Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 740: Ngu ngốc đến mức đáng sợ

Đầu người vui vẻ một hồi, lúc này mới tỉnh táo lại.

"Ừ, đúng rồi, mình còn phải báo thù trước, phải ăn hết đám người này cái đã!"

Nó nhìn đám người An Lâm, cười lên khà khà, trong cặp mắt màu đỏ tươi còn xuất hiện hai ngọc câu một đỏ một lam, nhìn về phía hư không: "Trước đó, phải giải quyết mối cản trở lớn nhất đã."

Bóng dáng của Bạch Lăng bị không gian nào đó chấn động ép ra ngoài, nàng mặt liền biến sắc, hai tay tạo thành kết ấn, thân thể lần nữa nhanh chóng biến mất. Tiếp theo, chỉ trong nháy mắt, Tam Thánh Quỷ Thần đã vọt tới trước mặt cô, song kiếm hóa thành từng trận tàn ảnh, chém ra từng luồng kiếm quang hủy thiên diệt địa!

Thật là nhanh!

Bạch Lăng thầm kinh hãi, sử dụng thân pháp siêu tuyệt không ngừng tránh né công kích từ kiếm quang của đầu người.

Mặc dù cô không phải là cảnh giới Hợp Đạo, nhưng mà cũng đạt tới cấp bậc Phản Hư hậu kỳ, hơn nữa còn am hiểu công nghệ kỹ thuật tiên tiến, vận dụng tính toán và suy đoán một lượt, cô vãn kịp thời tránh né được đòn công kích vốn có thế đánh cho đại năng Phản Hư thành mảnh nhỏ.

Tô Văn Quân và Long Quỳ xông tới, muốn trợ giúp.

Phi Anh và Đoạn Hồn Tử thấy sau khi nói xong, An Lâm lập tức đưa hai tay kết ấn, trong miệng còn lẩm bẩm nói gì đó.

"An Lâm lợi hại như thế, thuật pháp của hắn nhất định sẽ không có vấn đề gì! Không thể để cho con quái vật kia quấy rầy trong lúc hắn làm phép!" Đoạn Hồn Tử cũng đã hạ quyết tâm, hai người liếc mắt nhìn nhau, cũng bắt đầu đánh về phía Tam Thánh Quỷ Thần.

Cuối cùng thì lời của hắn cũng có chút tác dụng với Phi Anh và Đoạn Hồn Tử.

Phi Anh cắn răng, mặt lộ vẻ kiên quyết, cô nói: "Mặc kệ, tôi liều mạng! Tôi sẽ đặt niềm hi vọng được đi ra ngoài ở trên người hắn!"

An Lâm thấy thế có phần gấp gáp, đưa mắt nhìn sang một mặt khác, hô lớn: "Các người còn đứng đần ra ở đó làm gì? Cùng tiến lên đi! Một con quái vật đầu óc ngu ngốc thì có cái gì phải sợ? Uy nghiêm của đại năng cảnh giới Phản Hư biến đâu mất rồi?"

Phi Anh và Đoạn Hồn Tử lại gia nhập cuộc chiến, giảm bớt rất nhiều áp lực cho Bạch Lăng.

Tam Thánh Quỷ Thần vung hai cánh tay khác về phía hư không, vô số ngọn lửa hóa thành mưa kiếm đầy trời đâm xuống hai người kia.

Về phần Bạch Bằng Tử, hai cánh tay của hắn đều bị đầu người ăn hết, sợ nhất chính là đầu người, có thể nói đầu người chính là bóng ma rất lớn đối với hắn, nhìn dáng vẻ kia chính là có đánh chết hắn thì hắn cũng không đi ra!

"Mau mau tới đây thay tôi tranh thủ thời gian, tôi muốn chuẩn bị một cái thuật Phong Ấn cực kỳ lợi hại! Ở trong quá trình này, tôi không thể bị quấy rầy. Nếu như tôi bị giết, các người sẽ không có cơ hội sống sót!"

Hai cánh tay có vẩy rồng bao phủ cũng vung tới phía Bạch Lăng ở ngay thời điểm đó, vô số phi long bạch vụ và phi long thủy thần xông lên, lao tới cắn xé Bạch Lăng, Bạch Lăng chợt gia tăng áp lực, rất nhanh liền rơi vào hoàn cảnh xấu.

Uy lực của một kiếm trước đó của An Lâm còn quanh quẩn trong lòng bọn hắn, hôm nay An Lâm lại muốn chuẩn bị một cái thuật Phong Ấn cực kỳ lợi hại, uy lực có kém đi nơi nào?

Sáu cánh tay của đầu người có phần không phối hợp mà đong đưa, Bạch Lăng hóa thành một vệt sáng xẹt qua đầu nó, ánh mắt nó dõi theo thân hình đang di chuyển của Bạch Lăng, đầu nghiêng về phía sau một cái, không cẩn thận liền ngã ngửa về phía sau.

Chẳng có ai muốn chết cả, có cơ hội giữ được mạng sống, dĩ nhiên là phải tranh thủ nắm bắt lấy cơ hội đó rồi.

Lỡ một bước chân đã thành nỗi hận thiên cổ, trong khoảnh khắc đó, đầu người bị năm tên đại năng Phản Hư thay phiên nhau tấn công dữ dội!

Mà An Lâm, thì vẫn đang tập trung kết ấn, trong miệng lẩm nhẩm ba trăm bài thơ Đường...

"Tôi đánh cô ta, các người xen tay vào làm gì? Các người muốn bắt nạt tôi hả?" Đầu người càng đánh càng táo bạo, nó không chỉ thi triển công kích với Bạch Lăng, mà còn phải phân tâm ra tay chống đỡ công kích của bốn vị đại năng Phản Hư còn lại, trong khoảng thời gian ngắn hẳn là cảm thấy ngay cả sáu cái tay cũng không đủ dùng.

Đợi mọi người lấy lại tinh thần, thấy Tam Thánh Quỷ Thần đứng bật dậy một lần nữa, cũng không biết là làm sao.

Ông!

Ở trước mặt bọn họ, Tam Thánh Quỷ Thần xuất hiện ước chừng hơn ngàn cánh tay, hơn nữa trong mỗi một lòng bàn tay đều ngưng tụ một loại thần thông kinh thiên động địa!!

Tam Thánh Quỷ Thần nằm trên mặt đất, bị vô số thuật pháp đáng sợ bao trùm, cả vùng đất trong phạm vi hơn mười dặm bị năng lượng thổi quét tan biến, kèm theo tiếng kêu thảm thiết của đầu người.

Ầm! Hình như không gian cũng bắt đầu không chịu nổi uy năng kinh khủng kia, trời đất hư không trong phạm vi mười dặm đều rách ra một cái khe hẹp dài đen nhánh.

Muôn vàn đóa hoa anh đào tựa như muôn vàn lưỡi đao, đạn hạt nhân mặt cười nổ tung, kim mâu phi long điên cuồng phóng tới, núi sông sụp đổ, không gian vặn vẹo nứt toác...

Bây giờ còn đánh cái rắm ý, nếu như còn tiếp tục đứng đây, thì đó chính là tiết mục bị giết chết trong tích tắc!

Năm tên đại năng Phản Hư thấy thế thì điên cuồng lùi về phía sau, bỏ chạy thật xa.

"Ủa? Tôi thật sự có một ngàn cánh tay rồi này!" Đầu người vui mừng tột độ nhìn vô số cánh tay ở phía sau, thử vẫy một ngàn cánh tay, sau đó nguyên khí trong phạm vi mấy trăm dặm cũng bị khuấy động dâng trào theo.

"Hu hu hu... Cứu mạng với... Đau quá!!!" Đầu người rơi lệ đầy mặt, hai ngọc câu trong cặp mắt màu đỏ tươi đột nhiên chuyển động. Nó hét lớn: "Các người cùng tới bắt nạt tôi, ỷ nhiều hiếp ít! Còn gọi là anh hùng ư? Nếu như tôi có một ngàn cánh tay, tôi sẽ sẽ sợ các người chắc!?"

An Lâm cũng không tiếp tục đọc ba trăm bài thơ Đường nữa, trông cảnh tượng khủng bố như vậy, hắn cũng bị làm cho sợ đến mức suýt thì gục xuống quỳ lạy! Con mẹ nó, một ngàn loại thuật pháp đồng thời đánh tới, thế thì có mà ngay cả vùng đất này cũng bị nổ cho tan tác mất!

Hắn yên lặng lấy ra cục gạch hợp kim Hỗn Độn, chắn ở trước người.

Bất kể có hữu dụng hay không, dù sao vẫn tốt hơn là không làm gì hết.

Vòng sáng bảy màu trên đầu của đầu người đột nhiên bộc phát ra ánh sáng rực rỡ vô cùng vô tận, che khuất tất cả sắc màu trên thế gian này, tất cả mọi người đều cảm thấy hoa mắt mê man, suýt nữa đã bị ánh hào quang kia cướp đi lý trí.

"Không... không phải là thật chứ?" Chân Đoạn Hồn Tử cũng mềm nhũn ra, hàm răng đánh vào nhau cầm cập.

Có thần thông làm thay đổi nguyên tố ngũ hành, có các loại thần thông đủ để đánh nát hư không, có thần thông đao kiếm khiến trời than đất khóc, có thần thông sát phạt hung bạo, còn có cả thần thông hồn lực âm trầm quỷ dị...

Phía sau Tam Thánh Quỷ Thần bỗng xuất hiện chi chít cánh tay, những cánh tay này tựa như khổng tước xòe đuôi, tạo thành hình bán nguyệt, mỗi một cánh tay đều nắm một loại uy năng thần thông.

Đầu người thấy đối thủ đều chạy hết đi, không khỏi dậm chân: "Hừ! Các người không được chạy, khó khăn lắm tôi mới mọc ra được nhiều cánh tay thế này, mau trở lại chơi với tôi! Kẻ chạy trốn, đều nên bị thiên lôi đánh chết!"

Vốn cho rằng đây chỉ là một câu nói cho hả giận mà thôi, nào ngờ vòng sáng bảy màu trên đầu nó lại tỏa ra hào quang rực rỡ.

Ngay sau đó, trên đỉnh đầu năm tên đại năng Phản Hư đang chạy trốn bắt đầu có những tia sét ầm ầm rơi xuống...

Thật sự bị thiên lôi đánh chết rồi!!!

An Lâm nhìn mà ngây người: "Mẹ kiếp, vòng sáng trên đỉnh đầu nó là đèn thần của Aladin hả? Nó nói gì, cũng có thể thực hiện?"

Năm tên đại năng Phản Hư cũng bối rối, dưới sự kinh hãi, lao nhao sử dụng độn thuật, tránh né tia sét từ trên bầu trời đánh xuống.

Sau khi bọn hắn chạy thoát khỏi khu vực ấy, sấm sét trên bầu trời cũng biến mất theo.

Đám đại năng Phản Hư: "..."

Sắc mặt Bạch Lăng trở nên càng thêm nghiêm trọng, mở miệng nói: "Tam Thánh Quỷ Thần hợp nhất thần hồn, đây còn là lần đầu tiên do đầu người làm chủ đạo, kết hợp với việc cột sáng biến hóa thất thường trước đó, hẳn là lực lượng của nó cũng đã biến hóa, trở thành nói sao làm vậy! Những lời nó nói ra sẽ trở thành sự thật!"

Nói sao làm vậy?

An Lâm hoảng hốt khôn cùng, đây cũng tương tự như lực lượng phép tắc!

Coi như là trong số các đại năng Hợp Đạo, cũng không thấy có người nào dùng được, vậy tại sao cái con quái vật ngu ngốc kia lại có thể?

Chẳng lẽ, nói theo cách nào đó, phàm là kẻ càng ngu, đạo tâm sẽ càng kiên định, đạt được lĩnh vực lại càng là cao thâm đến mức đáng sợ?

Càng ngu ngốc đến mức đáng sợ? Thì sẽ càng đáng sợ?

Đang đang lúc mọi người chìm trong nỗi sợ hãi, Tam Thánh Quỷ Thần bắt đầu chuyển động thêm một lần nữa: "Khà khà, tôi sẽ thử sử dụng mười cánh tay trước xem sẽ tạo ra uy lực đến mức nào nào!"

Dứt lời, nó bắt đầu vùng vẫy mười cánh tay, thuật pháp thần thông trong lòng bàn tay nó đánh thẳng về phía đám người Tô Văn Quân.

Rầm rầm rầm...

Luồng năng lượng kinh khủng nuốt trọn không gian trong phạm vi hơn mười dặm.

An Lâm yên lặng ở một bên quan sát cũng bị lực lượng đáng sợ kia đánh bay...
Bạn cần đăng nhập để bình luận