[niên đại + quân hôn + trọng sinh+ ngọt sủng]
Nhóm dịch: Tiểu Mộc
Văn án:
Xí nghiệp gia Đường Tiêu Tiêu sống đến 80 tuổi, sau khi chết lại được thông báo nhân viên cứu hỏa sau khi cứu cô ở trận động đất năm xưa đã bị tàn tật ở chân cả một đời. Hỏi cô là muốn đi giúp ân nhân cứu mạng chữa chân hay là đầu thai? Nói nhảm, đương nhiên là chữa chân rồi!
Sau khi sống lại, Đường Tiêu Tiêu xuống nông thôn đến quê hương của ân nhân cứu mạng.
Tống Cảnh Chi: Đồng chí Đường, tôi không cần cô báo ơn, cô trở về đi.
Đường Tiêu Tiêu: Anh không cho tôi tới thì ngày mai tôi sẽ ra ngoài nói anh và tôi có tiếp xúc da thịt, anh phải chịu trách nhiệm với tôi.
Tống Cảnh Chi: . . .