Tam Thốn nhân Gian

Chương 428

Chương 428Chương 428
CON RỐI HUYẾT
NHUC
Lúc này, sương đỏ tràn ngập khắp Sao Hỏa, giăng kín cả đất trời, cuốn phăng mọi thứ, sương đỏ bên ngoài chủ thành Sao Hỏa cũng vô cùng nồng đậm.
Biên cố cỡ này chẳng những khiến Vực chủ Sao Hỏa xem trọng, ngay cả Liên bang nhận được tin tức về biến hóa của Sao Hỏa thì Tổng thống Liên Bang Đoan Mộc Tước cũng phải nghiêm mặt, lập tức liên lạc với Sao Hỏa nhưng tín hiệu lại bị gián đoạn.
Mặc dù vậy, ông tin, dù biến hóa trên Sao Hỏa lần này có nghiêm trọng tới đâu đi chăng nữa thì ắt hẳn Vực chủ Sao Hỏa cũng có thể áp chế và hóa
giải. Đồng thời, ông cũng tin chắc rằng với nội tình sẵn có, Sao Hỏa dư sức làm được điều ấy.
Nhưng cả ông lẫn Vực chủ Sao Hỏa đều không biết, mục tiêu của sương đỏ lần này không phải chủ thành mà là tân thành!!
Đây là sát cục mà kẻ áo đen tới từ hang thần binh bày ra hòng giết chểt Vương Bảo Nhạc do hắn không thể đích thân ra tay!
Mặc dù mỗi lần bộc phát sương đỏ đều cần tiêu hao khá nhiều bản nguyên của hắn, nhất là loại sương đỏ bao trùm phạm vi lớn thế này, nhưng quyết tâm muốn giết Vương Bảo Nhạc của hắn quá lớn, dù có trả giá lớn hơn nữa thì hắn cũng chấp nhận.
Vậy nên, dù sương đỏ bên ngoài chủ thành rất nồng đậm, bầu trời và xung quanh tân thành, sương đỏ lại càng nồng đậm hơn như che trời lấp đất khiến cho vô số tu sĩ phải run sợ,
ngẩng đầu nhìn lên chỉ thấy mỗi sương đỏ, tầm mắt không thể thấy được gì ngoài sương mù quay cuồng cùng với vô số tiếng nức nở quỷ dị.
Trong lúc tất cả mọi người đều khiếp sợ, thanh âm của Trần Mộc cũng vang vọng trong đầu của tất cả tu sĩ bị ký sinh. Đám tu sĩ của Ngũ Thể Thiên Tộc bị ký sinh đều run mạnh một cái, hai mắt vốn đang sáng ngời hữu thần nay lại biến thành mờ đục, thân thể khựng lại, mất hết khả năng khống chế.
Vô số gân xanh nổi lên trên mặt họ, cũng có thể đây không phải gân xanh, bởi vì nó còn cựa quậy, giống như bên trong cơ thể của những tu sĩ này có dị sinh vật nào đó.
Đám dị sinh vật này hấp thu sinh mệnh, tu vi, nuốt chửng huyết nhục của bọn họ. Sau khi nó thức tỉnh thì lập tức bộc phát, nhanh chóng chui ra từ trong da của bọn họ. có thể thấy rõ, thứ chui ra giống như vô sô rễ cây, mà
thân thể của họ lúc này cũng nhanh chóng xọp xuống với tốc độ mẳt thường có thể thấy được, mãi cho tới khi hóa thành tro bụi và tiêu tán, phần đầu của họ mới ngưng tụ ra một hạt giống màu đỏ.
Hạt giống màu đỏ này vừa xuất hiện đã phóng thẳng lên trời, trong khi đó, bên ngoài bầu trời lại là sương đỏ vây quanh, che khuất mặt trời!
Vốn dĩ những biên hóa ở đây sẽ khiến cho khu vực khác để ý, nhưng ngay khi đám hạt giống màu đỏ này vừa bay lên trời thì từng tiếng nổ mạnh đột nhiên vang ra từ khu tự trị của Phương Tinh.
Kèm theo tiêng nổ mạnh là vô sô ánh sáng đỏ rực phóng thẳng lên trời, chúng không phải hạt giống mà là vô số tia sáng!!
Nếu nhìn kỹ, quảng trường khổng lồ ở giữ khu tự trị của Phương Tinh lúc này phát ra vô sô tiếng nổ mạnh, mặt đất tách ra tạo thành một vết nứt kéo
dài, cuối cùng hóa thành một cái hô khổng lồ.
Sau đó mặt đất lại nổ mạnh, cái hố kia lập tức hóa thành một cái hang khổng lồ!
Đám ánh sáng đỏ kia phát ra từ bên trong hang, đồng thời cũng có vô số tiếng gào rú vọng ra, từng đàn hung thú bên dưới hang động ầm ầm xông lên, tản ra bốn phía, tiêu diệt toàn bộ sinh mạng mà nó nhìn thấy.
Cái hang này là do Trần Mộc yêu cầu người áo đen tạo ra, mục đích nhằm che giấu số lượng người chết trong khu của mình cùng với lai lịch của con rối, đồng thời đổ hết trách nhiệm về sau nêu bị truy cứu cho Phương Tinh!
SỞ dĩ Trần Mộc chọn Phương Tinh chứ không phải Ôn Hòe là do khu vực của Ôn Hòe đã bị Liễu Đạo Bân trấn áp hoàn toàn, khó mà thành công được. Chỉ riêng chỗ Phương Tinh, thoạt nhìn có vẻ nghe theo mệnh
lệnh và trợ thủ do Vương Bảo Nhạc phái tới, nhưng thật ra khá qua quýt có lệ nên tạo thành cơ hội cho Trần Mộc.
Kê hoạch của hắn cũng phát huy tác dụng, sau khi hang mới xuất hiện, toàn bộ mặt đất của tân thành chấn động cũng che giấu biến hóa dị thường trên người những tu sĩ bị ký sinh ở khu tự trị của hắn.
Những tia sáng bùng lên từ hang thần binh cũng che giấu hạt giống màu đỏ được tạo thành sau khi hút sạch huyết nhục của tu sĩ Ngũ Thê Thiên Tộc bắn vào sương mù bên ngoài.
Tất cả mọi chuyện đều diễn ra một cách chớp nhoáng, hang mới xuất hiện, tu sĩ bị ký sinh chết đi, hạt giống và tia sáng đỏ đồng loạt bắn lên, trận pháp bị lay chuyển và ăn mòn, lại như có người lợi dụng quyền hạn khiến cho nó xuất hiện vô số sơ hở và cạm bẫy. Tóm lại, trong lúc
sương đỏ còn giăng kín đất trời thế này thì khó mà kiểm tra ra được nguyên nhân cụ thể, thậm chí, chỉ cần xử lý xong xuôi thì sau này cũng khó mà tra ra cái gì. Lúc này, bầu trời lại ầm ầm nổ vang, sau khi từng tia sáng và hạt giống đỏ bay vào sương mù, làn sương đỏ bên ngoài quay cuồng giống như bên trong có một người khổng lồ đang muốn tấn công tân thành.
Cùng lúc này, chỗ con lừa cũng là như thế. Thân thể của nó run rẩy, hai mất mở to đầy vẻ không dám tin, vô số bồ công anh trong cơ thể nó lúc này đồng thời bộc phát, trực tiếp hút sinh cơ của nó. Bản thân con lừa khá đặc biệt, có thể do nó đã từng ăn cánh tay của đứa bé trai trong hang thần binh nên thân thể không bị hóa thành tro bụi, sau khi vô số hạt giống trong người bùng nổ thì nó hóa thành một... Hạt giống khổng lồ vô cùng kinh người, to hơn hẳn tất cả các hạt giống khác!!
Mặc dù hạt giống này cũng là màu đỏ nhưng bộ dạng vô cùng đáng sợ, sau khi hình thành thì cũng bay lên không trung như một quả tên lửa, xuyên thủng trận pháp, bay vào trong sương đỏ í
Sau khỉ tất cả hạt giống màu đỏ đều bay vào trong màn sương, trận pháp bị tàn phá, trong tân thành phát ra vô số tiếng kinh hô. Mấy người Khổng Đạo, Lâm Thiên Hạo, Kim Đa Minh, Ôn Hòe đều biến sắc, bọn họ theo bản năng bắt đầu phòng hộ ở chỗ của mình.
Nhất là Lý Uyển Nhi, đứng trước nguy cơ, cô cũng không hề hoảng loạn, lập tức ra một loạt mệnh lệnh, trong đó bao gồm cả việc giúp đỡ khu tự trị của Phương Tinh và phong ấn hang mới.
Bản thân Phương Tinh lúc này thì mặt mày tái mét, nhưng cô không giống với Lý Di khi xưa, lúc này, hai mắt cô đầy tơ máu, không hề lùi lại
mà còn tức giận dẫn theo tất cả người của mình dốc sức chống lại thú triều, cố gắng kéo dài thời gian chờ đợi cứu viện. Đồng thời, cô cũng chủ động nhờ người hộ đạo của mình đến để thử phong ấn hang mới.
Trong lúc nhất thời, toàn bộ tân thành đều vận chuyên với hiệu suất cực cao, vô số tu sĩ chạy thẳng tới khu tự trị của Phương Tinh, Vương Bảo Nhạc cũng rời khỏi phòng, hắn đanh mặt lại vô cùng nghiêm túc. Trong lòng Vương Bảo Nhạc cảm thấy biên cố lần này có điểm gì đó là lạ, đang muốn thông qua trận pháp để theo dõi biến hóa ở chỗ cái hang mới xuất hiện, đề phòng xuất hiện thêm cái mới, bỗng nhiên, hắn biến sắc, ngẩng đầu nhìn về phía bầu trời, hai mắt mở to!!
Lúc này, không chỉ có Vương Bảo Nhạc mà vô số tu sĩ trong tân thành đều có cảm giác và ngẩng đầu lên nhìn, sau đó cả đám đều giật mình
hoảng hốt; thậm chí nhiều người còn thất thanh hô to.
“Thứ đó... Thứ đó..."
“Trời ạ, đây là cái quái gì thế này!”
Trong mắt tất cả mọi người, lúc này trong màn sương đỏ cuồn cuộn bên ngoài dường như lộ ra cái bóng của một con quái vật khổng lồ. cái bóng này như đang nhanh chóng xông tới giữa sương mù, cuối cùng, trong một tiêng nổ mạnh, sương đỏ cuồn cuộn tản ra xung quanh, một cái đầu rắn khổng lồ mang theo hàn ý đột nhiên lao ra từ màn sương, tông mạnh lên trận pháp của tân thành.
Một tiếng nổ mạnh vang lên, trận pháp trực tiếp nứt ra hơn phân nửa, như không trụ được bao lâu, sau khi tông mạnh xuống thì mọi người cũng thấy rõ bộ dạng của nó. Đó là một con rẳn khổng lồ, toàn thân đỏ rực như hòa làm một thể với màn sương bên ngoài, ánh mắt đầy vẻ điên cuồng và
hung tàn, nếu như nhìn kỹ thì có thể thấy rõ vẻ kích động và tàn nhẫn bên trong.
Ánh mắt này thuộc về... Trần Mộc!!
Mặc dù, lúc này Trần Mộc đang bế quan trong mật thất, nhưng sau khi các hạt giống bay vào trong màn sương đỏ, dung hợp tạo thành con rắn khổng lồ kia thì ý thức của hẳn cũng bị kéo theo vào người của nó như thể con rắn khổng lồ này đã biến thành một thân xác khác của hắn!
Cảm giác này khiến cho Trần Mộc vô cùng kích động, lúc này, hắn đã hoàn toàn xác định người áo đen kia không nói dối, mình quả thật có thể điều khiển con con rối này.
Sương đỏ xuất hiện ngăn cản việc liên lạc khiến hắn có đủ thời gian để giết tất cả những kẻ hắn muốn giết. Nếu chỉ giết Vương Bảo Nhạc thì quá rõ ràng chứ không giống sự cố nên hắn còn phải giết Khổng Đạo, Lâm Thiên
Hạo, Kim Đa Minh, thậm chí hắn còn định giết cả Ôn Hòe và Phương Tinh, thêm một người nữa chính là Lý Uyển Nhi!
"filepos0009542070">

Bạn cần đăng nhập để bình luận