Tam Thốn nhân Gian

Chương 413

Chương 413Chương 413
LÔI ĐÌNH TRẤN ÁP
Ba ngày sau, khi Vương Bảo Nhạc chuẩn bị xong xuôi mọi việc, nhờ vào những con rối xây dựng kia và có đủ tài nguyên nên chế tạo ra một vạn khay pháp khí đồng bộ.
Đám pháp khí đặc biệt này thực ra chính là lấy Bảo Nhạc đại trận phiên bản thu nhỏ làm hạch tâm cho nên tác dụng của nó khi được tạo ra chỉ có một, ấy chính là nhằm vào minh khí. Nó là một loại pháp khí có thể hấp thu hết sạch minh khí của những người tu luyện Trường Sinh công!
Đồng thời, nó còn có chức năng tìm kiếm, có thể phát hiện những người có dao động minh khí trong phạm vi nhất định. Có điêu, nếu tu luyện công pháp này càng lâu, sau khi minh khí bị hấp thu hết thì khó tránh
khỏi việc khiến thân thể bị ảnh hưởng nhẹ, nhưng trừ khi tu luyện Trường Sinh công này đến trình độ cực cao, bằng không cũng chẳng ảnh hưởng gì nhiều, tối đa chỉ bị suy yếu một thời gian ngắn mà thôi.
Kế hoạch của Vương Bảo Nhạc chính là dùng một vạn pháp khí này để giới nghiêm, điều tra toàn thành, cưỡng chế loại trừ minh khí.
Sở dĩ phải làm vậy chứ không phải thông qua Bảo Nhạc đại trận để hấp thu minh khí số lượng lớn là do Vương Bảo Nhạc đã nhìn ra, trận pháp hiện nay không thể tùy tiện vận chuyển. Nếu không vận chuyển thì minh khí trong đó vẫn ở trạng thái nằm im không phát tác, một khi vận chuyển e là sẽ đẩy nhanh tốc độ bị ảnh hưởng của trận pháp.
Vậy nên, trước tiên, phải giải trừ nguy cơ từ tận gốc, khi minh khí trong tân thành giảm bớt số lượng lớn, thậm chí là hết hẳn thì xem như đã dẹp xong cán nguyên, lúc đó lại khởi động trận pháp, vương Bảo
Nhạc nắm chắc có thể một lẫn giải quyết hết toàn bộ vấn đề.
Sau khi đã chuẩn bị sẵn sàng thì Vương Bảo Nhạc lập tức ban bố mệnh lệnh Thành chủ đầu tiên kể từ khi vừa quay về, không càn phải thương lượng với Lý Uyển Nhi và những Khu trưởng khác, bởi trong lúc nguy hiểm thì Vương Bảo Nhạc có toàn quyền quyết định!
“Trường Sinh công là công pháp tà đạo, tu luyện nó sẽ ảnh hưởng lớn tới thân thể, rút ngắn sinh mệnh, đồng thời cũng sẽ lan ra toàn thân như trúng kịch độc, một khi hóa giải muộn sẽ để ảnh hưởng cả đời!”
“Tiếp theo, tất cả các khu sẽ phát pháp khí giúp loại bỏ Trường Sinh công đợt đàu, tu luyện giả có thể đến gần để chữa trị!”
“Nhấn mạnh lần nữa, nếu như tiếp tục tu luyện công pháp tà đạo này thì sẽ gây nguy hiểm cho bản thân, đồng thời cũng vi phạm luật pháp Liên bang, người truyền bá sẽ bị nghiêm trị!”
Kèm theo mệnh lệnh này còn có lệnh truy nã ba tên tu sĩ đã truyền bá đầu tiên khiến công pháp này lan ra toàn thành. Trong lúc mẩy người Lý Uyển Nhi đều vô cùng giật mình thì Vương Bảo Nhạc cũng lần lượt ra lệnh cho họ.
“Khổng Đạo, Lâm Thiên Hạo, Kim Đa Minh, Ôn Hòe, Phương Tinh, Trần Mộc!”
“Sáu người các ngươi lập tức tới nhận pháp khí, tìm tất cả những người có tu luyện Trường Sinh công trong khu vực do mình phụ trách, xóa bỏ dấu vết tà công trên người bọn họ. Ta cho các ngươi thời gian một ngày để hoàn thành việc này, đây là lệnh! Công pháp này là tà công, đồng thời lại có tính án mòn đối với đại trận Sao Hỏa, các ngươi cũng hiểu hậu quả ra sao rồi đấy!”
“Lý Uyển Nhi, cô phụ trách giám sát, đồng thời phụ trách công tác điều tra sàng lọc, một ngày sau ta muốn thấy Trường Sinh công này bị dọn sạch ở tân thành! Một khi có vấn đề thì các vị đừng trách vương Bảo
Nhạc ta trở mặt, dù sao thì chuyện này cũng xảy ra trong lúc ta vắng mặt ở tân thành!”
Sau khi gửi một loạt truyền âm này đi, mấy người Lâm Thiên Hạo lập tức biến sắc, Kim Đa Minh thì đỡ hơn một chút, nhưng những người khác đều cáng thẳng và nghiêm túc thấy rõ. Đồng tử của Lý Uyển Nhi co rụt lại, không dám chậm trễ, lập tức dẫn người bắt đầu giám sát.
Sau khi pháp khí do Vương Bảo Nhạc chế tác được các khu Lân lượt lấy đi, tiến hành tìm kiếm và loại trừ trên diện rộng, Vương Bảo Nhạc khoanh chân ngồi trong phòng từ từ nheo mắt lại, trầm tư một lúc thì lại khách khí truyền âm cho các vị cường giả Kết Đan mà bốn đạo viện phái tới bảo vệ hắn. Chức trách của bọn họ chính là đi tìm ba kẻ bị truy nã trong lúc Vương Bảo Nhạc hắn đang đánh rắn động cỏ... đồng thời tìm được kẻ chủ mưu đứng sau sự việc Lân này!!
Cứ thế, một đợt điêu tra và loại trừ rẫm rộ
lập tức bắt đầu khắp tân thành. Cách làm việc của Vương Bảo Nhạc lại vô cùng quyết đoán và lợi hại, đầu tiên là khẳng định Trường Sinh công là công pháp tà đạo, như thế sẽ khiến cho các tu luyện giả đều hoảng sợ, dù sao thì họ cũng hiểu tu luyện công pháp tà đạo là trọng tội ở Liên bang!!
Vương Bảo Nhạc còn nói rõ tu luyện công pháp này sẽ làm hại đến thân thể, rút ngắn tuổi thọ, đồng thời lan ra toàn thân như trúng kịch độc, lại không dễ trừ khử. Điều này lại khiến các tu luyện giả hoảng sợ hơn nữa, bọn họ chẳng những lập tức ngừng tu luyện mà còn lo sợ, hoang mang.
Trong lúc họ đang hoang mang tột cùng thì Vương Bảo Nhạc lại đưa ra hy vọng, ấy chính là tất cả các khu đều có một lô pháp khí có thể giải trừ tai họa ngẫm. Tia hy vọng này đủ khiến cho các tu luyện giả từ bị động thành chủ động, giúp công tác tìm kiếm được thuận lợi hơn, hiệu suất tăng lên thấy rõ.
Đồng thời, nếu như vẫn có kẻ cứng đãu
không nghe thì Vương Bảo Nhạc cũng cho ra cảnh cáo cực kì nghiêm trọng, lệnh truy nã ba kẻ truyền bá chính là ví dụ!
Vậy nên, chẳng mấy chốc, lần hành động chớp nhoáng này đã bộc phát khắp tân thành, các khu bắt đầu tiến hành triển khai, giới nghiêm và điều tra với các mức độ khác nhau, đồng thời cũng có rất nhiêu tu sĩ chủ động tìm tới.
Trong đợt điêu tra này, các tu sĩ Kết Đan của bốn đạo viện cũng chú ý sát sao tất cả dấu vết để lại, tìm hiểu cán nguyên, bắt đầu dò tìm kẻ chủ mưu.
Trong lần hành động này, Vương Bảo Nhạc không hề ra mặt. Hắn vẫn luôn khoanh chân ngồi trong phòng của mình, dung nhập vào trận pháp để chờ đợi căn nguyên của minh khí bị loại bỏ, sau đó hóa giải nguy cơ ẩn giấu bên trong trận pháp.
Cùng lúc đó, hắn cũng chuẩn bị kỹ lưỡng để Khổng Đạo và Kim Đa Minh sai người hộ đạo của bọn họ phòng thủ xung quanh,
đề phòng kẻ chủ mưu cùng đường làm bậy.
Thời gian trôi qua, từ thái độ quyết đoán trong mệnh lệnh của Vương Bảo Nhạc cũng khiến Lý Uyển Nhi biết rõ mức độ nghiêm trọng của sự việc lần này nên tăng mạnh điều tra. Đến khuya hôm nay rốt cuộc cũng kiểm tra xong toàn thành, gần như tất cả những người tu luyện Trường Sinh công đều bị loại bỏ hết minh khí trong người.
Thậm chí, Lý Uyển Nhi còn tự mình dẫn người đến khu tự trị kiểm tra, lúc này mới khiến cho khu tự trị vốn có phần lơ là chểnh mảng của Trần Mộc xem như thuận lợi hoàn thành công việc.
Lần này, người làm thẳng tay nhất là Khổng Đạo và Lâm Thiên Hạo. Khu của họ cực kì nghiêm khắc, so ra thì Kim Đa Minh có vẻ không bằng. Nhất là Khổng Đạo, đêm khuya hắn còn truyền âm với Vương Bảo Nhạc, nghiêm túc báo cáo là khu của mình đã không còn bất kỳ người nào tu luyện Trường Sinh công nữa, đồng thời tà khí trên người tất cả bọn họ đều đã bị loại bỏ!
Sau khi nghe báo cáo của Khổng Đạo, lại chờ đến báo cáo của mấy người Lâm Thiên Hạo, cuối cùng là Lý Uyển Nhi đại diện báo cáo cho ba khu tự trị xong thì Vương Bảo Nhạc mới nhẹ nhõm phần nào, nhưng hắn cũng hiểu chuyện này vẫn chưa kết thúc nên lại tiếp tục chờ đợi.
Mãi cho tới hơn một canh giờ sau, rốt cuộc hắn cũng nhận được truyền âm của cường giả Kết Đan thuộc bốn đạo viện.
“Ba kẻ truyền bá đều bị bắt cả rồi nhưng không tìm được kẻ chủ mưu, trải qua thẩm vấn, phát hiện ba kẻ này... chỉ là ba con rối!”
Nghe tin này xong, Vương Bảo Nhạc chợt nhíu mày. Lần này, hắn rầm rộ triển khai hành động, trong vòng một ngày đã phá hủy kế hoạch của đối phương, theo lý thì tên này nhất định sẽ đáp trả, dù là đến tập kích mình hay dùng thủ đoạn khác thì kiểu gì cũng sẽ để lại dấu vết. Có nhiều Kết Đan như thế cùng để mắt tìm kiếm thì khó mà che giấu được, nhất định sẽ lẫn ra nguồn gốc để bắt lấy đối phương mới phải.
Nhưng bây giờ lại thể này...
“Trừ khi, ngay từ lúc bắt đầu thì kẻ chủ mưu đã lập tức che giấu, không quan tâm kế hoạch thành hay bại... Hay là thế này đã xem như hoàn thành kế hoạch đây?”
Vương Bảo Nhạc nhíu mày suy tư hồi lâu nhưng không có đáp án. Dù vậy, hắn biết rõ bây giờ không phải lúc suy nghĩ miên man nên hít sâu một hơi, lập tức vận chuyển trận pháp toàn thành, thử loại bỏ tất cả tai họa ngầm có trong trận pháp!
“Đây là cơ hội cuối cùng của kẻ chủ mưu kia, để ta xem tên này có thể ngồi im mà nhìn hay không!!”
Vương Bảo Nhạc hiểu rõ, một khi tai họa ngầm trong trận pháp bị loại bỏ thì dù cho tân thành có bị hao tổn đôi chút nhưng căn cơ vẫn vô cùng vững chắc, chẳng khác gì khiến công sức của đối phương đổ sông đổ bể.
Vậy nên, hắn cho rằng đối phương nhất định sẽ phản kích, đồng thời hắn cũng đã
chuẩn bị kỹ càng. Sự thật cũng đúng như Vương Bảo Nhạc đã đoán, nhưng hơi lệch một chút... ấy chính là người áo đen kia không quấy phá việc Vương Bảo Nhạc giải quyết tai họa ngầm trong trận pháp. Lúc này, người nọ đã lặng lẽ xuất hiện trên không trung bên ngoài phòng của Vương Bảo Nhạc!!
Hắn đứng đó, một thân hắc bào vô cùng bắt mắt nhưng không ai có thể phát hiện ra, như thể hắn không hề tồn tại vậy.
Ánh mắt bên dưới lớp áo choàng của hắn lúc này lại lóe sáng như xuyên qua vô số lớp tường để nhìn thằng vào Vương Bảo Nhạc đang đả tọa trong mật thất!!
“Hắn thật sự là minh tử ư?”
Người nọ thì thào một lúc như có vẻ chần chừ, hồi lâu sau mới hạ quyết tâm, tay phải đột nhiên giơ lên chỉ một cái về phía Vương Bảo Nhạc.
“Thử là biết ngay!!”
"filepos0009246537">

Bạn cần đăng nhập để bình luận