Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 828: Bị lừa

Con dơi màu lam vô cùng khủng lồ kia, chính là một trong Tứ Đại Hợp Đạo Thúc Ngục Ác Linh, Thần Dơi Đại Đế. Nó đang cùng với ba Tiên Thú Phản Hư hậu kỳ đóng trên núi Thú Thiên Thần, lợi dụng đại trận kiềm chế hành động của ba con Thần Thú còn lại.

Dao động năng lượng cớ thể truyền tới từ Thương Huyết Đại, đương nhiên điều này không phải là tín hiệu tốt.

Nó lấy bùa truyền âm ra, muốn tìm hiểu chút tình hình qua tượng đất Ác Mộng.

Kích hoạt bùa truyền âm, nhưng lại không có người nhận.

"Hả? Thật kỳ lạ..."

Đôi mắt màu xanh của con dơi hơi hơi nheo lại, dám không nhận bùa truyền âm của nó, hoặc là đang gặp phải chuyện gì vô cùng khẩn cấp, hoặc là dã chết rồi.

Nó yên lặng dùng bùa truyền âm liên lạc với Phi Ưng Hỏa Diễm, Ác Minh Long Viên, Cốt Ngọc Tiên Điệp, phát hiện đều không trả lời giống nhau. Bốn vị Cao Thủ kỳ Phản Hư thường thú bên ngoài thông đạo bí cảnh Thương Huyết Đại, đều không thể liên lạc, xem ra chuyện này vô cùng ác liệt rồi...

Nó còn liên lạc với một cường giả Thú tộc khác, thì ra chính là đội trưởng đội Thần Vệ, chuột đào đất lông vàng, Vô Song Đao Ma!

"Hả! Bây giờ nói cái quái gì với Thần Dơi Đại Đế đây?" Ếch thần độc kinh hãi nói.

"Tôi nên nhận hay là không nhận?" Chuột đào đất lông vàng rối rắm.

Ếch thần độc và trâu điên nghe vậy thân thể cũng run lên, có chút lắp bắp.

Chúng nó cũng bị trận nổ khủng khiếp này làm giật mình, hỏa diễm diệt thế để lại trong lòng bọn chúng một ấn tượng không thể xóa nhòa.

Chuột đào đất và ếch độc thần, trâu điên đều giả chết, đang nhìn về phía cảnh tượng vô cùng tàn nhẫn ở phía đông.

"Gừ! Chúng ta tư vấn giúp cậu." Trâu điên cũng đề nghị nói.

Thần Dơi Đại Đế thử dùng bùa truyền âm.

Bùa truyền âm có thể cảm ứng nhau, chứng tỏ chuột đào đất lồng vàng đã ở bên ngoài. Nếu chuột đào đất không nhận, như vậy Thần Dơi Đại Đế sẽ nảy sinh nghi ngờ. Nếu chuột đào đất nhận, đối mặt với các câu hỏi liên tiếp, cũng là một thử thách kỹ thuật nói dối đó.

Đúng lúc này, bùa truyền âm của chuột lông vàng đột nhiên sáng lên, cúi đầu vừa thấy, đã lập tức giật mình: "Chết tiệt! Thần Dơi Đại Đế truyền âm!''

Lúc này, ở cách Thiên Khanh vạn dặm.

"Chắc là tiếng nổ vang xa, khiến ngài ấy chú ý chăng?" Trâu điên nhìn ánh lửa từ từ tắt, lòng còn sợ hãi nói.

Giọng điệu trầm khàn của Thần Dơi Đại Đế truyền đến khiến người khác run rẩy: "Đao Ma, ngươi đang ở lối ra của Thương Huyết Đại sao? Ở đó xảy ra chuyện gì vậy hả? Vì sao tượng đất Ác Mộng, Cốt Ngọc Tiên Trùng, Phi Ưng Hỏa Diễm, Ác Minh Long Viên, ta đều không thể liên lạc được?"

Thần Dơi Đại Đế xây dựng ảnh hưởng của mình trong Thú Ngục Ác Linh đã lâu, một lời không hợp liền cắn nuốt một ma đầu cấp Cao Thủ thành một bãi máu, danh xưng đã quá vang đội, toàn bộ Thú tộc đều sợ hãi thành bản năng với nó.

Chuột đào đất đã chuẩn bị từ ngữ, giải thích: "Có một cường giả loài người Phản Hư hậy kỳ đột nhiên xuất hiện bên trong Thiên Khanh, đã bị tượng đất Ác Mộng phát hiện, bây giờ chúng nó đang đánh nhau.''

"Nhận đi! Trời ơi!'' Ếch thần độc mở miệng nói.

Chuột đào đất do dự một lát, cuối cùng cắn răng một cái, kết bùa Truyền Âm: "Vâng, Thần Dơi Đại Đế, tôi là Vô Song Đao Ma."

"Hừ hừ!''

Năng lượng va chạm và tiếng nổ mạnh mắt đầu vang lên.

Tượng đất Ác Mộng lui về sau, hét lên: "Ma Huyết Kỳ Lân! Các ngươi có gan dám giết Phi Ưng Hỏa Diễm của tộc ta.

"Có thể đối phó được, cao thủ loài người sắp bị đánh chạy rồi, Đại Đế, ngài yên tâm! Tôi sẽ canh tại lối vào Thương Huyết Đại, tuyệt đối không để bất kỳ sinh vật khác loài nào bước vào!'' Chuột đào đất mở miệng thề sắt son.

Điều quan trọng nhất, là chuột đào đất và Thần Dơi Đị Đế đang dùng bùa truyền âm để nói chuyện, lời nói của hai người đang chiến đấu, đều bị Thần Dơi Đại Đế nghe không sót một chữ.

Thần Dơi Đại Đế sau một lúc trầm mặc, mở miệng nói: "Con người cũng nhúng tay vào việc này sao? Có thể đối phó không? Ngàn vạn lần không thể để sinh vật khác tiến vào Thương Huyết Đại!''

Trâu điên và ếch thần độc: "..."

Thần Dơi Đại Đế: "...''

Chuột đào đất: "..."

Rầm rầm rầm...

Còn Ác Minh Long Viên nữa, thực sự cho rằng Thần Dơi Đại Đế sẽ bỏ qua sao?"

"Thần Dơi Đại Đế là cái gì hả! Một Thần THú vừa mới tấn chức Hợp Đạo mà thôi, dù nó có đến đây, ta cũng sẽ đánh nó thành đống phân!'' Đông Phương Tráng NiênThực vẻ mặt không để tâm, thoải mái nói.

Trận chiến của hai người, bất luận là chiến đấu, hay nói chuyện đều kinh thiên động địa.

Hai Tay Đông Phương Tráng Thực biến thành xích lôi quấn quanh chân Kỳ Lân, đâm vào ngực tượng đất Ác Mộng, tách ra hai phía.

"Ha ha ha... Nghe nói mày là tượng đất Ác Mộng? Rõ ràng phải đối thành Ác Mộng bùn loãng, đánh thế nào cũng đều giẫm lên cả vết bùn nhão cả!'' Đông Phương Tráng Thực cười ha ha, hai tay như Kỳ Lân gào thét rống giận, không ngừng đánh về phía tượng đất Ác Mộng rách nát.

Hai tay bị xé thành hai mảnh tối đen sềnh sệch bay vọt lên trời cao, lại dung hợp thành một thể.

Máu tương phun ra, tượng đất Ác Mộng kêu lên một tiếng thảm thiết trời xanh.

"Vô Song Đao Ma..." Giong nói của Thần Dơi Đại Đế giống như truyền tới từ Cửu U địa ngục, làm người khác nghe không khỏi rét run, "Ngươi giải thích cho ta?"

Xong rồi... Chạy không thoát!

Chuột đào đất không nói hai lời thì cúp máy.

"Tút tút tút.." Bùa truyền âm bị ngắt.

Thần Dơi Đại Đế nhìn bùa truyền âm mất kết nối, sửng sốt vài giây.

Chuyện gì đây? Bị lừa rồi sao?

Suýt chút nữa đã bị lừa...

Không! Đã bị lừa rồi!

Đã bao lâu rồi, bao lâu rồi không có Thú tộc dám khiêu khích uy nghiêm của nó rồi...

Phi Ưng Hỏa Diễm tự bao đúng là rất khủng bố, nếu là Cao Thủ Phản Hư hậu kỳ, với khoảng cách này, phần lớn đều bị nổ chết. Đáng tiếc, đội ngũ này của An Lâm lại không dễ trêu chọc.

An Lâm không còn cách nào, đành phải nhanh chóng bắt đầu triệu tập chiến hữu.

"Nhanh chóng đi làm chuyện chính đi!'' Khuôn mặt trắng mịn của Hứa Tiểu Lan đỏ bừng, có chút xấu hổ quát lớn.

An Lâm bị một lực cực mạnh đẩy ra.

Ầm ầm!

Hứa Tiểu Lan: "..."

"Ha ha ha ha... Ma Huyết Kỳ Lân, đây là Sinh Mệnh Lực cường đại ưu việt nhất rồi! Ta đánh không lại ngươi thì thế nào? Chỉ cần ta kéo dài thời gian chờ Thần Dơi Đại Đế đến, thì các ngươi đều chết!'' Tượng đất Ác Mộng cười ha ha nói.

Lực lượng thần đạo cả người tượng đất Ác Mộng tăng vọt, vô số ảo ảnh bao phủ bầu trời, từng sợi lực lượng thần đạo ngưng tụ thành xiềng xích tối đen trên đầu trời, giống như xuất phát từ một điểm gì đấy, giống như một cái lồng phong tỏa không gian trời đất trong vòng ngàn thước.

"Lúc này đây, các ngươi cũng đừng hòng trốn thoát!''

Bên ngoài Thiên Khanh, nơi Phi Ưng Hỏa Diễm tự bạo.

Nơi này có rất nhiều chiếc hố khổng lồ, mặt đất xung quanh hơn mười dặm đều bị lõm xuống, lực lượng hủy diệt, không gian hỗn loạn, đủ loại năng lượng đáng sợ vẫn đang tàn sát bừa bãi trong này.

Chàng trai áo trắng trong lòng đang ôm một cô ái áo đen, hai người máy lại đang ôm môt chàng trai áo trắng.

Bên cạnh bọn họ, có một Hắc Long đang không ngừng vặn vẹo cơ thể, cùng với Thao Thiết bị đánh cho tàn phế, và hai cánh đang cháy của Cốt Ngọc Tiên Điệp.

"An Lâm! Anh không sao chứ?" Hứa Tiểu Lan huơ huơ tay trước mặt chàng trai.

"À... Có đau một chút, để anh ôm một cái..." An Lâm ôm thân thể mềm mại dịu dàng trong người, hạnh phúc nheo mắt lại.

Đông Phương Tráng Thực nghe vậy ngẩn ra, còn tượng đất Ác Mộng lại mừng rỡ.

Chuột đào đất hô lớn với người đàn ông trung niên trên bầu trời.

"Chủ nhân! Hành tung của chúng ta đã bị Thần Dơi Đại Đế xuất hiện, chúng ta mau chạy đi!''

Trong khu vực Thiên Khanh.

Núi Thú Thiên Thần, cột sáng màu xanh bay vút lên trời, lay động không trung!

Ầm ầm!

Lực lượng phòng ngự của Tiêu Trạch rất biến thái, cho nên không chút tổn thương. Cốt Ngọc Tiên Điệp cách đó khá xa, cho nên không bị nổ chết. Thao Thiết thì có lực cắn nuốt thần thông, nuốt được một phần uy lực, cũng sống sót.

Về phần An Lâm và Hứa Tiểu Lan, có Đạt Tam và Đạt Tứ kịp thời thi triển màn chắn siêu ion bảo vệ, vốn không chịu tổn thương gì.

Lúc này, bùa truyền âm lại bắt đầu sáng lên.

An Lâm kết nối bùa truyền âm, giọng điệu vội vàng của trâu điên truyền đến:

"Không ổn rồi! Tiền bối An Lâm, Thần Dơi Đại Đế đã biết chuyện của chúng ta, rất có khả năng đang chạy đến đây!''

An Lâm: "!!!!''
Bạn cần đăng nhập để bình luận