Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 861: Đột phá lưới bao vây

Đám người An Lâm ngồi sau lưng Tiêu Trạch bắt đầu bay thẳng về hướng nam.

"Mọi người nói xem, tại sao Mộng Chi phải giúp chúng ta như vậy?" An Lâm hơi khó hiểu nên hỏi.

"Nữ Đế lúc ấy cũng có mặt ở đó, mà chúng ta với Tuyết Nữ lại có thù oán, theo lý thì cô ta sẽ không giúp đỡ chúng ta như vậy đâu." Hứa Tiểu Lan cau mày suy nghĩ rồi mới chậm rãi lên tiếng.

Lúc này, Tiêu Trạch cũng bực bội nói: "Việc này có gì lạ đâu chứ, sau khi Mộng Chi nhìn thấy hình chiếu chân thân của sư phụ, thì sợ muốn chết, nên muốn nhanh chóng đuổi chúng ta đi thôi."

An Lâm cũng cảm thấy buồn bực, hắn nhấn mạnh lại: "Đã nói với cậu bao nhiêu lần rồi, đó là sức mạnh trong chiếc nhẫn của tôi!"

Tiêu Trạch gật đầu như trống bởi, phụ họa theo: "Dạ dạ, thầy nói đúng, Mộng Chi sợ sức mạnh trong chiếc nhẫn của thầy, vậy cũng rất có lý!"

An Lâm: "..."

Hắn hết biết nói gì luôn, vì Tiêu Trạch nói như thế cũng không hoàn toàn sai.

Đột nhiên hắn lại nhớ tới, Hắc Long nhảy ra từ trong ý thức của hắn, như vậy Hắc Long nuốt thần khí có tính là hắn đạt được thần khí hay không? Có được tính là hoàn thành một điều kiện trong nhiệm vụ thăng cấp lên cảnh giới Phản Hư không?

Vẫn chưa được, An Lâm bất đắc dĩ thở dài một hơi.

Trước kia An Lâm không để ý nhiều lắm, nhưng giờ thì khác rồi, Hắc Long mạnh đến mức đáng sợ, không chỉ có thể nuốt thần khí, còn có thể ép khô thân thể của hắn thì không còn là chuyện nhỏ nữa

[Thăng cấp lên Phản Hư cảnh: đạt được thần khí (0/1) ]

Dù gì Chu Tước cũng là thánh thú trên cả thần thú! Ai có bản lãnh nhốt Chu Tước lại trong đó cơ chứ?

Đợi đã nào! An Lâm nhìn sang giao diện nhiệm vụ, tiến độ có thay đổi kìa!

Nói đi cũng phải nói lại, rốt cuộc Hắc Long trong chiếc nhẫn có lai lịch gì nhỉ, chỉ hình chiếu ý thức thôi mà đã đáng sợ như vậy, có thể nghiền áp toàn trường, thế chẳng phải bản thể của nó còn trâu bò hơn nữa à?

Đồ của Hắc Long không phải là đồ của hắn... Cảm giác này rất không tốt.

Còn nữa, Dương Viễn mang về bốn chiếc nhẫn cũng không phải thứ đơn giản, chúng có quan hệ gì với thánh thú Chu Tước hay không?

Hắn lại nhớ tới cái chỗ nhốt Chu Tước trong ngục Chu Tước ấy, xem ra có không ít bí mật bị che dấu đâu.

An Lâm không thể chờ đợi được đưa ý thức tiến vào trong giao diện hệ thống.

[Căn cứ vào sóng điện não, thần hồn chấn động, cùng với hệ thống suy diễn tính toán, tiến độ nhiệm vụ hiện tại là 5/ 10, Lâm Quân Quân, Yến Hoa, Tử Vi Đại Đế, Liễu Minh Hiên, Chu San.]

"Phải tìm cơ hội hỏi thử Dương Viễn mới được..." An Lâm thì thào tự nói.

Gương mặt của An Lâm đờ ra, tại sao lại thiếu đi một người?

Nếu có cách gì để móc lấy thần khí trong miệng Hắc Long ra thì tốt rồi...

Chiến Thần Pháo Pháp trung giai —— Chiến thần Lethal Weapon, tiến độ nhiệm vụ, khiến mười đại năng từ cảnh giới Phản Hư trở lên thích bạn, không thay đổi, nhưng mà tiến độ nhiệm vụ làm mười đại năng cảnh giới Phản Hư trở lên hận bạn, đã thay đổi!

Cảm giác căm hận đã bị nỗi sợ hãi áp đảo, không thì Mộng Chi đã không giúp họ trước mặt nữ để, để họ có thể an toàn rời đi.

An Lâm thấy mình hoàn toàn không hiểu nổi.

An Lâm vẫn đang mặc sức tưởng tượng, thì ở nơi nào đó trong giới Bỉ Ngạn, đã dâng lên sóng to gió lớn.

An Lâm hít một hơi thật sâu, sao còn chuyện nhiệm vụ tụt xuống nữa chứ? Hơn nữa, Mộng Chi không còn hận hắn là sào đây? Xin cô tiếp tục ghét tôi đi mà.

"Vẫn chưa liên lạc được với người của giới Cửu Châu à?" Đông Phương Tráng Thực mở miệng hỏi.

Hắn liếc mắt nhìn thử, lúc này mới phát hiện Mộng Chi đã không còn trên danh sách.

Đột nhiên Hứa Tiểu Lan nói: "Vị trí của chúng ta bị tìm được rồi, đi về hướng nam sẽ rút ngắn lộ trình về giới Cửu Châu, nhưng tôi cảm thấy Thần Bức Đại Đế cũng sẽ tập trung bố trí phòng ngự ở đây, không bằng chúng ta đi về hướng đông nhé?"

"Ngăn cách tín hiệu trong phạm vi lớn vậy, chắc chắn sẽ không thể kéo dài quá lâu, vả lại sức mạnh của nó cũng sẽ không mạnh, chúng ta vẫn có cơ hội phá huỷ lớp phong toả đó." Đông Phương Tráng Thực lên tiếng trấn an.

An Lâm lắc đầu: "Khí cơ cảm ứng của truyền âm phù bị sức mạnh nào đó ở biên giới giới Bỉ Ngạn cản lại, cho nên chúng ta không thể liên hệ với họ."

Mà nói chứ, rốt cuộc là chuyện gì đã khiến Mộng Chi không ghét hắn nữa vậy ta?

Một con dơi màu xanh da trời cực lớn đang mang theo truyền âm phù, đôi cánh to lớn của nó gần che mất mặt trời, mỗi lẫn nó đập cánh là lại tạo ra cơn lốc đáng sợ: "Ma Huyết Kỳ Lân, rốt cuộc tao đã tìm được vị trí của bọn mày rồi!"

Thần niệm của nó thông qua lưới liên hệ nào đó bắt liên lạc với ba tiên thú Phản Hư đỉnh phong: "Đã biết tung tích của Ma Huyết Kỳ, lập tức thu nhỏ vòng vây!"

Phía đông nam giới Bỉ Ngạn giới, Tiêu Trạch cưỡi mây đạp gió, lướt nhanh trở về giới Cửu Châu. Họ biết Thần Bức Đại Đế rất có thể đã tra được hành tung của họ, chuyện này không thể kéo dài tiếp được họ, họ phải mau chóng trở về phạm vi của giới Cửu Châu.

Hắn không biết là, khi Mộng Chi nhìn thấy Hắc Long, cô đã phải chịu đả kích lớn thế nào.

Ai, tức quá đi! Phải nghĩ cách, tăng cường sợ tồn tại của mình trong nhận thức của các đại lão mới được.

Muốn cho đại năng từ cảnh giới Phản Hư cảnh trở lên hận chính mình, còn phải là đại năng cảnh giới Phản Hư cảnh còn sống, không thì sao đại lão như Ám Vu Quỷ Tiên bị hắn ép cho nổi điên lại không xuất hiện trong nhiệm vụ chứ.

Lần đầu tiên, An Lâm nhìn thấy tiến độ nhiệm vụ còn có thể thụt lùi thế này, cảm giác này thật sự rất tệ, như thể giấc mộng của mình đang trôi xa dần

Đôi mắt của An Lâm sáng lên: "Ý này hay đấy! Đi về hướng đông vào thánh địa Cực Hàn, như vậy mới có khả năng tạo bất ngờ, một khi rời khỏi giới Bỉ Ngạn, chúng ta có thể dùng cách nhảy qua không gian để trở lại giới Cửu Châu."

Mọi người đạt thành ý kiến chung, cả đám lặng lẽ thay đổi phương hướng.

Trong lưới cảm ứng ý thức đặc biệt nào đó, ba con tiên thú có khí tức đáng sợ đang nói chuyện với nhau.

"Lưới bao vây đã thành lập, lưới bao vi trong phạm vi ba mươi ngàn dặm và đang rút nhỏ lại."

"Chỉ bằng tốc độ của chúng, trong thời giạn ngắn chúng không thể ra khỏi phạm vi đó đâu, chúng chết chắc rồi!"

"Dự tính là khoản năm phút nữa, Đại Đế dự sẽ đi vào khu vực lưới bao vây."

"Năm phút? Đủ cho chúng ta rút ngắn phạm vi bao vây lại khoản hai mươi ngàn đạm, một khi Đại Đế đến, chuyện này xem như kết thúc."

"Bách Đầu Xà, mày phải chú ý chỗ mình cho kỹ đấy, rất có thể chúng sẽ đi tới hướng nam để về giới Cửu Châu."

"Ha ha ha... Yên tâm đi, chúng dám chạy về hướng của tao, tao sẽ khiến chúng có đi không về!, bọn chúng thật có can đảm chạy về hướng của tôi, tôi nhất định sẽ làm bọn chúng có đi mà không về! Khè khè khè!" Vô số tiếng kêu của rắn tập hợp thành sóng, lại còn thống nhất một cách kỳ lạ.

"Chỗ tao xem như an toàn nhất nhỉ, thánh địa Cực Hàn vừa xảy ra chuyện như vậy, đồ ngu mới định đi về phía của tao." Lúc này, một giọng nói khá chững chạc vang lên.

"Chỗ của mày..."

Rầm rầm rầm!

Còn chưa nói xong, thì đột nhiên xuất hiện vụ nổ năng lượng đáng sợ, xảy ra ngay trong phạm vi lưới bao vây.

"Khè khè! Xích Dương tiên linh, Phong Đao Tiên, xảy ra chuyện gì? Có phải chúng tới rồi không, rốt cục là ở chỗ nào thế?" Bách Đầu Xà hoảng sợ hỏi.

"Tao... Rầm rầm rầm... Móa!" Giọng nói của Phong Đao Tiên truyền tới.

Năng lượng đáng sợ va chạm làm lưới bao vây rung lên thật mạnh.

Sắc mặt của Xích Dương tiên linh và Bách Đầu Xà thay đổi liên tục.

Hướng mà Ma Huyết Kỳ Lân chọn chính là hướng đi thông tới thánh địa Cực Hàn!
Bạn cần đăng nhập để bình luận