Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 732: Núi sập

Hắc Linh Xà rất buồn bực, buồn bực đến mức muốn hộc máu.

Cô tuyệt đối không nghĩ tới rằng lớp phòng ngự bên ngoài biệt thự của mình sẽ thật sự bị phá vỡ, hơn nữa tiếp theo đó biệt thự cũng bị biến thành một đống đổ nát, quần áo của cô cũng bị nổ cho rách tươm, con mẹ nó chứ chuyện này có thể nhịn nổi sao?

Hai kẻ bị bệnh thần kinh kia đều phải chết!

Coi như là có chuyện quan trọng gây hạn chế, dưới cơn tức giận, cô vẫn liều lĩnh tung ra một chiêu với hai kẻ bị bệnh thần kinh kia. Nhưng mà cái hậu quả này lại vô cùng nghiêm trọng, cho dù chỉ trong tích tắc, cũng có thể thay đổi kết cục thắng thua.

Bây giờ, cô đã rơi vào thế yếu trong cuộc tranh đấu với Bạch Lăng.

Hắc Linh Xà rất là buồn bực! Mẹ nó, sao đột nhiên lại tòi ra hai kẻ bị bệnh thần kinh này chứ?

Cái tinh linh nhỏ bé kia còn nhắc tới người khổng lồ An Lâm, chẳng lẽ là An Lâm phái tới?

"An Lâm... Mối thù này, tôi nhớ kỹ!"

Bạch Lăng hí mắt cười một tiếng: "Đúng là anh không hề khách sáo với tôi một chút nào, sao anh dám chắc là tôi sẽ giúp anh đánh người?"

"Vẫn chưa, trong nhẫn không gian của tôi không có linh thạch." Lúc này An Lâm mới nhớ tới Đạt Tam đáng thương vẫn còn đang ở trạng thái bể tan tành nằm ở trong không gian của nhẫn không gian, không có linh thạch làm năng lượng để tiến hành chữa trị.

"An Lâm, bây giờ tôi đã có thể thao túng phần lớn sự vật ở sở nghiên cứu rồi, ngoài cánh cửa đồng xanh có ba đại năng Phản Hư đang chờ anh, sau khi rời khỏi đây anh nhất định phải cẩn thận." Bạch Lăng lên tiếng nhắc nhở.

"Ha ha, thật giỏi lôi kéo làm quen." Bạch Lăng bật cười, rồi tiếp tục nói, "Cái thứ anh đoạt được từ tay Hắc Linh Xà kia thế nào rồi, anh đã tu bổ lại xong xuôi chưa?"

Vết thương của An Lâm gần như đã khôi phục hoàn toàn, hắn bèn đưa quan tài cho Đông Quách chữa thương.

Dứt lời, hắn đưa mắt nhìn sang Đông Quách, trên mặt đột nhiên hiện ra nụ cười.

Tròng mắt thâm thúy của Hắc Linh Xà ánh lên vẻ lạnh lẽo tựa như băng tuyết ngàn năm, cực kỳ phẫn nộ nói.

"Chẳng phải trước kia anh rất có tiền ư?" Bạch Lăng có phần giật mình nhìn An Lâm hỏi.

Không thể không nói, sau khi đồng thời trị liệu bằng tiên đan, tiên khí và thân thể Chiến Thần, vết thương của An Lâm đã lành lại với tốc độ nhanh đến khủng khiếp.

Bên trong cánh bộ đồng xanh.

"Tất nhiên, chúng ta có quan hệ thế nào hả? Chúng ta là chiến hữu từng cùng nhau vào sinh ra tử!" An Lâm nói với vẻ đầy hiển nhiên.

An Lâm đi về phía quan tài, đắt hai tay lên thành quan tài, nhìn vào đôi mắt Đông Quách nói: "Tôi, An Lâm, vay tiền!"

An Lâm ngồi khoanh chân, chậm rãi nói: "Không có vấn đề gì, tôi chờ cô hết bận, rồi hai chúng ta cùng đi ra ngoài, sau đó lại làm thịt mấy tên không biết trời cao đất rộng ở phía ngoài kia luôn!"

Đông Quách: "..."

An Lâm thở dài một hơi: "Đều chuyển thành tài sản của người khác rồi."

"Cậu... cậu muốn làm gì?" Đông Quách sợ hãi hỏi.

Tại một cao nguyên ở phía tây của bí cảnh, Tô Văn Quân dẫn theo hai người Liễu Thiên Huyễn và Tô Thiển Vân, cùng nhau bay bay về phía một tòa núi lớn.

Đông Quách cũng đã full trạng thái trở về, hai người một chó lẳng lặng đợi Bạch Lăng thành công.

Vũ Lang đạo nhân mắng to một câu, sau đó điên cuồng thi triển thân pháp tiến hành tránh né.

Trong lòng của hắn rất là bối rối, An Lâm mượn tiền liệu có trả không? An Lâm có tiền như vậy, hẳn là sẽ trả thôi nhỉ...

Suy cho cùng, là tà tu, có bản lĩnh làm chuyện xấu, lại không thể không có bản lĩnh chạy trốn, đó là một giải pháp thiết yếu, thế nên chạy trốn là môn học bắt buộc của mỗi một tà tu.

Trước dâm uy của An Lâm, Đông Quách lệ rơi đầy mặt cống hiến ra linh thạch của mình.

Vũ Lang đã lên kế hoạch xong trong lòng, bắt đầu gia tăng tốc độ chạy về phía tòa núi lớn.

Hửm? Phía trước có một tòa núi lớn! Rất tốt, đây là một nơi rất thích hợp để bí mật che giấu hơi thở, vậy thì mình sẽ sử dụng bí thuật tăng tốc, tạm thời kéo ra một khoảng cách, sau đó bí mật che giấu hơi thở trốn vào trong núi, thế thì Long Quỳ cũng khó mà thuận lợi tìm được mình!

Vũ Lang đạo nhân làm chuyện xấu chuyên nghiệp, cũng đã trên hàng chục ngàn năm, những thứ khác không nói, nhưng bàn về năng lực chạy trốn, ông chính là tồn tại đứng đầu trong số các đại năng Phản Hư! Nếu không ông cũng không thể nhảy nhót qua lại, sống tới tận bây giờ!

Bất tri bất giác, một canh giờ đã trôi qua.

Ông đánh không lại Long Quỳ, nhưng mà bàn về năng lực chạy trốn, Vũ Lang đạo nhân phi thường tự tin.

Làm một tên tà tu, quan trọng nhất là cái gì?

Không phải là hung bạo tàn nhẫn, cũng không là yêu tà thuật pháp, mà là năng lực chạy trốn!

Bên ngoài cánh cửa đồng xanh, ba tên đại năng Phản Hư kiên nhẫn đến mức thần kỳ, vẫn lẳng lặng đứng đợi ở đó như cũ.

"Hừ! Thiên Ma tông làm nhiều việc ác ở Tử Tinh châu, bổn tướng quân nhân cơ hội tiêu diệt tên tông chủ nhà ngươi, hoàn toàn diệt trừ con sâu độc mang tên Thiên Ma tông này, trừ hại vì dân!" Giọng của Long Quỳ sáng trong, vung trường thương kim sắc lên, một luồng sáng dài màu vàng kim giận dữ cắn xé về phía Vũ Lang đạo nhân.

"Long Quỳ đạo hữu, Chu Tiên Thảo kia cũng đã thuộc về cô, lão đạo cũng không tranh cướp, cô còn đuổi theo tôi làm cái gì?!" Dáng vẻ của Vũ Lang đạo nhân cực kỳ chật vật, cất giọng nói với cô gái toát ra đầy hung uy kia.

Tại hướng đông bắc của bí cảnh, đại tướng quân Long Quỳ cầm trường thương kim sắc, hóa thành một luồng cầu vồng màu vàng kim, truy kích Vũ Lang đạo nhân của Thiên Ma tông ở phía trước.

Trên đỉnh ngọn núi lớn ấy.

Hắc Linh Xà như đã cảm nhận được một luồng dao động dị thường nào đó.

Cặp lông mày mực của cô khẽ vểnh lên, sử dụng loại quyền hạn không lớn kia bắt đầu dò xét bên trong ngọn núi.

Cũng không lâu lắm, sắc mặt cô liền biến đổi, lập tức truyền tin tức cho Bạch Lăng.

Bên trong cánh cửa đồng xanh, sau khi nhận được tin tức, vẻ mặt Bạch Lăng trở nên rất cổ quái.

"Sao thế?" An Lâm thấy vẻ mặt Bạch Lăng khác thường, mở miệng hỏi.

"Hắc Linh Xà bảo tôi tạm thời ngừng tranh đoạt quyền nắm giữ thế giới trong tay trước, nhường quyền khống chế lại cho cô ta, nói là có việc gấp phải xử lý." Bạch Lăng nói.

Khóe miệng An Lâm nhẹ nhàng rút ra: "Sẽ không phải là cô ta thấy chính mình sắp thua, thế nên muốn thông qua loại phương pháp này, giành lấy quyền khống chế thế giới một lần nữa đấy chứ?"

Bạch Lăng lắc đầu nói: "Cô ta nói là cô ta nhận thua! Nhưng mà bây giờ nhất định phải để cô ta sử dụng cái quyền hạn này một thời gian ngắn đã!"

Ba âm thanh hoàn toàn bất đồng quanh quẩn ở giữa trời đất.

"Thoải mái quá, ha ha ha!!!"

"Aiiiiiiiii!!!!"

"Graooooo!!!"

Một ngọn núi lớn đến mức không thấy điểm dừng lại bị lực lượng đáng sợ này đánh sụp!

Sau đó, trên ngọn núi đột nhiên bộc phát ra năng lượng bảy màu, tựa như thần quang diệt thế, cuồng bạo thổi quét, phá hủy tất cả sự vật ở xung quanh

Bạch Lăng nhẹ nhàng nhảy xuống từ tảng đá đang trôi lơ lửng, trên mặt nở rộ ra hai lúm đồng tiền: "An Lâm, đi thôi, chúng ta đi ra ngoài."

An Lâm thấy Bạch Lăng đưa ra loại lựa chọn này, cũng không nói thêm cái gì, đi theo phía sau Bạch Lăng, cùng nhau đi tới trước cánh cửa.

"Thình thịch!"

Trái tim An Lâm đột nhiên nhảy lên đầy kịch liệt, giống như là bị một loại lực lượng khó có thể diễn tả nào đó đụng phải vậy.

Ngay sau đó, ùng ùng!

Trên núi đột nhiên xảy ra chấn động kịch liệt, kia đã không chỉ đơn giản là một trận động đất, mà là một trận chấn động làm khuynh đảo núi sông, loại chấn động này như muốn đánh vụn cả ngọn núi!

"Cẩn thận!" Bạch Lăng xoay người, thả ra ánh sáng màu trắng rực rỡ, bao vây An Lâm, Đông Quách và Đại Bạch ở bên trong.

Ầm!

Một vầng hào quang màu đen chém ngang đất trời, cắt đôi ngọn núi khổng lồ tựa như vô biên vô hạn kia thành hai nửa.

Vầng hào quang tỏa ra từ hình cầu màu trắng bắt đầu ảm đạm đi, hết thảy quy về trong sự yên tĩnh.

Cô thả xuống hai tay đang chạm tới hình cầu màu trắng, mở ra bức màn chắn tỏa ra ánh sáng màu lam.

"Haiz..." Bạch Lăng than khẽ, "Thôi, cứ tin tưởng cô ta đi."

Rõ ràng là Bạch Lăng cũng hơi chần chờ một chút, lúc này lại có một cái tin tức ngắn gọn truyền đến: Đang gấp lắm! Mau từ bỏ quyền hạn, hãy tin tưởng tôi!

Loại chuyện này, chẳng qua chỉ là hứa suông, nếu như Hắc Linh Xà đổi ý, Bạch Lăng cũng không thể làm gì được.

"Cô tin cô ta sao?" An Lâm hỏi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận