Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 664: Luyện tập chiến đấu với anh Thành

Đại địa Hắc Trạch, ba con muỗi màu đen ẩn giấu hơi thở, bay về toà thành lớn chiếm cứ một cả một vùng đất rộng lớn.

Toàn thân chúng đều là một màu đen tuyền, chúng không ngừng bay xuyên qua hư không, vừa nhìn thì có lẽ chúng bay rất chậm, nhưng thực thế thì chúng đang dùng tốc độ cực nhanh bay về phía mục đích của mình.

Lúc này, đột nhiên giữa khogn6 trung xuất hiện một đôi mắt sáng trưng.

Đôi mắt kia ẩn chứa vô vàn tia sét, tựa như một tiên linh thống trị muôn vàn loại sấm sét đang nhìn xuống con kiến, uy thế đáng sợ như thể muốn trực tiếp đánh chết ba con muỗi nọ.

Ba con muỗi bị doạ suýt thì tè cả ra quần, trực tiếp sững sờ tại chỗ, không dám nhúc nhích gì chủ một chút.

"Vị tiền bối này, xin hãy chờ một chút! Tôi, chúng tôi là người hầu của An Lâm..." Một con muỗi trong số đó phản ứng cực nhanh, nó dùng cái giọng vô cùng sùng bái mở miệng giải thích.

Đôi mắt ẩn chứa đầy uy thế kia nhìn chằm chằm ba con muỗi thêm một lúc nữa mới dần biến mất, như thể chưa từng xuất hiện vậy.

Ba con muỗi thở phào một hơi, lòng vẫn còn đầy sợ hãi nhìn nhau, một lúc sau mới bình tĩnh lại tiếp tục bay về phía thành Hoàng Tuyền...

"Anh Thành, anh hãy thả lĩnh vực của mình ra thật chậm nhé, trong lòng hãy luôn nghĩ tới cái thế giới tốt đẹp này, tự nhủ giá trị quan trung tâm của xã hội chủ nghĩa là gì, tuyệt đối đừng có kích động nhé!" Hắn nghiêm túc khuyên Hiên Viên Thành tiếp.

Lĩnh vực của hắn sềnh sệch như mộ cái lồng được tạo nên từ không khí, nó trông như mây cũng khá giống sương, ẩn chứa cảm ngộ vạn vật sinh linh, mang theo hơi thở của sự sống vô cùng dày đặc. Mặt đất khô héo cũng bị lĩnh vực ảnh hưởng, nhú ra chồi xanh, trông tràn đầy sức sống.

Hiên Viên Thành không biết nên nói gì cho phải, chỉ đành nhìn An Lâm, khuyên hắn: "Cũng xin bạn học An Lâm đừng lo lắng, da cậu dày như vậy, nổ không chết được đâu!"

Hiên Viên Thành nghĩ vậy, khí thể màu trắng chỉ trong nháy mắt đã bao phủ phạm vi trăm dặm chung quanh.

Cách đó vài trăm thước, tụ tập không ít quần chúng ăn dưa, ai nấy đều lo lắng nhìn hai người đang đứng giữa sân.

An Lâm nuốt ngụm nước miếng, không dám khinh thường, chậm rãi mở miệng nói: "Vậy anh Thành, tôi bắt đầu tăng sức mạnh lên nhé..."

Hôm nay là một ngày khá đẹp, ánh mặt trời chiếu rọi xuống mặt đất, cả không khí cũng tươi sáng thoải mái vô cùng.

"Rất tốt, anh nhớ giữ vực cái tâm trạng này nhé, tuyệt đối đừng nổi giận, đừng nghĩ lung tung, anh Thành, anh chỉ thiếu mỗi cái tâm tính như thế này thôi đó." An Lâm ló đầu ra khỏi cục gạch đen, mở miệng cổ vũ.

"Anh Thành, anh cứ làm từ từ thôi nhé, tuyệt đối đừng có căng thẳng quá!" An Lâm lặng lẽ móc cái cục gạch đen bằng hợp kim hỗn độn của mình ra, mở miệng căn dặn.

An Lâm đứng ngoài thành Hoàng Tuyền, đối diện hắn là một người thanh niên tướng tá rất đẹp trai.

Hiên Viên Thành cảm thấy dù gì mình cũng đang rảnh rỗi, chi bằng nhờ An lâm một lát, để hoàn thiện lĩnh vực của mình luôn. Dù gì sau khi bước vào kì Hoá Thần, lĩnh vực của hắn sẽ bị cố định hẳn, hắn muốn thử cố gắng thêm một chút nữa xem sao, để thử xem mình có thể xoay chuyển lại cái phong cách khác lạ của lĩnh vực mình không.

"Anh Thành tiếp chiêu đi!" An Lâm hét lớn một tiếng, đánh mạnh một quyền về phía Hiên Viên Thành.

"Đâu có giống đâu chứ, cho dù nổ không chế cũng đau lắm đó, da tôi là da mẫn cảm đó." An Lâm phản bác lại.

Đường quyền xé rách cả không khí, xông thẳng về phía Hiên Viên Thành.

Vài sinh viên nữ nhìn thấy Hiên Viên Thành mặc áo dài trắng bay bay trong gió, đứng giữ mây mù lượn lờ, phiêu dật xuất trần, đều như bị hớp hờn. Bàn về nhăn sắc, anh Thành vẫn luôn là người đứng đầu cái Học Viện Liên Hiệp Tu Tiên này!

"Được, bạn học An Lâm, cậu ra tay đi!" Tiếng hít thở của Hiên Viên Thành hơi dồn dập, hiển nhiên chính hắn cũng khá lo lắng.

Hiên Viên Thành múa may trường kiếm, không ngừng ngăn cản những đòn tấn công mãnh liệt của An Lâm, có đôi khi cũng sẽ đánh trả lại, nhưng mũi kiếm của hắn chém lên người An Lâm, hoàn toàn không để lại vết thương gì, dù sao thì giờ hắn cũng có được thân thể Chiến Thần rồi.

Bùm ầm ầm ầm bùm ầm ầm ầm...

Cảm nhận được năng lượng thô bạo này, trong lòng hắn chợt thấy thật kích động, thật muốn nghênh đón phá huỷ đòn tấn công này ghê, nhưng chút kích động này đã bị hắn cố gắng đè nén xuống.

"Bạn học An Lâm, đừng khách khí nương tay làm gì, đánh mạnh hơn đi!"

"Đừng nói nói, đánh tôi đi!"Hai mắt Hiên Viên Thành như sắp bốc cháy.

Hiên Viên Thành vận chuyển Vạn Linh Thái Cực đạo, di chuyển đòn tấn công của An Lâm, đường quyền bay thẳng ra sau người hắn, nổ ra một cái hố sau vài mươi thước trên mặt đất.

Nghe cái yêu cầu vô lễ này của Hiên Viên Thành, sau khi trải qua sự tranh đấu kịch liệt trong tư tưởng, đến cuối cùng An Lâm quyết định cắn răng làm theo: "Anh Thành, kế theo đây tôi sẽ nặng tay hơn đấy, anh cẩn thận nhé!"

"Bạn học An Lâm, sao đòn tấn công của cậu ngày càng dịu đi thế? Tôi muốn những đòn tấn công mạnh vè và gấp gáp như lửa! Muốn một trận chiến vui vẻ đầm đìa!" Hiên Viên Thành bắt đầu gia tăng số lần tấn công, những đường kiếm vô cùng tinh diệu vẽ ra những vệt sáng giữa không trung, bao lấy An Lâm vào giữa, nơi đường kiếm lướt qua, mặt đất đứt gãy đập nát, tõ rõ đường kiếm này ẩn chứa uy lực đáng sợ thế nào.

An Lâm nhìn thấy trạng thái bây giờ của Hiên Viên Thànhm bao nhiêu dũng cảm đều bay sạch, làm sao dám tăng mạnh hơn, các đòn tấn công của hắn ngày càng nhẹ hẳn đi, bắt đầu gia tăng thần niệm khống chế cục gạch đen...

"Được, anh Thành, vậy anh cố giữ nhé, tôi sẽ ra đòn mạnh hơn đó!"

An Lâm một tay nắm chặt cục gạch đen, một tay không ngừng thi triển phép thuật.

Hiên Viên Thành vẫn luôn bị An Lâm đè đánh, lĩnh vực vừa nãy trong còn mềm nhũn như mây, dần dần mất đi sự ổn định vốn có.

"Anh Thành, mau giữ cân bằng, hít sâu vào!" An Lâm nhắc nhở.

An Lâm liên tục vận chuyển thần công của mình, ánh sáng vàng không ngừng loé lên nổ tung.

Hiên Viên Thành không kịp tránh né, bị ngọn sét đánh xuyên qua vai trái, quần áo rách tung, da dẻ bị đốt tới cháy đen.

Ầm ầm! Một ngọn sấm sét đột nhiên xuất hiện trên trời.

"Anh Thành, tôi sắp giật điện anh đó nhé!"

"Cứ làm thoải mái!" Hiên Viên Thành cảm thấy trạng thái bây giờ của mình cực tốt, sự khống chế với lĩnh vực cũng gia tăng đáng kế.

Nhưng mà đúng lúc này, một mũi tên lửa đang rực cháy từ trên không bắn tới, tạo thành một quỹ đạo vặn vẹo trên bầu trời, nó bắn xuyên qua lĩnh vực của Hiên Viên Thành, đâm thẳng vào ngực hắn!

Hiên Viên Thành phản ửng cực nhanh, kiếm trong tay hắn như dòng nước trong chảy dài, làm lệch hướng vạn vật, lấy tốc độ chậm để khống chế tốc độ nhanh.

Không ngờ ngay lúc trường kiếm và mũi tên lửa và vào nhau, ngọn lửa nóng chảy bám dọc theo sống kiếm lan ra khắp nơi, bao bọc lấy toàn thân Hiên Viên Thành... ánh sáng và sức nóng hoà vào nhau, tàn sát bữa bãi, toả ra hơi thở huỷ diệt, nó gây ra kích thích mãnh mẽ lên thân thể Hiên Viên Thành, như va vào tiến đụng vào nháy mắt, UU đọc sách www. uukanshu. com nóng cháy ngọn lửa lại dọc theo mũi kiếm nháy mắt lan tràn, bao phủ Hiên Viên Thành thân thể... Quang cùng nóng tàn sát bừa bãi, thô bạo cùng hủy diệt khí tức, kịch liệt mà kích thích Hiên Viên Thành thân thể, giống như va chạm vào hắn mỗ cái mẫn cảm thần kinh, nhượng hắn cả người run rẩy đứng lên.

Trong lúc đám sinh viên đang hồi hộp vây chung quanh khán đài xem trận chiến giữa An Lâm và Hiên Viên Thành, thì có ba con muỗi đang âm thầm lặng lẽ bay vào khu vực chiến đấu.

"Quào... Quần áo của Thánh chủ bị xé rách rồi kìa, vóc người của Thánh chủ đẹp quá đi!" Khả Khả Tư Đế thèm thuồng ngắm nhìn vóc người của An Lâm.

"Khả Khả Tư Đế, mau nhỏ giọng lại, chúng ta vốn định làm Thánh chủ bất ngờ đó!" Mạch Văn nói.

Tháp Văn chần chừ, có hơi lo lắng hỏi lại: "Chúng ta đột nhiên xuất hiện thế này, có làm Thánh chủ hoảng sợ không? Tôi thấy hay chúng ta cứ đàng hoàng đi tới trước mặt thánh chủ thì hơn, làm thế này tôi cứ thấy kì kì sao đấy."

"Không có gì đâu, chúng ta giữ hình dạng này chạy lại ôm chầm Thánh chủ, có thể đậu lên mu bàn tay của Thánh chủ "hôn" hắn một cái á!" Khả Khả Tư Đế nhỏ giọng thì thầm, ngữ khí lộ rõ mong ước cháy bỏng.

"Hay quá! Khả Khả Tư Đế hoá ra cô còn có âm mưu khác, tôi còn đang khó hiểu sao cô lại đề nghị chúng ta biến thành mũi xuất hiện trước mặt Thánh chủ, hoá ra là vì thế này, he he he..." Giọng nói của Mạch Văn tỏ rõ sự khen ngợi, không ngừng đập cánh vù vù.

Tháp Văn suy nghĩ thật long, cuối cùng vẫn không kháng cự nổi sức hấp dẫn của Thánh Huyết, nên quyết định im lặng thuận theo tình thế.

Cứ thế ba con mũi chậm rãi bay lại gần An Lâm, bước vào khu vực chiến đấu.

"A... An Lâm, tôi không nhịn được nữa rồi!"

Một tiếng quát lớn vang lên, mang theo cảm xúc vui vẻ sung sướng khi được giải toả, làm ba con mũi hết cả hồn.

Ngay sau đó, ngọn lửa khổng lồ bùng lên nuốt trọn lấy cả ba con muỗi.

Ầm ầm!

Tiếng nổ rung trời, ngọn lửa bốc lên tận mây xanh, mặt đất chấn động liên hồi.

Trận nổ với sức mạnh huỷ diệt, đập nát mặt đất trong phạm vi ngàn mét chung quanh, năng lượng đáng sợ giáng xuống, làm đất đá bốc lên cao, một ngọn lửa hình nấm bùng lên cao...
Bạn cần đăng nhập để bình luận