Tam Thốn nhân Gian

Chương 315

Chương 315Chương 315
GIAO DỊCH
Nghe Kim Đa Minh nói vậy thì Vương Bảo Nhạc bật cười. Lúc trước, hắn hét giá như vậy cũng chằng mong Kim Đa Minh có thể đưa Pháp Binh cấp chín cho mình thật.
"Nghiêm túc dùm ta đi, ta nói thật đấy!"
Kim Đa Minh thở dài.
Hắn lái cả pháo đài đến đây ra vẻ đại gia các thứ để tạo khí thế, nào ngờ lại bị một câu của Vương Bảo Nhạc làm tụt mất ba phần.
"Được rồi, thế thì ta cũng nói thật. Kim đạo hữu, một thanh Pháp Binh cấp tám, sao hả? Vương Bảo Nhạc ta thề nhất định sẽ rút lui. Dù Lý Di yêu ta điên cuồng thì ta cũng sẽ đanh thép từ chối, thậm chí có thể ủy khuất bản thân đi đánh cô ta một trận no đòn để cô ta hết hy vọng!"
Vương Bảo Nhạc vỗ ngực cam đoan, đồng thời cũng nhìn Kim Đa Minh với đôi mắt lấp lánh mong chờ như thể chỉ cần chúng ta hoàn thành giao dịch thì ta còn rất nhiều sản phẩm phục vụ kèm theo hoặc tặng miễn phí cho ngươi.
Kim Đa Minh cảm thấy đau đầu, phản ứng của Vương Bảo Nhạc khác hẳn với những gì hắn nghĩ. Hắn còn cảm thấy tên này đang rất hưng phấn, nếu dựa theo lẽ thường thì chẳng phải đối phương nên cảm thấy mình ỷ thế hiếp người, sau đó chờ uyển chuyển thuyết phục rồi cả hai bên nhất trí đồng ý à.
"Vương Bảo Nhạc, ngươi có thể nói chuyện nghiêm túc được không? Chẳng lẽ ngươi muốn giành Lý Di với ta thật đấy à?"
Kim Đa Minh hít sâu một hơi, nghiêm mặt hỏi.
"Kim đạo hữu à, ngươi kẹt xỉ thế! Lý Di là một cô gái tốt, vóc dáng đến gương mặt kia dù không đáng một thanh Pháp Binh cấp chín thì cũng được cỡ cấp tám chứ? Thôi thế này đi, cấp bảy cũng được!"
Vương Bảo Nhạc hậm hực nói như mình bị lỗ nặng vậy.
"Vương Bảo Nhạc, ngươi tưởng ta ngu à, Pháp Binh cấp bảy? Ngươi có tin là ta cho Lý Di một thanh thì cô ta sẽ lập tức đồng ý làm bạn gái ta không?"
Kim Đa Minh nhướng mày bất mãn, trong lòng cũng buồn bực không thôi. Mặc dù hắn đang theo đuổi Lý Di thật nhưng hắn cho rằng Lý Di không đáng giá một thanh Pháp Binh cấp bảy chút nào.
Chuyện này khác với lúc ở bí cảnh Mặt Trăng, lúc đó Kim Đa Minh hắn đang đánh cược với một người, đồng thời hắn chỉ thiếu đúng một mảnh vỡ mà thôi, gái gú làm sao mà sánh bàng được.
Cũng không biết Kim Đa Minh so sánh kiểu gì, dù sao thì hắn cảm thấy nếu đổi bàng Pháp Binh cấp bảy thì mình lỗ nặng rồi.
Nghe Kim Đa Minh nói vậy, Vương Bảo Nhạc mới cúi đầu trâm tư, lẫn đầu có cảm giác tán thành, bản thân hắn cũng thấy xấu hổ nên thở dài nói.
"Ngươi nói cũng đúng, không đáng thật... Thôi thế này đi, ta cũng không lừa ngươi làm gì. Ta muốn thăng quan, ngươi có làm được không?"
Lúc này Kim Đa Minh lại thấy nhẹ lòng, nếu như Vương Bảo Nhạc cứ nhất quyết đòi Pháp Binh thì hắn định rút luôn cho rồi, nay nghe vậy thì lại cười cực kỳ tự tin.
"Lão Viện trưởng của Học viện Đạo Lam tuổi cũng đã cao, đến lúc nên quay về Trái Đất dưỡng lão rồi."
"Lão Viện trưởng đã bỏ ra bao năm tháng cuộc đời mình để cống hiến và nuôi dưỡng bao nhiêu trụ cột cho Sao Hỏa và Liên bang trong lúc tại chức!"
Vương Bảo Nhạc lập tức nhắc nhở Kim Đa Minh.
Kim Đa Minh kinh ngạc nhìn Vương Bảo Nhạc. Ý của hắn là dựa vào quan hệ của gia tộc để điều đại Viện trưởng của Học viện Đạo Lam đi, sau đó đẩy Vương Bảo Nhạc lên chức Viện trưởng, còn đại Viện trưởng ra sao thì hắn không cần biết, nhưng sau khi nghe ý của Vương Bảo Nhạc thì hắn trầm ngâm một lúc rồi gật đầu.
"Lão Viện trưởng càng già càng dẻo dai, vất vả công cao, sau khi về Trái Đất thì chắc chắn sẽ có vị trí quan trọng hơn căn ông tọa trấn!”
Vương Bảo Nhạc lập tức thỏa mãn, Kim Đa Minh cũng rất ưng bụng, hai người nhìn nhau mỉm cười, bầu không khí căng thẳng lúc trước lập tức biến mất, thậm chí còn cười nói một lúc. Kim Đa Minh cũng sai người mang rượu ngon tới, cả hai ngồi nói nói cười cười vô cùng hợp rơ, khi sắp đi thì Vương Bảo Nhạc mới vỗ ngực.
"Lão Kim cứ yên tâm đi, Vương Bảo Nhạc ta đẹp trai như thế, sao có thể vì một cô nàng Lý Di mà để huynh đệ khó chịu được? Ta há lại là kẻ như thế!”
"Ta thừa nhận là Lý Di này thích ta nhưng chúng ta là huynh đệ, anh ngã em nâng, sau này ngươi cứ yên tâm đi!"
"Được rồi, bây giờ ta sẽ truyền âm ngay đây!"
Vương Bảo Nhạc vỗ ngực bùm bụp, sau đó lấy nhẫn truýên âm ra gọi cho Lý Di ngay trước mặt Kim Đa Minh.
"Lý Di, chúng ta không có tương lai đâu, mong là cô biết trân trọng người bên cạnh, sau này chúng ta ai đi đường nấy!"
Không chờ Lý Di trả lời thì Vương Bảo Nhạc đã tắt truyền âm, ngẩng đầu nhìn Kim Đa Minh. Lúc này, Kim Đa Minh đang kích động vô cùng, thật lòng xem Vương Bảo Nhạc là bạn!
"Bảo Nhạc, chuyện này là do ta quá nông nổi. Nếu ngươi thật lòng thích cô ấy thì ta có thể rút lui!"
"Lão Kim, ngươi đừng nói vậy chứ! Vương Bảo Nhạc ta có thể làm bất kỳ chuyện gì vì huynh đệ của mình!"
Vương Bảo Nhạc giật thót, thầm nghĩ khó khăn lắm mới bán Lý Di để đổi lấy lợi ích được, nếu Kim Đa Minh không hốt hàng thì chẳng phải mình thành công cốc rồi ư, thế nên hắn khí khái vỗ ngực đảm bảo, sau đó xoay người rời đi.
Kim Đa Minh đứng trên pháo đài nhìn Vương Bảo Nhạc rời đi, vẻ mặt kích động và cảm động, thậm chí còn cảm thán vài tiếng.
"Đây mới đúng là hảo huynh đệ!"
Đoạn, hắn điều khiển pháo đài rời khỏi Học viện Đạo Lam, bay về phía Học viện Hỏa Linh. Sau khi bước vào trong, vẻ kích động trên mặt hắn lập tức biến mất, trong mắt ra chiều đám chiêu.
"Vương Bảo Nhạc này đúng là gian giảo, ngoài mặt thì cười cợt nhưng một khi trở mặt thì có thể lập tức rút đao đâm thẳng..."
"Người thế này rất nguy hiểm nhưng sao ông già còn bảo mình làm thân và cố gắng giúp đỡ hắn chứ? Chẳng lẽ có liên quan với chuyện mình tới Sao Hỏa ư?"
Kim Đa Minh trầm tư.
Thật ra, ngoài mặt có vẻ như hắn đến Sao Hỏa để theo đuổi Lý Di nhưng thực ra là làm một chuyện quan trọng hơn.
Sau khi Kim Đa Minh rời đi, Vương Bảo Nhạc quay về chỗ ở của mình, nụ cười trên mặt cũng biến mất từ lâu, tiếp đó lại nheo mắt suy tư.
"Kim Đa Minh này giả nai cũng giống thật đấy! Hắn không phải kẻ ngu... Ta không tin hắn không nhìn rõ chuyện này... nhưng hắn vẫn đến đây, kết quả cuối cùng lại là giúp mình thăng quan..."
Vương Bảo Nhạc suy tư một phen, cuối cùng bật cười bỏ qua chuyện này, đang định bế quan tu luyện tiếp nhưng chợt nghĩ tới pháo đài của Kim Đa Minh.
Lần đến Sao Hỏa này, pháo đài của Kim Đa Minh là thứ khiến Vương Bảo Nhạc thấy giật mình nhất, chẳng những xa hoa mà uy lực có vẻ cũng không bình thường chút nào.
Mặc dù khi nãy hắn chưa vào nhưng cũng cảm nhận được uy áp của pháo đài này, e là có thể bộc phát được chiến lực cỡ Kết Đan. Loại pháo đài này thực ra chính là pháp khí phiên bản có thể thăng cấp.
"Nếu có một pháo đài như vậy thì mình cũng chẳng bó tay bó chân khi đối mặt với đại thụ như bây giờ nữa, ít nhất cũng đủ sức phản kích!"
Hai mắt Vương Bảo Nhạc sáng lên, thầm nghĩ mình xuất thân từ Pháp Binh các, học luyện khí, nếu tốn chút tâm tư thì vẫn có thể chế tạo ra một pháo đài như thế.
"Nhưng cần tốn rất nhiêu tài nguyên..."
Vương Bảo Nhạc thở dài.
Lúc trước hắn ở đảo Hạ Viện, ai cũng nói Pháp Binh tu là linh thạch di động, tiền tiêu không hết nhưng nay đến Trúc Cơ, luyện khí cấp bốn, cấp nám xong thì hắn mới thấy mình nghèo cỡ nào. Luyện khí tốn quá nhiêu tiên của, dù luyện linh thạch nhiều và nhanh cỡ nào cũng không đủ dùng.
"Tuy ràng nhất thời không thể chế tác pháo đài nhưng mình có thể bắt đầu chuẩn bị từ bây giờ, một khi đầy đủ thì có thể làm ngay!"
Vương Bảo Nhạc nghĩ tới đây thì thầm quyết định sẽ tự chế tác một pháo đài vô địch, thậm chí còn nghĩ luôn cả tên.
"Chừng đó sẽ đặt là Bất Diệt Thành!"
Hai mắt Vương Bảo Nhạc sáng rực lên, thầm nghĩ nếu một mình chế tác pháo đài cỡ ấy, dù có bản vẽ và tài liệu thì cũng không đủ nhân thủ, suy tư một lúc thì nghĩ đến mấy con rối.
"Nếu không đủ người thì mình cứ nghiên cứu chế tạo ra một loại rối xây dựng có thể giúp đỡ chế tác pháo đài vậy!"
Nghĩ tới đây, trong thời gian bế quan, Vương Bảo Nhạc vừa tu luyện Lôi Đạo Sơ Thiên khiến bản thân mình tiến gần đến lúc đột phá vừa thôi diễn ra bản thiết kế pháo đài và nghiên cứu chế tạo loại rối xây dựng.
Mới chớp mắt đã qua một tháng!
Trưa hôm nay, Vương Bảo Nhạc đang đả tọa đột nhiên mở to hai mắt, trong cơ thể có tiếng nổ bùm bụp vang lên, lại có vô số tia chớp bắn ra từ đùi phải của mình, toàn bộ mật thất nháy mắt đã bị tia sét bao phủ như hóa thành lôi trì!
Vương Bảo Nhạc đang khoanh chân ngồi trong lôi trì cũng trực tiếp đột phá tu vi, bước vào Trúc Cơ trung kỳ!
"filepos0007358748">

Bạn cần đăng nhập để bình luận