Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 867: Bị ép nghe kể chuyện

Lòng của Thiên Đế thật mệt mỏi, hiểu rõ lý do thú ngục Ác Linh bạo động, nhưng đồng thời cũng đã giải quyết.

Kẻ cầm đầu ở ngay chỗ này, có thể không giải quyết sao?

Sau đó, Thiên Đình cũng không thu hoạch được gì, lại phải cho Tứ Cửu Tiên Tông một đống lớn linh thạch, chuyện này thì phải đi đâu để nó lý đây? Thật uất ức...

Còn nói gì mà giữ một ngàn vạn linh thạch gốc, bên trên không không giới hạn, Thiên Đế thật sự muốn cho mình một cái tát vang dội vào lúc ấy, không có việc gì thì nói mấy câu phá của này làm gì?

Rất nhanh, mọi người lại bắt đầu nói về Tuyết Nữ và chuyện chiến tranh ở giới Bỉ Ngạn.

Thiên Đế khẽ than một tiếng: "Thôi, loại chuyện này, lúc đầu thì thấy không nên nói cho mọi người biết. Nhưng nếu mọi người đã thấy, vậy tôi sẽ nói rõ chi tiết cho mọi người. Nói kỹ về sự thay đổi của thế giới này."

An Lâm đột nhiên có một cảm giác không muốn nghe lắm, hắn cứ cảm thấy một khi biết được một số chuyện gì đó, thì sẽ bị cuốn vào sự kiện nào đó. Có đôi khi, biết được quá nhiều, thật sự không phải là chuyện tốt lành gì.

"Chuyện này, phải nói từ nền văn minh Tử Tinh..." Thiên Đế chậm rãi nói.

Một vài chuyện quan trọng, giống như một cái vòng xoáy, một khi biết được, rất có thể sẽ không ngừng đi sâu vào đó, rơi vào trong nguy hiểm.

An Lâm không ngừng lắc đầu: "Không nhìn không nhìn, con rùa đẻ trứng!"

Hứa Tiểu Lan nghe xong thì cũng sợ theo: "Không nghe không nghe, con rùa niệm kinh!"

"Mấy người sợ phiền phức vậy sao?" Thiên Đế trừng mắt nhìn hai người, chỉ vùng trời đất bị băng tuyết bao trùm ở phía sau: "Mấy người nhìn Cực Hàn Thánh Địa xem, Tuyết Nữ trôi dạt khắp nơi, không đường thối lui... Cậu không lo lắng giới Cửu Châu cũng thay đổi thành bộ dáng kia sao?"

Việc này vẫn là lần đầu tiên ông gặp, khiến ông cảm thấy rất khó chịu.

Đột nhiên, hư không có một cơn chấn động.

"Ngừng!" An Lâm xua tay cắt ngang: "Tôi không nghe."

Khóe miệng của Thiên Đế giật giật.

Ông có chút bực mình, kiên trì nói: "Loại tin tức ở đẳng cấp này, cho dù là rất nhiều Thiên Tiên Phản Hư cũng chưa từng biết được, cậu thật sự không có hứng thú?"

Thiên Đế bị nghẹn họng một chút, vừa mới nói được nửa câu, vậy mà đối phương đã biểu thị không muốn nghe rồi!?

Thiên Đế: "..."

An Lâm hơi sững sờ, cảm thấy có chút không rõ tình huống.

Loại chuyện này rất dễ dẫn đến một loại nhân quả nào đó.

Sau đó, hắn nghe một giọng nói xuyên qua không gian, trực tiếp tác dụng lên thân thể và thần hồn: "Ha ha, Bản Đế nói chuyện, hai người các người không nghe thì cũng phải nghe!"

Tức giận chứ, đường đường Thiên Đế muốn nói ra một bí mật lớn động trời, vậy mà đối phương lại từ chối?

Sức mạnh Thần Đạo mờ nhạt như nước đột nhiên bao trùm đám người An Lâm.

"Chuyện này, vẫn phải nói từ nền văn minh Tử Tinh." Thiên Đế ung dung mở miệng.

Sắc mặt Thiên Đế bình thản, nhưng trong lòng hả hê, cảm giác thoải mái kỳ diệu sinh ra.

An Lâm trợn trắng mắt, Hứa Tiểu Lan xoay đầu sang nơi khác.

Ngay cả Tiêu Trạch cũng không ngăn chặn được giọng nói kia, như sấm bên tai, rõ ràng không thôi, giống như muốn in dấu thật sâu vào trong đầu.

Thật là một đám người nghe không hợp cách...

An Lâm và Hứa Tiểu Lan: "..."

Thậm chí An Lâm còn không phối hợp mà móc móc lỗ tai.

Nhưng mà đáng tiếc là ông hỏi một phen, hoàn toàn không gợi lên sự hứng thú của người nghe.

Ông miễn cưỡng ép mình bình tĩnh lại, tiếp tục nói: "Nền văn minh Tử Tinh đã từng là niềm kiêu ngạo của Nhân tộc, là thế lực mạnh mẽ của bọn họ, niềm kiêu ngạo của đại lục Thái Sơ, vì sao lại đột nhiên bị tiêu diệt, mấy người biết nguyên nhân chứ?"

An Lâm và Hứa Tiểu Lan trợn mắt nhìn Thiên Đế.

Không ai quan tâm tới ông.

"Tôi còn muốn biết vì sao Thái Sơ Cổ Vực bị tiêu diệt đây." Tiêu Trạch rầu rĩ nói.

Thiên Đế: "..."

Hừ, mấy tên nhóc, còn muốn đấu với tôi à?

"Tại sao nền văn minh Tử Tinh lại bị tiêu diệt, mấy người có biết không?" Thiên Đế tiếp tục nói.

Bọn họ tuyệt vọng.

An Lâm và Hứa Tiểu Lan dùng hai tay che lỗ tai, nhưng giọng nói vẫn xuyên qua vật cản, tới thẳng nơi sâu trong linh hồn, hoàn toàn không ngăn cản được.

Thiên Đế mặc kệ, tiếp tục nói: "Việc nền văn minh Tử Tinh bị tiêu diệt, không có nhiều sinh linh biết rõ chân tướng. Mà đại năng siêu cấp biết nguyên nhân thì lại giữ kín như bưng."

"Vậy lúc này ngài nhất định phải nói với tôi để làm gì?" An Lâm cực kỳ tức giận.

"Cậu có tư cách biết." Thiên Đế nhìn An Lâm, chân thành nói.

"Là tư cách gì,

Tôi đổi có được không?" An Lâm khóc không ra nước mắt mà nói.

Thiên Đế không thèm để ý tới An Lâm, ông không nói ra lời này thì không thoải mái.

"Thật ra, nguyên nhân Tử Tinh bị tiêu diệt, là bị trời phạt!" Thiên Đế mở miệng nói.

Lần này, An Lâm, Hứa Tiểu Lan, một đám Thú tộc, đều mờ mịt một chút.

Trời phạt? Không có nói đùa chứ, thời đại này rồi mà thật sự còn có mấy thứ có khả năng tiêu diệt toàn bộ cả nền văn minh?

"Sau đó thì sao?" An Lâm truy hỏi.

Thiên Đế chậm rãi mở miệng, mỗi một câu đều ẩn chứa lượng tin tức khiến người ta sợ hãi cực kỳ.

Bọn họ muốn tạo ra nhân loại hoàn mỹ nhất, dùng nhân đạo chủ trì Thiên Đạo, từ đó khiến Thiên Đạo chiếu cố Nhân tộc, đạt được cảnh Nhân tộc hưng thịnh, toàn tộc phi thăng."

Có thể nói nó thậm chí đại diện cho những tồn tại khác, cũng có thể nói là nó đã vượt ra khỏi ý thức phù phiếm của thế giới. Cũng không biết Tử Tinh phát hiện cái gì, cho rằng có thể lấy được Thiên Đạo.

Nhưng mà Thiên Đạo thì không, Thiên Đạo là quyền hành, là một thứ vừa tồn tại, vừa không tồn tại.

"Hợp Đạo dựa vào ý cảnh và cảm ngộ, cần sinh mệnh thể đạt được viên mãn từng bước một, không thể cưỡng ép truyền thụ hoặc là sáng tạo.

"Khi càng đi sâu vào nghiên cứu khoa học kỹ thuật, bọn họ muốn đánh cắp đạo lực!"

"Vạn vật trong trời đất tự có đạo, nhưng mà, Hợp Đạo là do người tu hành cảm ngộ vạn vật trong thế gian mà thành, thứ này thì sao có thể tạo ra thông qua sức mạnh của khoa học kỹ thuật được?"

"Bọn họ thất bại, thất bại rất nhiều lần..."

Nghe đến đó, An Lâm nhớ lại Lục Đạo Thần Quỷ trong hồi ức của Thần Âm, còn cả Ma Anh và Tam Thánh Quỷ Thần mà hắn gặp được trong thế giới Phượng Hoàng nhỏ.

"Tôi không cách nào biết được bí mật cụ thể, nhưng lại biết rằng sau nhiều lần Tử Tinh thất bại, từ bỏ con đường Hợp Đạo nhân tạo." Thiên Đế tiếp tục nói.

"Biết khó mà lui, chuyện này rất tốt." An Lâm gật đầu nói.

Thiên Đế lườm An Lâm một cái rồi nói: "Sau đó, bọn họ dự định làm Thiên Đạo nhân tạo, chỉ một bước mà đã thành công."

An Lâm: "..."

Mọi người: "..."

Thiên Đế nói đến đây, giọng điệu trở nên trầm thấp.

"Nhưng mà, bọn họ không nên, không nên khiêu chiến tôn nghiêm của trời!"

"Nền văn minh Tử Tinh ở thời kỳ đó, sáng chói rực rỡ, danh tiếng không có giới hạn, không thể nghi ngờ là thứ sáng rực nhất trên đại lục Thái Sơ."

"Khí Hải của bọn họ có thể thay đổi con người, có thể chế tạo linh căn Dục Linh, thậm chí, ngay cả lĩnh vực Hóa Thần, sức mạnh không gian của Phản Hư và sức mạnh Thần Đạo, cũng có thể thông qua cách thức đặc thù, dùng cách thức khoa học kỹ thuật cực kỳ cao siêu để tạo ra!"

"Nền văn minh Tử Tinh rất mạnh, lợi dụng khoa học kỹ thuật mạnh mẽ, có thể kích thích tiềm năng của con người tới mức lớn nhất, nhân loại tầm thường sống hơn ngàn năm cũng không thành vấn đề."

Nhìn thấy lực chú ý của mọi người, cuối cùng rơi vào lời nói của ông rồi, Thiên Đế không khỏi có chút hài lòng, chậm rãi nói: "Đúng vậy, mấy người không nghe lầm, chính là bị trời phạt!"

"Ha ha, bây giờ thân thể thành thật rồi à?" Thiên Đế như có được chiến thắng gì đó, trên mặt hiện ra nụ cười mỉm nhàn nhạt.

An Lâm: "..."

"Sau đó, chẳng biết tại sao, cả tộc Tử Tinh đột nhiên chọc 'Trời' ra một lỗ thủng lớn.

Sau cùng, không thấy lỗ thủng lớn đó nữa.

Tất cả sinh linh trong cả tộc Tử Tinh đều bị nguyền rủa, đại địa cũng bị nguyền rủa.

Bất kể cậu là dân thường, hay là đại năng siêu cấp có tu vi cao sâu.

Tất cả mọi người biến mất toàn bộ chỉ trong ba ngày ngay sau khi cái lỗ thủng kia xuất hiện.

Cậu nói xem... Đây chẳng phải là trời phạt thì là gì?"

Thiên Đế nhìn đám người An Lâm, chân thành nói.

An Lâm trầm mặc.

Chuyện này không có gì sai, trời bị chọc một dao, đương nhiên muốn đánh trả lại.

Thế nhưng nghe có vẻ ông trời này nhân tính hóa đến như thế?

"Thế nhưng mà, chuyện mà ngài nói với bọn tôi, và chuyện của Tuyết Nữ thì có gì liên quan với nhau?" Hứa Tiểu Lan khó hiểu mà nói.

Thiên Đế thở dài một hơi: "Đó là bởi vì, việc trời phạt còn chưa kết thúc! Chuyện Tử Tinh bị tiêu diệt, đó chỉ là mở đầu thôi..."
Bạn cần đăng nhập để bình luận