Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 782: Đại Năng giới Bỉ Ngạn

Mọi chuyện diễn ra hết sức bất ngờ như vậy.

Giống như Hoàng đế đi dạo dân gian, lúc vạn dân đều quỳ lạy, đột nhiên có một tên điêu dân xuất hiện quăng một đống đồ vào mặt Hoàng đế, không ai sẽ không nghĩ sao tên này lại to gan lớn mật như vậy.

Trời đất thay đổi, cũng không có nghĩa là lực lượng của họ nhận được sẽ bị hạn chế.

An Lâm tỏ vẻ khiếp sợ nhìn sét trắng đánh xuống, là một người đầu óc bình thường, sẽ không làm như vậy, nhưng hiện nay kẻ ra tay không phải là một người, mà là một con rết!

Hơn nữa còn là một con rết sinh trưởng ở Ác Linh Thú Ngục!

Sét trắng rạch ngang trời đêm, oanh kích bốn con cừu mình người màu đen đang khiêng chiếc kiệu vĩ đại.

Ầm ầm!

Sấm sét phá nát chóp kiệu, năng lượng ác liệt khiến chiếc kiệu khẽ run lên nhưng không tổn hại chút nào.

Trong mấy vạn con thú nửa người, có một con tương đối dễ nhìn, hình như là một con mình người đầu rồng cấp tướng, ném mạnh trường mâu về phía con rết.

"Á... Á!'' Con rết kêu lên thảm thiết.

Cũng vào lúc này, cả người con rết phát sáng lấp lánh, dĩ nhiên là muốn liều một phen.

Trường mâu lập tức xuyên thủng không khí, trong nháy mắt đâm vào cơ thể của con rết.

Nhưng mà, con rết đối mặt với áp lực uy thế như vậy, cũng không hề run sợ :"Buổi tối giả thần giả quỷ, xem ông đây có đánh chết các người hay không!''

Trong lòng hắn kinh ngạc, con rết cũng bị đồng hóa rồi sao?!

Mấy vạn Thú tộc nửa người nửa thú tiến lên phía trước, sau đó đưa mắt nhìn sang con rết đang đánh nhau, rõ ràng rất yên tĩnh, nhưng lại chàn ngập hàn ý đông cứng cả không gian.

Thân thể nó chậm rãi tiêu tan, cuối cùng hoàn toàn biến mất.

An Lâm sợ hãi, đầu óc con rết có phải không được bình thường hay không?

Cảnh tượng này, khiến An Lâm nhìn thấy cũng có chút run sợ, hô hấp không khỏi ngừng lại.

"Vèo!''

Vì thế, không quá một phút, toàn bộ đều bị Thú tộc ra tay xử lý hết.

Nhưng mà, nó không có cơ hội đó.

Bọn họ đều trở thành một trong những thành viên của đám mấy vạn con thú kỳ quái.

Sau đó, An Lâm nhìn thấy bên trong đại quân mấy vạn Thú tộc, đột nhiên có một con rết mình người khổng lồ, đang lặng lẽ nằm sấp một góc nào đó trong biển thú.

Trong thành Bạch Hổ, phía trước còn đang chiến đấu với Thú Tộc, lại còn có hơn phân nửa là cường giả, quyết định tấn công biển thú trừ trên không.

Chúng xuyên qua màn đêm đen, giống như mưa sao băng khổng lồ, từng tia sáng bảy màu tạo thành quỹ đạo, đều hạ xuống thành Bạch Hổ!

Một khắc này, vạn mũi tên cùng bắn!

Tiếng động trải qua khoảng cách trời đất đã bị giảm xuống, rất mong manh, nhưng đối với An Lâm có tu vi cao kinh người mà nói, thì lại rất rõ ràng.

Bắn tên!

"Càn quét xong, địa điểm tiếp theo."

Chuyện này còn chưa kết thúc, trong vạn con thú tộc có một tên nửa người tay cầm trường cung kéo căng dây, ngưng tụ thành một mũi tên bảy màu, nhắm ngay về phía thành Bạch Hổ.

Khi đại quân quỷ dị cứ thế rời đi, trời đất lại khôi phục một khoảng yên tĩnh.

Dường như hơn tám vạn thú tộc bị loại chỉ thị đó ảnh hưởng, lại nhấc chân bước đi, đạp lên con sông bảy sắc, bay về phía xa.

Giọng nói kỳ ảo linh hoạt và mênh mông vang lên.

Vèo vèo vèo vèo...

Tiếng người đau đớn thê thảm, cùng với việc sinh mệnh đang mất đi.

Lúc này, hơn bảy vạn đại quân thú, biến thành hơn tám vạn đại quân thú.

Trời đất lại một lần nữa khôi phục sự yên tĩnh.

Chi chít mũi tên bảy màu, thật chói mắt giữa bầu trời đen.

Có tiếng kêu la thảm thiết tràn ngập khắp thành Bạch Hổ!

Thần thức của bọn họ tập trung cao độ, sợ nhũng mũi tên kia sẽ rơi xuống chỗ họ.

An Lâm, Hứa Tiểu Lan, Tiêu Trạch, sắc mặt ba người cùng lúc biến đổi.

Rất nhiều thú tộc ngủ say, thậm chí với loại dị biến này không hề có phản ứng, vẫn ngáy khò khò như trước, cũng không biết là vì pháp thuật, hay thật sự là vẫn ngủ như chết vậy.

Không gian đè nèn nhất thời buôn lỏng, An Lâm cũng nặng nề thở dài một tiếng, liếc mắt nhìn Hứa Tiểu Lan, đều nhận ra sự khiếp sợ trong ánh mắt của nhau.

Bọn họ không dám đuổi theo tra xét, vì bọn họ sợ hãi.

Phô diễn sức mạnh trước mặt bọn họ là cảm giác khiến họ khó có thể chống lại.

"Những Thú tộc đó chắc đã bị giết chết, sau đó bị chuyển hóa thành hình thái đặc biệt nào đó."

Hứa Tiểu Lan dừng lại một lát, tiếp tục nói: "Có chút giống Sở Liễu Giải của em, Con Rối Vong Hồn!''

"Con Rối Vong Hồn sao?'' Lần đầu An Lâm nghe thấy cái tên này.

"Đúng, đó là một loại vong hồn, cũng như chúng ta thường gọi là quỷ."

"Nhưng nó là quỷ có ý thức, có được một phần sinh khí khi còn năng lượng sống, nhận sự thao túng của sinh linh còn sống." Hứa Tiểu Lan giải thích.

An Lâm có thần hồn và cơ thể cường trái, đủ để nghiền nát phần lớn Đạị Năng kỳ Phản Hư, tất nhiên cũng có thể trực tiếp ẩn nấp và ngụy trạng hơi thở.

An Lâm cầm Huyễn Tinh Y đưa cho Hứa Tiểu Lan, để cô ẩn nấp thân phận ngụy trang hơi thở, tránh né khí tức dò xét của Đại Năng kỳ Phản Hư.

An Lâm, Hứa Tiểu Lan, Tiêu Trạch, dẫn theo tùy tùng hổ lông vàng đến đại điện trung tâm thành Bạch Hổ, nơi đó chính là nơi Cốt Ngọc Tiên Trùng đang chờ bọn họ.

Được rồi, xem ra hổ lông vàng cũng không biết chuyện này.

An Lâm nghe xong thở dài một tiếng.

"Đám thú bay trên trời sao? Là đám thú Phi Điểu di chuyển à?" Hổ lông vàng tỏ vẻ mơ hồ.

"Không loại trừ khả năng này." Hứa Tiểu Lan mở miệng nói.

Hai người đều trầm mặc.

Bọn họ ngồi trên đỉnh lầu các, im lặng nhìn bầu trời nơi xa lạ, nhìn bầu trời đầy sao lấp lánh, ngân hà chảy xuôi, bắc đẩu dịch chuyển.

Bóng đêm yên tĩnh.

Đúng vậy, ngoại trừ tiếng ngáy kỳ lạ có chút phá phong cảnh, thì hầu hết đều an bình tốt đẹp như vậy.

Tiếng chiến đấu sau nửa đêm cũng đã không nghe thấy, gió cũng trở lại bình thường.

Bất tri bất giác, đã sang ngày thứ hai.

Hổ lông vàng chạy tới thành Bạch Hổ, dùng bùa truyền âm liên hệ với đám người An Lâm.

"Lão Hổ, hôm qua cậu có nhìn thấy một đám thú bay trên trời không?" An Lâm nhìn thấy hổ lông vàng, khẽ mở miệng hỏi.

An Lâm nói: "Ý em là, nó muốn chờ Đại Năng từ giới Bỉ Ngạn đến, sau khi càn quét Thú tộc xong, lại tiến hành triệu tập?"

Hứa Tiểu Lan gật đầu nói: "Rất có khả năng, có lẽ việc này cùng với chuyện Ác Linh Thú Ngục bạo loạn có liên quan đến nhau, cụ thể chúng ta cũng không biết, ngày mai nhìn xem trên xương Ngọc Tiên Trùng nói thế nào. Em cảm thấy nó triệu tập các cường đại Hóa Thần, sắp xếp ngày mai gặp mặt, sẽ không phải là trùng hợp."

"Có phải là do Thú tộc đặc biệt nào đó mời nó đến thanh lý môn hộ Thú tộc không?" An Lâm nảy ra một suy nghĩ nói: "Nói nói 'Càn quét xong, nơi tiếp theo' những lời này, cảm thấy có chút giống như đang hoàn thành một nhiệm vụ nào đó."

Hứa Tiểu Lan cũng đồng ý với suy đoán này, cô tiếp tục nói: "Bên trong kiệu chắc là Đại Năng nào đó của giới Bỉ Ngạn, hắn giết hại Ác Linh Thúc Ngục xung quanh như vậy, tuyển chọn vong hồn, không sợ Thú tộc trả thù sao?"

Đám vong hồn chơi như vậy, ngoại trừ Ác Linh Thú Ngục và đám quỷ ở giới Bỉ Ngản, chỉ sợ trên thế gian không tìm ra nơi thứ hai như vậy rồi.

"Vong hồn nhận sự thao túng của sinh linh sao?" An Lâm giống như đang nghỉ đến cái gì đó, hai mắt sáng ngời: "Chẳng lẽ là Đại Năng đến từ giới Bỉ Ngạn?"

Tiêu Trạch thì càng không cần nói, cảnh giới Phản Hư kỳ giữa còn đi giấu ư?

Nghe nói Cốt Ngọc Tiên Trùng chỉ có tu vi kỳ đầu Phản Hư.

Nó muốn phát hiện ra sự khác thường của đám người An Lâm là không có khả năng.

Dưới sự hướng dẫn của hổ lông vàng, An Lâm, Hứa Tiểu Lan, Tiêu Trạch, đi tới cung điện vĩ đại trước mặt. Cung điện cao chừng nghìn mét, vẻ ngoài mang phong cách cổ xưa, vách tường là hai màu trắng đen giao nhau, nhìn giống như ngựa vằn, ngoại trừ điều đó ra thì không có gì đặc biệt nữa.

Khiếu thẩm mỹ của thú tộc chỉ như vậy, chỉ cần có thể ở là được.

Thật giản dị!

An Lâm hoài nghi tò mò, đi vào bên trong cung điện.
Bạn cần đăng nhập để bình luận