Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 750: Tu sĩ Cự Tượng khí phách

Ở trước mặt mọi người, nói ra lời "chỉ cần một mình tôi là đủ rồi" như thế, chẳng phải là không để bọn họ vào mắt ư? Đây cũng không phải là vấn đề đoạt chén cơm, mà là vấn đề xem thường năng lực của bọn họ!

An Lâm nghe vậy không khỏi sửng sốt, cũng đưa mắt nhìn sang phía âm thanh truyền đến.

Sau đó, liền thấy được một cô nàng hết sức khí phách, ngẩng đầu ưỡn ngực đi ra.

Cô gái này không chỉ nói chuyện rất khí phách, mà bộ ngực cũng hết sức "khí phách", An Lâm mới thấy lần đầu.

Cô ta là một cường giả cỡ F!

Đại Bạch không nói gì, ánh mắt tròn xoe mà nhìn chằm chằm người con gái kia, lỗ mũi có máu tươi chảy xuống.

Cô gái đi tới trước mặt An Lâm, khuôn mặt xinh đẹp hiện lên nụ cười, vươn ra bàn tay trắng nõn nhẵn nhụi: "An Lâm đạo hữu, chào anh, tôi tên Lý Hinh Ngữ, đạo hiệu tu sĩ Cự Tượng (cừ khôi)!"

Tu sĩ Cự Tượng ư? Cái đạo hiệu này cũng rất khí phách!

"Chỉ bằng cái danh hiệu tu sĩ Cự Tượng này rồi!" Lý Hinh Ngữ kinh ngạc nhìn An Lâm, giống như đang hỏi tại sao An Lâm lại muốn hỏi loại vấn đề này.

Sau đó, vô số những tiếng bàn tán vang lên.

"Xin chào, xin hỏi đạo hữu Cự Tượng, cô có bản lĩnh gì, mà lại dám nói rằng chỉ cần một mình cô là đủ để xây dựng cái tông môn này?" An Lâm hiếu kỳ hỏi.

Song, sau khi hơn ngàn tu sĩ phía sau Lý Hinh Ngữ nghe thấy cái danh hiệu tu sĩ Cự Tượng này, lại như bị sét đánh, khiếp sợ ngây người tại chỗ.

Lý Hinh Ngữ ăn mặc rất nóng bỏng, áo ngắn màu đỏ, không chỉ để lộ vòng eo thon nhỏ, còn lộ ra cả rãnh ngực sâu hoắm. Dưới lưng là váy ngắn màu đỏ, hai cái chân thon dài thẳng tắp cực kỳ mê người.

"Không ngờ cô ấy lại đến đây, chẳng phải cũng có nghĩa là Thiên Oa Thánh Quân cũng ở chỗ này?"

An Lâm nắm tay cô gái, sau đó không cẩn thận thấy được bộ ngực bên trong cổ áo hình chữ V của cô gái kia cũng lắc lư theo.

"Tu sĩ Cự Tượng, cô gái kia lại chính là tu sĩ Cự Tượng?!"

Nếu không phải thần thể của An Lâm có chút thành tựu, nói không chừng cũng sẽ chảy máu mũi giống như Đại Bạch.

Hí... Kinh khủng vậy ư!

Vẻ mặt An Lâm mơ màng.

"Có cô ta ở chỗ này, chúng ta vẫn nê đi thôi, người này đã ra quyết định rồi thì sẽ không thay đổi."

Đối với mỹ nữ, hắn luôn có thể nhiều ra một chút kiên nhẫn để hỏi han.

"Tôi không đi! Tôi còn muốn chiêm ngưỡng tư thế oai hùng của tu sĩ Cự Tượng!"

"Trời ạ! Thậm chí tôi còn có may mắn thấy được nhân vật cấp bậc truyền thuyết này ư!"

"Mặt mũi của Tứ Cửu tiên tông cũng to thật đấy, thậm chí ngay cả tu sĩ Cự Tượng cũng bằng lòng ra tay kiến tạo tông môn giúp, phải biết rằng bình thường ngay cả tứ đại tông cô ấy cũng không thèm nể mặt dấy!"

Nụ cười trên mặt lại trở nên hiền hòa hơn mấy phần: "Cự Tượng đạo hữu, tới, chúng ta đi bên kia từ từ nói chuyện."

An Lâm không có điếc, hiển nhiên cũng nghe được những lời mọi người nói với nhau.

Một đám tu sĩ có phần ngẩn ngơ, thế mà An Lâm lại muốn phái một con chó đi chiêu đãi bọn hắn.

Hơn ngàn tên tu sĩ cuồng nhiệt, xáo động.

An Lâm nghe ra ẩn ý bên trong: "Vân Nhạc, cô đi chiêu đãi bọn họ đi."

"Tôi cũng vậy, có thể tận mắt nhìn thấy tu sĩ Cự Tượng và Thiên Oa Thánh Quân xây tông môn, mới là ý nghĩa lớn nhất của chuyến đi này!"

"Vẫn nên để tôi đi chiêu đãi bọn họ đi."

Song, các tu sĩ không chịu rời đi, vẫn cứ tràn đầy tò mò nhìn An Lâm và Lý Hinh Ngữ.

Tô Thiển Vân gật đầu, tiến về phía một ngàn tên tu sĩ, phát cho mỗi người cho một trăm miếng linh thạch, để bọn họ đi nơi khác nghỉ ngơi trước.

Thật ra thì vòng luẩn quẩn của bọn họ rất hẹp, cũng chính bởi vì như thế, danh hiệu tu sĩ Cự Tượng gần như là không ai không biết, đối với bọn họ mà nói, Lý Hinh Ngữ chính là chính là nhân vật cấp thần!!!

Này còn không có gì, mấu chốt là con chó kia còn từ chối!

Chúng tu sĩ lại bắt đầu lao nhao, vẻ mặt nhiều chuyện.

"Đúng rồi, An Lâm đạo hữu, lúc tôi làm phép cần phải yên tĩnh." Lý Hinh Ngữ nói.

Ôi chao! Hóa ra mình lại ôm được bắp đùi nữa à!

Nó hấp tấp theo sát bên cạnh An Lâm, đôi mắt to tròn xoe tiếp tục nhìn về phía Lý Hinh Ngữ, bất giác, lỗ mũi lại chảy máu.

Đại Bạch đầu lắc giống như trống bỏi: "Không cần! Anh An, tôi muốn đi theo anh, gâu!"

"Đại Bạch, cậu đi chiêu đãi các tu sĩ còn lại đi!" An Lâm mở miệng nói.

Bạch Lăng nhẹ nhàng sải bước, đi về phía đám tu sĩ kia.

Ầm!

Uy áp Phản Hư hậu kỳ khủng khiếp đột nhiên bộc phát, một đám tu sĩ bị làm cho sợ đến mức hai chân nhũn ra, không thể hô hấp.

"Cho các người một phút, lập tức biến mất khỏi mắt tôi, nếu không đừng trách tôi chém hết các người!"

Giọng của Bạch Lăng tựa như sấm sét, chúng tu sĩ bị dọa sợ lập tức quay đầu bỏ chạy.

An Lâm: "..."

Tô Thiển Vân mở to đôi mắt xinh đẹp, vẻ mặt khiếp sợ, lần nữa sinh ấn tượng mới về chị Bạch.

Thì ra "chiêu đãi" mà Bạch Lăng nói là kiểu thế này hả?

Ngược lại cách làm của Bạch Lăng là cực kỳ phù hợp với khẩu vị của Liễu Thiên Huyễn, vì vậy ánh mắt cô khi nhìn về phía Bạch Lăng cũng không khỏi sáng hơn vài phần.

"Biê... biết."

" Nguyệt cung trên mặt trăng anh biết chứ?"

"..."

"Ta tạo đấy!"

"Biết."

" Anh biết cung Đâu Suất chứ?"

An Lâm vừa nghe, gương mặt không khỏi thoáng co rút, hiệu quả trâu bò vậy ư, đấy là còn thêm cái tiền tố "xây tùy tiện"?! Có còn công lý nữa không vậy?!

"Hai là tôi xây bình thường, ba mươi triệu linh thạch, không mặc cả! Sau khi xây xong, đại khái là hiệu quả sẽ tương đương với trình độ cửu hoàng thất cỡ nhỏ, ngoại trừ có được những chức năng như xây tùy tiện, tôi còn có thể thuận tiện giúp anh sửa đổi hướng đi của địa mạch chi khí, có một chút tỉ lệ hội tụ nguyên khí thiên địa, để tạo ra bí cảnh kỳ lạ mới."

"Mặt khác, xây dựng phòng ốc sẽ dùng loại nguyên liệu là tinh hoa của trời đất, bố cục và kết cấu cũng sẽ thuận theo đạo trời, có hiệu quả đề cao khả năng ngộ đạo của tu sĩ."

"Ba là tôi xây cẩn thận, ba trăm triệu linh thạch, không mặc cả! Sau khi xây xong, đại khái là hiệu quả sẽ tương đương với trình độ tứ đại siêu cấp tông môn cỡ nhỏ. Ngoại trừ chức năng giống như xây bình thường ra, còn có thể hội tụ tinh hoa của đất trời, vận chuyển lực lượng của tinh không và trường hà, hội tụ hết ở bên trong tông môn."

"Không chỉ có tu luyện ít vẫn đạt hiệu quả cao, mà còn có thể cung cấp hoàn cảnh thích hợp để bồi đắp các loại tiên linh hi hữu, ngoài ra còn biếu tặng sáu tiểu bí cảnh có công hiệu kỳ lạ."

An Lâm bị hoảng sợ, theo lời cô gái nói, không chỉ có giá tiền kinh người, mà hiệu quả lại càng kinh thế hãi tục.

Hắn ngơ ngác nhìn Lý Hinh Ngữ, hồi lâu mới lấy lại tinh thần: "Cô... cô nói thật ư? Cô trâu bò đến mức ấy ư?!"

Ngay cả hoàn cảnh tứ đại tông cũng có thể tạo? Con mẹ nó chứ, đây là tiết tấu muốn nghịch thiên sao?

Lý Hinh Ngữ hơi nhíu chân mày lại, hình như có chút tức giận, bộ ngực khí phách rung lên: "Anh có thể từ chối nghiệp vụ của tôi, nhưng mà không thể chất vấn trình độ chuyên nghiệp của tôi!"

"Tôi sẽ tổng hợp lại yêu cầu của anh, kết hợp với năng lực của mình, cho anh chọn lựa ba mức giá, một là tôi xây tùy tiện, ba triệu linh thạch, không mặc cả! Sau khi xây xong, đại khái tương đương với tông môn trình độ đứng đầu, rộng lớn khí phái, tràn đầy khí thế, còn có thể điều tiết nguyên khí, có tác dụng dự trữ và nuôi dưỡng linh vận!"

"Tốt, tôi đây cứ nói thẳng vậy, anh nói kế hoạch của anh là trong phạm vị hai mươi dặm, kiến tạo một cái quần thể cung điện tiên tông, một cái chủ điện, ba mươi lăm cái phân điện điện, mười cái chủ các, một ngàn cái tiểu lầu các để ở, hai mươi cái hành cung để ở, ngoài ra còn muốn phong cảnh tuyệt đẹp, tạo cảm giác giàu có, cao cấp, mạnh mẽ, khí thế..."

An Lâm lên tiếng phụ họa nói: "Phải, ngưỡng mộ đại danh của Cự Tượng đạo hữu đã lâu, cô có điều kiện gì thì cứ việc nói!"

Ừ, cô gái này nói chuyện cũng rất khí phách và tự tin.

Lý Hinh Ngữ trực tiếp nói: "Tin chắc rằng anh đã ngưỡng mộ đại danh của tôi đã lâu, chúng ta nói chuyện cũng không cần vòng vo nữa."

An Lâm và Lý Hinh Ngữ đi tới nơi đặt trứng phượng hoàng, liền ngừng bước chân.

"Tôi xây cả đấy!"

"..."

Lý Hinh Ngữ còn muốn nói thêm nữa, nhưng đã bị An Lâm cắt ngang, hắn sợ trái tim chính mình không chịu được.

"Được rồi, được rồi! Cự Tượng đạo hữu thật sự khiến tại hạ khuất phục!"

An Lâm liên tục khoát tay, sau đó có phần chần chờ nói: "Cô lợi hại như thế, không thể đổi cách gọi công việc hay hơn ư? Cái gì mà xây tùy tiện, xây bình thường, xây cẩn thận... khiến cho lòng khách hàng bất an lắm đấy, hơn nữa nếu như khách hàng không có tiền, chọn kiểu xây tùy tiện, thì sẽ rất tổn thương trái tim của khách hàng đó...! Không bằng đổi thành cấp bạch kim, cấp chuyên thạch, cấp vương giả, như thế không phải hay hơn ư..."

"Bản thân tôi sẽ không nói láo, thích thực tế, đó chính là trạng thái công việc chân thực của tôi. Nói là xây tùy tiện, thì tôi sẽ thật sự xây tùy tiện, tôi rất chú ý đến vấn đề trung thực đấy!" Lý Hinh Ngữ cười ha hả, hiển nhiên là không thèm để ý đến đề nghị của An Lâm.

Con mẹ nó, hẳn là trung thực cơ! Rất trung thực mà tùy tiện xây dựng tông môn cho người ta sao?!

Có phải là cô hiểu sai về trung thực rồi không?

Ngực An Lâm như bị ghim một kiếm, rất muốn lớn tiếng càu nhàu.

"Cấp bậc giống như Thiên Đình, thì cần chi phí bao nhiêu?" An Lâm hiếu kỳ hỏi.

Lý Hinh Ngữ liếc mắt nhìn An Lâm một cái: "Không phải là tôi xem thường anh, nhưng anh không ra nổi số tiền đó đau, vẫn nên nghĩ xem ba loại giá cả mà tôi đã nói với anh đi!"

An Lâm bỗng thấy nhức đầu.

Lý Hinh Ngữ nhìn cái vị tông chủ trẻ tuổi vô cùng nổi danh trong thời gian này, cười yếu ớt nói: "Nghĩ kỹ chưa, lựa chọn cấp bậc nào? Yên tâm, bất kể là xây bình thường, hay là xay cẩn thận, một khi tôi đã xây, thì tuyệt đối sẽ khiến anh hài lòng, số mộtCửu Châu!"

"Ừm... Vậy thì cô cứ xây tùy tiện cho tôi đi!" An Lâm thấp giọng nói.

Lý Hinh Ngữ: "..."
Bạn cần đăng nhập để bình luận