Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 757: Tứ đại tông môn tề tụ

Nhưng thông tin cũng đã loan truyền ra cả rồi, An Lâm cũng chỉ có thể kiên trì đợi mà thôi.

Ít nhất thì những lời tuyên truyền kia, Tô Thiển Vân cũng dựa trên sự thật, sau đó thông qua thêm thắt một số lời nói nghệ thuật rồi mới phát tán đi, cũng không phải chỉ là nói hươu nói vượn thôi đâu!

Hãy nhìn Tiểu Lang đại biểu cho Man tộc, bộ dạng nó lúc biến thành người sói mà xem, khí tức cuồn cuộn, uy phong ngời ngời, uy thế của cảnh giới Tạo Thiên được hiển hiện không bỏ sót chút nào, một hình tượng khiến người khác kinh sợ đến mức nào!

Lại nhìn đại diện Tiểu Na của Tinh Linh tộc, toàn thân tập trung hết tinh hoa của đất trời, thân thể hoàn mỹ chiếu sáng rực rỡ dưới ánh mặt trời, không có một ai dám coi thường cô ấy!

Chúng ta cùng đưa mắt nhìn về phía Tiêu Trạch – Thái Cổ Long tộc trong truyền thuyết!

Mặc dù nó chỉ là bộ dạng thiếu niên, nhưng đối mặt với cảnh tượng lớn như thế lại giống hệt một lão tăng nhập định, yên vị nhắm mắt tĩnh tọa trên đạo trường, dù gặp phải bất cứ chuyện gì cũng đều trầm tĩnh không sợ hãi sóng to gió lớn, thể hiện rõ phong phạm của Long tộc, ngay cả thứ chất lỏng chảy ra từ khóe miệng, đó cũng chính là nước miếng của rồng!

Tiếp theo nữa, Bố Lai Tư – đại diện của Huyết tộc, hắn hóa thân thành một cái cây non, đứng ngạo nghễ trong đất bùn...

Mẹ nó chứ! Không thể biên tập nổi nữa rồi!!

An Lâm và Hứa Tiểu Lan cùng bước lên nghênh đón.

Chu Viễn Châu giận dữ nhìn đôi trai gái trước mặt: "Hai đứa, haizz... chỉ biết gây sự!"

Bốn tông môn lớn của giới Cửu Châu, cho dù phóng mắt ra khắp toàn bộ đại lục này thì cũng đều có địa vị cực kỳ siêu nhiên.

"Chào cậu cả ạ!" An Lâm cũng đi theo lôi kéo làm quen.

Hắn vừa dứt lời, âm thanh thông báo vang dội đã át đi tất cả những tiếng động huyên náo: "Đại diện của Chu Tước tông, trưởng lão Chu Viễn Châu và đoàn tùy tùng đến!"

"Hừm..." Chu Viễn Châu liếc mắt nhìn An Lâm, trên mặt mang theo mấy phần tức giận, mơ hồ vì cháu gái nhà mình quả thực đã bị heo dụ dỗ: "Tông chủ nói, con có thể truyền thụ tâm pháp của Chu Tước tông trong Tứ Cửu Tiên tông, thế nhưng những tâm pháp nòng cốt nhất thì không thể để lộ ra! Đương nhiên, nếu như là tâm pháp do chính con tự sáng tạo, vậy thì cứ tùy ý!"

Rất nhiều đại diện của các tông môn đều đã đến, đã và đang dùng ánh mắt hoài nghi quan sát bọn họ rồi... Ánh mắt ấy giống như là đang nói, e rằng chúng ta đã đến phải một tông môn giả mất rồi!

An Lâm cười có phần ngượng ngùng.

Hiện trường nghênh đón đợt sóng triều đầu tiên.

An Lâm chỉ tiếc rèn sắt không thành thép, truyền âm nói với đám thú sủng: "Phong thái đâu cả rồi? Phong thái của tông môn chúng ta bị các cô các cậu làm rơi rớt sạch rồi đấy! Lấy ra chút dáng vẻ của đại năng Phản Hư có được không hả?!"

"Cậu cả, cuối cùng cậu cũng đến rồi!" Tiểu Lan cười vô cùng tươi tắn.

Đại năng của những tông môn khác nghe thấy đoạn đối thoại này của hai người, trong lòng không khỏi dấy lên một trận sóng to gió lớn.

Một người đàn ông trung niên râu tóc đều đỏ, dưới ánh nhìn chăm chú của hàng chục ngàn người, dẫn theo một nhóm đệ tử trong tông môn đi đến, trong đó cũng có không ít bóng dáng quen thuộc.

Trước đó bọn họ còn tưởng rằng lời tuyên truyền trong tông môn có truyền thừa của tứ đại tông môn chỉ là một mánh khóe, dù sao thì đạo cũng không thể nào được truyền đi dễ dàng thế được, không có tông môn cấp cao nào sẽ chịu để yên cho việc công pháp của mình bị những tông môn khác sử dụng.

Hứa Tiểu Lan lại khoác cánh tay Chu Viễn Châu, hơi làm nũng nói: "Cậu hai thế nào rồi ạ? Con nói trước nhé, Tứ Cửu Tiên tông là tâm huyết của cả con và An Lâm, con tuyệt đối sẽ không từ bỏ đâu ạ!"

"Dạ! Cái này thì con biết!" Hứa Tiểu Lan nhận được sự cho phép, nụ cười trên mặt không khỏi tăng thêm mấy phần.

"Nghe nói rằng cậu và Hứa nữ thần một trăm năm sau sẽ kết thành đạo lữ?" Dương Viễn có chút khó tin hỏi.

Cho dù không thể tu luyện những công pháp chủ chốt, nhưng những công pháp khác của Chu Tước tông cũng đều có cấp độ rất cao đấy! Có thể nói, chỉ riêng mỗi chuyện này thôi cũng đã có khả năng hấp dẫn rất nhiều tu sĩ thiên tài gia nhập vào cửa lớn của Tứ Cửu tiên tông rồi.

"Không có đạo lý gì cả, rõ ràng đều yêu nhau, tại sao lại phải chờ đợi lâu như vậy?" Lam Yên đột nhiên nói ra suy nghĩ.

Mà Chu Tước tông lại còn cho phép nữa!

Dù sao thì... đúng thật là hắn suýt chút nữa phải làm thái giám một trăm năm mà!

Nhưng vạn lần không ngờ đến... ấy vậy mà Tứ Cửu Tiên tông chơi thật luôn!

Tô Văn Quân trợn mắt liếc Tô Tín: "Cậu đúng là anh trai giả rồi!"

"Chuyện này thật sự không đơn giản? Để An Lâm cưới Vân Nhạc của chúng ta, đó nhất định chính là chuyện vui mừng?" Hai mắt Tô Tín sáng lên, mở miệng đề nghị.

Đại diện của hoàng tộc Thanh Mộc, Tô Văn Quân nhìn về phía đoàn người của Chu Tước tông, giọng nói có phần xúc động: "Xem ra Tứ Cửu Tiên tông không phải là tùy tiện đùa chơi đâu, thế lực khổng lồ như thế, cũng không biết sẽ mang đến cho hoàng tộc chúng ta sự vui mừng hay nỗi lo sợ đây."

Má nó chứ, quá mức trâu bò rồi!

"Chẳng lẽ là... cậu bị trúng một loại chú thuật kinh khủng nào đó, bị bất lực một trăm năm, cho nên mới có cái loại ước hẹn trăm năm kia?"

"Phụt..." An Lâm phun ra một ngụm máu, lớn tiếng xin tha, "Xin đừng nói thêm nữa!!"

Hắn sợ, cô nàng này mà nói nữa sẽ đưa đến sự khó chịu mãnh liệt nào đó cho hắn.

An Lâm là tông chủ, bị đám người Mạc Hải, Dương Viễn, Lam Yên kéo sang một bên.

"An Lâm lão đệ này, cậu bị điên rồi sao? Cậu muốn làm thánh nhân tận chín mươi chín năm à? Không biết rèn sắt phải rèn khi còn nóng sao?" Mạc Hải kinh ngạc nói.

Mọi người: "..."

"Nói bậy, rõ ràng là đợi chín mươi chín năm nữa là được rồi!" An Lâm kiên trì phản bác.

Cũng không đến bao lâu, lại là một tiếng thông báo vang dội: "Đại diện của Thần Thú tông, Bạch Tiên và đoàn đại biểu đi cùng, đến rồi!"

Trên đạo trường rộng lớn lại lần nữa vang lên những tiếng xôn xao.

Bạch Tiên – một trong tam tiên bá vương của Thần Thú tông, ấy vậy mà cũng đến, đây chính là chuyện lớn mà!

"Cha! Mẹ!" Đại Bạch hưng phấn bổ nhào đến, điên cuồng liếm liếm người Bạch Tiên và Xuân.

"Bụp bụp!" Đại Bạch bị một bàn tay của Bạch Tiên ấn xuống đất.

"Nhiều người như vậy, khép nép chút đi, gâu!" Bạch Tiên tức giận nói.

An Lâm cũng tiến đến, chào đón đoàn đại biểu của Thần Thú tông.

Sự khác biệt chủng tộc khiến hắn có chút mù mờ, vẻ mặt mờ mịt nhìn mấy con chó trước mặt, chúng nó trông đều giống hệt Đại Bạch cả mà...

Chật vật phân biệt mãi, cuối cùng hắn cũng nhận ra được cha mẹ Đại Bạch – Bạch Tiên và Xuân, cùng với bạn gái trên danh nghĩa của Đại Bạch – Thanh Hoa.

Một cảnh tượng này khiến cho đại biểu của các tông môn đều nóng bừng cả mắt.

Mẹ nó chứ, tuyệt đối chính là cha ruột còn gì!

Cái quyền hạn khống chế này, có thể nói là đã cho Hiên Viên Thành sự tín nhiệm vô cùng lớn, nói cách khác chính là có truyền công pháp hay không, hay truyền công pháp như thế nào, đều là tự do của hắn.

Bộ Cô Đan cũng truyền đạt chỉ thị của tông chủ Hiên Viên Luân, Hiên Viên Thành có thể hành sự tùy theo hoàn cảnh, truyền thụ công pháp Vạn Linh, về phần mức độ thì bảo hắn hãy tự mình điều khiển.

Ông ta là một người đàn ông trung niên toàn thân mặc đồ đen, An Lâm cũng có một chút ấn tượng với ông ta, trong một trận chiến với Tuyết Nữ lúc trước, ông ta cũng đã từng tham gia, thực lực vô cùng cường đại.

Dẫn đầu là phong chủ Địa Linh Phong – một trong năm phong lớn – Bộ Cô Đan.

"Ngoài ra, công pháp của Thần Thú tông, Đại Bạch thân là các chủ một các có thể truyền thụ, thích dạy thế nào cũng được, dù sao thì công pháp nòng cốt nó còn chưa có khả năng học được, có thể dạy dỗ ra được thiên tài như thế nào, cứ coi như là bản lĩnh của nó."

An Lâm: "..."

"Đâm tim con rồi cha ơi, gâu!" Đại Bạch vẻ mặt bi phẫn.

Nên nói là, thật không hổ là cha ruột...

Thái độ mà Bạch Tiên bày tỏ, lại một lần nữa dẫn đến một trận chấn động trong đạo trường.

Rất hiển nhiêm, Thần Thú tông cũng cho phép truyền thị công pháp của tông môn mình trong Tứ Cửu Tiên tông!

Địa vị của Tứ Cửu Tiên tông lại một lần nữa tăng cao trong lòng của đại diện các tông môn.

Nhưng mà, như thế vẫn còn chưa hết.

Chỉ một lát, đại biểu của Vạn Linh Tiên tông trong bốn tông môn lớn cũng đến.

Nó lại đưa mắt nhìn về phía An Lâm, trịnh trọng mở miệng: "An Lâm tiểu hữu, mấy năm nay nhờ có cậu chiếu cố rồi, thằng nhóc nhà tôi có tiến bộ rất lớn."

"Là chó đực thì phải đối mặt với hiện thực, cưới một con chó cái rồi sinh sống cho tốt, đừng có mơ ước về những thứ ảo tưởng không thực tế!" Bạch Tiên dùng giọng điệu từng trải khuyên nhủ.

"Bộp bộp bộp!" Đại Bạch lại bị một bàn tay của Bạch Tiên đập ngã xuống đất.

Đại Bạch lại cười ha ha: "Muốn gạt tôi cuới Thanh Hoa sao? Không có cửa đâu!"

Thanh Hoa nghe thấy vậy liền tỏ ra thẹn thùng.

"Đại Bạch, vì sao cậu lại không đi liếm Thanh Hoa ấy?" An Lâm không kìm được hỏi.

Có tu sĩ thậm chí còn nghĩ rằng, liệu có nên rời bỏ tông môn lúc đầu, rồi gia nhập Tứ Cửu Tiên tông có tiềm lực vô hạn này hay không!

"Ê này! Các người có phát hiện ra không, một vài các chủ của Tứ Cửu Tiên tông, má nó chứ vốn dĩ đều là người cực kỳ quan trọng của tứ đại tông môn hết kìa! Trong chuyện này có phải có giao dịch ngầm khó nói gì đó hay không?

"Mẹ nó quả nhiên là mạng lưới quan hệ quá kinh khủng!"

"Mọi người thử nói xem, ba tông môn trong tứ đại tông môn đều đến cả rồi, rốt cuộc thì liệu Thiên Kiếm tông có liên hệ gì không nhỉ?"

"Xuýt... Tứ đại tông môn tề tụ ư? Lời tuyên truyền chém gió như thế, chẳng lẽ đều là thật?!"

Nhưng mà, vào đúng lúc đại diện của các tông môn đang nhiệt tình bàn luận, một âm thanh thông báo bỗng nhiên vang lên: "Thiên Kiếm tông, tông chủ Liễu Minh Hiên và đoàn đại biểu đến!"

Vừa dứt lời, cả hiện trường đều chấn động!
Bạn cần đăng nhập để bình luận