Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 852: Sự giao lưu triết lý giữa đám quần chúng xem trò

Nhưng mà, đúng lúc bọn hắn chuẩn bị đi hướng Tây, không gian mạnh mẽ đóng lại, đóng kín và khóa chặt hoàn toàn phạm vi mấy trăm dặm xung quanh đây.

Ầm ầm ầm...

Lực lượng Thần Đạo vô cùng vô tận bao phủ, đóng kín trời đất.

Không biết bao nhiêu ác quỷ xuất hiện trên không trung, đánh giết, cắn nuốt tất cả sinh vật gặp được xung quanh.

"Khà khà... Mộng Chi, cô đừng nghĩ đến chuyện trốn, hôm nay tôi phải giết cô ở đây!"

Một thân thể hình tròn màu đen vặn vẹo lộ ra hai mắt màu đỏ tươi khát máu, từng đường xúc tu màu đen đánh ra ẩn chứa lực lượng Thần Đạo cắn nuốt, xuyên thủng không trung, lấy tốc độ cực kỳ kinh khủng đánh tới hướng bóng dáng màu trắng nào đó.

Bóng dáng màu trắng không ngừng di chuyển trên không trung, xúc tu màu đen vừa chạm vào bóng dáng màu trắng, phần đó đã vỡ vụn như sương tuyết, nháy mắt sau, bóng dáng ấy đã xuất hiện ở nơi khác.

"Hừ, mặc kệ cô bay nhảy né tránh như thế nào đều không thoát được bàn tay tôi, sớm hay muộn tôi cũng sẽ làm cô kiệt sức mà chết!" Thân thể màu đen nhếch miệng nhe ra răng nanh trắng hếu, lộ ra một cái mỉm cười thắng lợi, lực lượng Thần Đạo tùy ý mạnh mẽ tấn công, bay thẳng tới chỗ bóng dáng màu trắng.

Thần Khí! Đó là loại vũ khí ngay cả một số cao thủ cảnh giới Hợp Đạo cũng không có, tại sao một kẻ cảnh giới đỉnh Phản Hư lại có được?

"Không nghĩ tới, trừ tôi ra còn có loại người nạp tiền khác nữa." An Lâm nghiêm nghị nói.

"Hai bên đều là cảnh giới đỉnh Phản Hư, chẳng qua, không ngờ là một phương Quỷ tộc kia có loại Thần Khí đóng kín không gian, điều này làm tôi cực kỳ ngoài ý muốn." Đông Phương Tráng Thực hơi kinh ngạc mở miệng nói.

Cũng do nguyên nhân như vậy, rõ ràng là Đại Tư Tế thuộc tộc Tuyết Nữ, thế mà Mộng Chi lại bị Quỷ tộc kia đè ép đến thảm như thế.

Hứa Tiểu Lan yên lặng liếc An Lâm một cái, cười nhẹ nói: "Hình như người nào đó có khả năng dẫn rắc rối vào người cực mạnh hay sao ấy nhỉ? May mà dường như đối phương không phát hiện ra chúng ta, cũng nhờ hiệu quả của linh đan mạnh mẽ!"

"Nếu không... Chúng ta cứ tạm ở đây đã, đợi cuộc chiến kết thúc?" An Lâm đề nghị.

Đám Tiêu Trạch yên lặng vọt tới bên rìa không trung khu cấm.

"Ông chú Đông Phương, ông có chắc chắn có thể phá được không gian đóng kín này không?" Hứa Tiểu Lan lo lắng hỏi.

An Lâm không tìm được lời nào để phảnbác lại, nghẹn trong lòng.

"Thế này đúng là chúng ta nằm không cũng bị trúng đạn! Rõ ràng là cũng chẳng thèm làm quần chúng vây xem, tại sao đã bị cuốn vào trận chiến này rồi?!" Vẻ mặt Thao Thiết rất bất mãn, nó mở miệng nói.

Quỷ thần khó lường trước được cái uy của Thần Khí, cao thủ cảnh giới đỉnh Phản Hư sử dụng nó, thậm chí còn có thể địch được một số cao thủ siêu cấp cảnh giới Hợp Đạo có sức mạnh yếu một chút trong khoảng thời gian ngắn.

An Lâm nghĩ nghĩ, mở miệng nói: "Kế hoạch A, chọn phá vỡ nơi đóng kín, thế thì chúng ta có hai kết quả là có thể chạy trốn thành công hoặc bị bắt chiến đấu, trăm phần trăm dấu vết sẽ bị bại lộ. Kế hoạch nữa là chọn ở tạm một góc nào đó, kết quả là chúng ta bị phát hiện hoặc ẩn nấp thành công cho đến khi cuộc chiến này kết thúc. Cho dù bị phát hiện, chúng ta có thể thực hiện kế hoạch A, thử xem có thể phá vỡ nơi đóng kín này hay không."

Mọi người nghe vậy đều nghiêm mặt lại.

"Vậy nên, mọi người biết chọn gì rồi chứ?"

Trên mặt Đông Phương Tráng Thực xuất hiện sự nặng nề: "Không chắc được, nhưng một khi tôi ra tay, nhất định sẽ bị hai người kia nhận ra được."

Đông Phương Tráng Thực: "... Cậu thật sự muốn yếu thế vậy sao?"

Ngoài không gian đóng kín, tầm ngoài hai ngàn dặm phía Đông, thật ra trận chiến bên đó càng kinh khủng hơn, hình như là một cuộc chiến giữa cao thủ cảnh giới Hợp Đạo.

Năng lượng kinh khủng đánh sâu vào, làm phạm vi hơn mười dặm xung quanh cuộc chiến trở thành một khu ngục.

"Sao Tuyết Nữ không chịu yên thế? Bây giờ mới trôi qua bao lâu đã giằng co với người khác, hơn nữa vẫn là kiểu hô hào đến Boss đứng đầu cũng ra sân hết, thích đánh nhau đến thế sao? Mệt các cô dám làm loại hành vi gây thù chuốc oán diện rộng thế này." An Lâm thấp giọng nói thầm.

Đông Phương Tráng Thực lại làm thuật pháp ẩn nấp một lần nữa, làm cho bọn họ không bị đám quỷ đang tàn sát bừa bãi trên không trung phát hiện ra, sau đó yên lặng trốn đằng sau một mỏm đá lớn, quan sát trận chiến nơi xa.

An Lâm sửa đúng lại: "Không, đây là xâm lược."

Mọi người nghe vậy cảm thấy có lý, yên lặng tạm ẩn đi.

An Lâm nhìn thoáng qua chiến trường, năng lượng dao động chỉ có kịch liệt nhất ở hai nơi. Một nơi chính là đây, một nơi ở phía nữ hoàng, còn có một chỗ như ẩn như hiện, có thể là do cách xa quá nên không cảm nhận được gì.

"Cũng không biết sư tỷ Thượng Quan có ở đây không, nếu chúng ta có thể đưa sư tỷ Thượng Quan trở về thì tốt rồi." Hứa Tiểu Lan đột nhiên mở miệng nói.

Hắn vẫn luôn không có thiện cảm với Tuyết Nữ luôn thích gây chuyện, tuy là có rất nhiều cô nàng xinh đẹp, nhưng nếu là cô nàng không lọt tai một lời sẽ đi đánh nhau khắp nơi thì thật sự không thích nổi.

Ầm ầm ầm...

"Hừ, tốt nhất là chết sạch." Mặt đẹp của Hứa Tiểu Lan bị một lớp sương lạnh bao phủ, hiển nhiên là oán niệm Tuyết Nữ cũng sâu.

An Lâm vỗ cằm, đột nhiên nói: "Trước đó hình như có nghe nói là nhà Tuyết Nữ nổ, có phải là có liên quan đến chuyện này không?"

"Thầy, ý thầy là Tuyết Nữ đang chuyển nhà, sau đó đánh nhau?" Tiêu Trạch khiếp sợ nói.

Mộng Chi cầm quyền trượng màu vàng trong tay, không ngừng tránh né công kích của Quỷ tộc kia, nhưng cũng khó có thể tìm được cơ hội đáp trả, xem ra sẽ không kiên trì được lâu nữa.

An Lâm không khỏi nhớ đến trận chiến Chu Tước tông đoạn thời gian trước...

Xem ra như thế, đây là bước Tuyết Nữ hô hào tất cả các người ở tầng lớp trên toàn lực chiến đấu?

Cao thủ siêu cấp cảnh giới Hợp Đạo của Tuyết Nữ hình như cũng chỉ có vị nữ hoàng kia.

"Ha ha ha, người đẹp ơi, nếu không thì cô hãy đi theo tôi đi, tôi sẽ đối xử rất tốt với cô, chúng ta có thể trải nghiệm những chuyện như hiểu biết lẫn nhau mà cô chưa bao giờ biết đến đấy." Đại năng Quỷ tộc cười ha ha nói.

"Hít..." An Lâm hít một hơi khí lạnh vào: "Hiểu biết lẫn nhau trong lời hắn là ý gì? Tôi luôn cảm thấy là tôi hiểu nhầm."

Mặt đẹp của Hứa Tiểu Lan đỏ lên.

Đông Phương Tráng Thực lắc đầu nói: "Cậu không hiểu nhầm, đây chính là chuyện hiểu biết lẫn nhau mà cậu nghĩ. Quỷ tộc có một phương pháp giao phối linh hồn, rất kích thích, nhưng mà cũng rất nguy hiểm, chơi quá trớn thì linh hồn của cả hai người đều sẽ bị thương nặng."

Hứa Tiểu Lan: "..."

Hai mắt An Lâm trừng lớn: "Ông chú, ông thử rồi?"

Đông Phương Tráng Thực cười ha hả: "Tôi thử rồi! Thật sự rất sảng khoái, là một cảm giác sảng khoái kỳ lạ, cậu có muốn thử một lần không, tôi có thể dạy phương pháp này cho cậu và Tiểu Lan..."

An Lâm: "..."

Hứa Tiểu Lan: "... Tôi từ chối!"

An Lâm nghe vậy chợt hơi thất vọng, sau đó nghiêm mặt nói: "Tôi cũng từ chối! Đây là cửa tà đường ma, một thanh niên tốt đẹp đường đường chính chính như tôi khinh thường động đến!"

Tà áo trắng của Mộng Chi bay bay, sắc mặt cô lạnh nhạt, không phản ứng lại sự nhục nhã và khiêu khích trong giọng điệu của đại năng Quỷ tộc kia, cảm xúc không lay động chút nào, không ngừng tránh né sự tấn công của cao thủ kia.

Một bên đang diễn ra đại chiến rung trời chuyển đất, một bên khác đang vừa vây xem vừa chuyện trò rôm rả đến hô mưa gọi gió.

Dường như Đông Phương Tráng Thực đã nổi hứng, biểu lộ hết tính tình thật của một tài xế già: "Không thích cũng không sao, các cậu cũng biết tôi tên là Huyết Kỳ Lân, tôi còn biết một cách thức giao phối càng kích thích hơn đấy."

"Cách thức giao phối gì cơ?" Hai mắt An Lâm trừng lớn, vẻ mặt tò mò.

"Giao phối máu! Muốn tìm hiểu thêm không?" Hai mắt Đông Phương Tráng Thực lấp lánh ánh sáng hưng phấn, mở miệng nói.

An Lâm: "..."

Hứa Tiểu Lan: "... Tôi hỏi thật, khi mấy người nói về đề tài này có thể nghĩ đến cảm nhận của phái nữ không hả?"

Cốt Ngọc Tiên Trùng: "Phải đấy!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận