Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 677: Người đàn ông chân chính

An Lâm nhìn hai người ôm nhau, trong lòng không hề dao động, thậm chí có chút muốn ăn thức ăn cho chó của Đại Bạch.

Hắn cười mỉa nói: "Nhận trừng phạt thay cho Eva? Tốt lắm, vậy anh qua đây, đánh một trận với tôi, trận chiến này nhất định phải có một bên chết thì mới có thể kết thúc!"

Adam và Eva cùng sững sờ, Adam có thể đánh thắng An Lâm sao? Rất rõ ràng, hắn không thể.

Cho nên, kết quả duy nhất của hắn là chết.

"Adam, em không cho phép anh đi!" Cuối cùng Eva sợ hãi, trở tay ôm chặt thân thể Adam, nước mắt yên lặng trượt xuống từ khóe mắt.

"Em buông ra." Trong đôi mắt đầy tình cảm của Adam mang theo sự kiên quyết.

"Em không buông!" Eva càng ôm càng chặt.

"Van xin em đó, mau buông tay đi!" Adam cau mày nói.

Eva vốn được An Lâm sáng tạo ra, bây giờ cô phát hiện bằng sức mạnh của mình, vậy mà khó thoát khỏi trói buộc của Adam. Rất rõ ràng, Adam có được sức mạnh không kém gì của mình.

An Lâm rất hứng thú mà nhìn hắn: "Ồ? Anh biết không, anh không thể nào đánh thắng tôi được. Không bằng bày tư thế tốt một chút, để tôi chém trực tiếp, làm gì phải quanh co như vậy."

Hơi thở lạnh lẽo mạnh mẽ giống như thực chất, khiến nhiệt độ trời đất chợt hạ xuống, trong phút chốc như đến lập đông, từng dây xích màu xanh đậm giáng xuống từ trên trời, trói Eva trên mặt đất.

Adam cung kính làm lễ với An Lâm, mở miệng nói: "Thần Sứ đại nhân, chúng ta bắt đầu chiến đấu đi!"

Dường như là cảm thấy được sát khí của An Lâm, Adam gần như rống to: "Em buông tay cho anh!"

Giờ khắc này, Adam làm gì còn bộ dạng mềm yếu trước đó nữa.

"Em không muốn, em cứ không buống đấy! Để anh chết thì em thà để An Lâm giết em cho rồi!" Eva quật cường.

Ánh mắt Adam bình tĩnh nhìn An Lâm, chân thành nói: "An Lâm Thần Sứ, mặc dù tôi không thích tranh đấu, nhưng chuyện này cũng không có nghĩa là tôi không biết chiến đấu. Tôi không muốn rời khỏi Eva, cũng không muốn chết. Cho nên, tôi sẽ chiến đấu, dù cho không có hi vọng.

Ầm ầm! Năng lượng màu xanh đậm đột nhiên bùng nổ, trong nháy mắt đánh bay Eva.

An Lâm không chịu nổi, bốn loại lửa thần xuất hiện trên tay trái.

Cô lớn tiếng la lên tên Adam, Adam lại đi từng bước một về phía An Lâm, lĩnh vực cực âm màu xanh đậm khiến bụi bặm trong không gian cũng dừng chuyển động, những nơi nó đi qua, vạn vật đứng im.

Ầm ầm! Lĩnh vực cực âm của Adam đột nhiên khuếch tán trên trăm trượng, bao phủ thân thể An Lâm ở bên trong.

Đây là lần đầu tiên Adam ra tay với Eva từ lúc lĩnh ngộ lĩnh vực cá nhân tới nay, là vì hi sinh bản thân để cứu một màng của nàng.

An Lâm cảm nhận được một sự lạnh lẽo thấu xương, cái này rất giống với lĩnh vực của Liễu Thiên Huyễn, nhưng lĩnh vực của Adam lại chú trọng sự phá vỡ trong lúc đóng băng hơn!

Tôi cũng vì sống sót, dùng hết tất cả mọi thứ tôi có, thẳng đến thời khắc cuối cùng."

An Lâm nhếch miệng, cười nói: "Tốt, vậy tôi thành toàn cho anh, đến đánh đi!"

Tốc độ của hắn cực nhanh, đối diện với sự chênh lệch thực lực to lớn, Adam không kịp né tránh.

Đương nhiên, sức mạnh cực âm trình độ này, đối với An Lâm có Chiến Thần Chi Thể mà nói thì chẳng là gì cả.

An Lâm cười lạnh nhạt một tiếng, trường kiếm vẽ ra từng đường lưới kiếm sáng chói, chém tan toàn bộ những lưỡi dao lít nha lít nhít kia, không chỉ như thế, hắn còn chém ra một kiếm nào đó trên không trung.

Bất kể thế nào An Lâm cũng không ngờ rằng, vậy mà Adam sẽ phát triển theo hướng này.

"Dung hợp thân thể và lĩnh vực lại cùng nhau, đạt tới tùy tâm sở dục, nhưng đáng tiếc..." Hai mắt An Lâm lóe lên ánh sáng trắng : "Cặp mắt của tôi, có thể trực tiếp nhìn thấy sự thật!"

Tất cả cây cối bốn phía đều bị khí lạnh ăn mòn, tế bào bắt đầu phân giải, sau đó vỡ vụn thành bốt phấn màu xanh, hoàn toàn biến mất trên thế gian. Bất kỳ sức mạnh nào, khi dùng đến mức tối đa đều sẽ khiến vạn vật mất cân bằng, sinh ra sức tàn phá cực kỳ kinh khủng.

"A..." Dù cho đối mặt với sự chênh lệch sức mạnh một trời một vực, Adam vẫn gào thét lao về phía An Lâm.

An Lâm hời hợt chém vỡ lưỡi dao, bắt đầu lao về phía Adam.

Adam vùng vẫy đứng lên, tay vạch ra một lưỡi dao khuyết màu đen có khí lạnh bức người.

Bàn về tính nguy hiểm sau khi tức giận, Adam bây giờ còn đáng sợ hơn Eva nhiều.

Kiếm khí màu đen xẹt ngang qua hư không, rạch ra một đường.

Kèm theo đó là một tiếng kêu rên đau đớn.

Một người đàn ông có ngoại hình xinh đẹp xuất hiện trên không trung, phun máu và rơi xuống mặt đất.

Hắn đạp chân một cái, thân thể mẹnh mẽ xé rách lĩnh vực cực âm, kiếm Thắng Tà vẽ ra một đường quỹ tích đen kịt trên không trung, chém về phía thân thể Adam.

Đúng lúc này, mực nước màu đen hóa thành lưỡi dao sắc bén nhất, xé mở không trung, đâm mạnh về phía An Lâm, mỗi một đòn đều mang uy thế kinh người, có được so sánh với đòn tấn công hết sức của cường giả cảnh giới Hoá Thần.

"Hửm?" An Lâm thấy cảnh này, sắc mặt hơi thay đổi một chút.

Ánh kiếm màu đen lóe lên, thân thể Adam tản ra như mực nước ở trước mặt An Lâm.

"Adam!" Eva phát ra một tiếng kêu tan nát cõi lòng, thân thể liều mạng giãy giụa.

An Lâm suy nghĩ, hẳn là hai người kia được chăm sóc dạy bảo không tệ. Eva không hề mù quáng kiêu căng, coi thường người khác, biết tôn trọng chồng của mình. Adam cũng có thể đứng ra như một người đàn ông, dũng cảm chiến đấu.

Hắn nhìn Adam đang tiến tới chỗ mình, đang muốn dùng chân đá văng.

Đúng lúc này, đột nhiên có điều khác thường xảy ra.

Adam đang chạy tới đột nhiên nổ tung thành vô số ánh sấm có uy năng kinh khủng, những ánh sấm này không có dấu hiệu nào, không hề có dao động năng lượng, uy lực lại cực kì kinh khủng.

An Lâm không kịp chuẩn bị, trực tiếp bị đánh bay rơi xuống mặt đất.

Hắn mang vẻ mặt khiếp sợ nhìn Adam, trong lòng sợ hãi thán phục chẳng lẽ thằng nhóc này bùng nổ trong bước đường cùng sao?

Nhưng mà, hắn cẩn thận cảm nhận sức mạnh của Adam, lại phát hiện Adam không hề trở nên mạnh mẽ, nhưng mà hình như cảnh giới có hơi buông lỏng.

Chẳng lẽ là...

An Lâm đưa mắt nhìn sang Eva, sau đó hít vào một ngụm khí lạnh.

Chỉ thấy một cô gái có khuôn mặt tuyệt mỹ, lĩnh vực hoảng sợ như vầng sáng, đã phá vỡ sự trói buộc của Adam.

Cô đứng lên, trên đỉnh đầu là mây sấm cuồn cuộn, kéo dài hơn mười dặm.

>

An Lâm há hốc mồm, sau đó khó khăn mở miệng nói: "Chuyện này mẹ nó chẳng lẽ là... Hai người cùng độ kiếp?!"

Phía trên bầu trời, mây sấm càng chuyển động thêm kịch liệt, diện tích mây đen che phủ đã đạt tới phạm vi hai mươi dặm, cả vùng trời trở nên tối tăm, chỉ còn hai loại lĩnh vực không ngừng va chạm nhau, trông vô cùng chói mắt.

Hắn còn không nói tiếp, một sức hút cực kì kinh khủng, hút lấy thân thể của hắn, bỗng nhiên bay về phía Eva.

Bộp!

Hai người ôm chặt nhau.

An Lâm trợn mắt hốc mồm, đã sắp độ kiếp rồi, vậy mà vẫn không quên ngược chó một lần sao?

Không đúng...

Hắn nhìn thấy hai người Adam và Eva cũng mang vẻ mặt mờ mịt, sợ là cũng không biết xảy ra chuyện gì.

Ầm ầm! Lúc này, lĩnh vực của Adam đột nhiên bùng nổ.

Răng rắc... Xiềng xích nào đó bị phá vỡ, hơi thở tăng vọt ầm ầm.

Hơi thở lạnh lẽo bao phủ trời đất, va chạm với lĩnh vực ánh sáng nóng rực của Eva khiến màu sắc trời đất thay đổi.

Adam rất vui vẻ: "Anh không sao, Eva, cuối cùng em cũng bước đến bước này! Em... A!!"

"Adam... Adam, anh không sao chứ?" Eva mang vẻ mặt lo âu nhìn Adam, bởi vì thiên kiếp có hạn, bây giờ cô đang ở giai đoạn độ kiếp, không thể chuyển vị trí.

Thế này là muốn... Độ kiếp?!
Bạn cần đăng nhập để bình luận