Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 718: Chiến đấu với Phi Anh tiên tử

Phi Anh tiên tử là người đầu tiên phát hiện ra An Lâm, cô cũng không muốn nói nhảm quá nhiều tránh lãng phí thời gian, trận chiến kịch liệt nơi đây rất có thể đã khiến cho mấy cao thủ khác chú ý.

"Tiểu ca ca, thiếp thân đã đuổi kịp cậu rồi, cậu có định ban thưởng cho thiếp thân một món quà nhỏ hay không?" Dứt lời, Phi Anh tiên tử còn ném một cái mị nhãn ra cho An Lâm.

"Đã xong, chủ nhân, chúng ta bị bao vây rồi!" Đông Quách bị kinh hãi, thất thanh nói.

"Đừng nói nhảm, chuyên tâm chống địch!" An Lâm tức giận nói.

Phi Anh tiên tử ngược lại có chút kinh ngạc liếc nhìn Đông Quách: "Đường đường là thần tướng của Hoàng tộc Thanh Mộc, vậy mà lại trở thành nô bộc của An Lâm? Một chuyện thú vị như thế..."

Đông Quách hơi hơi bĩu môi, nội tâm âm thầm ói ra một cái rãnh, nếu cô biết An Lâm còn ghét bỏ nô bộc là tôi đây, chỉ sợ cô sẽ cảm thấy càng thú vị hơn nữa.

Phi Anh tiên tử nhẹ nhàng đặt chân phi thân đến, từng mảnh hồng anh bên người như bay múa, kéo lê từng vệt quỹ tích sắc bén ở trên hư không, bên trong cái xinh đẹp ấy lại hàm chứa sát cơ.

Người máy Gundam màu bạc cũng không ngừng tới gần, tia kiếm quang bắn ra vầng sáng chói lóa.

"Trời ạ, tại sao con người máy này phải đánh cô ta?!" Đông Quách đầy mặt khó hiểu nói.

"Chạy nhanh đi, hỏi những vấn đề này không có chút ý nghĩa nào, chúng ta mau thừa dịp loạn lạc rồi đào tẩu." An Lâm mở miệng nói.

Ầm ầm! Kiếm quang và hoa anh đào va chạm, năng lượng đáng sợ quét sạch, vô số đóa hoa anh đào bị kiếm quang chém thành bột mịn. Nhưng mà hoa anh đào vẫn không ngừng tuôn ra, chung quy vẫn ngăn được một kích này lại.

Đông Quách lại bị chặn họng.

Sau đó, dưới ánh mắt kinh ngạc của An Lâm và Đông Quách, người máy Gundam phóng vèo một tiếng tới chỗ Phi Anh tiên tử, kiếm quang màu lam phá rách hư không, kiếm quang duỗi ra trên trăm trượng!

Cũng phải nhờ sự giúp đỡ của mấy xiềng xích cố định kia nên trận chiến đấu bạo phát kịch liệt như thế ban nãy mới không khiến nơi đây bị sụp xuống.

"Địch nhân, mục tiêu sửa đổi, giết!"

An Lâm thu không Đạt Nhất Đạt Nhị không có tác dụng vào, mang theo Đại Bạch vọt tới trước mặt cánh cửa Thanh Đồng kia.

Phi Anh biến sắc, tay ngọc thon thon hóa thành tàn ảnh điều khiển cánh hoa che ở trước người.

Thanh âm có vẻ hơi cơ giới hoá của người máy Gundam vang lên, không có mảy may chút tình cảm nào.

An Lâm trợn trắng mắt, hỏi ngược lại: "Vậy anh biết lý do tại sao người máy này lại tấn công chúng ta không?"

Hắn bắt đầu xé rách không gian, nếm thử dùng không gian vượt qua tiến vào bên trong, kết quả phát hiện bên trong cũng ngăn cách không gian...

Biến cố đột nhiên này khiến An Lâm và Đông Quách đều chấn kinh một phát.

Xoạt!

Bốn phía đại điện này có tấm bia đá rất nhiều chạm khắc mấy văn tự kỳ quái, đỉnh mỏm núi đá trên vách tường còn có vô số xiềng xích màu xanh, mấy cái xiềng xích kia giống như là dùng kim loại đặc thù nào đó để chế tác thành, có được tác dụng cố định rất mạnh.

Đông Quách tiến lên dùng sức đẩy cửa, lại phát hiện cái cửa này giống như bị lực lượng đáng sợ gì đó giam cấm, hoàn toàn không đẩy ra được.

Hai người một chó lập tức đi vòng quanh đại điện, tìm kiếm chỗ đặc thù gì đò.

"Cánh cửa này giống như bị pháp tắc nào đó gia cố, trừ phi nắm giữ lực lượng của Thần Đạo, nếu không thật sự khó có thể phá vỡ." Đông Quách ngưng trọng sắc mặt nói.

Dù sao cô cũng là cao thủ Phản Hư trung kỳ, đối phó với một con người máy Gundam màu bạc cũng không có gì to tát. Nhưng cô cũng không nguyện ý để trứng Phượng Hoàng gần ngay trước mắt lại tiếp tục chạy ra khỏi tầm mắt cô một lần nữa.

Kiếm quang hạ xuống cửa Thanh Đồng, tiếng nổ vang đáng sợ truyền đến, cửa Thanh Đồng rung động một hồi, nhưng vẫn không bị phá hủy.

Ngàn vạn đóa hoa anh đào bộc phát ra ánh sáng màu đỏ khát máu, yêu dị mà lại sát khí đến lẫm liệt.

Đông Quách sử dụng kiếm kéo lê một đạo kiếm quang đủ để xé mở không gian.

Đây là sát chiêu chân chính của Phi Anh tiên tử, mục đích chính là dùng một kích duy nhất để giết chết An Lâm.

Mỗi một cánh hoa đều có khả năng mở ra không gian, cánh hoa anh đào vô cùng vô tận giống như tuyệt sát trận, khiến An Lâm hoàn toàn không tìm thấy cơ hội tránh né.

Bọn chúng cuốn tới từ bốn phương tám hướng, không ngừng tập sát về hướng An Lâm,

"Gặp phải cửa Thanh Đồng quỷ quái rồi, đây tuyệt đối không phải cửa Thanh Đồng đúng không?!" An Lâm chấn kinh.

Kiếm quang màu ngọc bích đổ ào bành trướng giống như sóng lớn, Phi Anh tiên tử ngưng lấy mặt trăng hồng nhạt bán nguyệt trên tay, như tàn nguyệt phá biển, chém kiếm quang vô tận của Đông Quách thành hai nửa.

Phi Anh cứ vậy vượt qua, bay thẳng về phía An Lâm.

Anh hoa sát trận, nghìn hoa chôn cất!

"Đi, chúng ta tìm xem có cơ quan gì có thể mở cửa hay không." An Lâm đề nghị.

Phi Anh tiên tử hóa thành một vệt lưu quang màu hồng nhạt, bay thẳng đến chỗ đám người An Lâm.

Một trận vòi rồng anh đào đáng sợ tầng tầng bao bọc lấy người máy Gundam màu bạc, cắt kim loại.

"Đừng hòng mà chạy trốn!" Tiếng kêu nhè nhẹ của nữ tử đột nhiên truyền đến.

Cứ cho là thực lực mạnh hơn Đông Quách thì đã thế nào, một chiêu này coi như là mười tên Đông Quách, cũng trốn không thoát!

Toàn thân An Lâm bộc phát ra dòng khí màu đen, khí tức bắt đầu tăng vọt ầm ầm.

Hắc minh nguyên khí!

Cùng thời khắc đó, một mặt trời treo trên bầu trời, bắn ra vô tận hỏa diễm bành trướng. Vô số tử viêm bốc lên bao phủ trời đất, ngọn lửa tinh quang rơi xuống. Hỏa diễm màu lam mang theo lực lượng đóng băng thiêu đốt, hình thành sóng lớn cuốn sạch trên mặt đất. Xuất hiện vô số ngọn lửa vô hình trong hư không, thiêu đốt vạn vật hòa tan vào trong không gian.

Lửa mặt trời, lửa Tinh Ma, lửa Lạc Nguyệt, lửa hư không, tứ đại thần hỏa đều xuất hiện, hợp thành biển lửa tứ linh có thể đốt hết mọi thứ!

Ầm ầm!

Toàn bộ không gian đều bị hỏa diễm khủng bố quét sạch.

Đóa hoa anh đào bộc phát ra ánh sáng đỏ khát máu và hỏa diễm cuộn vào cùng một chỗ, năng lượng va chạm khiến hư không rung chuyển, vạn vật băng diệt.

Phi Anh cũng bị hỏa diễm đáng sợ này đánh trúng, liền lùi lại mấy bước, sắc mặt đại biến, lập tức thi triển lá chắn phòng ngự bảo vệ quanh thân.

Con đường phía trước đã không còn, chỉ có thể chạy trở về.

"Nếu không chúng ta trốn ra ngoài?" Đông Quách nói ra.

Mà dù thực sự có một cái cơ quan, cũng đã bị thiêu không còn một mảnh!

"Tôi không sao." An Lâm khoát tay áo, lại nhìn khung cảnh đã bị thần hỏa đốt thành một mảnh trống rỗng chung quanh, chỉ còn lưu lại mỗi đại điện có xiềng xích màu xanh, bất đắc dĩ nói, "Tôi cảm thấy không thể tìm được cơ quan gì rồi."

"Chủ nhân, cậu không sao chứ?" Đông Quách chạy về phía An Lâm, mở miệng nói.

Cũng tại thời khắc này, người máy Gundam màu bạc kia đột phá trận vây khốn của Phi Anh, tay cầm Lạp Tử Quang kiếm chém về phía cô.

Răng rắc... Theo tiếng vỡ vụn truyền đến, tấm khiên thậm chí còn xuất hiện dấu hiệu không chống đỡ nổi.

Lực lượng thật kinh khủng!

Phi Anh tiên tử sợ tới mức liên tục bấm ra mấy cái pháp quyết.

Oanh oanh oanh...

Ba tấm khiên gia cố chồng chất!

Nhưng mà, cũng trong một khắc này, kim long biến mất.

Biển lửa Tứ linh cũng đã biến mất.

An Lâm thở hồng hộc đứng ở nguyên chỗ, yên lặng nuốt một viên khí huyết đan.

Phi Anh tiên tử nhìn qua ba tấm khiên phải hao phí rất nhiều lực lượng mới kết thành trước mặt, cảm giác như mình vừa bị lừa gạt...

Ầm ầm! Kim diễm Long đụng vào tấm chắn, viêm sóng trùng kích khiến tất cả hoa anh đào chung quanh lập tức hóa thành bột phấn, tạo thành một khu vực chân không.

Hai tay Phi Anh tiên tử nhanh chóng thi triển một lượt pháp quyết, triệu hoán ra một con thần linh cầm tấm khiên màu trắng trong tay ở trước mặt.

Có thể chống lại được sát chiêu của mình thì cũng thôi đi, nhưng hiện giờ vẫn còn dư lực để phản kích, vậy mạnh đến nỗi cũng quá không hợp phép thường rồi đấy nhé?!

"Gì chứ, vẫn còn có thể làm ra phản kích sao?" Phi Anh tiên tử thật không ngờ một tu sĩ Hóa Thần Kỳ lại có thể làm ra đến loại tình trạng này.

"Gào!" Kim diễm long nổi giận gầm lên một tiếng, thân hình hỏa diễm phá tan lớp hoa anh đào bao bọc trùng trùng điệp điệp, đánh về phía Phi Anh.

An Lâm cầm tiên khí Cửu Huyền Thần Hỏa châu cao cấp trên tay, một con kim diễm long bay ra khỏi hạt châu, như cá gặp nước trong biển lửa tứ linh, khí tức trở nên càng thêm khủng bố, từng mảnh lân giáp màu vàng tựa như hóa thành thực thể vậy.

"Chúng ta còn có một lựa chọn..." An Lâm nhìn qua Phi Anh tiên tử, thì thào mở miệng nói.

"Thừa dịp cô ta bị thương, lấy mạng của cô ta! Gâu!" Đại Bạch kích động nói.

Đông Quách đã hiểu, ba đánh một nha, ha ha ha...
Bạn cần đăng nhập để bình luận