Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 766: Sự phát triển chân chính của Tứ Cửu Tiên tông

Chuyện lễ khánh thành của tông môn tạm thời kết thúc.

Rốt cuộc đám người An Lâm cũng bắt đầu thảo luận những sự phát triển khác của tông môn.

"Thực lực của tông môn tăng lên, trọng điểm là bốn phương diện tài nguyên, công pháp, bí cảnh, nhân tài." An Lâm nhìn thoáng qua mọi người ở đây: "Một nửa số chúng ta còn phải đến thiên đình học, rốt cuộc sự phát triển của tông môn trong hai ba năm này phải làm sao, mọi người có ý kiến gì?"

"Phương diện công pháp thì không cần phải vội, công pháp của chúng ta có rất nhiều loại, đồng thời cũng là công pháp thuần khiết và cao thâm nhất, đủ để kiêu ngạo với toàn bộ đại lục Cửu Châu." Hứa Tiểu Lan mở miệng nói.

"Ngoại trừ thiên đình." An Lâm bổ sung.

Hứa Tiểu Lan liếc An Lâm một cái.

An Lâm cười nhạt một tiếng, hất cằm lên, cái cổ thon dài trắng nõn, kiêu ngạo như thiên nga trắng.

An Lâm đảo đôi mắt trắng dã, hắn cảm thấy trong tông môn của mình có một kẻ phản bội.

Ngay cả An Lâm, sau sự kinh ngạc ngắn ngủi qua đi, trong ánh mắt nhìn An Lâm cũng thêm mấy phần biểu cảm khác thường.

"Chính là kiểu tông môn ngày ngày ăn chơi phóng túng, đợi duyên phận đến thì sẽ tự phát triển!" Liễu Thiên Huyễn cười hì hì, kích động nói.

Mọi người nghe vậy đều thở dài một hơi, trên mặt tươi tỉnh hơn mấy phần.

"Tông môn Phật hệ gì chứ?" An Lâm có chút mơ hồ nói.

"Có thể sẽ không đủ nhân tài?" Liễu Thiên Huyễn có chút ưu sầu nói: "Đặc biệt là hạng mục mỏ linh thạch, cần số lượng nhân lực rất lớn đi tìm và tranh giành, tôi chỉ muốn sống như một con cá mặn, phơi nắng rồi chờ chết thôi..."

An Lâm xám mặt lại nói: "Chị Liễu, có phải chị có hiểu lầm gì đối với Phật hệ không?"

"Phương diện bí cảnh thì có thể gặp mà không thể cầu, cũng không vội vã nhất thời." Hiên Viên Thành cũng mở miệng nói: "Vậy thì chúng ta cũng chỉ có thể nhúng tay từ phương diện tài nguyên và nhân tài thôi."

An Lâm: "..."

An Lâm nhìn về phía mọi người, mở miệng nói: "Không sao, tông môn chúng ta không cần vội phát triển, phương diện tài nguyên có thể từ từ. Đừng quên mong muốn ban đầu khi chúng ta thành lập tông môn này, đây chỉ là nơi giao lưu lúc nhàn rỗi của anh em chúng ta thôi, chuyện xây dựng tông môn gì đó tùy tiện vui chơi một chút là được rồi! Không cần quá tích cực, càng không cần làm mệt mình."

"Phàm là vật chất có thể tăng tiến tu vi đều có thể gọi là tài nguyên, linh thạch, đan dược và những đồ vật khác, còn có một số thức ăn và vật chất kỳ lạ có thể tăng trưởng tu vi tông môn chúng ta đều có thể bắt tay vào bắt đầu sưu tầm." Lúc này Bạch Lăng cũng mở miệng nói.

Ánh mắt Liễu Thiên Huyễn sáng ngời: "Lẽ nào... An Lâm cậu muốn xây dựng tông môn Phật hệ?"

"Tôi cũng cảm thấy rất tốt!" Đường Tây Môn như tìm được tri âm.

An Lâm là tông chủ, đột nhiên cổ vũ mọi người không quan tâm đến công việc, bọn họ không có bất kỳ sự phản cảm nào, ngược lại cảm thấy đây mới là dáng vẻ của tông môn trong tưởng tượng của bọn họ.

"Nhưng mức độ khả thi của phương án này gần như bằng không, ai có thể nói xem tông môn kiểu vậy sẽ hoạt động ra sao, ăn chơi phóng túng không cần tiền ư?" Hiên Viên Thành cảm thấy không thực tế.

Mọi người: "..."

"Có điều tông môn chỉ ăn chơi phóng túng, nghe có vẻ rất vui đấy!" Hứa Tiểu Lan cười nhạt, nhưng lại có mấy phần chờ mong.

Lâm tỏ vẻ kinh hãi nhìn đám người trước mặt, vất vả lắm mới bắt đầu thảo luận về chuyện xây dựng tông môn một cách bình thường, khỉ chứ, mới qua bao nhiêu phút mà cảnh tượng đã biến thành bộ dạng này rồi!

An Lâm cũng mỉm cười nói: "Có lý!"

An Lâm có chút cảm kích liếc nhìn Bạch Lăng, cũng may trong tông môn còn có một chị gái đáng tin, nếu không thật không biết tông môn này sẽ cất cánh bay đi đâu!

Tô Thiển Vân nhẹ nhàng mở miệng: "Có lý đấy, cái này nhanh kiếm được tiền."

An Lâm có chút ngạc nhiên nhìn về phía Bạch Đao Lang Thần: "Tiểu Lang, cậu không phải dạy Tiểu Thiên đột phá kỳ Tạo Thiên nữa ư?"

"Làm thêm mấy lần khánh thành nữa là được rồi!" Liễu Thiên Huyễn không chút nghĩ ngợi mà nói.

An Lâm gật đầu: "Thế này đi, Kiếm các của Liễu Thiên Huyễn, Tinh các của Bạch Lăng, Man các của Bạch Đao Lang Thần, Long các của Tiểu Tiêu có thể tuyển người rồi, tuyển bao nhiêu người thì mọi người tự quyết định! Những đệ tử cốt lõi của nội các thì nên chọn những người tinh anh, đệ tử ngoại các là người giúp việc, đề nghị mọi người tuyển nhiều!"

Tuyết Trảm Thiên vẫy đôi cánh tuyết trắng tinh xảo, tự tin nói: "Yên tâm đi chủ nhân, Tuyết Trảm Thiên tôi có tài năng bẩm sinh, gần đây có rất nhiều cảm ngộ, chỉ cách kỳ Tạo Thiên một bước nữa thôi, nhất định sẽ không khiến anh thất vọng!"

"Dạy thì tôi dạy xong rồi, tiếp theo phải xem nó cảm ngộ như thế nào thôi, chủ nhân, tôi muốn mở mang bờ cõi cho anh!" Bạch Đao Lang Thần mở miệng nói.

Hứa Tiểu Lan gật đầu: "Tán thành!"

An Lâm vỗ tay một cái: "Tiền đề để thu được tài nguyên,

Là có đầy đủ nhân tài. Nhân tài ở đây bao gồm giáo viên tu hành ưu tú và đệ tử xuất sắc, tiếp theo tôi sẽ xác nhận trước một chút về việc tuyển chọn giáo viên, kết thúc kỳ nghỉ ai bằng lòng tiếp tục ở lại Tứ Cửu tiên tông?"

Liễu Thiên Huyễn, Hân Trúc, Bạch Lăng, Tiểu Sửu, Bạch Đao Lang Thần, Tiêu Trạch yên lặng giơ tay lên.

Cứ như vậy mọi người lại quay lại thảo luận vấn đề lễ khánh thành.

Lời này vừa nói ra mới miễn cưỡng níu kéo cảnh tượng không ra bộ dạng gì quay trở về.

Tu hành không thể buông lỏng, vậy thì sự tồn tại của tông môn sẽ không chỉ giới hạn bởi việc ăn chơi phóng túng được, cũng cần phải đạt được sự phát triển thật sự có giá trị, như vậy thì mọi người mới có thể thu được tài nguyên chân chính.

Cuối cùng, nhờ Bạch Lăng chọn ra được ngày cho nên chuyện quan trọng nhất của mọi người bây giờ là tu hành.

Đệ tử ngoại các nhập môn với tiêu chuẩn thấp, là những người vất vả bôn ba tìm kiếm tài nguyên ở bên ngoài.

Đệ tử nội các là nền tảng của tông môn, tài năng hay tính cách cũng phải trải qua thi chọn nghiêm khắc, có thể còn phải thiết lập một trạm kiểm soát, tiến hành khảo nghiệm.

Bạch Lăng xung phong nhận việc, đảm nhiệm vai trò thiết kế trạm kiểm soát.

Cô thích nhất là thiết kế trạm kiểm soát gì gì đó!

Đám người An Lâm, Đại Bạch và Miêu Điềm nghĩ lại nỗi hoảng sợ bị các loại trạm kiểm soát ở tàn tích Tử Tinh chi phối, không khỏi lạnh người, có một sự đồng cảm mãnh liệt đối với những đệ tử được tuyển chọn vào nội các trong tương lai.

Cuối cùng An Lâm cũng đã quyết định phân chia quyền hạn xong xuôi về chuyện tuyển người,.

Cuối cùng lại trở về thảo luận phương diện tài nguyên.

An Lâm nghĩ tới hơn ba mươi triệu viên linh thạch kia, đột nhiên mở miệng nói: "Mọi người cảm thấy ba chục triệu viên linh thạch này nên dùng thế nào?"

"Dùng hết một lần tân trang tông môn đi?" Liễu Thiên Huyễn và Tô Thiển Vân đồng thanh nói.

Đồng thời chính thức thành lập bộ môn bí mật, bộ chấp hành Kính Thần.

Nghiệp vụ giữ gìn hòa bình thế giới chính thức bắt đầu hoạt động!

Sở nghiên cứu Phượng Hoàng của Tử Tinh được liệt vào đệ nhất bí cảnh của Tứ Cửu tiên tông. Bạch Lăng sẽ cải tạo bí cảnh để nó thích hợp cho mọi người thực hành và trải nghiệm hơn.

Kiếm các, Tử Tinh các, Man các, Long các chính thức bắt đầu tuyển chọn đệ tử tông môn.

Quản lý tài sản và kho báu của Long tộc vốn là tài năng phi thường, An Lâm rất yên tâm.

Chuyện tài vụ của tông môn do Đại Bạch và Tiêu Trạch quản lý, vì Đại Bạch phải tiếp tục theo An Lâm cho nên Tiêu Trạch tạm thời quản lý tất cả tài vụ của tông môn.

Tranh luận chuyện lớn còn cần phải bỏ phiếu quyết định.

Sau đó hắn liền phát hiện ra đám người Hiên Viên Thành, Đường Tây Môn, Tiêu Trạch, Tiểu Sửu đều cảm thấy nên dùng tiền vào việc mở rộng thế lực tông môn, việc tân trang lại tông môn có thể từ từ.

Tông môn vừa mới khởi bước cần dùng đến tiền, số tiền này rất quan trọng.

Có tranh cãi ư, rất đơn giản, bỏ phiếu!

Cuối cùng hơn sáu mươi phần trăm số người trong tông môn ủng hộ việc dùng linh thạch cho hoạt động cơ bản của tông môn.

Ừ, hy vọng tiêu một lần để tân trang rơi vào khoảng không.

Cuộc thảo luận về tông môn lần này diễn ra trong thời gian rất dài, nhưng lại không hề khô khan, ngược lại diễn ra rất vui vẻ, mọi người đều là bạn bè, bạn học, có thể triển khai cuộc thảo luận ra nhiều hướng.

Tông chủ cá muối là An Lâm cũng mặc kệ, cứ để bọn họ tùy ý phát biểu ý kiến. Vì vậy tất cả mọi người có sự nhiệt tình rất cao để tham gia thảo luận, giống như đang xây dựng một ngôi nhà chung mới, mỗi người đều là một thành viên của ngôi nhà mới này.

Cuối cùng mọi người đã quyết định được mấy vấn đề quan trọng.

Có điều An Lâm không phải người độc đoán, hắn vẫn muốn nghe ý kiến của những người khác.

Ha ha ha... Cảnh tượng thế này thật sự là rất sảng khoái!

Bạn nghĩ thử xem, những tu sĩ cự phách từng trào phúng hắn nghèo túng mới đi được có mấy hôm đã bị hắn gọi về lần nữa, sau đó mang ba chục triệu viên này ném thẳng vào mặt mấy tay tu sĩ cự phách đó, sang chảnh nói: "Mấy ông cứ đi đi, mau tiêu hết một lần cho tôi!"

An Lâm cũng muốn tân trang một lần hết ba chục triệu viên.

Mong muốn có được một chỗ ở đẹp hơn có lẽ là mong muốn của đa số các cô gái.

Sau đó hai tiểu tiên nữ tướng này nhìn nhau cười, có cảm giác thần giao cách cảm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận