Tam Thốn nhân Gian

Chương 353

Chương 353Chương 353
KHÔNG CÓ TÀI NGUYÊN À, ĐỪNG LO!
Mừời cái loa khổng lồ này có thể nói là đại pháp khí được lắp ráp thành, Vương Bảo Nhạc lại là pháp binh tu, loa này lại do hắn nghiên cứu ra nên quá trình lắp ráp vô cùng ngắn gọn. Gần như ngay khi thú triều bộc phát thì mười cái loa đã hoàn thành.
Vừa khởi động thì mười cái loa này đã rung mạnh, số hồi văn bên trong lưu chuyển, đồng thời đống linh thạch bảy màu bên trong cũng bắt đầu tiêu hao với tốc độ khôn tưởng!
Vương Bảo Nhạc nhanh chóng lấy một cái mũ giáp mà mình đã luyện chế ra đội lên đầu, sau đó ôm con lừa qua, đá nó đến chỗ mấy cái loa, sau đó quát to.
“Kêu đi!”
Con lừa bị đánh đau bèn khịt mũi vài cái, hết nhìn Vương Bảo Nhạc xong lại nhìn mười cái loa lớn nọ, giống như hiểu ra gì đó nên há miệng, ra sức kêu thật to.
“Conn! Connn!!”
Tiếng kêu của con lừa vốn đã chói tai và lớn lắm rồi, nay lại kêu to hết nấc, cộng thêm mười cái loa này khuếch đại âm thanh khiến cho decibel của nó vượt ngưỡng chịu đựng của con người, vô cùng khủng bố!
Núi sông vang động, kinh thiên động địa!
Âm thanh này cực lớn, hơn cả tiếng sấm rền, trực tiếp tạo thành sóng âm có thể nhìn thấy bằng mắt thường, không khí phía trước mười cái loa đều trở nên vặn vẹo, hình thành từng tầng gợn sóng mờ ảo ầm ầm lan ra!!
Ngay sau khi bộc phát lại chấn nát đám cỏ cây phía trước thành bụi phấn, thậm chí ngay cả mặt đất cũng rung chuyển vỡ nứt trong làn sóng âm này, Trác Nhất Tiên và ứng cử viên quân đội Sao Hỏa ở bên cạnh dù đã chôn mình trong lòng đất cũng phải rúng động tâm thần.
Ngay cả những ứng cử viên khác cũng ù hết cả tai, những người tu vi hơi yếu suýt chút nữa đã hôn mê. Bọn họ còn như thế, càng khỏi phải nói tới thú triều đứng mũi chịu sào, đối diện với mười cái loa kia. Gần như chỉ trong chớp mắt, còn chưa đợi tới gần Vương Bảo Nhạc thì chúng đã bị sóng âm cuồng bạo này tấn công tới tấp!
Tiếng kêu gào thảm thiết bị nhấn chìm trong tiếng vọng của loa nên chẳng ai có thể nghe thấy tiếng gầm của hung thú, chỉ có thể thấy đàn hung thú mới một giây trước còn đang xông lên nhưng trong nháy mắt tiếp theo đã bị đánh nát bẫy!!
Cảnh tượng này khiến cho dân chúng Liên bang đang theo dõi phải giật mình kinh thán, trong lòng dậy sóng. Sức mạnh của sóng âm này đúng là mạnh không tưởng!
Chỉ trong nháy mắt, trong đàn thú triều đang vọt tới chỗ Vương Bảo Nhạc đã có từng luồng huyết vụ bắn ra. Ngay cả mấy âm hồn kia cũng không chịu nổi sức công phá của sóng âm mà bị đánh tan!
Từ xa nhìn lại, nơi này như có gió lốc quét ngang, sóng âm lan ra bốn phía như hủy diệt tất cả!!
sở dĩ có hiệu quả như thế, một là nhờ tiếng kêu bén nhọn của con lừa cộng thêm dàn loa khổng lồ kia khuếch đại âm thanh, mặt khác cũng là do đợt thú triều thứ ba chỉ được số lượng đông chứ chất lượng sức mạnh cũng bình thường mà thôi.
Sự xuất hiện của mười cái loa này cuối cùng vẫn khiến cho đàn thú triều xông tới chỗ Vương Bảo Nhạc giảm bớt hơn phân nửa. Vương Bảo Nhạc cũng không muốn tiêu diệt hết tất cả, thực ra, sau khi tới đây thì hắn đã nghĩ kỹ rồi, nếu như đợt khảo hạch này đã muốn so xem ai trụ được đến cùng thì có rất nhiêu cách, cũng có thể làm giảm thực lực của đối phương để tăng cơ hội của mình.
Ví như bây giờ, tuy thú triều chỉ bị diệt một phần trước sóng âm nhưng phần lớn hung thú còn lại đều sẽ tránh né khu vực có sóng âm theo bản năng. Càng tới gần thì sóng âm lại càng mạnh, một khi tránh đi thì sẽ nhỏ hơn rất nhiều, thế cho nên... ứng cử viên bên cạnh Trác Nhất Tiên và ứng cử viên quân đội Sao Hỏa nọ đều biến sắc, cả đám tức muốn phát điên, nhưng lại không thể không cắn răng gánh luôn áp lực thú triều của ba người Vương Bảo Nhạc.
Nhưng Trác Nhất Tiên lẫn ứng cử viên quân đội Sao Hỏa kia cũng chẳng được yên thân, bởi vì trong lãn thú triều này còn có cả âm hồn, bản năng của chúng chính là không tới gần Vương Bảo Nhạc. Dù khu vực của Trác Nhất Tiên lẫn ứng cử viên quân đội Sao Hỏa kia cũng có sóng âm lan ra nhưng không mạnh bằng chỗ Vương Bảo Nhạc nên Trác Nhất Tiên và ứng cử viên quân đội Sao Hỏa đành phải vội vàng chui ra khỏi hố trong tiếng gào thét của đám âm hồn nọ.
Hai người hô hấp dồn dập, mặt mày tái nhợt, nếu như số lượng âm hồn không nhiều lắm thì bọn họ còn có thể mặc kệ, nhưng nay âm hồn lại quá đông khiến họ nhìn mà lạnh gáy. Sau khi chui ra khỏi hố thì bọn họ lại xuất hiện trong tầm mắt của thú triều. Khi thấy đàn hung thú gầm rú xông tới, vị ứng cử viên quân đội Sao Hỏa nhiêu Tân tránh thoát trong đường tơ kẻ tóc, cuối cùng bi phẫm gầm to, không thể không bóp nát thẻ ngọc để được truyền tống đi, trở thành người đầu tiên bị loại!
Sau hắn chính là Trác Nhất Tiên, đối mặt với thú triều mênh mông thế này, sau khi cảm nhận được sự điên cuồng và táo bạo của chúng nó, Trác Nhất Tiên bi phẫn tột cùng, sau khi thấy chỗ Vương Bảo Nhạc chẳng có bóng dáng con hung thú nào, chỉ có mười cái loa lớn liên tục phát ra tiếng lừa kêu thì hắn nghiến răng nghiến lợi kêu to.
‘Vương Bảo Nhạc!
Nhưng hắn lại không thể làm gì được, dù hắn có tu vi Trúc Cơ nhưng đối mặt với thú triều mênh mông vô tận thế này thì cũng đành bất lực, chỉ có thể thở dài bóp nát thẻ ngọc, nhờ đại trận Sao Hỏa truyền tống mình đi, trở thành người thứ hai bị loại.
Chuyện này khiến cho dân chúng Liên bang đang xem livestream phải trợn mắt há mồm, tiếng hít khí vang lên không ngừng.
“Như vậy cũng được à... Người bị loại đầu tiên lại không phải Vương Bảo Nhạc!”
“Hai tên này yếu thế! Vương Bảo Nhạc chỉ có một mình, bọn họ ai cũng có cả vạn người mà cũng thua được á?”
“Tự dưng ta lại cảm thấy Vương Bảo Nhạc này rất có thể sẽ qua ngũ quan, trảm lục tướng, giành được thắng lợi cuối cùng ấy chứ, vì hắn mặt dày hơn người ta!”
Trong lúc vô số người dân Liên bang xôn xao, những ứng cử viên khác trong khu thần binh đều đỏ mắt chống chọi, Vương Bảo Nhạc thì lại nhàn nhã vô cùng, tạo thành đối lập hết sức rõ ràng với họ.
Nhưng hắn cũng chẳng rảnh rỗi được lâu, khi thấy hai hàng xóm đều truyền tống đi xong thì hô hấp của Vương Bảo Nhạc trở nên dồn dập hơn, hai mắt cũng sáng rực lên.
“Rốt cuộc cũng chờ được rồi!”
Vương Bảo Nhạc kích động lập tức phất tay một cái, lấy ra rất nhiêu con rối, vì chứa đám con rối này mà ban đàu hắn đã chuẩn bị khá nhiều túi trữ vật. Có thể nói, đám con rối xây dựng này chính là chỗ dựa lớn nhất của hắn trong đợt khảo hạch này!
Sau khi tới đây, hắn cũng đã cân nhắc rõ ràng về đợt khảo hạch này. Hắn biết rõ là mình không có tài nguyên, dù sao thì bốn đạo viện cũng không ủng hộ mình. Trong tình huống thế này mà muốn giành chiến thắng sau cùng, thành công chế tạo ra pháo đài của mình là không thể, cho nên đây chính là khiếm khuyết lớn nhất của mình.
“Ta không có tài nguyên, nhưng hàng xóm lại có!”
Vương Bảo Nhạc hưng phấn thấy rõ.
Sau khi lấy ra vô số con rối xây dựng thì hắn lập tức ra lệnh, khống chế những con rối này lao thằng đến khu vực của Trác Nhất Tiên và ứng cử viên quân đội Sao Hỏa kia như một đàn châu chấu!
Mặc dù hai người kia đã bị truyền tống đi, người của họ cũng thoát ra theo, căn cứ cũng bị sụp đổ nhưng bên trong vẫn còn vô số tài nguyên và linh kiện mà họ không kịp mang đi. Người ta ai cũng nhiêu tiên lắm của nên không thèm nhặt hết nhưng với Vương Bảo Nhạc mà nói thì đống của rơi này chính là bảo khố của mình nên hành động đào hố lẫn loa lớn khi nãy của hắn chính là cổ gắng hết sức để kéo chết hai bên. Chỉ có như vậy thì hắn mới có thể gom góp được tài nguyên từ hai bàn tay trắng, giành lấy tư cách đoạt giải quán quân!
Nay tất cả đều diễn ra đúng như kế hoạch của hắn, sau khi đám con rối xây dựng nọ phóng đi, vì phối hợp với chúng nó mà Vương Bảo Nhạc còn điều chỉnh góc độ của đám loa, đảm bảo thú triều sẽ không chệch sang làm ảnh hưởng nhiêu. Mặc dù khó tránh khỏi việc hao tổn con rối xây dựng, bởi vì trong hai khu vực này vẫn còn một số hung thú, dù Vương Bảo Nhạc rất xót của nhưng vẫn có thể chấp nhận loại hao tổn này nên dân chúng Liên Bang đang
theo dõi lại giật mình nhìn đám con rối xây dựng đang xông vào hai khu vực kế bên chỗ Vương Bảo Nhạc, cả đám bắt đầu tháo dỡ vô cùng thuần thục, chúng như một đàn châu chấu, nơi nào đi qua, dù có dùng được hay không thì chúng đều cuỗm đi cho bằng hết!
Hỏa thần pháo bị hỏng, Bảo Nhạc Pháo, pháp khí hỏng hóc, linh thạch đã dùng quá nửa, đá nền để chế tạo trận pháp... thậm chí, ngay cả vách tường đổ sụp xuống cũng bị cả đám con rối xây dựng nhào lên đánh vỡ rồi khiêng đi từng mảng. Cứ thế, khi đợt thú triều thứ ba kết thúc, những ứng cử viên khác ai cũng mệt rã người nhưng chỗ Vương Bảo Nhạc thì lại khí thế dâng trào!!
"filepos0008070381">

Bạn cần đăng nhập để bình luận