Tam Thốn nhân Gian

Chương 313

Chương 313Chương 313
ĐỊCH Ý CỦA CHỊ ĐẸP
Kim Đa Minh đương nhiên cũng biết chuyện của khách sạn Chiến Phủ và Học viện Hỏa Linh. Thực tế, trước kia hắn còn lẩy làm đắc ý, mặc dù khách sạn này không phải tài sản của tập đoàn nhưng lại là tài sản riêng của nhà hắn.
Dù bây giờ khách sạn Chiến Phủ đã thuộc về Vương Bảo Nhạc nhưng Kim Đa Minh vẫn không sợ. Hắn cảm thấy mình không phải thứ nhát gan dễ bị dọa chạy như thế, thế là cả đoàn khí cầu lũ lượt bay tới Học viện Hỏa Linh. Đại Viện trưởng của Học viện Hỏa Linh tự mình ra nghênh đón, Kim Đa Minh cũng nhìn thấy năm trăm thanh chiến phủ đày sát khí ở bên ngoài khách sạn Chiến Phủ.
Mặc dù cảm giác mình may mắn hơn người, không cần sợ lời đồn kia nhưng thấy nám trám thanh chiến phủ này thì Kim Đa Minh vẫn hít sâu một hơi. Hắn suy tính một lúc, cảm thấy thay vì tìm Vương Bảo Nhạc thương lượng thì chi bằng tự mình giải quyết cho rồi.
Vậy nên, chuyện đầu tiên hắn làm với cương vị Phó Viện trưởng Học viện Hỏa Linh chính là cho người đúc một cái thuẫn lớn dựng ngay bên ngoài học viện Hỏa Linh để ngăn sát khí của chiến phủ.
Cái thuẫn này vô cùng khổng lồ, tốc độ đúc cũng nhanh kinh người, dân chúng trên Sao Hỏa hay tin này thì đều kinh ngạc kháo nhau, đến Vương Bảo Nhạc cũng biết.
Nếu đổi lại là người khác thì chắc Vương Bảo Nhạc hắn sẽ nhướng mày khó chịu một phen, nhưng hắn lại có hảo cảm với Kim Đa Minh nên liên hệ với Hứa Chân Kinh của khách sạn Chiến Phủ, bảo hắn dọn hết chiến phủ đi.
Đương nhiên, vì thanh chiến phủ đầu tiên liên quan đến danh tiếng của khách sạn Chiến Phủ nên không dẹp nhưng Vương Bảo Nhạc cũng yêu cầu phải đổi hướng chệch đi.
Thực ra, sau khi trận quyết đấu kết thúc và được Vực chủ ban tên thì việc cạnh tranh với Học viện Hỏa Linh đã kết thúc. Danh tiếng của Học viện Hỏa Linh đã bị chèn ép xuống khiến cho Học viện Đạo Lam như mặt trời giữa trưa, trở thành học viện quý tộc duy nhất ở Hỏa Tinh vực.
Nếu đã như vậy thì Vương Bảo Nhạc chẳng cần phải đối nghịch với Học viện Hỏa Linh nữa làm gì nên dù Kim Đa Minh đến nhậm chức, Vương Bảo Nhạc cũng cảm thấy hai bên nước sông không phạm nước giếng, cũng chủ động dẹp mớ chiến phủ kia xem như biểu đạt thiện ý cũng được.
Thấy mọi chuyện êm xuôi, Vương Bảo Nhạc cũng không quan tâm đến nữa, bắt đầu việc tu luyện của mình. Thực ra, ba tháng này, dù hắn tốn chút thời gian đặc huấn học tử nhưng vẫn không hề chểnh mảng việc tu luyện.
Chuyện ở bí cảnh Mặt Tráng là một bài học sâu sắc cho Vương Bảo Nhạc. Hắn biết rõ chỗ dựa chính của mình là tu vi và chiến lực nên rất cố gắng trong việc tu luyện Lôi Đạo Sơ Thiên.
Tuy nói Minh Pháp Thi Nhan là một công pháp rất cường hãn nhưng đến nay Vương Bảo Nhạc vẫn chưa thể luyện thành, có điều hắn đã gần đột phá tầng thứ nhất của Lôi Đạo Sơ Thiên rồi.
"Một khi đột phá đến tầng hai của Lôi Đạo Sơ Thiên thì tu vi của mình sẽ tăng lên Trúc Cơ trung kỳ... Đến lúc đó thì có thể ngưng tụ và nuôi dưỡng đạo thiên lôi thứ hai rồi."
'Tiếc là Minh Pháp Thi Nhan quá khó!
Vương Bảo Nhạc vừa mừng vừa bực, mừng là tu vi đã đến Trúc Cơ sơ kỳ đỉnh phong, bực là do Minh Pháp Thi Nhan vẫn là con số không, hắn chẳng cách nào cảm ứng được, càng khỏi nói đến chuyện ngưng tụ Minh Hỏa.
Hắn cũng đã mặt dày vào thế giới trong mơ để hỏi chị đẹp nhưng chị đẹp lại ra vẻ một bộ công pháp đơn giản như vậy mà ngươi lại không tu luyện được, đả kích cực nặng đến lòng tự trọng của Vương Bảo Nhạc.
Vậy nên, sau khi rời khỏi mộng cảnh, hắn lại hạ quyết tâm đi thử nhiêu lần, bao cơn đau đớn, lạnh lẽo và run rẩy ập đến khiến Vương Bảo Nhạc cảm thấy tuyệt vọng với công pháp này.
May mà lúc này luyện khí của hắn lại có đột phá, giúp hắn lấy lại chút niêm tin. Lúc vừa đến Sao Hỏa thì hắn đã luyện ra linh bảo cấp bốn, nay hắn lại cảm giác ngày mình luyện được linh bảo cấp nám đã không còn xa nữa.
"Chướng ngại duy nhất không phải kỹ xảo của ta mà là tu vi..."
Vương Bảo Nhạc trầm ngâm một lúc, trong mắt đầy vẻ chờ mong. Hắn tin là khi tu vi đột phá đến Trúc Cơ trung kỳ thì cũng là lúc mình luyện thành linh bảo cấp nám.
Thời gian thấm thoắt thoi đưa, mới đó đã qua bảy ngày, mấy ngày này Vương Bảo Nhạc đã giao hết chuyện trong Học viện Đạo Lam cho Lâm Thiên Hạo còn mình thì bế quan tu luyện.
Rốt cuộc cũng luyện Lôi Đạo Sơ Thiên đến tầng một đỉnh phong, giúp tu vi bản thân hoàn toàn bước vào trình độ Trúc Cơ sơ kỳ đại viên mãn, chỉ cách một bước nữa là đột phá.
"Tối đa chỉ một tháng nữa thôi thì mình sẽ tốt phá!"
cảm ứng tu vi của bản thân, Vương Bảo Nhạc rất hài lòng với tốc độ tu luyện của mình, nhất là trong khi tu hành, phệ chủng thổ nạp linh khí khiến Thanh Liên sinh động hơn trước một chút, ngay cả thân thể của hắn cũng mạnh hơn.
Ngay lúc Vương Bảo Nhạc quyết định thừa thắng xông lên, chưa đến Trúc Cơ trung kỳ sẽ không xuất quan thì Lý Di lại liên lạc với hắn...
Vương Bảo Nhạc vừa thấy là Lý Di thì lập tức nhíu mày, chẳng thèm ngó ngàng tới, nhưng cô ta lại nhanh chóng nhắn tin báo là mình đã mua được đủ loại đồ án vặt ở Sao Hỏa.
Điêu này khiến Vương Bảo Nhạc hít sâu một hơi, cảm thấy nhất định là cô ta có mưu đồ cực lớn với mình, bằng không chẳng ai lại đi làm chuyện này cả.
"Tuy rằng mị lực của mình lớn thật nhưng cùng lắm chỉ làm cô ta thần hồn điên đảo thôi, không thể khiến cô ta làm tới mức này được..."
Vương Bảo Nhạc nhíu mày, trong mắt lóe lên tia sáng lạnh, sau đó truyền âm cho Lâm Thiên Hạo dặn dò hắn đi tìm hiểu chức vụ của Lý Di ở Sao Hỏa.
Lâm Thiên Hạo nào dám chậm trễ với chỉ thị của Vương Bảo Nhạc nên vội vàng lợi dụng mối quan hệ của mình để tìm hiểu, sau đó báo tin cho Vương Bảo Nhạc hay. Vương Bảo Nhạc xem tin nhắn, biết Lý Di là thư ký của đại thụ xong thì cảnh giác cực cao.
Hắn nheo mắt lại thầm suy tư, đang định từ chối Lý Di thì trong đầu đột nhiên vang lên giọng nói lạnh lùng xen lẫn chút địch ý của chị đẹp nhà mình.
"Đến gặp con ả đó đi! Ta muốn xem con ả này muốn làm gì!"
Vương Bảo Nhạc lập tức nghe ra địch ý trong lời nói của chị đẹp.
Hắn chớp mắt vài cái, lại ho khan một tiếng, trong lòng thầm đắc ý, đồng thời
cũng cân nhắc một phen, cuối cùng đồng ý gặp Lý Di. Cả hai hẹn nhau ăn cơm ở cáng tin của Học viện Đạo Lam.
Lúc này, trong văn phòng Phó Vực chủ, Lý Di thấy Vương Bảo Nhạc đồng ý thì hai mắt sáng rực lên, đắc ý cười lạnh.
"Tên béo chết giẫm đó háo sắc như vậy, ta không tin hắn có thể chịu nổi trước sức hấp dẫn của ta!”
Lý Di vô cùng tự tin.
Thực ra, mấy hôm nay cô ta vừa phải tính toán đủ b'ê, lại còn đau hết cả đầu.
Đau đầu là vì Kim Đa Minh của tập đoàn Tam Nguyệt, tên này theo đuổi cô ta như kẻ điên vậy, nhưng bản thân cô ta lại không có cảm giác gì với hắn, tuy không đến mức chán ghét, nhưng hành vi của đối phương sẽ ảnh hưởng nhất định đến việc tu luyện Liễu Mộc Vô Tình của cô ta.
Điêu này khiến cô ta vừa bực bội lại đắc ý, càng thêm kiêu ngạo về sức quyến rũ của mình.
"Đàn ông toàn là lũ đầu heo!"
Lý Di lấy ra một cái gương, nhìn bản thân mình trong gương, vừa cảm khái sao mình lại đẹp như thể, vừa sửa sang lại đi thẳng đến Học viện Đạo Lam.
Khi Lý Di xuất hiện ở căng tin của Học viện Đạo Lam Tân nữa, vóc dáng quyến rũ, đẫy đà kia vẫn thu hút vô số ánh nhìn khiến cô ta càng tự tin hơn.
Lúc Lý Di ngồi xuống, nhìn từ phía sau thì chẳng khác gì một cái hồ lô khiến cho mấy nam học tử ngồi án cơm trong cáng tin liên tục nuốt nước bọt, nhìn Vương Bảo Nhạc ngồi đối diện Lý Di với vẻ hâm mộ không thôi.
Lúc này, Lý Di vừa mỉm cười quyến rũ vừa lấy một cái túi ra đẩy đến trước mặt Vương Bảo Nhạc.
"Bảo Nhạc, đây là đồ ăn vặt mà ta mua cho ngươi..."
Vương Bảo Nhạc nhìn đồ ăn vặt, lại nhìn Lý Di, ánh mắt liếc qua liếc lại đôi gò bồng đảo kia vài Lân nhưng trong đẵu lập tức vang lên tiếng hừ lạnh của chị đẹp khiến đầu óc của hắn ong ong.
"Thú vị lắm, lần trước còn chưa rõ ràng nhưng lần này thì rõ rồi. Trên người con ả này có khí tức tu luyện Vô Tình đạo, ả định lấy ngươi làm lô đỉnh đấy."
Thanh âm của chị đẹp vang vọng trong đầu của Vương Bảo Nhạc, nghe vậy, Vương Bảo Nhạc ngấn ra một lúc, sau đó chị đẹp lại bắt đầu thuyết minh về công pháp này cho hắn nghe.
Sau khi nghe điêu kiện tu luyện công pháp này xong, Vương Bảo Nhạc mở to hai mắt, nhìn Lý Di với vẻ không dám tin.
Cô ả Lý Di kia thì hiểu Tâm nên mặt đỏ ửng lên, như sực nhớ gì đó, cô ta vội ngẩng đầu lên đến gần Vương Bảo Nhạc hơn, sau đó mới nói nhỏ.
"Vương Bảo Nhạc, lẫn này đến ngoại trừ mang đồ án vặt thì ta còn tin tức này muốn nói cho ngươi biết..."
"Trác Nhất Tiên cũng sắp đến Sao Hỏa nhậm chức rồi. Hắn được sắp xếp ở Bộ Vực kỷ, còn cả Khổng Đạo nữa... Ngươi còn nhớ hắn không, hắn chính là con nuôi của Tổng thống đấy, thật ra hắn đã gia nhập quân đội ở Sao Hỏa từ lâu rồi."
"Hai người đó đều có thực quyền, nhất là Trác Nhất Tiên. Ta biết rõ bọn họ có thù với ngươi, sợ họ sẽ làm hại ngươi nên muốn nhắc trước."
"filepos0007318967">

Bạn cần đăng nhập để bình luận