Tam Thốn nhân Gian

Chương 345

Chương 345Chương 345
ĐỒNG ĐỘI LỪA
Con lừa vốn đã rất nhanh, nay sợ hãi thì lại còn kinh người hơn nữa, nhưng Khổng Đạo lừa giận bừng bừng cũng rất khủng bố, sát khí bốc lên cao, trong mắt như muốn phun ra lửa, gầm to đuổi theo nó.
Con lừa kêu thảm một tiếng, vẻ mặt hoảng sợ tột độ. Tất cả diễn ra quá nhanh, Khổng Đạo nhảy lên nấm niệm phát quyết một cái, biển lửa khủng bố bắn ra từ trong tay hắn, đáng sợ hơn nữa là bên ngoài biển lửa này lại có hàn khí lan tỏa.
Đây thật sự không phải hàn viêm mà là thuật pháp thần thông của Khổng Đạo khiến cho hắn có thể nắm giữa lực lượng băng và hỏa cùng lúc, khi triển khai lại không ảnh hưởng tới nhau mà có thể hỗ trợ tăng cường sức mạnh.
Trong tiếng ầm ầm nổ mạnh, băng hỏa bao trùm bốn phía, nhìn từ xa giống như hóa thành hỏa phượng hàn long, khí thế kinh thiên, đồng thời cũng khiến cho tất cả lão sư và học tử trong học viện phải rúng động dữ dội.
Thấy nguy cơ ập tới cho con lừa, Vương Bảo Nhạc đột nhiên lao ra khỏi phòng, dùng tốc độ cực hạn bay nhanh như đạp trên không trung, chỉ nháy mát đã xuất hiện bên cạnh con lừa.
Sau khi một cước đá bay con lừa kia, Vương Bảo Nhạc xoay người dùng tay phải bấm niệm pháp quyết, vung mạnh về phía hỏa phượng hàn long, từng tia chớp 'âm 'âm bắn ra, lấy Vương Bảo Nhạc làm trung tâm, lan ra bốn phía, hóa phạm vi hơn mười trượng quanh người hắn thành lôi trì!!
Bên trong lôi trì này, từng tia chớp 'âm 'âm bắn lên thẳng trời xanh, quấn quanh với hỏa phượng tạo thành vô số tiếng nổ kinh người. Vương Bảo Nhạc cũng không ngừng lại, tiếp tục bấm niệm pháp quyết, Viêm Bạo cũng hóa thành biển lửa, khác với báng hỏa của Khổng Đạo, Vương Bảo Nhạc đây là hỏa lôi dung hợp lại một chỗ khiến cho lôi hỏa bộc phát uy lực kinh thiên, đồng thời cũng đánh mạnh về phía hàn long.
Từ xa nhìn lại, hắn và Khổng Đạo cách không dùng thần thông chiến đấu, tiếng nổ mạnh vang rền bốn phía, tạo thành vô số đợt sóng xung kích, làm cho những người đứng xem phải giật mình liên tục.
Lúc này, Vương Bảo Nhạc đột nhiên quay đầu lại, một thân sát khí cũng bộc phát, nhìn chằm chằm vào Khổng Đạo đang đằng đằng sát khí chạy tới!
“Khổng Đạo, đánh lừa cũng phải nhìn mặt chủ chứ. Trước mặt ta mà ngươi còn muốn giết chiến thú của ta à!”
Vương Bảo Nhạc lạnh lùng mở miệng. Hẳn nhìn ra Khổng Đạo này cũng là Trúc Cơ trung kỳ, trong lòng cũng hiểu rõ Khổng Đạo này khác với những bách tử khác. Hắn sinh ra trong biển hung thú, từ trong xương đã có hung tính cực cao, lúc ở Chân Tức còn một mình sống mấy năm liên ngoài nơi hoang dã của Sao Hỏa.
Giết hung thú cũng được, sinh tồn đơn thuần cũng được, đều có thể thấy rõ điểm mạnh của Khổng Đạo, thậm chí nơi thần binh Sao Hỏa còn là do hán phát hiện, có thể thấy được tên này không tầm thường cỡ nào.
Bối cảnh của hắn cũng vô cùng thâm hậu, vừa là con nuôi của Tổng thống Liên bang Đoan Mộc Tước, lại là quan quân nổi bật của quân đội Sao Hỏa. Có thể nói đến Trác Nhất Tiên cũng không bằng, chỉ có Lý Uyển Nhi mới có thể ngang hàng với Khổng Đạo.
Vương Bảo Nhạc cũng hiểu rõ những điêu này, mặc dù hắn không ưa Khổng Đạo nhưng giữa bọn họ cũng chẳng có mâu thuẫn gì lớn, chẳng qua chỉ là chút va chạm lúc huấn luyện bách tử mà thôi, nhưng Khổng Đạo không phục nên mới dần có địch ý với Vương Bảo Nhạc.
Tính cách của Vương Bảo Nhạc lại khá gợi đòn, lại quan niệm nếu ngươi đã ghét ta thì ta sẽ tìm cơ hội chọc ngươi, đánh người... nên cả hai mới cáng thẳng với nhau. Nếu như sau này không có gì thì thôi, nhưng con lừa lừa của cả hai lại như thế...
Khổng Đạo tức giận, mắt lóe hàn quang, không nói lời nào, sau khi đặt con lừa trắng xuống thì lao thẳng đến chỗ Vương Bảo Nhạc. Theo hân thấy thì không thể bỏ qua khi chiến thú của mình bị bắt nạt được nên sau khi tới gần thì tung hằn một chiêu Toái Tinh Bạo ra!
Tiếng nổ mạnh vang lên như có một dòng xoáy ngưng tụ lại trước mặt Khổng Đạo, một quýên đánh xuống, Vương Bảo Nhạc cũng phải nhíu mày, sau khi hừ lạnh thì hắn cũng tung ra một chiêu Toái Tinh Bạo!
Trong nháy mắt, cả hai đã va chạm với nhau. Trong tiếng nổ mạng, đồng tử của Khổng Đạo co rụt lại, thân thể lùi lại vài bước, cảm giác như có một cỗ cự lực từ lòng bàn tay lan ra toàn thân, trong lòng run lên.
“Hắn đã mạnh hơn trước rồi!”
Hô hấp của Khổng Đạo trở nên gấp gáp hơn, dù biết rõ chuyện Vương Bảo Nhạc làm lúc ở Mặt Trăng nhưng hắn vẫn cảm thấy mình không hề yếu hơn Vương Bảo Nhạc. Lúc này, hai mắt hằn đầy tơ máu, Khổng Đạo gầm lên một tiếng như hóa thành hung thú, phóng tới chỗ Vương Bảo Nhạc lần nữa, tay phải của hắn đột nhiên giơ lên, trên tay bỗng xuất hiện một móng vuốt màu đen.
Móng vuốt này không hề tầm thường, chưa rõ chất liệu là gì nhưng ngay khi xuất hiện thì sát khí trên người Khổng Đạo lại bùng lên dữ dội hơn, thậm chí, sau lưng hắn còn huyễn hóa ra một con báo màu đen!!
Một cỗ khí tức pháp binh phát ra từ trong móng vuốt này, đây cũng là một món pháp binh!!
Vương Bảo Nhạc cũng chẳng ngạc nhiên khi thấy Khổng Đạo có pháp binh. Mặc dù nó rất quý giá nhưng với người như Khổng Đạo và Lý Uyển Nhi thì vẫn dư sức có.
Pháp binh vừa ra, chiến lực của Khổng Đạo lập tức táng lên như hòa làm một với con báo đen sau lưng, tốc độ đẩy nhanh, chỉ trong nháy mắt đã xông tới toan chộp vào cổ của Vương Bảo Nhạc!
“Pháp binh thì ai mà chẳng có!”
Vương Bảo Nhạc hừ một tiếng, chiến đao trực tiếp biến ảo, hắn gầm nhẹ lao thẳng đến không chút tránh né.
Tiếng nổ mạnh vang lên liên hồi, tạo thành vô số sóng xung kích, mặt đất rung chuyển dữ dội. Tất cả mọi người có mặt trong học viện đều kinh thán không thôi, cả đám nín thở dõi theo bóng dáng của cả hai. Mới nháy mắt mà Vương Bảo Nhạc và Khổng Đạo đã giao thủ mấy chục chiêu.
Tuy Khổng Đạo rất mạnh, lại thêm pháp binh trong tay giúp bộc phát khí thế, nhưng nếu bàn về thể chất, sức bền thì vẫn kém xa Vương Bảo Nhạc đã được Trúc Cơ Thanh Liên. Sau mấy chục chiêu, khí thế của Vương Bảo Nhạc vẫn không giảm, còn Khổng Đạo thì đổi sắc, rõ ràng đã hụt sức, bị Vương Bảo Nhạc dùng chiến đao áp đảo. Hô hấp của Khổng Đạo lại càng nặng nề hơn, trong mắt lộ ra vẻ không dám tin và không cam lòng nhưng chỉ có thể lùi lại.
“Chết tiệt, sao nhục thân của tên này lại biến thái như thế chứ!!”
Khổng Đạo thầm gào, thấy Vương Bảo Nhạc liên tục bộc phát sức mạnh pháp binh thì hắn lại có cảm giác rất khó tả. Mặc dù tu sĩ Trúc Cơ có thể phô bày uy lực của pháp binh nhưng tối đa chỉ dùng được hơn mười lãn chứ không thể bộc phát gần như vô hạn như Kết Đan được. Dù sao thì pháp binh cũng sẽ phản phệ, tạo thành thương tổn đối với thân thể, cho dù Khổng Đạo hắn tự tin nhục thân của mình rất mạnh mẽ nhưng tối đa cũng chỉ dùng được mấy chục Tân mà thôi. Nay Vương Bảo Nhạc đã bộc phát hơn một trám lần rồi mà khí thế vẫn không giảm bớt, thậm chí còn mạnh hơn trước nữa.
Nhưng Khổng Đạo cũng có tuyệt chiêu riêng, lúc này vừa lùi lại vừa nín thở, trong mắt ánh lên vẻ chần chừ. Trong lúc hắn đang cân nhắc xem có nên dùng tuyệt chiêu hay không thì bỗng cảm ứng được gì đó nên vội nhìn quanh, phát hiện con lừa trắng của mình đã mất tích...
Vương Bảo Nhạc cũng nhận ra điêu này, lúc múa chiến đao cũng nhanh chóng quét mắt nhìn quanh. Chẳng mấy chốc, hắn và Khổng Đạo đồng thời nhìn về phía cổng chính của học viện... trông thấy con lừa đen đang hí hửng ngoạm con lừa trắng chạy như bay...
Rõ ràng, nhân lúc cả hai chiến đấu với nhau thì con lừa đen đã lén chạy tới gần, đá ngất con lừa trắng rồi kéo con gái nhà người ta bỏ chạy...
Cảnh tượng này khiến Khổng Đạo nổi điên, rống giận bất chấp cả Vương Bảo Nhạc, xoay người nhanh chóng đuổi theo con lừa đen. Vương Bảo Nhạc thấy vậy thì trong lòng sinh ra cảm giác bất lực.
“Mày gây họa bắt ông đây giải quyết, mày thì hay rồi... Đúng là... Đúng là đồ lừa chết giẫm!”
Vương Bảo Nhạc buồn bực, thở dài nhìn Khổng Đạo đang đuổi theo con lừa đen. Hắn rất muốn mặc kệ nhưng cuối cùng vẫn đuổi theo. May mà con lừa đen vẫn còn biết điêu, mặc dù không muốn nhưng vẫn nhanh chóng ném con lừa trắng lại rồi chui vào ống cổng lẩn mất.
Khổng Đạo cũng chẳng còn lòng dạ nào để đánh nhau với Vương Bảo Nhạc nữa. Hắn tức giận trừng Vương Bảo Nhạc một cái như ghi nhớ mối thù này, sau đó mới xách con lừa trắng rời đi.
“Chuyện quái gì thế không biết!”
Vương Bảo Nhạc cũng nổi đóa, cười lạnh nhìn về phía con lừa đen bỏ chạy, sau đó quay về học viện đợi nó mò về.
"filepos0007918768">

Bạn cần đăng nhập để bình luận