Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 693: Hành trình đến dị giới của Duy Cơ

An Lâm vô cùng hài lòng về cảnh tượng hoan nghênh đón chào này, nhưng hắn không thể biểu hiện ra bên ngoài.

Hắn phải giữ vững phong thái, không thể hủy đi hình tượng vĩ đại đã được thiết lập của chính mình.

"Duy Cơ, Thần muốn tiếp dẫn cậu tiến vào dị giới, cậu có bằng lòng không?"

Giọng nói của An Lâm nhẹ bẫng, phảng phất như tiếng vọng khắp trời đất, truyền vào trong tai cường giả của chín tộc.

Duy Cơ đã sớm kích động đến mức lệ rơi đầy mặt, ngay cả hai cái sừng trên đầu cũng không ngừng rung rung: "Tôi... tôi đồng ý, Duy Cơ tôi xông pha khói lửa, dù chết vạn lần cũng không từ!"

"Tốt lắm." An Lâm gật đầu, một tay chỉ vào Duy Cơ, trên mặt là nụ cười thần thánh: "Vậy thì, cậu liền đi theo tôi đi, tiến vào một thế giới hoàn toàn mới."

Ầm ầm!

Cột sáng màu vàng phóng ra năng lượng thần thánh, làm vỡ nát toàn bộ xiềng xích quấn xung quanh Duy Cơ, đồng thời một lực hút cường đại bắt đầu chậm rãi kéo thân thể Duy Cơ lên không trung.

Nói cách khác, Duy Cơ chính là sinh linh đầu tiên được Thần quan tâm!

Duy Cơ không hề nhìn mọi người phía dưới bằng ánh mắt miệt thị.

Hóa thân của kẻ phạm tội ác đã từng bị vạn người phỉ nhổ hiện giờ đang chậm rãi bay lên không, trở thành sự lột xác mang tính hài kịch, trở thành sự tồn tại khiến mọi người của thế giới này đều phải ngưỡng mộ.

Cảnh tượng vả thẳng mặt cả thế giới, sau thời gian một trăm năm, lại một lần nữa tái tiện.

Bọn họ rất muốn giữ vị Thần sứ trong không trung kia lại, lớn tiếng hỏi xem rốt cuộc thì thế giới mới kia là cái gì? Nhưng bọn họ lại không dám, bởi vì ở một mức độ nào đó, Thần sứ chính là đại diện cho ông trời.

Không nói thêm bất kỳ câu nào, cũng không liếc nhìn bất cứ sinh linh nào dù chỉ một giây, vẫn duy trì phong thái cao cao tại thượng, hư vô như có như không của mình.

Duy Cơ giống hệt một tín đồ cuồng nhiệt, hay tay múa may, ôm ấp lấy cả mảnh trời đất này.

Mà ánh mắt của hắn vẫn đang hướng về phía vùng trời bên trên.

Trong giây phút thần thánh này, bọn họ không dám phát ra bất kỳ một tiếng nói khác biệt nào!

Mười vạn cường giả đều ngớ người nhìn cảnh tượng trước mắt, sự tiếp dẫn của Thần? Thế giới hoàn toàn mới? Những từ ngữ này cứ như sấm sét nổ vang trong lòng bọn họ, lúc bọn họ bị dọa đến mức toàn thân run rẩy thì cũng là lúc vô cùng hưng phấn.

Hơn mười vạn cường giả không thể nói rõ ra được cảm giác hiện giờ trong lòng mình là gì, dù sao thì cũng quá mức hoang đường, hoang đường hệt như kiểu độ kiếp thành công vốn chính là độ kiếp thất bại kia vậy.

Quảng trường Bạch Thạch tĩnh lặng đến kỳ lạ, bao nhiêu chủng tộc như vậy hội tụ tại một chỗ mà lại có thể yên tĩnh đến đáng sợ.

Đây chính là lần đầu tiên được tiếp dẫn đấy! Sinh linh có thể nhận được sự vinh dư đấy, theo như bọn họ biết, từ trước đến giờ chưa từng có!

Đại tướng quân Hồng Thương lấy lại tinh thần, nhìn vào ngọn lửa còn đang thiêu đốt hừng hực trước mặt, lén lút dập tắt nó.

An Lâm cũng chậm rãi bay theo Duy Cơ lên không trung.

An Lâm và Duy Cơ cứ thế tiến vào trong đám mây, từ từ biến mất đến lúc không còn thấy gì nữa.

Rõ ràng là đến đây để tận mắt chứng kiến xử phạt của kẻ tội đồ thế kỷ Duy Cơ, kết quả thế quái nào lại thành phát sóng trực tiếp tại hiện trường cảnh Thần sáng thế tiếp dẫn Duy Cơ cơ?

Những chủng tộc còn lại cũng có đủ loại suy nghĩ, bầu không khí im ắng đến xấu hổ.

"Chúng ta may mắn được tận mắt chứng kiến thần tích, biết được sự tồn tại của thế giới mới, đây có lẽ cũng chính là chuyện đáng để ăn mừng nhất. Đêm ma tộc Chân Ma chúng ta sẽ tổ chức tiệc rượu, hoan nghênh các vị đường xa đến đây, mọi người cùng uống thật thoải mái!"

Vị chủ nhà thuộc tộc Chân Ma cảm thấy khuôn mặt mình có hơi nóng lên, trong đàu tràn đầy những suy nghĩ vẩn vơ.

Đồng thời, sau khi Duy Cơ bay lên trời, hắn đi đến một không gian màu trắng xóa.

Hmm... Thật xấu hổ quá...

Không chỉ có vậy, Duy Cơ còn cảm nhận được một luồng khí tức chí cao vô thượng từ trên người cô.

Trừ thứ đó ra, bên cạnh Thần sứ An Lâm chính là một cô gái xinh đẹp hoàn mỹ đến không gì có thể bắt bẻ được nữa, cô xinh đẹp thánh khiết đến như vậy khiến Duy Cơ không dám sinh ra dù chỉ một chút tình cảm khinh nhờn.

Bên trong không gian có một chùm sáng màu trắng đang lơ lửng.

Các đại biểu của tộc Hắc Vũ thì lại lệ rơi đầy mặt, đau lòng nhức óc, trong lòng rên rỉ rõ ràng bọn họ mới là chủng tộc cách bầu trời gần nhất mà, vì cớ gì mà Thần lại đón một tên thuộc tộc Chân Ma đi?

"Clap clap clap..."

"Rào ào ào..."

Tiếng vỗ tay nhiệt liệt vang dội cả quảng trường, không cần biết Hồng Thương nói có hay hay không, dù sao thì cứ vỗ tay trước là được, kiểu này có thể giúp mọi người không quá xấu hổ...

Bất luận là ai thì trong lòng cũng không vứt bỏ được một suy nghĩ, đó là bọn họ đến nơi này để làm gì?

Đại tướng quân Hồng Thương hắng giọng một cái, tiếp tục mở miệng nói:

"Khụ, đây là lần thứ hai thần tích xuất hiện..."

Cho nên, hiện giờ bọn họ hẳn là nên cho một tràng vỗ tay sao?

Khí tức kia hợp với trời đất, khiến hắn theo bản năng lựa chọn thần phục cô gái trước mặt.

Thậm chí còn có cả một loại cảm giác, cô gái đó bảo hắn đi chết, hắn cũng có thể không chút do dự, không nói nhiều thêm một câu mà lập tức kết liễu mạng sống của mình ngay.

"Tôi là Thần, chào mừng ngươi đến với không gian Chủ Thần." Đề Na cười nhạt, cất tiếng nói.

"Sụp!"

Duy Cơ quỳ xuống ngay tắp lự, toàn thân run rẩy, kích động nói, "Duy Cơ, bái kiến nữ thần vĩ đại!!"

Khuôn mặt nhỏ của Đề Na hơi giật giật, con hàng này cũng quá quyết đoán rồi thì phải? Chẳng lẽ khí thế bá vương của mình đã mạnh mẽ đến vậy rồi à? Vì để bình dị gần gũi hơn một chút, rõ ràng cô đã rất cố gắng thu liễm khí tức lại rồi mà!

"Được rồi, chuyện tiếp theo, Thần sứ An Lâm sẽ nói rõ ràng với cậu." Đề Na nhẹ nhàng để lại một câu, sau đó bắt đầu hóa thành từng hạt ánh sáng tiêu tán dần.

Vẻ mặt Duy Cơ vô cùng thành kính, sau khi nhìn thấy Đề Na biến mất nhưng vẫn cung kính hành lễ một lần nữa, rồi mới đứng lên, kích động nhìn về phía An Lâm: "Thần sứ đại nhân, ngài có lời dặn dò gì, cứ việc nói ạ!"

An Lâm khẽ cười một tiếng: "Vậy trước tiên tôi sẽ nói cho cậu về không gian Chủ Thần đi!"

"Đánh cái rắm! Con khỉ này cũng là một người trong đoàn thần sứ, tên là Tiểu Sửu!" An Lâm tức giận nói.

Đáp lại hắn là một bàn tay của An Lâm vỗ vào đầu hắn.

"Bụp!"

Chỉ trong chớp mắt hắn đã bình ổn lại tinh thần, nhanh chóng quyết định rút trường kiếm bên hông ra, hét lớn: "Con khỉ xấu xí này, xem chiêu của tôi đây!"

Xem ra đây chính là cửa ải đàu tiên để chinh chiến dị giới.

Một kiếm chém ngay chứ còn gì!

"Tốt lắm, chúng ta xuất phát!"

An Lâm búng tay một cái, ánh sáng màu trắng bao phủ hao người, không gian bắt đầu biến ảo.

Trong chớp mắt tiếp theo, Duy Cơ chỉ cảm thấy đầu có chút choáng váng, hai mắt mờ mờ, đợi đến lúc rõ ràng rồi, hắn cũng đã tiến vào trong một khung cảnh xa lạ.

Nơi này là một tòa lầu các tinh xảo được làm bằng gỗ, trong đó ngập tràn thứ nguyên khí nồng đậm, khiến toàn thân hắn đều cảm thấy thoải mái.

"Đây chính là... dị giới?"

Duy Cơ mở to hai mắt, nước da màu trắng có hơi sắc tím lại hiển hiện một chút ửng hồng lạ thường.

Thật phấn khích quá đi!

Sau đó, đột nhiên có một con khỉ mặc khôi giáp màu đen, khuôn mặt vô cùng xấu xí xuất hiện trong tầm mắt.

Duy Cơ quá sợ hãi, suýt nữa thì hai chân liền mềm nhũn, nhưng mà dù sao hắn cũng dã từng được nhìn thấy Chân Ma, ngay cả Chân Thần cũng đều gặp rồi, một con khỉ Hách Ma xấu xí thì tính là gì đâu?

"Thần sứ đại nhân, tôi dã chuẩn bị xong rồi!" Duy Cơ ưỡn ngực, áo bào màu đen không gió mà bay, đôi đồng tử màu đỏ phát ra ý chí chiến đấu mãnh liệt.

"Tiếp theo đây, Thần sẽ truyền tống cậu đến thế giới mới, tên của nó chính là đại lục Thái Sơ. Nó là một thế giới vô cùng lớn mạnh, mà mục tiêu đầu tiên của chúng ta chính là đặt chân lên thế giới kia, cậu đã chuẩn bị xong chưa?" An Lâm cười hỏi.

Chỉ một lát đã giới thiệu xong, Duy Cơ liền nhao nhao muốn thử.

An Lâm thao thao bất tuyệt nói một lượt, Duy Cơ thì mang vẻ mặt cuồng nhiệt, nghiêm túc lắng nghe.

"Điểm công tích có thể đổi lấy các loại công pháp và bảo vật cấp cao, từ đó trợ giúp bản thân thêm mạnh mẽ, nếu như thu được công tích vô cùng đặc biệt, có khi Chủ thần sẽ hạ xuống chúc phúc, ban cho các người nhận được chỗ tốt mà các người không cách nào lường được..."

"Không gian Chủ Thần là trạm trung chuyển của thế giới này và thế giới khác, chùm sáng lơ lửng ở chính giữa kia là trung tâm của bảo tàng, các người chinh chiến dị giới, hoàn thành nhiệm vụ, có thể thu được điểm công tích."

Duy Cơ nghe thấy vậy toàn thân lập tức phát run, ngay tắp lự quỳ xuống đất: "Tiểu Ma Duy Cơ, bái kiến Sửu đại nhân!!"

Tiểu Sửu: "???"
Bạn cần đăng nhập để bình luận