Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 927: Quyền thần Lâm An

Cuộc thi vòng loại vẫn đang tiến hành, bầu không khí trong Giác Đấu Tràng vẫn sôi động không thôi.

Rất nhanh sau đó, sáu mươi tư người dự thi giờ chỉ còn lại có ba mươi hai người.

Lần này, đối thủ của An Lâm là một con cự mãng biết bay, con cự mãng này còn yếu hơn cả Ma Bức, chỉ có thực lực Dục Linh hậu kỳ, bị An Lâm giết chết bằng một quyền.

Ngược lại, đối thủ của Tiểu Tước Nữ là một con nguyên thú Hóa Thần sơ kỳ nắm giữ lĩnh vực, cô áp chế thực lực bản thân ở Dục Linh hậu kỳ, một chân đi giày cao gót dẫm xuống đã đá vỡ đầu nguyên thú, lại là giết chết trong chớp mắt.

Trừ hai người đánh khá nhẹ nhàng ra, vị Hùng gia từng thắng liên tiếp bảy lần ở Giác Đấu Tràng cũng mạnh mẽ vô cùng, thắng rất nhanh chóng. Chẳng qua vẻ mặt nó rất khó coi, ở phòng chờ chiến, khi liếc qua thân hình mảnh dẻ uyển chuyển ở cách đó không xa, thân thể to lớn như ngọn núi nhỏ của nó bắt đầu run lẩy bẩy.

Khi Giác Đấu Tràng sắp xếp trận đấu đã hỏi rõ cảnh giới của tuyển thủ dự thi, cảnh giới mà An Lâm báo lên là Hóa Thần hậu kỳ, vì thế cho nên khi chiến đấu hắn sẽ không gặp một số kẻ mạnh.

Lại qua thêm một thời gian nữa, chỉ còn mười sáu người dự thi.

Mười sáu lấy tám, An Lâm tiếp tục nghiền ép kẻ khác, chỉ một quyền đơn giản, đối thủ trong tay hắn lại tan thành mây khói.

Năng lượng nổ tung, khiến cho vòng bảo hộ của đại trận cũng run lên bần bật.

"Giết chết trong nháy mắt, lại là giết chết trong nháy mắt, không ngờ ngay cả nguyên thú Hóa Thần trung kỳ hắn cũng có thể giết bằng một quyền."

Quyền kính khiến không khí trở nên vặn vẹo, dao động trong suốt đáng sợ xé rách lĩnh vực gió tuyết, rơi lên thân thể của cự điểu băng hàn.

"Khủng khiếp khiếp, một quyền cực đỉnh của Quyền Thần Lâm An."

Loài chim này rất mạnh mẽ, cho nên người xem ngồi trên khán đài hưng phấn kêu gào. Không ít người hô tên của cự điểu, hiển nhiên là họ chọn ủng hộ nó.

Trong khi mọi người tận tình hoan hô, mặt Lão Hoàng Ngưu buồn rười rượi.

Tám chọn bốn, đối thủ của An Lâm là một con cự điểu băng hàn.

"Quyền thuật của Quyền Thần Lâm An không hổ vang danh."

Ngay lúc mọi người cho là sẽ được chứng kiến một trận đấu kịch liệt thì An Lâm lại ra một quyền không khác bình thường.

Cự điểu băng hàn có thân thể cao hơn trăm trượng, vừa ra sân, toàn bộ Giác Đấu Tràng liền biến thành lãnh địa gió tuyết của riêng nó, rõ ràng là một con Hóa Thần trung kỳ.

Cự điểu băng hàn to lớn kêu thảm một tiếng, thân thể rơi xuống đất, nát bấy như thủy tinh, dòng máu màu trắng vung vãi vào hư không.

Lão Hoàng Ngưu than nhẹ một tiếng: "Thực lực của lão ca An Lâm xác thực rất mạnh, nếu ngài ấy tham gia bất cứ tràng đấu nào của Giác Đấu Tràng trước kia thì đều có khả năng cao sẽ đoạt cúp, nhưng lần này ngài ấy phải đối mặt với Tiểu Tước Nữ đó."

Ầm.

Trên mặt Tuyết Trảm Thiên lộ vẻ khinh thường: "Tiểu Tước Nữ chẳng phải là Hóa Thần đỉnh phong sao? Một đám sinh linh còn chưa tới Phản Hư cảnh, sợ cái quái gì chứ."

"A!!! Hắn đẹp trai quá đi!!!"

Tuyết Trảm Thiên thấy Lão Hoàng Ngưu như thế, không khỏi vỗ vỗ cái đầu trâu của nó: "Đừng bày ra cái dáng vẻ lo lắng nặng nề đó, mi không thấy chủ nhân của chúng ta mạnh mẽ vô cùng, không ai có thể làm khó sao?"

Không khí trên sàn đấu lại trở nên sôi động bùng nổ.

Trong lúc không để ý tới, trên Giác Đấu Tràng chỉ còn bốn người dự thi.

"Gào, Lâm An, trước khi tỉ thí với Tiểu Tước Nữ, hãy để Hùng gia cho mi biết sự đáng sợ của người từng thắng liên tiếp ở Giác Đấu Tràng." Hùng Phách cười gằn, thân thể phủ đầy lông đen cao đến mười trượng ưỡn ngực thẳng lưng, uy áp mạnh mẽ tràn ra, bộc lộ mười phần ngang ngược.

Lão Hoàng Ngưu có chút kính sợ liếc phòng chờ chiến cách đó không xa, chậm rãi nói: "Nhưng trên Giác Đấu Tràng cô từng giết chết đại năng Phản Hư cảnh."

Hùng Phách hét lớn một tiếng, thả ra toàn bộ lực lượng Hóa Thần đỉnh phong, từng cột sáng đen phóng lên cao, nâng nó lên, nổi bật như Ma Thần Thượng Cổ, hai móng bao phủ Hắc Phong, đầy giận dữ, đập về phía quyền kính của An Lâm.

"Tiểu Tước Nữ xác thật không phải đại năng Phản Hư cảnh."

Hùng Phách lui về phía sau mấy bước, khóe miệng rỉ ra một tia máu tươi, trên mặt lộ ra vẻ kinh ngạc.

Năng lượng của vụ va chạm khiến cho đất đai nứt vỡ, gió đen bay loạn trong sân, không kiểm soát nổi.

Ầm!

Tuyết Trảm Thiên: "..."

An Lâm không có hứng thú nói chuyện với kẻ yếu, đánh ra một quyền, còn sống thì nói sau.

"Đây rồi đây rồi, một quyền phản phác quy chân của Quyền Thần Lâm An." Thú tộc trên đài thét lên một tiếng sợ hãi, trợn to mắt nhìn quả đấm của nhân loại trên đài.

Quyền kình kinh khủng dễ dàng bay về phía Hùng Phách.

Mặt trời đã trốn sau mây, ánh chiều tà xuyên qua tầng mây, ráng đỏ rơi xuống nơi chiến đấu, khiến nơi đây lây dính mấy phần thê lương ảm đạm.

Mặc dù nó tự xưng Hùng gia nhưng lại bị Tiểu Tước Nữ dọa sợ như cháu trai, ngay cả mặt mũi của kẻ thắng liên tiếp bảy tràng cũng không còn.

Không sai, Hắc Phong Hùng Phách chính là tên tự xưng Hùng gia kia.

Bởi vì lần này người tham gia chiến đấu là Quyền Thần Lâm An và Hắc Phong Hùng Phách đã thắng bảy lần liên tiếp.

"Một quyền phản phác quy chân kia của Quyền Thần Lâm An đã bị Hùng Phách cản lại rồi, xem ra đây sẽ là một trận chiến cam go rung động lòng người." Người chủ trì kích động bình luận.

Các khán giả cũng kích động, trong mắt họ, quả đấm của Lâm An tượng trưng cho vô địch, trước nay vẫn cứ one hit one kill, bây giờ lại gặp một người có thể ngăn cản một quyền này, chuyện này thật đáng mong đợi mà.

"Hắc Phong Hùng Phách không hổ là người đã thắng liên tiếp bảy trận, lần này Quyền Thần Lâm An gặp nguy hiểm rồi."

"Không biết sau khi Quyền Thần Lâm An dùng ra một quyền đáng sợ kia còn thừa lực hay không, nếu không bổ sung kịp thì trận này khả năng sẽ bại."

"Hừ, Hắc Phong Hùng Phách chính là người thắng liên tiếp bảy trận ở Giác Đấu Tràng chúng ta, đương nhiên không dễ thắng như thế, tôi ủng hộ Hùng Phách, Hùng Phách cố lên!"

Hoan hô cùng tranh luận nổ ra kịch liệt.

Hắc Phong Hùng Phách hít sâu một hơi, đột nhiên vỗ ngực: "Lâm An, cậu chính là một kẻ mạnh ngàn năm khó gặp, bây giờ đến lượt tôi ra tay, tôi muốn móc tim cậu ra, nâng ở trên tay, thành kính thưởng thức."

An Lâm giật giật khóe miệng, con gấu đen này có bệnh đúng không?

"Grào!!!"

Hiện trường đột nhiên yên tĩnh lại, sau đó sôi sùng sục, bùng nổ tiếng hoan hô la hét vô cùng nóng bỏng.

Hắn bình tĩnh lạnh nhạt cúi chào gần một trăm ngàn người xem ở đây, tự tin ngang ngược tuyên bố, tiếng nói xuyên thấu không gian, rơi thẳng vào tai cao thủ Thú tộc: "Hùng Phách Thiên Hạ chó má gì đó đương nhiên không thể bằng Quyền Bá thiên quyền của ta."

An Lâm lười so đo mấy thứ này, hắn không phải là một kẻ ham hư vinh.

Người chủ trì lại định nghĩa quyền pháp của An lâm thêm một lần nữa, nói ra đủ loại từ ngữ khen tặng đầy khoa trương, đem hắn thổi bay lên trời, nhưng các khán giả lại kích động, thích nghe ngóng.

Lúc này... Giọng nposi kích động của người chủ trì vang lên: "Xuất hiện rồi, trong lúc chỉ mành treo chuông, Quyền Thần Lâm An đã dùng ra một quyền còn vượt qua cảnh giới phản phác quy chân, đây là quyền pháp đỉnh phong ẩn chứa lực lượng chí cao, đã vượt qua quyền pháp thông thường, vượt qua cả cảnh giới Hóa Thần, một quyền đánh ra, vô địch thiên hạ."

"Quyền thuật của Lâm An được bổ sung thêm một lực lượng nào đó vô cùng đáng sợ, hắn hoàn toàn xứng đáng với danh xưng Quyền Thần."

Ngay sau đó, ảo ảnh của nắm đấm vàng xé rách tay gấu, đụng thẳng vào ngực Hắc Phong Hùng Phách.

"A!"

Hùng Phách hét lên một tiếng thảm thiết, nắm đấm vàng đấm lõm cả thân thể to như núi của nó, sau đó kim quang nhập vào cơ thể, rồi lại phá xác thoát ra. Một quyền kia dường như mang theo lực lượng bí ẩn nào đó, đang điên cuồng nghiền ép thân thể no.

Sau đó, trong ánh mắt khó tin của gần một trăm ngàn người xem, thân thể Hùng Phách bị quả đấm đánh cho nát bấy tại chỗ, chỉ còn mấy cục thịt vụn rơi xuống mặt đất.

Hiện trường bỗng yên tĩnh đến lạ.

Toàn bộ người xem khiếp sợ nhìn nhân loại đang đứng trên đài.

Đã bảo là chiến đấu kịch liệt cơ mà?

Mịa nó, sao lại thành giết chết trong nháy mắt thế?

"Đây chính là Hùng Phách từng thắng liên tiếp bảy trận của Giác Đấu Tràng, là Hóa Thần đỉnh phong cơ mà, bị giết chết nhanh chóng như vậy, thực lực của Lâm An kia rốt cuộc cao đến đâu thế?"

Năng lượng va chạm ầm ầm khiến Giác Đấu Tràng rung lên bần bật.

Kim quang xé ra hắc phong như kiếm sắc, mênh mông như lực lượng của Đại Địa Thương Mang, mạnh mẽ va vào chiêu thức của Hùng Phách.

An Lâm đứng mũi chịu sào nhìn tay gấu lao đến trước mặt, khe khẽ thở dài, trên trán thoáng hiện sen vàng, trong tay xuất hiện kim quang của Đại Địa Chi Lực, đấm ra một quyền.

Tay gấu đập về phía An Lâm, chu vi ngàn mét cuốn lên cơn lốc, khi chưởng kính hạ xuống, mặt đất đã được gia cố qua bằng trận pháp cũng bị ép lõm.

"Hùng Phách Thiên Hạ."

Hắc Phong Hùng Phách hét lên một tiếng, thân thể khổng lồ phá vỡ tất thảy thanh âm trong nháy mắt, tay gấu mở ra, mang theo lực lượng vô cùng đáng sợ, cùng lúc đó, chữ "Thiên hạ" viết theo kiểu Thái sơ xuất hiện trong lòng bàn tay.

Tên của Quyền Thần Lâm An vang tận mây xanh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận