Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 802: Vô Song Đao Ma

Đối với cách nghĩ nhát gan này của Áo Ngưu, An Lâm có một đề nghị vô cùng quen thuộc.

"Không, tao từ chối! Làm người nếu như không có mộng tưởng thì có khác gì với kẻ vô dụng chứ? Bây giờ chúng ta đã thu hoạch được nhiều tin tức tới như vậy, là người đến gần với huyết ngọc Kỳ Lân nhất, sao có thể tử bỏ tại đây được chứ?" Hắn vô cùng nghiêm túc mở miệng nói.

"Nhưng mà... Tôi không phải là người, bò...ò..." Áo Ngưu nghiêm túc phản bác lại

"Tôi chỉ là một con ếch, oa!" Độc Thần Oa cũng rất nghiêm túc mở miệng nói.

"Hơn nữa còn không có mộng tưởng, chỉ muốn làm một con ếch vô dụng muốn được về nhà, oa!" Dường như sợ An Lâm không đồng ý, Độc Thần Oa lại bổ sung thêm một câu.

An Lâm vẻ mặt cạn lời nhìn hai con Thú tộc sợ chết.

Cũng đúng, hai tên này nếu như không sợ, sớm đã túm chặt lấy An Lâm chọc tức hắn, thà chết chứ không chịu khuất phục rồi.

Linh thú Kỳ Dục Linh đều có thể coi nhẹ chuyện sống chết, không phục thì làm căng chọc giận nguyên thú Hóa Thần.

Nghĩ đến cảnh tượng bị cắt thành hơn ngàn mảnh, lại bị ngôi sao nghiền nát, hắn cũng có chút không lạnh mà phát run.

Hứa Tiểu Lan gỡ mái tóc xanh, chậm rãi nói: "Nếu như nói, Thú tộc đến nơi này đều chết rồi, vậy thì rốt cuộc là một loại nguy hiểm như thế nào mới có thể khiến chúng nó bị tiêu diệt toàn quân? Chỉ nhìn vào tình hình trước mắt của chúng ta, nguy hiểm đều là bị phát động một cách bị động, vậy thì hai vị Thú tộc có tính cách thế này trước mặt chúng ta, làm sao có thể sống sót, cuối cùng không phải cũng đều sẽ đi nộp mạng sao?"

Hơn nữa, hai con át chủ bài của hắn phối hợp với họ, nói không chừng cũng có thể...

Cứ như vậy, mọi người lại về đến trên mặt đất, ngước nhìn lục địa màu đỏ trên không trung.

Có thể đối kháng cứng rắn không?

Lời nói của Hứa Tiểu Lan thật ra là để bày tỏ rằng nơi này chắc hẳn còn có nguy hiểm khác, không thể là loại nguy hiểm bị phát động một cách bị động như trên đại lục kia, mà là loại nguy hiểm thật sự có thể hủy diệt cả đoàn người.

Hai con Thú tộc này... rất rõ ràng là một đám không có cốt khí nhất rồi!

Áo Ngưu và Độc Thần Oa cảm thấy bản thân mình lại bị đem ra làm trò giễu cợt một lần nữa.

Hứa Tiểu Lan không được, nhưng hắn da dày, có lẽ có thể.

An Lâm cũng không kì vọng chúng có thể làm nên chuyện gì, trong lúc nhất thời cũng nghĩ không ra biện pháp gì tốt cả, quan trọng là cấm chế kia không biết nên làm như thế nào.

"Được rồi, chúng ta đi xuống suy nghĩ trước đi." An Lâm có chút bất đắc dĩ nói.

Thần Bức Đại Đế đã thèm nhỏ dãi đối với huyết ngọc Kỳ Lân, Thiên Đế đồng ý dùng năm triệu linh thạch để mua huyết ngọc Kỳ Lân... Bây giờ nó đã ở gần ngay trước mắt rồi!

Chỉ có điều sẽ có một chút mạo hiểm, lỡ như không được, vậy thì kết cục cũng sẽ thê thảm giống như Nhu Bá kia.

Loại chuyện tốt này có thể dễ dàng từ bỏ sao, hiển nhiên là không thể rồi.

Nhưng mà không sao cả, bọn chúng không quan tâm, chỉ cần có thể ra ngoài là được rồi!

Đám người An Lâm vẫn còn đang suy nghĩ, rốt cuộc nên liều hay là không liều?

"Sáu con nguyên thú Hóa Thần, mười sáu con linh thú Kỳ Dục Linh..."

Đám người An Lâm biến sắc, lại có Thú tộc đến gần, hơn nữa số lượng còn không ít!

Nhưng nếu là hai đối thủ với khoảng cách chênh lệch cực lớn, vẫn có thể làm được việc bí mật dò xét.

Ý kiến của hai con Thú tộc, An Lâm và Hứa Tiểu Lan không phải chưa từng nghĩ qua, nhưng mà phần cơ duyên lớn này đã ở ngay trước mắt, họ thật sự không muốn bỏ lỡ.

Xem ra kẻ địch lần này không đơn giản đấy.

Kết quả là họ tiếp tục bắt đầu suy nghĩ cách để phá vỡ cục diện.

An Lâm hiếu kỳ nói: "Nó là thân phận gì?"

Độc Thần Oa nhìn thấy Thú tộc cầm đầu, sợ đến hai chân mềm nhũn: "Nó... nó đã đến rồi!"

Tuy rằng đàn thú bước đi chậm rãi, nhưng vẫn từ từ chạy đến, đồng thời rối rít rút vũ khí ra, phóng xuất ra lĩnh vực, trong lúc nhất thời khí thế tập hợp giống như biển lớn cuồn cuộn, cực kỳ mênh mông hùng mạnh, rõ ràng đã chuẩn bị sẵn sàng tư thế chiến đấu.

Chính ngay trong thời điểm nghĩ mãi không ra, nơi xa lại truyền đến một âm thanh bước chân chạy phành phạch.

Giống như loại dò xét thần thức cường độ cao như An Lâm, lại bị một luồng thần thức nào đó phát giác, đồng thời nhiễu loạn, chắc hẳn là có một luồng thần thức của nguyên thú vô cùng cường đại, đủ để so sánh với đại năng Phản Hư vừa thăng cấp.

Đám thú từ nơi xa lao tới, chậm rãi thả từng bước chân, thể hiện rõ sự cảnh giác đối với đám người An Lâm, không lựa chọn mạnh mẽ xông tới.

"Thú vị đấy..." An Lâm mỉm cười: "Lần đầu tiên nhìn thấy Thú tộc cẩn thận như thế."

Hai mắt An Lâm chăm chú nhìn đám Thú tộc vẫn còn là chấm đen ở nơi xa tít, thần thức hùng mạnh khuếch tán hơn mười dặm, bao phủ toàn bộ đội ngũ.

Chủ động dùng thần thức dò xét người khác, đễ dàng bị cảm giác và dò xét ngược lại.

Thần thức của hắn đã hùng mạnh đến trình độ trâu bò, cả khi so với đại bộ phận đại năng Phản Hư rồi.

"Hả? Có một con nguyên thú có thần thức, lại còn có thể phát hiện thần thức điều tra của mình? Còn tiến hành nhiễu loạn sao?" Hai mắt An Lâm lộ ra thần sắc kinh ngạc.

"Đội trưởng đội Thần Vệ của Thần Bức Đại Đế, Vô Song Đao Ma." Âm thanh của Độc Thần Oa có chút run rẩy nói.

An Lâm giật mình gật gật đầu, Thú tộc kia chắc hẳn chính là nguyên thú đã cảm giác được thần thức của hắn, không hổ danh là đội trưởng đội Thần Vệ, thực lực quả thật là rất không tệ.

Nhưng mà, chờ sau khi An Lâm và Hứa Tiểu Lan nhìn thấy dáng vẻ của Vô Song Đao Ma, thần sắc trên mặt lại trở nên kỳ quái.

"Cái này... đại khái là chính là hiệu ứng ngược sao?" Giọng nói thánh thót của Hứa Tiểu Lan vang lên.

"Ừm... có thể nói rất lanh lợi." An Lâm không phản bác.

Vô Song Đao Ma dẫn đầu một đám cường giả Thú tộc, đứng ở vị trí đầu tiên lại là một con chuột chũi cao lớn khoảng nửa người!

Toàn thân chuột chũi khoác lên mình bộ lông vàng óng, mềm mại tỏa sáng.

Một đôi mắt màu vàng phóng thích ra uy thế áp chế đáng sợ, hai móng vuốt cầm hai thanh đao lớn mà trắng như tuyết, tản ra sóng năng lượng cực mạnh, một bộ dạng oai phong hiển hách, hung mãnh tàn bạo.

Tuy nhiên thoạt nhìn rất dũng mãnh, nhưng đứng trước một đám Thú tộc bộ dạng kỳ quái, hung thần ác sát, nó liền lộ ra vẻ bề ngoài đáng yêu hơn hẳn...

Chuột chũi sẽ không khinh địch chủ quan, thậm chí nó thấy được tên nhân loại kia sau khi nhìn thấy nó ngừng việc tiến tới, từ trong sâu thẳm ánh mắt lộ ra vẻ thất vọng...

Đương nhiên nó sẽ không lấy cảnh giới để phán đoán thực lực mạnh yếu, bởi vì thần thức đáng sợ trước kia đã nói cho nó nghe đáp án.

Chuột chũi rất chắc chắn, sinh vật trước đó phóng ra thần thức cường đại chính là chàng trai trước mặt.

"Có chút quái dị... trước tiên đừng hành động thiếu suy nghĩ!" Vô Song Đao Ma khó khăn mở miệng nói.

Sợ người khác không biết tiếp theo hắn muốn làm gì sao?!

Chàng trai nhân loại kia rút kiếm ra thì thôi đi, nhưng mà mẹ kiếp còn lấy ra một cái chảo đế bằng là với mục đích gì?!

Đây chẳng lẽ là ảo giác?

Vô Song Đao Ma trừng lớn đôi mắt màu vàng óng, nó cảm thấy tên nhân loại kia đang muốn nó!

Đúng vậy, tên nhân loại kia muốn chiếm hữu nó, hoặc là ăn hết nó!

Đây giống như là trực giác của dã thú... Nhưng trực giác của nó thông thường rất chuẩn.

"Dừng!"

Vô Song Đao Ma đang xông tới, đột nhiên hô dừng lại với đám Thú tộc.

"Sao vậy, đội trưởng?" Một con nguyên thú Hóa Thần hiếu kỳ hỏi.

Đang trong giai đoạn tấn công lại đột nhiên dừng lại, làm như vậy chính là sẽ làm suy yếu khí thế chiến đấu của Thú tộc, bởi vậy cả đám Thú tộc đều cảm thấy tò mò.

Vô Song Đao Ma nhìn qua chàng trai nhân loại đứng cách đó không xa, khóe miệng không khỏi co quắp.

Chuyện này...

Vô Song Đao Ma cách An Lâm càng ngày càng gần, cuối cùng nó cũng nhìn thấy con người mang đến cho nó một loại áp lực nào đó. Điều khiến nó cảm thấy có chút sợ hãi nhất chính là nó lại nhìn thấy khát vọng và ngọn lửa cháy rực trên gương mặt của tên nhân loại kia, khóe miệng lại còn chảy ra một loại chất lỏng trong suốt...

Con chuột chũi lớn như thế có phải sẽ ăn ngon hơn một chút không?

Trước kia hắn rất thích ăn chuột chũi...

Tuy rằng An Lâm bị luồng khí thế mãnh liệt đó làm cho hơi kinh ngạc, nhưng sau khi nhìn thấy Vô Song Đao Ma thì lại nổi lên một cảm xúc kỳ lạ.

Không, vốn dĩ nó rất đáng yêu!

Tên nhân loại điên cuồng lên, trông bộ dạng còn đáng sợ hơn so với dã thú!
Bạn cần đăng nhập để bình luận