Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 666: Trời giáng vật phẩm

"An Lâm, anh đừng quên, Lạp Đăng chính là con trai của Y Đăng Đại Đế."

Đôi mày liễu của Hứa Tiểu Lan hơi chau lại, cô có hơi lo lắng mở miệng nói chen vào.

Cô rất muốn tin vào thực lực của An Lâm, tin rằng hắn có thể đánh bại Lạp Đăng, nhưng đằng sau lưng Lạp Đăng còn có một siêu cấp đại năng kì Hợp Đạo, làm họ dù muốn làm gì cũng phải suy nghĩ thật kỹ càng.

"Hết cách rồi, trong thành Hoàng Tuyền này có quá nhiều người, thân phận của tôi sớm muộn gì cũng sẽ lộ ra thôi. Cho dù tôi không chủ động tìm họ, họ cũng sẽ tìm tới chỗ tôi, chi bằng chúng ta nhân cơ hội này, tiêu diệt được con Boss nào thì hay con Boss ấy." An Lâm nhìn rất thoáng, ý chí chiến đấu của hắn sôi sùng sục, không hề hoảng sợ hay định rút lui.

"Vậy chúng ta phải làm thế nào đây? Lạp Đăng có không ít cách bảo vệ mạng mình đâu, cho dù là Thiên Hoàng Đại Đế cũng rất có có thể giết hắn trong một thời gian ngắn, chúng ta phải làm sao, mới có thể triệt để giết chết hắn được đây?"

"Đừng quên, Lạp Đăng bây giờ đang ở khu vực trung tâm của vùng đất Hắc Trạch, nếu các người muốn giết hắn trong thời gian ngắn nhất có thể, trong điều kiện phải che dấu hành tung của mình, rồi còn phải đợi cứu viện tới, Thì cần có sức mạnh đáng sợ tới mức nào? Tôi mong là các cậu hãy suy nghĩ cho thật cẩn thận." Lăng Tiêu kiếm tiên biết rõ cuộc chiến sẽ nguy hiểm thế nào, cũng chính vì thế, hắn mới không muốn để An Lâm đi mạo hiểm như vậy.

Nhiệm vụ này có độ khó hơi bị cao, tuy rằng Lạp Đăng đang bị thương nặng, nhưng dù sao hắn cũng là cường già kì Phản Hư điên phong, sợ là nếu hắn liều mạng một phen, sẽ bộc phát ra được thực lực vốn có của mình, muốn giết hắn, nói dễ hơn làm.

"Không thì... chúng ta dùng Thánh Huyết kéo hắn gia nhập vào Thánh Huyết giáo?" Mạch Luân chần chờ một hồi, mới mở miệng nói.

Mọi người nghe xong, ai nấy đều vô cùng kích động.

"Dùng các bảo vật lấy được từ Thánh địa, để chống lại người đứng đầu Thánh tử ngày xưa, chuyện này đúng là quá tuyệt vời!" Hứa Tiểu Lan cũng thấy thứ như duyên phận này kì diệu tới khó nói thành lời, thế là cô mở miệng khen ngợi.

Mạch Luân nói thêm: "Tôi lấy được một viên Tử Hồn Châu trong Thánh địa, có thể lợi dụng sức mạnh thần hồn, phát động một trận pháp vây khốn cực mạnh, cho dù Lạp Đăng dùng tới thần lực, thì trong thời gian ngắn hắn cũng không thoát ra được đâu."

Được Thánh chủ khen ngợi, ba người hầu Huyết tộc đều vô cùng tự hào.

Ba Huyết tộc chấn động, hai mắt sáng rỡ nhìn chằm chằm An Lâm, như thể toàn thân hắn đều đang toả sáng!

Nhưng không lâu sâu, hắn lại nặng nề nói: "Không được, rất khó giải quyết chuyện này một cách bí mật được, nếu việc các người làm bị kẻ khác phát hiện, vậy các người sẽ không ở lại vùng đất Hắc Trạch này được nữa, khó khăn lắm các người mới chiếm được kỳ ngộ để trở thành Thánh Tử, chúng ta không thể để nó bị lãng phí như vậy được!"

An Lâm nghe vậy lắc đầu nói: "Không được, Thánh Huyết giáo của tôi đâu phải ai muốn vào cũng được chứ? Lạp Đăng suýt giết chết bạn bè và đồ đệ của tôi, hắn chỉ có một con đường chết!"

Nghe Thánh nữ khen ngợi mình, ba người hầu Huyết tộc đều cười tươi như hoa.

Khả Khả Tư Đế mở miệng nói: "Tôi ở Thánh địa có lấy được Chú Tinh Huyết Kiếm, có thể áp chế sự sống mãnh liệt tới đáng sợ trong máu của Lạp Đăng trong một thời gian ngắn, đồng thời khiến hắn đánh mất khả năng dùng máu để sống lại."

Khí phách quá!

"Hoá ra các người còn có những món bảo vật đáng sợ như vậy à?" An Lâm không dám tin luôn.

"Bất cứ kẻ nào dám làm hại tới Thánh chủ đều phải chết, đây là nguyên tắc." Tháp Bá mở miệng nói.

Tháp Bá cũng nghiêm túc nói: "Tôi có một giọt máu của Huyết Tổ, có thể dung hợp giọt máu này vào trong thuật pháp, lợi dụng thân phận Thánh tử, mượn dùng sức mạnh của Huyết Tổ, thi triển một đòn tấn công có thể sánh ngang với một đòn của đại năng kì Hợp Đạo!"

"Đúng vậy!" Khả Khả Tư Đế gật đầu đồng ý: "Thánh chủ, vì cậu, chút hy sinh này của bọn tôi có đáng gì đâu?!"

"Có nhiều tuyệt chiêu ẩn giấu như vậy, nào là suy yếu, nào là khống chế, rồi còn cả chém giết, ba kỹ năng lớn đều đã có, kế hoạch giết chết Lạp Đăng có thể bắt đầu được rồi!" Hai mắt An Lâm sáng rỡ, hiển nhiên hắn cũng không kiềm được sự kích động trong lòng mình.

Ba người nghe hắn nói vậy đều nóng nảy.

Cả đám người An Lâm đều ngẩng đầu nhìn lên trời, phát hiện có một con tiên hạc đang bay vòng vòng trên khoản sân của họ.

Ngay lúc An Lâm đang bù đầu nghĩ xem nên làm sao để chuyện này càng thêm bí mật, thì có một con tiên hạc đột nhiên bay tới trước sân, lượn mấy vòng.

An Lâm nhìn thấy con tiên hạc này, thì đột nhiên ngộ ra, hắn đã biết chủ nhân của con tiên hạc này là ai rồi.

An Lâm im lặng không nói, ba người hầu Huyết tộc này không quan tâm, nhưng không có nghĩa là hắn cũng có thể không quan tâm.

"Thánh chủ cẩn thận, đó là bom!"

"Chút cơ duyên đó làm sao có thể lớn bằng cơ duyên được đi theo Thánh chủ chứ? Chúng tôi cam tâm tình nguyện, không hề hối hận!" Mạch Luân cũng rất nghiêm túc nói.

Ba Huyết tộc lập tức vọt tới trước mặt An Lâm, chặn đằng trước, nghiêm túc nhìn chằm chằm hai con mắt đang lăn lốc dưới đất.

"Mau lên! Chúng ta mau rời xa đôi mắt đó, chắc chắn đây là một loại thuật pháp nguyền rủa nào đó!"

"Yêu nghiệt phương nào dám can đảm giả thần giả quỷ trước mặt chúng ta?"

Hắn biết rõ cơ duyên Thánh Tử này với các đại năng ở Huyết tộc mà nói có ý nghĩa thế nào, đó là cơ duyên mà cho dù là đại năng kì Hợp Đạo cũng phải hâm mộ. Cho dù đám người hầu của hắn cam tâm tình nguyện làm xong việc này, rồi theo hắn về Thiên Đình, hắn cũng không đành lòng để họ mất đi cơ duyên đó.

Thật đúng là hết cách mà, cái đặc trưng này... chỉ có thể là sản phẩm của một người thôi!

Bốp! Tiên hạc đột nhiên hoá thành mực nước nổ tung, mực văng tung toé khắp nơi, còn đôi mắt tròn to như dưa hấu của nó thì rơi xuống đất, lăn lông lốc tới dưới chân An Lâm, còn tỏ ra vô tội nháy mắt mấy cái nữa chứ.

Hình ảnh này đúng là một lời khó nói hết...

"Quác..." Một tiếng hót của chim hạc vang lên, phá vỡ không khí im lặng trong sân.

Tầm mắt của mọi người đều đổ dồn lên con tiên hạc có cặp mắt to tới kì lạ này, trong lòng ai nấy đều có cả ngàn con lạc đà cừu chạy qua, cái phong cách này muốn kì dị bao nhiêu thì kì dị bấy nhiêu!

Đúng vậy, con tiên hạc đó cực kì xinh đẹp... nếu bỏ qua đôi mắt trong còn lớn hơn quả dưa hấu kia...

Hình dáng của nó cực kì xinh đẹp, nó có một bộ lông trắng muốt, phủ kín thân thể thon dài, mỗi một sợi lông trắng của nó đều được ánh mặt trời chiếu sáng lấp lánh, cho người ta cảm giác trong sự cao quý vốn có, còn lộ ra vẻ xuất trần hiếm thấy.

"Không cần đâu... tôi thấy ngoại trừ việc nó hơi xấu một chút, còn lại thì nó không có ý xấu gì đâu..." An Lâm đẩy ba Huyết tộc đang chắn trước người mình ra, nhặt hai con mắt to dùng kia lên.

Không hề nghi ngờ, đây là tác phẩm của thiếu nữ tặng tiền Lâm Quân Quân.

"Không được đâu, Thánh chủ!"

"Nguy hiểm!"

Nhưng mà, họ vừa dứt lời, hai con mắt đó đã nổ tung.

Ầm, bùm!

Mọi người nhìn thấy cảnh này, tiếp tục hít vào một hơi khí lạnh.

Chỉ thấy một cái áo khoác màu đen đột nhiên xuất hiện trước mặt mọi người, bên trên còn dán một tờ ghi chú.

"Hàng độc áo khoác che giấu hơi thở thuận lợi cho việc lẻn vào điều tra, có thể chống lại sự ô nhiễm của vùng đất Hắc Trạch, có thể giấu được sự tra xét của đại năng kì Hợp Đạo, hàng do Thiên Đế đặc biệt cung cấp, thời hạn bảo hành là ba ngày..." An Lâm đọc to nội dung viết trên tờ giấy ghi chú.

Mọi người đều trợn mắt há hốc mồm, không dám tin vào những gì mình vừa nghe được.

"Bạn học An Lâm, cậu vừa mới nói cái gì? Hàng do Thiên Đế đặc biệt cung cấp á?!" Hiên Viên Thành vô cùng kinh ngạc, hỏi lại lần nữa.

"Áo khoác che giấu hơi thở thuận lợi cho việc lẻn vào điều tra, đúng là không khác gì đưa than sưởi ấm trong ngày tuyết rơi, chẳng lẽ, Thiên Đế đã biết chúng ta định làm gì rồi à? Sao ngài ấy có thể thần thông quảng đại tới như vậy?" Lăng Tiêu kiếm tiên vẫn không dám tin.

Vào lúc này, Khả Khả Tư Đế có hơi chần chừ lên tiếng giải thích: "Tôi nghĩ, chắc là khi chúng tôi đến đây, bị vị đại năng nào đó của Thiên Đình các vị phát hiện, nên mới xảy ra chuyện thế này..."

Cô kể lại chuyện lúc ba người họ biến thành muỗi, từng gặp phải đôi mắt đáng sợ nọ.

Mọi người nghe cô kể lại xong thì ai nấy đều lộ ra vẻ giật mình không dám tin.

"Hoá ra Thiên Hoàng Đại Đế biết được chuyện này, sau đó nói lại cho Thiên Đế biết à?"

"Xem ra Thiên Đình đã ngầm đồng ý việc làm của chúng ta rồi nhỉ..."

"Đã gửi cả đồ tới giúp thế này, chắc chắn bên trên đã ngầm đồng ý rồi!"

"Vậy chúng ta còn làm nữa không?"

"Làm thì làm! Sợ gì nữa chứ, giờ cả thiên thời địa lợi nhân hoà chúng ta đều đã chiếm đủ, đây là cơ hội ngàn năm có một đó!"

Cả đám người An Lâm sau một hồi bàn bạc ngắn ngủi, đều đồng ý đưa ra quyết định cuối cùng, kế hoạch ám sát Lạp Đăng chính thức bắt đầu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận