Lý Mộc Dương xuyên không, tin tốt là có hệ thống, còn tin xấu là hệ thống này chỉ có thể để chơi trò chơi. Bỏ đi, chơi trò chơi thì chơi trò chơi vậy, có còn hơn không. Ở bên trong trò chơi hắn rất mạnh và thần bí khiến tinh thần của các tiên tử siêu phàm thoát tục rung động. Dù sao cũng chỉ là chơi trò chơi thôi, vậy hắn đi theo toàn bộ lộ tuyến trên bản đồ sẽ không có vấn đề gì nhỉ? Cho đến một ngày tiên tử ở trong trò chơi tìm đến tận cửa thì Lý Mộc Dương mới bàng hoàng, nói là trò chơi nhưng tại sao lại biến thành hiện thực thế này? “Cái này... mọi người nghe ta biện minh đi!” Thật sự ta chỉ chơi trò chơi thôi mà!...