Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 969: Hắc Linh Xà nổi giận

Hắc Linh Xà hùng hổ xông tới, tuy cô không có sát ý, nhưng An Lâm không phải loại yếu đuối bị ức hiếp cũng không dám ra tay trả đũa lại. Há có thể khom lưng cúi đầu trước bọn quyền quí, hại bản thân không cách nào ngẩng mặt nhìn đời, chính là nói về An Lâm hắn lúc này!

An Lâm hung hăng liếc xéo Hắc Linh Xà một cái.

Hắn đồng thời sử dụng Muốn Bạn Đi Ị, Muốn Bạn Khóc!

Hắc Linh Xà đang cầm thần khí trong tay, một đường xông thẳng về trước, đột nhiên sắc mặt cô thay đổi, cô đứng khựng lại, ôm chặt bụng mình, nước mắt tràn ra khỏi hai hàng mi.

"An Lâm, cậu... cậu đã làm gì tôi thế hả?" Hắc Linh Xà ôm chặt bụng, những giọt nước mắt trong suốt không ngừng lăn dài trên đôi gò má trắng nõn tinh xảo của cô, cô khóc tới lê hoa đái vũ.

Trong lòng An Lâm cũng rất hoảng hốt, Hắc Linh Xà không hổ là siêu cấp đại năng cảnh giới Hợp Đạo, vậy mà cũng có thể nhịn cảm giác muốn ị xuống, thật đúng là vượt xa dự liệu của hắn.

Nhưng mà... Lúc Hắc Linh Xà đang liều mạng cố nhịn cảm giác đau khổ khó thể thả thành lời kia, thì chính cũng là cơ hội đánh trả của hắn.

Ầm ầm!

Nắm tay màu vàng mang theo thần hoả và thánh hoả đáng sợ dung hợp lại cùng nhau, sức mạnh huỷ diệt toả ra từ đó lập tức uốn gãy không gian chung quanh đó.

Cú đấm màu vàng giáng xuống.

Nhưng như thế vẫn chưa phải là kết thúc, lục đại thần hỏa, một đại thánh hoả cũng bắt đầu dung hợp vào trong nắm tay của hắn.

"Xem thuật pháp do chính tôi nghiên cứu tạo ra này, Hám Sơn Quyền kèm theo thuật tăng lôi quang hoả!!"

Hắn nhảy lên giữa bầu trời đêm, nắm tay của hắn loé lên ánh sáng vàng chói mắt, hắn hoàn toàn kích phát sức mạnh đại địa của Địa Liên thần công, đồng thời dung hợp nó vào trong Hám Sơn Quyền của mình.

Không ít người núp trong lều vừa sợ vừa thành kín nhìn về mặt trời mới xuất hiện đằng xa kia, trong nó không khác gì một thần tích cả, đồng thời nó cũng để lại ấn tượng khó thể phai mờ trong đầu họ.

Nguyên khí Hắc Minh từ sâu trong thân thể hắn bộc phát ra ngoài.

Trong chớp mắt đó, mặt đất trên thảo nguyên lại xuất hiện thêm một mặt trời nữa.

Lấy Kim Hư Lôi làm trung tâm, ánh chớp vờn quanh lập loè trên nắm tay của hắn, dưới tác dụng của thuật tăng lôi, nó lại càng trở nên đáng sợ hơn. Cùng lúc này, Nguyên Ám chân ý của Ám Dạ Chân Vương cũng bắt đầu được dung hợp vào, sức mạnh hắc ám huỷ diệt lan tràn ra chung quanh.

Khí tức quanh người An Lâm tăng lên ngùn ngụt, chỉ trong một thời gian ngắn, khí tức của hắn đã thăng cấp tới cảnh giới Phản Hư.

Hắc Linh Xà ngẩng đầu, cô nhìn thấy cái nắm tay vô cùng đáng sợ đó, đã đấm thẳng về phía mình.

Sức mạnh đại địa là mênh mang và vô tận, sức mạnh Kim Hư Lôi lại có thể xoá sổ vạn vận, Nguyên Ám chân ý thì cắn nuốt hết mọi thứ, ngọn lửa thần thánh có thể đốt sạch chúng sinh, bốn loại sức mạnh đáng sợ này dung hợp lại cùng một chỗ, sự bùng nổ và sóng năng lượng toả ra từ đó đã lên đến trình độ khó mà đánh giá được.

Đó chính là sức mạnh của thuật pháp Dung Hoả trong tầng thứ nhất của Dương Thần công pháp!

May mà trước khi họ đánh nhau Hắc Linh Xà đã thả ra không gian ngăn cách, không thì một chiêu này của An Lâm vừa ra, cả đất nước Mông Cổ to lớn này đều sẽ bị xoá sổ sạch sẽ! Bởi vì sức mạnh vừa nãy dư sức để huỷ diệt nguyên cả một đất nước này!

Vô số trâu dê lại bị doạ cho hết hồn, chúng náo động chạy tán loạn khắp thảo nguyên.

Có người không ngừng cầu nguyện trong lòng, có người lại nhũn hết cả chân tay, sợ tới mức chui rút vào trong chăn, che kín toàn thân, run lẩy bẩy.

Cho dù Hắc Linh Xà chỉ tuỳ tiện vung tay tạo ra nó, nhưng vậy cũng đủ để chứng minh sức mạnh từ cú đấm vừa rồi đáng sợ tới chừng nào.

Mặt đất không ngừng rung động, ánh sáng năng lượng chói mắt chiếu sáng khắp toàn bộ không gian, nó không ngừng va chạm vào lá chắn không gian Hắc Linh Xà bày ra, lá chắn không gian gần như không thể phá vỡ đó bắt đầu xuất hiện những vết rạn thật nhỏ.

Sau đó... Chẳng lẽ là chơi hơi quá trớn rồi à?

Trực giác nói cho cô biết, nếu đổi thành cô đỡ lấy cú đấm nó của An Lâm, cô sẽ chết ngay tại chỗ!

Năng lượng hủy diệt dần dần tan sạch.

"Chị Hắc!" Bạch Linh Xà nhìn Hắc Linh Xà bị sức mạnh đáng sợ làm người ta run sợ kia nuốt chửng, đối tượng lo lắng trong lòng cô rốt cuộc đã thay đổi

Đây là ưu điểm của thân thể chiến thần, trước khi năng lực phòng ngự của hắn yếu quá, nên chỉ dùng một Hạch Đạn Quyền, hắn đã phải nằm suốt mười ngày nửa tháng. Nhưng mà, sau khi thân thể chiến thần được luyện thành, sác xuất thân thể của hắn bị thuật pháp của chính mình bị nổ chết lại càng thấp hơn, dù sao thì giờ da hắn dày hơn rồi...

Nhưng mà, hắn đứng xa trung tâm vụ nổ, nên sóng năng lượng lan ra đó không đủ để làm thân thể chiến thần của hắn.

An Lâm thở hồng hộc đứng ngay giữa trời cao, một chiêu vừa rồi đã khiến hắn hao tổn gần hết sức mạnh trong người, không chỉ vậy, chính hắn cũng bị ảnh hưởng bởi đọt sóng năng lượng lan ra đó.

Hai mắt Hiên Viên Thành gần như rực cháy nhìn cảnh tượng trước mặt, trong lòng hắn không ngừng bùng lên linh cảm mãnh liệt.

Làm gì có trận so tai nào lại bùng nổ ra năng lượng huỷ diệt vậy, lại còn xuất hiện sát khí đáng sợ thế này luôn chứ?

"Hì hì, lần này Hắc Linh Xà xui rồi nhỉ, anh An nhà tôi đâu phải loại người dễ chọc đâu chứ, gâu!" Đại Bạch thì thấy vô cùng hả giận, mắc gì mà chỉ có Hắc Linh Xà đánh anh An chứ, chẳng lẽ không cho anh An phản kháng à?

Muốn tẫn người khác trận, vậy thì phải chuẩn bị sẵn sàng cho việc mình bị người ta đập lại.

Đó chính là thuật pháp do siêu cấp đại năng kì Hợp Đạo bày ra đấy!

Ngay từ đầu cô cũng cho rằng đây chỉ là một trận so tài bình thường, dù sao thì Hắc Linh Xà cũng không dùng hết sức mạnh, cô ấy chỉ muốn chậm rãi tẫn An Lâm một trận mà thôi, chắc cũng chỉ muốn An Lâm nhớ kỹ đau đớn hôm nay.

"Chuyện này..." Bích Quỳnh Nữ Đế cũng không dám tin, trừng to mắt nhìn chằm chằm cảnh tượng vừa diễn ra.

"Không phải họ chỉ đang so tài thôi à? Sao tôi cảm thấy An Lâm cứ như đang muốn liều mạng giết chết Hắc chủ vậy?" Tử Dương Chiến Đế nhìn năng lượng huỷ diệt mọi thứ trong chớp mắt đó, lòng đầy sợ hãi nuốt ngụm nước miếng.

An Lâm nhìn trung tâm vụ nổ, nơi đó đã xuất hiện một cái hố cực sâu, và... có bóng một cô gái đang dần hiện lên.

Cái váy màu đen bó eo của Hắc Linh Xà đã bị rách tung toé, khuôn mặt trắng nõn hơi cháy đen, đôi mắt đen như hồ sâu của cô nhìn chằm chằm An Lâm.

Trong lòng An Lâm cực kì vui sướng, cuối cùng cô cũng có ngày hôm nay rồi.

Sau đó, hắn bị đôi mắt kia nhìn chằm chằm tới run lên.

Bởi vì Hắc Linh Xà không nói gì, cũng không có bất kì hành động nào khác, cô không tỏ ra tức giận, chỉ nhìn chằm chằm hắn, mặt không có tí biểu tình nào luôn.

An Lâm biết, tình hình này mới là tình hình xấu nhất.

Bởi vì nó có nghĩa là, Hắc Linh Xã đã tới ngưỡng nổi điên rồi...

Má tôi ơi! Lần này hắn chơi hơi bị lớn rồi.

An Lâm cảm thấy mình sắp chết rồi.

Không khí trở nên đông cứng và vô cùng căng thẳng.

Trong lòng An Lâm dâng lên ý chí chiến đấu, khát vọng đột phá lên cảnh giới Phản Hư trong lòng hắn mãnh liệt hơn bao giờ hết!

Không được! Hắn phải nhanh chóng tăng lên sức mạnh của mình! Phải mau chóng thăng cấp lên cảnh giới Phản Hư, như vậy cho dù sau này gặp được Hắc Linh Xà. Dù cũng sẽ bị đánh thật thảm, nhưng ít nhất hắn sẽ không bị cô đánh chết!

Như thể có một quả bom treo lủng lẳng trên đầu hắn, ngay giây tiếp theo nó sẽ bùng nổ vậy.

Hắn nhìn theo bóng Hắc Linh Xà biến mất, trái tim lạnh thấu.

An Lâm: "..."

Và kết quả cuối cùng là hắn sẽ bị đập cho một trận thê thảm nhất trước giờ.

Hai người cứ giằng co như vậy.

Đột nhiên, có một tiếng leng keng leng keng vang lên, phá vỡ không khí im lặng này.

Nhẫn không gian của Hắc Linh Xà chợt lóe lên, một mặt gương xuất hiện trong lòng bàn tay cô.

Một giọng nói cực kì dịu dàng bắt tai vang lên.

"Tiểu Hắc, chuyện ở trái đất xong rồi thì dẫn theo thiết bị kiểm tra đo lường trở về đi, nghe lời đi nào."

Hắc Linh Xà tỏ ra vô cùng uất ức nhìn gương, chỉ thiếu điều không khóc lên thôi.

Sau đó, cô chuyển mắt nhìn về phía An Lâm, ngữ khí rõ ràng là đang cố nhẫn nại cảm xúc nào đó: "An Lâm... Cậu hãy nhớ kỹ chuyện này cho tôi!"

Nói xong Hắc Linh Xà xé không gian ra, bỏ đi một nước không thèm quay đầu nhìn lại.

An Lâm không dám lộn xộn, bây giờ mà hắn dám nhúc nhích một cái, Hắc Linh Xà cũng sẽ lập tức ra tay ngay luôn cho coi.

Bạch Linh Xà thấy vậy vội vàng hô to chị Hắc, chị phải bình tĩnh, phải kiềm chế, nhưng Hắc Linh Xa lại ngoảnh mặt làm ngơ, mắt cô trước sau như một chỉ nhìn chằm chằm một mình An Lâm.

An Lâm thấy vậy vội dùng ánh mắt cầu cứu ngó về phía Bạch Linh Xà.

Đây mới là là sức mạnh chân chính của Hắc Linh Xà, trước đây nàng chỉ đùa giỡn với An Lâm mà thôi, nhưng không ngờ lại bị An Lâm làm mất mặt. Lúc này, cô muốn nghiêm túc đánh một trận rồi đó!!

Khí tức của Hắc Linh Xà dần dần toả ra ngoài, đó là một sức mạnh xa xăm dày đặc lại ngăn cách với hư không, như thần linh đang quan sát thế giới, vạn vật trong thiên địa đều lu mờ trước ánh mắt của cô.
Bạn cần đăng nhập để bình luận