Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 720: Nhật ký phiêu lưu của Đề Na

Đề Na có một sự nghiên cứu và hiểu biết sâu sắc về không gian, lúc xảy ra sự hoán đổi không gian cũng là lúc cô phát hiện ra trước tiên.

Đáng tiếc là lực hoán đổi này quá mạnh, ngay cả cô cũng không cách nào chống lại được, chỉ nói một câu nhắc nhở liền bị cuốn vào bí cảnh này.

Bí cảnh rất lớn, tương đương với một thế giới nhỏ.

Quỹ đạo bầu trời của thế giới này bay đầy những biểu cảm không rõ ràng.

Đề Na nhìn nụ cười mỉm trên không kia, nở một nụ cười.

Cô trong gương, phát hiện ánh mắt đúng chỗ, thế nhưng miệng thì không mở như vậy.

Có điều vẫn chơi rất vui!

Trong sự đáng yêu mang theo một sự chế giễu tự nhiên, cô vô cùng thích biểu cảm này!

Những thứ này ẩn chứa thịt có thuộc tính hỏa, thả chút ớt, dùng chảo đế bằng để làm lẩu ăn, mùi vị chắc chắn sẽ rất nổi tiếng!

"Oa oa, thật là hoành tráng, lớn quá!"

Tiểu tinh linh chỉ cảm thấy tầm mắt mở rộng, cảm thấy chỗ này mới lạ vô cùng, cô còn cố ý chém mấy con chim lửa bay và một con yêu rồng lửa, thu thập chúng vào nhẫn không gian.

Đề Na cứ lắc lư suốt cả quãng đường không có mục đích như vậy, không biết tự lúc nào đã đến trung tâm của thế giới bí cảnh, thấy được từng vết nứt tạo thành bức tranh phượng hoàng cực kỳ to lớn kia.

Cứ như vậy Đề Na vỗ cánh bay về phía xa, nơi cô xuất hiện là đại lục đất nung không thấy điểm dừng, nhiệt độ cao không khiến nơi này trở nên hoang vu, ngược lại sản sinh ra rất nhiều sinh vật thuộc tính hỏa.

"Ừ... Nếu thế thì có vẻ như cũng không vui lắm, vẫn là nhỏ nhắn đáng yêu một chút thì hơn..."

Có điều Đề Na thu lại lòng ham chơi rất nhanh, cô biết bây giờ còn một chuyện vô cùng quan trọng phải làm, đó chính là mau chóng tìm thấy người khổng lồ An Lâm, người khổng lồ An Lâm cõng quả trứng, nhất định sẽ bị đánh hội đồng!

Đề Na thán phục lia lịa, đôi mắt màu xanh biếc chớp chớp, cô đột nhiên tưởng tượng ra, nếu như quả trứng phượng hoàng mà người khổng lồ An Lâm giành được kia được nuôi dưỡng, cuối cùng cũng sẽ lớn như vậy thì thật là vui biết bao!

Có cây yêu quái phun ra lửa, có cây máu lấp lánh ma quái lạ lùng, còn có thú khổng lồ toàn thân bao phủ ngọn lửa.

Đề Na phải đi bảo vệ hắn!

Có lẽ trong số những sinh linh tiến vào thế giới này chỉ có Đề Na là kẻ tham ăn tâm tính đơn thuần, còn đang suy nghĩ chuyện nguyên liệu nấu ăn.

Đúng lúc này một rung động không gian vô cùng nhỏ nhẹ bị Đề Na nắm bắt được.

Ừ... Những thứ này là nguyên liệu của chảo đế bằng.

Cô cực kỳ mẫn cảm đối với không gian, vì vậy chút khác thường này không tránh được cảm nhận của cô.

Chỉ nhìn áng chừng sơ qua, con phượng hoàng này cũng phải dài mấy chục dặm, cũng chính là nói nếu một con phượng hoàng lớn như vậy không cẩn thận ngã từ trên trời xuống, có thể trực tiếp đập nát bấy một tòa thành lớn luôn...

Đề Na lẩm bẩm mở miệng, tâm tư lại bắt đầu bay xa.

Đùng đùng đùng...

Một nơi nào đó ở ngọn núi to, có một tinh linh vóc dáng cực kỳ nhỏ bé xuyên qua không gian, tới mảnh trời đất này.

Điều khiến Đề Na ngạc nhiên là phía sau con rắn khổng lồ màu xanh có một cây đại thụ màu đen đột ngột từ dưới đất mọc lên, trên cây có ba thứ quả trong suốt như pha lê tỏa ra ánh sáng như tuyết, vừa nhìn đã biết là đẳng cấp không bình thường, tuyệt đối là quả tiên ở đẳng cấp cao!

Cô xuyên qua không gian, không hề chậm trễ mà băng về phía ngọn núi to kia.

Có lẽ là Đề Na đã theo An Lâm lâu rồi.

Đề Na đưa mắt nhìn sang ngọn núi cao to lớn vô cùng ở đằng xa: "Là ở đó sao? Lan tỏa xa như vậy, chắc là cuộc chiến giữa đại năng kỳ Phản Hư rồi?"

Muốn, muốn hết!

Đây chẳng phải là đồ của mình sao?

Nhìn thấy đồ tốt như vậy thì hai mắt sáng lên, trong lòng hô to, tuyệt!

Xoẹt xoẹt...

Phi Tô Tĩnh Hương tông, Sương Nhật Tiên tông, rắn khổng lồ màu xanh, ba bên đánh lẫn nhau.

Rất rõ ràng là có hai phe tới cướp đồ, chỉ có điều đại ca của bọn họ không có ở đây.

Mà rắn khổng lồ màu xanh lại phụ trách bảo vệ đồ, thực lực khá mạnh, tầng Hóa Thần đỉnh cấp. Quả tiên cũng là thật sự cho nó bảo vệ, nói không chừng nó còn có cơ hội nuốt sống những tu sĩ kia!

"Hử? Mới đó mà đã không đánh nữa rồi sao?" Cô tỏ vẻ tò mò nhìn xung quanh, tìm kiếm tung tích ở bốn bề.

Ồ, còn có một con rắn khổng lồ màu xanh, khí tức lớn mạnh đang ở trước một thân cây, một miếng nuốt chửng tu sĩ nào đó vào bụng, hung dữ, uy mãnh, oai phong!

Đề Na kích động bay về phía đó, kết quả thấy hai nhóm cường giả Hóa Thần đang ở giữa sườn núi, có vẻ như đang tranh đấu vì thứ gì đó.

Phía xa lại truyền tới âm thanh chiến đấu vang lên.

Đề Na chợt thoắt tới chỗ đang đánh nhau, giơ hai tay ra một cái, không gian ngàn mét quanh đó lập tức xuất hiện một chiếc hộp màu trắng, tu sĩ, rắn khổng lồ bên trong hộp đều bị khống chế bởi một không gian cực kỳ đáng sợ.

Các tu sĩ của Phi Thần tông và Sương Nhật Tiên tông chấn động, bọn họ tỏ vẻ hoảng sợ nhìn người khách không mời mà đến ở trước mặt.

Đang đánh ngon lành, mọc đâu ra một đại năng Phản Hư vậy?

Lại còn là Đề Na đến từ bốn mươi chín tiên tông.

Xong rồi, miếng thịt béo bở tới tay rồi còn bị cướp mất... Một đám tu sĩ khóc không ra nước mắt.

Rắn khổng lồ màu xanh lập tức bị dọa đến run rẩy.

Làm sao mà ba vị đại năng cực kỳ đáng sợ vừa mới rời đi, bây giờ lại có một đại năng Phản Hư tới?

Chết tiệt! Nhất thời mọc ra nhiều nhân vật đáng sợ như vậy, nó phải bảo vệ quả tiên kiểu gì bây giờ? Thực lực của thú bảo vệ và người cướp đoạt vô cùng không cân đối!

Có thể sống được đúng là kỳ tích!

Đang lúc con rắn khổng lồ màu xanh run rẩy, Đề Na rung đôi cánh vàng, ngân nga một tiếng hát rồi bay đến trước cây đại thụ màu đen kia, bắt đầu hái trái cây.

Cô phất ống tay áo một cái liền mang ba quả tiên đi.

Đề Na lặng lẽ rút lui, giống như lúc cô lặng lẽ đến.

"Cứ như vậy đi, tôi còn phải tìm người khổng lồ An Lâm, bye bye nhé."

Rắn khổng lồ màu xanh không phản đối, chỉ có thể trợn mắt nhìn Đề Na...

"Ồ, vậy đợi cô ấy tới tìm tôi rồi tôi trả quả tiên lại cho cô ấy là được rồi!" Đề Na cười khanh khách nói.

Rắn khổng lồ màu xanh sợ đến toàn thân run lên, có vẻ như đoán được ý đồ của Đề Na, nó nơm nớp lo sợ mở miệng nói: "Cây quả tiên này mười nghìn năm mới kết quả một lần, lại chỉ có thể dùng khí tức của núi thần này mới có thể tu luyện, nếu đặt ở nơi khác thì không thể nào nuôi sống được!"

Đề Na vừa nghe phải nuôi lâu như vậy mới kết quả, nhất thời không có hứng thú nữa.

Lúc này rắn khổng lồ màu xanh do dự một chút rồi vẫn cảnh cáo: "Tôi khuyên cô hãy trả lại quả tiên cho tôi, nếu không cô sẽ chọc tới người không thể chọc vào!"

"Ai vậy?" Đề Na tò mò nói.

"Hừ, cô ấy chính là chủ của thế giới này, Hắc Linh Xà!" Rắn khổng lồ màu xanh uy hiếp nói.

"Ồ, không biết." Đề Na bỏ quả tiên vào nhẫn không gian một cách vui vẻ!

Rắn khổng lồ màu xanh: "..."

"Quả tiên này là cô ấy cố ý trồng ở chỗ này, tốt nhất là cô nên trả lại chúng."

"Quả tiên bị cướp là chuyện lớn như vậy, tuy không biết vì chuyện gì mà cô ấy chưa xuất hiện, nhưng một khi bị cô ấy phát hiện ra thì cô sẽ phải đối mặt với hình phạt nghiêm khắc nhất!" Rắn khổng lồ màu xanh vẫn không từ bỏ uy hiếp.

Đề Na hái hết trái cây xong đột nhiên lại nghĩ tới một chuyện, giải trừ lệnh cấm nói cho rắn khổng lồ màu xanh, mở miệng nói: "Tao hỏi mày, cây này bao lâu thì ra trái một lần? Thành thật khai báo, nếu dối trá tao chém mày một nhát đấy!"

Là hành vi cướp bóc!

Đây là cướp đoạt!

Tu sĩ và rắn khổng lồ nhất thời lệ rơi đầy mặt, đây là phiêu lưu quái gì chứ...

Cô vừa nói còn vừa tự lẩm bẩm: "Một viên quả tiên, hai viên quả tiên, ba viên quả tiên... Thành công rồi! Hì hì, Đề Na cũng có phiêu lưu đấy!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận