Tam Thốn nhân Gian

Chương 308

Chương 308Chương 308
ĐỪNG TỚI ĐÂY!
LÚC này, người tới sân vận động ngày càng nhiều, bọn họ cũng thấy khí cầu của Học viện Đạo Lam vừa bay tới, nhất là trên đường tới đây, ít nhiêu gì cũng nghe thấy lời thề của Vương Bảo Nhạc chiếu trên màn hình nên khó tránh khỏi việc bắt đầu bàn tán về cán nguyên của trận quyết đấu này. Lời ước chiến của Vương Bảo Nhạc và Lý Vô Trần cũng không phải bí mật gì nên lúc trận quyết đấu được truyền ra thì cũng bị người ta biết cả.
Ngoại trừ danh tiếng của riêng hai học viện ra thì cũng liên quan với Vương Bảo Nhạc và Lý Vô Trần, người ở Sao Hỏa đều cảm thấy cả hai không hề tầm thường, cũng không thể xem thường.
Dù sao thì sau lưng Lý Vô Trân cũng là Thái thượng Trưởng lão của Đạo viện Phiêu Miễu. Là đệ tử của ông, Lý Vô Trần
đi đến đâu cũng được vô số người chú ý. Còn Vương Bảo Nhạc thì càng khỏi căn phải nói, bối cảnh cũng không thua gì nhiều, đồng thời bản thân hắn cũng cực kỳ xuất sắc, mỗi chiến tích đều cực kỳ huy hoàng, nhất là sau lần tạo ra uy danh ở bí cảnh Mặt Tráng.
Những việc đó giúp cho tên tuổi của Vương Bảo Nhạc được tất cả các thế lực khác xem trọng sau sự kiện Mặt Trăng bởi vì số lượng Trúc Cơ chết trong tay Vương Bảo Nhạc quá nhiêu.
Thứ khiến người ta xem trọng hơn cả là thiên phú của hắn ở luyện khí. Tuy sáng tạo mê tung châu bị Liên bang ra sức giấu kín nhưng các thế lực khác đều hiểu ý nghĩa của mê tung châu ở Mặt Trăng lớn tới cỡ nào.
Hai người như thế đến Sao Hỏa đương nhiên cũng sẽ bị vô số kẻ để ý, mà chức vị của họ lại ngang ngửa, còn là quan hệ cạnh tranh với nhau cho ra trận quyết đấu này, còn phối hợp kích thích dư luận và tuyên truyền, số lượng người tới tham gia cũng
quá nhiêu, đủ loại nhân tố khiến cho trận đấu còn chưa chính thức bắt đầu đã truyền khắp Sao Hỏa.
Thậm chí đến cánh truyền thông của Liên bang cũng nghe tin chạy đến đây tường thuật trực tiếp, đồng thời đài truyền hình bản địa ở Sao Hỏa cũng lợi dụng ưu thế tìm Lâm Thiên Hạo, cho một số tiên tài trợ để lấy được quyền ưu tiên livestream.
Đây cũng là nhờ có Vương Bảo Nhạc nhắc nhở nên dù Lâm Thiên Hạo vẫn chần chừ nhưng vẫn cắn răng bắt đầu đi xin tài trợ khiến cho sân vận động đợt này dán đủ báng quảng cáo, rầm rộ vô cùng.
Cuối cùng, gần như hơn sáu phần ông lớn của Sao Hỏa đều có mặt ở đây, các thế lực khác đương nhiên cũng ra mặt giúp đỡ giữ gìn trật tự vì quy mô của trận đấu Lân này quá lớn.
Thế vẫn chưa hết, lúc trận đấu sắp bắt đầu, theo vô số tiếng hoan hô vang lên, một chiếc khí cầu màu đỏ được bảy tám chiếc khí cầu đen bay quanh mở đường, tiến
thẳng đến đây.
Chất liệu của chiếc khí cầu đỏ này rất đặc biệt, nhìn từ xa lại phát ra nhiệt độ kinh người, một đường ầm 'âm bay tới như đốt cháy hư không khiến lòng người run sợ.
"Vực chủ!!"
"Vực chủ tự mình tới kìa!!"
Vừa thấy chiếc khí câu màu đỏ kia thì tất cả mọi người trong sân vận động đều đồng loạt đứng dậy bái kiến. Chẳng mấy chốc, chiếc khí cầu đỏ kia đã bay đến giữa sân, hai đạo thân ảnh một trước một sau bay xuống, tiếng bái kiến xung quanh vang lên rung trời.
"Bái kiến Vực chủ! Bái kiến Phó Vực chủ!"
Hai người này là một nam một nữ, nữ là trung niên, dung nhan được bảo dưỡng rất tốt, vừa xinh đẹp vừa nghiêm nghị, một thân tu vi thâm sâu khó dò, phát ra nhiệt độ cực nóng cũng giống bộ y phục trên người cô.
Người này đúng là Vực chủ Sao Hỏa!
Sau lưng cô là trung niên áo đen, đúng là Phó Vực chủ Sao Hỏa, cũng chính là đại thụ biến thành!
Mặt dù sắc mặt của cả hai vô cùng nghiêm nghị nhưng lúc đến thì đều mỉm cười. Đại thụ còn cố gắng đi sau một bước, xoay người ý bảo Vực chủ đi trước, vị vực chủ mặc đạo bào màu đỏ kia thì mỉm cười, gật đầu ngồi xuống ghế chính.
Sau đó đại thụ cũng đi tới ngồi bên cạnh cô, các quan viên Sao Hỏa xung quanh đều hưng phấn thấy rõ. Những người có con cháu tham gia thi đẩu thì lập tức truyền âm dặn dò, bảo con cháu của mình nhất định phải thể hiện cho thật tốt, cơ hội được thể hiện trước mặt Vực chủ thế này chẳng có nhiều.
Vì sự xuất hiện của Vực chủ và Phó Vực chủ mà bầu không khí ở sân vận động đã sôi trào đến đỉnh điểm. Trận đấu bắt đầu, mà khả năng tổ chức của Lâm Thiên Hạo cũng được thể hiện rõ trong Lân này. Hắn
đã thương lượng với Học viện Hỏa Linh, mời hai bình luận viên tới...
Hai bình luận viên này có tiếng tăm không nhỏ ở Sao Hỏa, một nam một nữ, lúc này cả hai đứng giữa sân.
"Được rồi, chúng ta đừng nói những lời dư thừa làm gì. Bây giờ, xin mời quý vị hãy nhìn về phía tay phải của tôi, học tử dự thi của Học viện Hỏa Linh đang bước ra sân!
Theo lời mở đầu của người nam kia, ánh mắt của mọi người ở sân vận động đều nhìn về phía con đường bên phải, chẳng mấy chốc đã thấy Lý Vô Trần một thân đạo bào, đầy khí chất siêu phàm thoát tục, vẻ mặt bình thản bước ra. Sau lưng hắn là một trám học tử đều mặc đồng phục, ai nấy đều không hề tầm thường.
"Người dẫn đội của Học viện Hỏa Linh Tân này chính là Phó Viện trưởng Lý Vô Trần của bọn họ. Chắc hẳn mọi người cũng không xa lạ gì với Lý Vô Trần này, tôn sư của hắn chính là Tổng thống Liên bang tiên nhiệm của chúng ta!"
"Lý đạo hữu tuổi còn trẻ mà đã là Trúc Cơ, bản thân lại có khí chất phi phàm, đệ tử dạy dỗ ra cũng vậy, ai nấy đều cao ráo, tuấn lãng bất phàm. Người ngoài đều nói Sao Hỏa chúng ta nhan sắc hơn người, lúc trước ta còn không thấy gì nhưng nay thấy rõ thì quả không sai."
Hai bình luận viên thay phiên lên tiếng, những người còn lại đều mỉm cười, đồng thời, ống kính của cả truyền thông Sao Hỏa lẫn truyền thông Liên bang lúc này đều đặc tả Lý Vô Trần và những học tử kia.
Phụ huynh của những đệ tử Học viện Hỏa Linh kia đều mỉm cười, trong lòng vô cùng sung sướng, cảm thấy đám nhóc này không tệ chút nào còn phụ huynh bên Học viện Đạo Lam thì chỉ thấy đau đàu chẳng buồn lên tiếng.
Nhìn những học tử này, Vực chủ cũng mỉm cười gật đầu, thấp giọng nói vài câu với đại thụ ở bên cạnh.
Lúc này, không chỉ Sao Hỏa chú ý, thậm chí cả Liên bang cũng có không ít người đang
theo dõi, nhất là Đạo viện Phiêu Miễu. Liễu Đạo Bân tự mình chỉ đạo, rất nhiêu người đều theo dõi trận quyết đấu này trên mạng.
"Được rồi, tiếp theo bên tay trái của tôi chính là Học viện Đạo Lam!"
Nữ bình luận viên kia vô cùng xinh đẹp, mỉm cười duyên dáng giới thiệu. Sau khi giới thiệu xong thì con đường bên tay trái lại có tiếng hét lớn vang lên.
"Tất thắng!"
"Tất thắng!"
Tiếng hét này quá lớn, lại có khí huyết kinh người bộc phát khiến cho nó hệt như tiếng sấm, nếu chỉ là học tử thì thôi, nhưng trong này còn kèm cả giọng của Vương Bảo Nhạc nên khiến cho nó càng kinh thiên động địa hơn, lúc truyền ra còn át của tiếng của nữ bình luận viên nọ khiến cho cô ngẩn ra, vội nói lớn hơn.
'Người dẫn đội của Học viện Đạo Lam là...
Cô hét lớn hơn, nhưng chưa nói xong thì mặt đất đột nhiên chấn động. Ngay sau đó, trong lúc cô trợn mắt há mồm, biết bao khán giả đẫn thối mặt ra, một đám bé ú chạy ẵm ầm ra.
Người chạy trước tiên là Kim Đa Trí và Chu Mị, hai người chẳng những béo mà còn cao to, vừa chạy vừa phát ra một cỗ khí thế vô cùng cường hãn, vô cùng dã man và cường thế, lại ngạo nghễ chấn động bốn phương.
Mà hơn chín mươi người ở phía sau dù không phải ai cũng như vậy, tương quan so với Học viện Hỏa Linh thì vẫn to béo hơn quá nhiêu, thậm chí cánh tay còn to hơn cả eo của đối phương...
Lúc này, cả nhóm chạy tới nơi, chằng những hai bình luận viên bất ngờ mà những khán giả khác cũng ồ lên.
"Cái gì thế này?"
"Trời ạ! cả đám ú ù này là học tử của Học viện Đạo Lam ư?"
"Kia là thằng nhóc nhà lão Kim đấy à? Đệch, nửa năm trước nó có như vậy đâu!"
"Còn béo hơn cả ta nữa... Đám nhóc này ăn cái gì mà Khí Huyết đều bộc phát ghê vậy!!"
Tiếng ồn ào vang lên khắp sân vận động đến cả Vực chủ cũng ngẩn ra, đại thụ ngồi bên cạnh phải tròn xoe hai mắt, dân chúng Liên bang thấy cảnh này thì đều giật mình.
Nếu không có so sánh thì thôi nhưng học tử hai bên đứng bên cạnh nhau, chỉ nhìn thôi đã có thể thấy rõ mạnh yếu... So với học tử của Học viện Đạo Lam thì Học viện Hỏa Linh yếu như cọng giá vậy.
Thậm chí, lúc thấy cả đám ú ù bên Học viện Đạo Lam chạy ra, không ít học tử của Học viện Hỏa Linh tái mặt, bất giác lùi lại, hoảng sợ hét to.
"Đừng có tới đây!!"
"Dừng lại, còn chưa bắt đầu mà...'
"Má ơi, sao bọn họ lại thay đổi nhiều đến vậy chứ? Thế này thì còn đánh kiểu gì nữa, ta thấy một đứa địch được một trám luôn ấy chứ..."
Sân vận động nhất thời hỗn loạn, khán đài xung quanh cũng rần rần lên.
"filepos0007222947">

Bạn cần đăng nhập để bình luận