linh thú hình hổ đột nhiên mở ra hai cánh ở phía sau, tìm một cái độ cung trên không trung, tránh thoát ngọn lửa của chàng trai kia đánh tới, ngay lúc này, trên mặt đất bốn đội viên còn lại của Xà Linh tộc cũng lao nhao tung thuật pháp về phía con hổ có cánh trên không trung.

Phệ Linh thú trở nên càng thêm mạnh mẽ, cũng không còn ngu xuẩn nữa!

Cuối cùng trải qua một phen chiến đấu kịch liệt, cường giả Thánh Vũ tộc thành công đánh bại sinh vật màu đen kia, cũng đã trói nó lại, đưa về trong thành. Mà sinh vật kia, chính là sinh vật mà bọn hắn rất quen thuộc, Phệ Linh thú!

Từng trận giao chiến bắt đầu bùng phát ở bên ngoài khu vực của các thế lực.

Nó đang muốn nhắm mắt nghỉ ngơi, thì một con mãng xà khổng lồ trốn trong bóng ma đột nhiêu lao tới như đạn pháo được bắn ra, mở cái miệng khổng lồ đầy máu tanh ra.

Trong khoảng thời gian ngắn, cảm giác nguy cơ khổng lồ bao phủ ở trên đầu chín chủng tộc đứng đầu.

Con chim lửa khinh miệt cười một tiếng, chợt mở hai cánh ra, bay về phía bầu trời, tránh thoát đòn tấn công của con mãng xà khổng lồ.

Gió lạnh phất tới, lá cây vang lên sào sạt. Một cái bóng đen chậm rãi hiện lên trong rừng.

Ban đêm, một con chim bùng lên ngọn lửa màu đỏ rực hạ xuống đỉnh một cái cây, nghỉ ngơi sau một chặng bay dài, nhiệt độ ngọn lửa không cao, ngược lại còn mang đến cảm giác ấm áp, cho dù chạm vào lá cây cũng sẽ không khiến lá cây bị cháy.

Đội ngũ chinh phạt thua nhiều thắng ít, không có cường giả Kỳ Dục Linh trấn giữ tiểu đội, một khi gặp phải Phệ Linh thú, kết quả chính là toàn quân bị diệt. Trải qua một thời gian giao chiến ngắn ngủi, đội ngũ chinh phạt tan tác toàn diện, nhanh chóng rút về chiến tuyến.

Có thể là bởi vì thế hệ Phệ Linh thú quá ngớ ngẩn, thế nên chín chủng tộc đứng đầu cũng không quá coi trọng sự kiện lần này, chỉ cho rằng đám Phệ Linh thú như tro tàn cháy lại, cứ xử lý như bình thường là được.

Bọn họ từ từ mở rộng khu vực an toàn, sau đó kiến tạo tường rào.

Cảm giác tử vong bao phủ toàn thân nó, con chim lửa cảm nhận được hơi thở cực kì khủng bố ở phía sau. Một con Phệ Linh thú hình cá mọc hai cánh ở sau lưng cắn một thanh trường mâu vào lồng ngực của nó, không ngừng hấp thụ sinh mệnh của nó.

"Đội trưởng, anh chạy mau đi, cho dù chúng tôi phải bỏ mạng, chúng tôi cũng mở ra một con đường cho anh!" Một tên Chân Ma lộ vẻ kiên nghị mở miệng nói.

Phệ Linh thú có thực lực mạnh mẽ thì thế nào chứ, nó có thể bay, có nhiều thời gian để chậm rãi xử lý con Phệ Linh thú treo ở trên cây. Đang lúc nó nghĩ như vậy, đột nhiên ngực nó nổ bung một màn sương máu.

Trong phạm vi ba dặm đột nhiên giăng đầy mây đen, sấm chớp lóe sáng, còn có nguyên khí bắt đầu kịch liệt khởi động.

Nghe lời nói của đội viên, tên đội trưởng đột nhiên bắt đầu ngồi đả tọa ở trên mặt đất, hô hấp chạy dài, trong lúc bất chợt phong vân bắt đầu tràn về.

Tử vong gần tới, tên đội trưởng đứng ở vị trí trung tâm im lặng không nói gì, lĩnh vực sương đen quanh thân hắn hóa thành Hắc Long quấn quanh trận pháp, chống chọi lại đòn tiến công của Phệ Linh thú.

Máu tươi bắn ra, cảm giác khủng bố cũng từ từ tràn lan...

"Sắp tới Thiên Địa hội sẽ có biến động lớn." Đề Na đột nhiên mở miệng nói.

An Lâm nghe thế thì bắt đầu có phần mong đợi.

Vào một ngày nào đó, một tiểu đội chinh phạt có thực lực hàng đầu của Chân Ma tộc bị mấy chục con Phệ Linh thú vây khốn ở trên một tòa núi đen, những con Phệ Linh thú này có lãnh chủ bay trên bầu trời, cũng có bá chủ hung mãnh ở dưới mặt đất. Năm tên Chân Ma Kỳ Dục Linh dùng trận pháp cố gắng ngăn cản trận tiến công liên tục không ngừng, sắp sửa rơi vào tình thế thất bại.

Sau đó, bọn họ bắt đầu phát hiện sự bất đồng, Phệ Linh thú xuất hiện lần này đáng sợ hơn mức tưởng tượng quá nhiều.

Trận chiến đấu giữa chín chủng tộc đứng đầu và Phệ Linh thú vẫn còn đang tiếp tục, chỉ có điều, chỉ có những nhân vật tinh anh mới được tham gia chiến đấu, còn những người có thực lực yếu kém thì không có tư cách tham gia, bởi vì bọn họ phát hiện Phệ Linh thú có thể trở nên mạnh mẽ thông qua việc cắn nuốt sinh mệnh, chiến thắng trong quá khứ chỉ là vì bọn họ may mắn.

Phệ Linh thú xuất hiện, lần lượt chiến đấu thảm thiết, bắt đầu để cho người đứng đầu của chín chủng tộc ý thức được, bọn họ còn chưa có đủ năng lực để lấy nắm toàn bộ lục địa này trong tay. Nếu bọn họ muốn tiếp tục tồn tại sống sót, thì phải trở nên càng mạnh mẽ mẽ hơn!

Rất nhiều người vốn là lòng đầy nhiệt huyết xông pha chiến đấu đều phải yên lặng trở lại trong thành của mình. Bọn họ muốn làm chuyện lớn, muốn thành anh hùng, nhưng mà vô số trận chiến máu chảy đầm đìa đã nhắc nhở bọn hắn, rằng đối thực lực của mình quá yếu ớt, sẽ mất mạng rất nhanh.

Tình huống gì thế này? Thành viên trong đội lộ vẻ mặt kinh hãi.

"Chẳng lẽ là, đội trưởng anh..." Một gã đội viên nhìn về đội trưởng của mình với vẻ mặt khó tin mà.

Các đội viên hít sâu một hơi, vẫn không có sinh linh nào có thể tiến thêm một bước, rốt cuộc đội trưởng của bọn họ muốn tiến thêm một bước sao?

An Lâm làm quần chúng ăn dưa thấy cảnh tượng này thì cũng kích động lên theo: "Đây là... độ kiếp? Cuối cùng thì cái thế giới này cũng xuất hiện Kỳ Hóa Thần rồi sao?!"

Đề Na cười nói: "Độ kiếp độ kiếp... Việc này chứng minh có sinh mệnh nào đó đạt tới cấp độ thiên địa bất dung, thế nên muốn giáng Thiên Phạt xuống. Nếu như sinh linh độ kiếp thành công, ra đời tồn tại mạnh mẽ nào đó, cũng có thể để cho cái thế giới này tiến lên một cái cấp bậc cao hơn! Đây là quy luật tự nhiên để thế giới phát triển, cũng được xem như là cả hai bên cùng có lợi!"

An Lâm gật đầu theo, nhìn chàng trai Chân Ma kia với vẻ mặt mong đợi.

Ầm!

Một luồng lôi quang sáng chói đột nhiên rơi xuống, bổ lên người chàng trai Chân Ma, đánh cho toàn thân hắn run rẩy kịch liệt.

Các đội viên còn lại đã bao giờ được thấy cảnh tượng độ kiếp đâu, sắc mặt biến đổi nhìn lên bầu trời, nổi giận mắng: "Yêu nghiệt phương nào giả thần giả quỷ, dám đánh lén đội trưởng phe ta, còn không mau mau hiện hình!"

An Lâm: "..."
Bạn cần đăng nhập để bình luận