Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 756: Đại điển tông môn thu hút sự chú ý của cả thế giới

Vùng đất Lạc Phượng của Tử Tinh Châu.

Nơi đã từng là vùng đất khô cằn kéo dài hơn ngàn dặm, bây giờ đã biến thành một vùng thảo nguyên mênh mông bát ngát.

"Bà nội! Đi nhanh lên, nhất định không được đến trễ!" Một bé gái ăn mặc giản dị, khuôn mặt mộc mạc, đôi mắt to tròn sáng long lanh có hồn, nhảy nhót ở phía trước, trên mặt mang theo nụ cười nhìn bà nội ở sau lưng.

"Ai ôi, người già rồi, xương cốt cơ thể chịu nổi không mà, cháu đó, không quan tâm bà một chút thì thôi đi, ngược lại còn hối bà..." Một bà lão chậm rãi bước về phía trước, ngẩng đầu nhìn về điểm cuối của thảo nguyên, dường như nhìn thấy có lầu các tiên vũ ẩn hiện ở nơi xa tít, giống như ảo giác.

"Hừ, mấy chiếc xe ngựa kia đưa chúng ta đến giữa đường đã không dám tiếp tục đi về phía trước, thật sự không nên trả tiền cho bọn họ mà..."

"Nếu không phải đạo trưởng mũi trâu kia có vài phần bản lĩnh, bà cũng không thèm tin nơi đó có cái gọi là tiên duyên gì đâu, đó quả thật là nơi ở của các nhân vật ở trên trời, làm sao những người phàm này chúng ta có thể lọt vào mắt họ chứ?" Bà lão vẫn đang cằn nhằn than phiền.

"Hi hi...chúng ta không đi thử thì làm sao biết có được hay không?"

Bé gái nhỏ xinh đẹp mỉm cười nói, hoàn toàn không có dáng vẻ tự nhận thức về năng lực bản thân chút nào.

"Ồ...nếu như chúng ta vì không nỡ sử dụng bùa thần hành mà bỏ qua tiên duyên vậy thì chính là vì nhỏ mà mất lớn rồi!" Đứa bé gái lẩm bẩm cái miệng nhỏ và đôi môi màu hồng phấn, tỏ vẻ không vui nhìn bà nội của mình.

Bà lão: "..."

"Nhưng đạo trưởng mũi trâu cho chúng ta tới một trăm lá."

"Đạo trưởng mũi trâu đấy!" Đứa bé gái ngẩng gương khuôn mặt nhỏ nhắn dễ thương lên, vô cùng tự tin nói.

"Bà nội, mau sử dụng bùa thần hành để nhanh chóng lên đường, chúng ta sắp trễ rồi!"

"Rống!"

Gương mặt mong đợi của đứa bé gái nhìn về phía cung điện tuyệt đẹp phía xa, trong lòng khao khát, không nhịn được nhắm mắt lại, sảng khoái hít thở một hơi, cảm nhận không khí xung quanh, cô bé luôn cảm thấy không khí nơi đây rất ngọt ngào.

Ầm ầm ầm...

"Bùa thần hành có thể sử dụng lung tung như vậy sao? Đó là bùa dùng để bảo vệ mạng sống của chúng ta đấy!"

Bà lão hơi bất đắc dĩ lắc đầu, bước nhanh hơn về phía trước.

Bà lão cười ha ha: "Nói như thể là cháu đi đến đó thì chắc chắn sẽ có được tiên duyên vậy, ai cho cháu sự tự tin như thế?"

Chỉ nhìn thấy một con hổ ba đầu khổng lồ đang kéo một chiếc xe trang trí vô cùng xinh đẹp rống lên lướt ngang qua người họ, chạy như bay về phía tông môn trong lời đồn kia.

"Vậy cũng có thể bảo vệ mạng của chúng ta một trăm lần, không thể sử dụng lung tung!"

"Quá...quá lợi hại!" Sau khi cơn sợ hãi qua đi, đứa bé gái nhìn chiếc xe ở phía xa, vỗ vỗ lồng ngực, nhìn về cung điện phía xa, vẻ mặt càng trở nên mong đợi hơn.

Lúc này mặt đất truyền đến một trận lắc lư.

Một tiếng rống cực lớn vang lên, dọa đứa bé gái sợ xanh mặt.

"Quá lợi hại...những tiên nhân này đều là đi tham gia đại điển thành lập tông môn sao?" Đứa bé gái vẻ mặc kinh ngạc thán phục.

Một chiếc phi thuyền khổng lồ giống như con cá lớn trên bầu trời, phá vỡ tầng mây, bay về phía xa.

Xẹt xẹt xẹt...

Một tiếng vang phá không cực lớn từ trên trời truyền đến.

"Bà nội, bà nội! Bà không sao chứ?" Đứa bé gái chạy tới đỡ bà lão dậy.

Ầm ầm!

Hai người tiếp tục đi về phía trước, thảo nguyên từ từ trở nên náo nhiệt.

Cô gái nhỏ: "..."

"Không sao...không sao, bà là thể chất vừa đụng đã ngã, đáng tiếc là chiếc xe trâu này chạy quá nhanh, nếu không còn có thể lừa bịp được vài viên linh thạch." Bà lão cười vui vẻ nói.

Đứa bé gái ngẩng đầu nhìn lên bầu trời, không nhịn được há to miệng.

Vô số ánh sáng rực rỡ xé nứt hư không, vạch ra ánh sáng cầu vồng tuyệt đẹp trên bầu trời.

Những tu sĩ cảnh giới Dục Linh ngự vật bay lượn kia, giống như tiên nhân trên trời, thoắt ẩn thoắt hiện, đích đến đều là trung tâm của thảo nguyên.

Một con trâu trên người mang ngọn lửa đang kéo một chiếc xe bay, đột nhiên lao nhanh về phía đứa bé gái và bà lão, dấy lên dòng khí nóng, thậm chí còn hất hai người trên mặt đất ngã nhào.

Bên ngoài của nó rực rỡ chói mắt, ánh sáng chói chang, nhuộm màu cho bầu trời, vừa nhìn đã biết chính là bảo vật không tầm thường của tiên gia.

Mỗi một chiếc phi thuyền tiên đều giống như thú lớn hồng hoang, phóng thích ra uy thế trấn áp khiến người khác khó mà thừa nhận.

Lại là mấy chiếc phi thuyền tiên từ trong đám mây xuất hiện, đi về vùng đất trong lời đồn kia.

Ầm ầm ầm...

Tiên nhân bay trên bầu trời, xuyên dưới lòng đất, phi thuyền sáng lấp lánh, dưới đất thú lớn đang chạy, số lượng không sao kể xiết.

Đứa bé gái từ kinh hãi ban đầu, giờ trở nên ngây dại.

Cô bé ngẩng đầu nhìn về tiên tông phía xa, lau mồ hôi trên gương mặt xinh đẹp như hoa như ngọc, vẻ mặt tràn đầy tự tin kia biến mất, thay vào đó là vẻ tự ti không che giấu được.

Bay trên trời, chạy dưới đất đều là tiên nhân.

Mà bọn họ, chỉ là người phàm...

Đại điển thành lập Tứ Cửu Tiên tông.

Đây là một chuyện lớn đủ để chấn động Cửu Châu, vô số tiên tông ngưỡng mộ danh tiếng mà đến.

Vùng đất Lạc Phượng của Tử Tinh Châu, thật sự xuất hiện cảnh tượng hùng vĩ khi hàng chục ngàn tiên nhân đến chúc mừng!

An Lâm đứng trên bục diễn đạo tràng lớn nhất của Tứ Cửu Tiên tông, nhìn tu sĩ ào đến như ong vỡ tổ, cũng không tránh khỏi cảm thấy quá hoành tráng, từng chiếc phi thuyền tiên từ trên trời đáp xuống, từng con thú lớn khí tức cường đại bởi vì không đủ chỗ nên chen chúc nhau.

Nhìn thấy con gấu lớn hai màu trắng đen kia cũng bị con gấu trắng và gấu nâu cỡ ngọn núi nhỏ chen lấn sắp chết rồi!

Trước mắt Tứ Cửu Tiên tông chưa có người giúp việc, tạm thời phụ trách công việc tiếp đãi là đám người Đại Bạch, Tiểu Sửu, Diêu Minh Hi, Diêu Tú, Hồ Quán, Đường Tây Môn. Dù sao cũng không có tiếp đãi gì cả, chỉ là nhận lễ, sau đó ghi lại tông môn đến chúc mừng, cùng với sắp xếp chỗ ngồi chờ, nghỉ ngơi.

Cái trò khoe khoang này... hình như hơi quá rồi!

An Lâm ngẩng đầu nhìn trời.

"Tôi tuyên truyền thế nào à?" Tô Tiễn Vân chớp chớp mắt, giọng điệu mềm mỏng nói: "Tôi chỉ là nói tiên tông của chúng tôi có mười mấy đại năng Phản Hư trấn giữ, có truyền thừa của bốn tông lớn chính tông nhất, truyền thừa của Thiên Đình, truyền thừa của Thái Cổ Long tộc, truyền thừa Tinh Linh tộc, truyền thừa của Man tộc, truyền thừa Huyết tộc, truyền thừa của văn minh Tử Tinh... Mục tiêu là tông môn siêu cấp lớn thứ năm của giới Cửu Châu! Không phải cậu nói rồi sao, cần phải hấp dẫn nhiều tông môn đến chúc mừng, tôi chỉ nói như vậy thôi!"

Bỏ qua việc so sánh thế lực của đại năng Hợp Đạo, chỉ vỏn vẹn tất cả cường giả đang tập trung tại đây, cũng đủ san bằng các thế lực đứng đầu trên đại lục tương tự như Thánh Địa Cực Hàn, vùng đất Hắc Trạch v.v.

Tông Môn đứng đầu có đại năng Phản Hư trấn giữ của giới Cửu Châu tổng cộng có sáu mươi ba tông môn, tổng có năm mươi tông môn đứng đầu phái đại diện mang theo quà đến chúc mừng, có bốn mươi ba vị đại năng Phản Hư tự mình đến tham dự!

Hoàng tộc Thanh Mộc của Tử Tinh Châu, hoàng tộc Bàn Long của Thạch Long Châu, hoàng tộc Phong Minh của Phong Nguyên Châu, hoàng tộc Thần Nông của Bảo Châu, hoàng tộc Phi Kim của Lôi châu, hoàng tộc Thiên Lưu của Linh Châu, hoàng tộc Mộng Ảnh của Cổ Hư Châu, hoàng tộc Viêm Hà của Thiên Hà Châu, hoàng tộc Đại Đường của Bạch Hoa Châu.

Chín hoàng tộc này đều phái thành viên hoàng thất và thần tướng Phản Hư đến.

Ở hiện trường thấm thoát đã tụ tập hơn năm mươi đại năng Phản Hư, đội hình này tuyệt đối có thể gọi là đáng sợ!

Loại trường hợp lớn như vậy, ngay cả đám người chủ nhà An Lâm cũng cảm thấy hơi ngơ ngác và không chân thực.

Sau khi An Lâm và một vài tông chủ tông môn đứng đầu hàn huyên xong, miệng đắng lưỡi khô, uống xong một ngụm trà, hắn nhịn không được hỏi cô gái xinh đẹp tựa trăng sáng bên cạnh: "Tô Tô, rốt cuộc là cô tuyên truyền tin tức như thế nào vậy, tại sao có quá nhiều tu sĩ đến đây vậy? Sao tôi lại có cảm giác... chúng ta đang chơi hơi lố."

Vốn là hắn muốn loan truyền tin tức này ra, sau đó thu hút một số tông môn đến chúc mừng, vui vẻ vớt một số tiền. Nhưng hắn căn bản không nghĩ tới sẽ tạo ra cảnh tượng lớn như vậy! Chuyện này má nó đã trở thành thịnh điển siêu cấp lớn của Cửu Châu luôn rồi!

An Lâm rất hoảng sợ...

Giờ phút này hắn cũng thật sự cảm nhận được rốt cuộc thế lực tu tiên của Cửu Châu mạnh đến bậc nào.

Tông môn đứng đầu của Tử Tinh Châu tổng cộng có tám tông môn, trừ Vũ Lang Đạo Nhân của Thiên Ma tông cùng với Sương Vực Không của Sương Nhật Tiên tông, họ đã kẹt lịch rồi, không phái ra được đại năng đến tham dự, còn lại sáu tiên tông khác như đám người tiên tử Phi Anh, Đoạn Hồn Tử, Bạch Bằng Tử đều tự mình đến.

Không còn cách nào, Tử Tinh Châu đột nhiên xuất hiện thêm một nhân vật lớn vĩ đại, thể diện này nhất định phải cho.

Ngoài ra, hễ là tông môn đứng đầu nào có đại năng Phản Hư trấn giữ ở Tử Tinh Châu tất cả đều có đại diện mang quà đến tặng, chiếm phần nhiều vẫn là tông chủ tự mình đến.

Hoàng tộc Thanh Mộc phái ba người đại diện là Tô Văn Quân, Tô Tín và Đông Quách đến.
Bạn cần đăng nhập để bình luận