Tam Thốn nhân Gian

Chương 483

Chương 483Chương 483
MƯỢN Cơ HỘI
Dòng xoáy ngưng tụ trên bầu trời Đạo viện Phiêu Miễu kéo dài hai canh giờ, quy mô ngày càng lớn. Đồng thời, nó cũng giống như một cái lỗ đen, hút hết linh khí ở khắp nơi về đây khiến cho những người tới đây xem lễ đều hưng phấn thấy rõ, cũng cảm nhận được linh khí nồng đậm không sao tả nổi ở đây.
Những linh khí này đã gàn đến tình trạng hóa thành chất lỏng khiến cho trong ngoài Đạo viện Phiêu Miễu như biến thành dưới nước. Các đệ tử đều ra sức tu luyện, những người đến xem lễ ở bên ngoài đảo cũng vậy, dù bên ngoài không sánh bằng bên trong, nhưng đối với họ thì đây cũng là một tạo hóa không nhỏ rồi.
Cùng lúc đó, Đoan Mộc Tước đứng trước cửa sổ trong Ván phòng Tổng thống ở đô thành Liên bang, dõi mát nhìn về phương hướng Đạo viện Phiêu Miễu. Tầng mây trước mắt ông vẫn đang di chuyển liên tục, trong cảm ứng của ông, khí tức của Lý Hành Văn đang liên tục bộc phát từ phương hướng của Đạo viện Phiêu Miễu. Khí tức này liên tục trở nên mạnh mẽ hơn, đã vượt xa Kết Đan, từ mức độ nào đó thì Lý Hành Văn lúc này đã là Nguyên Anh rồi.
Nhưng ông lại không giống với Nguyên Anh bình thường, là Nguyên Anh của thời đại tân pháp. Quá trình đột phá của ông rất gian nan, thậm chí có thể nói, với thiên tư hơn người của Lý Hành Vãn, nếu như ở nền ván minh tu hành lâu đời khác thì tu vi của ông hiện tại e là đã vượt xa Nguyên Anh từ lâu rồi.
Nhưng ở Liên bang này thì lại thiếu thốn tài nguyên và linh khí, Tinh Nguyên cũng nhỏ yếu. Tất cả đã hạn chế sự phát triển của ông, nhưng lại không phải là không có chỗ tốt. Ông đột phá được trong môi trường bị hạn chế đủ kiểu như thế, có thể nói, sau khi trở thành Nguyên Anh thì bản thân ông đã mạnh mẽ hơn những người vừa tấn chức Nguyên Anh ở các nền ván minh khác rồi.
Vậy nên, lúc này dù ông đã có tu vi Nguyên Anh nhưng vẫn tiếp tục hấp thu linh khí, phần là để cho bản thân mạnh hơn, phàn là muốn để cho đệ tử của bốn đạo viện được có thể hấp thu được nhiêu linh khí hơn.
Đứng ở góc độ là Tổng thống Liên bang, Đoan Mộc Tước không tán thành cách làm này, bởi vì linh khí trên Trái Đất đến từ các mảnh vỡ kia, nhìn thì có vẻ như rất nhiêu nhưng thực tế nó vẫn có hạn. Trừ khi có thể tìm được cách mới để thay thế linh khí trước khi tới cực hạn này, bằng không thì nền tu hành của Liên bang cũng sẽ như phù dung sớm nở tối tàn.
Điêu này khiến ông không thể nào chấp nhận được nên ông không tán thành hành vi cưỡng chế thu nạp linh khí này để làm lợi cho hậu bối, nhưng ông cũng hiểu cho Lý Hành Văn, vì dù sao Tổng thống Liên bang hiện tại cũng là Đoan Mộc Tước ông.
Vậy nên, sau khi im lặng một lúc, Đoan Mộc Tước mới hít sâu một hơi, thu hồi ánh mắt rồi lại nhìn về phía Tây Bắc, từ từ nheo mắt lại như rơi vào trầm tư.
Trong một sơn cốc ở khu vực xa xôi phía Tây Bắc mà Đoan Mộc Tước nhìn qua, nơi này có một tòa nhà, lại có một vị lão giả tóc bạc đang khoanh chân ngồi bên trong.
Lão giả có bộ dạng tiên phong đạo cốt, người mặc đạo bào, khí tức phát ra từ trên người ông đã hơn hẳn Kểt Đan, rõ ràng cũng có tu vi Nguyên Anh. Người này chính là vị cường giả Nguyên Anh trong đoạn hình ảnh ra ngoài tìm kiếm ba tu sĩ ngoài hành tinh trong buổi tuyên ngôn của Đoan Mộc Tước.
Lúc này, ông cũng đang nhìn về phía Đạo viện Phiêu Miễu, nhìn tầng mây trên trời và khí tức đang ngày càng tăng mạnh trong cảm giác của mình, ông vừa vui mừng lại cảm khái.
“Mong là kỳ vọng của Phùng trưởng lão có thể đạt thành trong nền văn minh tu hành mới này...”
Lão giả thì thào một lúc rồi nhấm nghiền hai mắt lại.
Cùng lúc đó, quá trình tấn chức của Lý Hành Ván cũng đã vào thời khắc mấu chốt, theo linh khí ầm ầm nổ mạnh và hội tụ tới. Quá trình đột phá của ông liên tục bộc phát, các đệ tử trên đảo Thượng viện đều chấn động tột cùng, thân thể thì run rẩy không ngừng, bởi vì linh khí ở nơi này đã quá nồng đậm. Thậm chí, bọn họ không cần chủ động hấp thu thì những linh khí này cũng tự động chui vào lỗ chân lông của họ, sau đó lưu chuyển toàn thân.
Lúc này, Vương Bảo Nhạc cũng chấn động không thôi, vẻ mặt thay đổi. Nơi hắn ngồi giống như một dòng xoáy nhỏ, điên cuồng hút linh khí đang hội tụ tới vào trong cơ thể.
Nếu như lúc này mà tu luyện Lôi Đạo Trung Thiên thì có thể giúp tu vi của Vương Bảo Nhạc hắn tăng mạnh, nhưng sau khi tràm ngâm một lúc thì hắn không chọn tu luyện Lôi Đạo Trung Thiên, Vương Bảo Nhạc phát hiện, sau khi linh khí chui vào cơ thể, ngoại trừ việc có thể gia táng tu vi ra thì còn có thể rèn luyện thân thể, điêu này khiến hai mắt của hắn sáng rực lên.
“Hôm nay, ta có được Minh Đan và Lôi Đan, tuy chiến lực đã ngang với Kết Đan trung kỳ... nhưng lúc bộc phát dường như cũng không thể hoàn toàn thích ứng với cỗ sức mạnh này...”
“Nên điều quan trọng nhất hiện nay có lẽ không phải công pháp cần cho Kết Đan, mà là... đề cao sức mạnh nhục thân.”
Vương Bảo Nhạc hít sâu một hơi, nhắm hai mắt lại để nhìn Thanh Liên trong cơ thể. Sau khi nhìn hai đài sen ẩn chứa Minh Đan và Lôi Đan xong thì tàm mắt của hắn lại nhìn về phía đài sen chính của Thanh Liên.
Kể từ sau khi có được Thanh Liên này, hán cũng đã cảm nhận được, tuy nó không giúp đề cao tu vi nhiêu nhưng lại có ảnh hưởng rất lớn với thân thể. Mặc dù lúc ở Minh Tông trong Minh Mộng, hắn không nhìn thấy tư liệu liên quan tới Thanh Liên trong điển tịch, nhưng cũng từng xem qua vài pháp thuật tu luyện nhục thân.
Có điều, những công pháp này cũng cần có Minh Khí, đồng thời phần lớn đều là Linh Tiên cảnh mới có thể thi triển. Nhưng nó cũng đã cho Vương Bảo Nhạc một phương hướng cụ thể nên lúc này hắn không khỏi sinh ra một suy nghĩ.
“Có lẽ, mình có thể mượn linh khí mà Thái thượng Trưởng lão hội tụ tới để khiển cho nhục thân của mình Kết Đan!”
Vương Bảo Nhạc nghĩ tới đây thì lập tức hạ quyết tâm, không còn chần chừ nữa. Hán bấm niệm pháp quyết, lập tức chuyển linh khí đã hút vào trong cơ thể tới chỗ đài sen chính.
Sau khi linh khí ồ ạt ùa vào thì đài sen này rung nhẹ một cái, sau đó phát ra ánh sáng xanh ngát. Ánh sáng này như xuyên thấu qua lục phủ ngũ tạng và huyết nhục Vương Bảo Nhạc khiến cho toàn thân hắn lúc này giống như biến thành màu xanh.
Trong ánh sáng màu xanh này, xương cốt của hắn lại được phát triển và sinh mới, huyết nhục không ngừng sinh sôi, lục phủ ngũ tạng cũng được táng mạnh khiến cho tiếng tim đập ngày càng mạnh mẽ, ngày càng lớn hơn, cuối cùng nó chẳng khác gì tiếng sấm rền vang lên bên tai Vương Bảo Nhạc.
;Nhục thân chi lực đang gia tăng!
Trong lòng Vương Bảo Nhạc hưng phấn không thôi nên vận chuyển cả phệ chủng khiến linh khí xung quanh bị hút tới mạnh hơn. Chẳng bao lâu sau, tất cả mọi người xung quanh hắn đều giật mình phát hiện, tất cả hoảng hốt lùi ra xa khiến cho khu vực Vương Bảo Nhạc đang ngồi lúc này chỉ còn lại mình hắn. Dòng xoáy bên ngoài thân thể hắn lúc này lại càng lan rộng ra, tiếng ầm ầm vang khắp nơi. Ngay cả mấy người Tông chủ của ba đạo viện còn lại cũng nhận ra điều dị thường ở chỗ Vương Bảo Nhạc nên ĩân lượt nhìn sang.
Nhưng Vương Bảo Nhạc không thể để tâm đến những chuyện này được nữa, lúc này, hắn đã hoàn toàn chìm đắm trong việc rèn luyện thân thể, tạo thành từng vòng tuần hoàn trong người.
Hấp thu linh khí, dồn nó vào Thanh Liên, tỏa ra ánh sáng xanh, cường hóa thân thể. Trong vòng tuần hoàn này, Thanh Liên trong cơ thể hắn lại rung chuyển dữ dội, bắt đầu phát triển.
Càng phát triển thì công hiệu cường hóa thân thể do ánh sáng xanh mà nó tỏa ra lại càng lớn hơn. Vương Bảo Nhạc kích động vô cùng, trong cơ thể lại xuất hiện cảm giác thoải mái khác hằn lúc tu luyện công pháp, giống như có vô số bàn tay đang xoa bóp khắp người khiến làn da của hắn cũng từ từ phát ra ánh sáng xanh, Mãi cho tới khi toàn thân hắn đều hóa thành màu xanh, tiếng tim đập của hắn cũng vang vọng khắp bốn phương từng hồi.
Tiếng tim đập thình thịch này khiến cho Tông chủ Đạo viện Phiêu Miễu và Tông chủ của những đạo viện khác đều giật mình không thôi, thậm chí, Tông chủ của Đạo viện Thánh Xuyên còn kinh ngạc bật thốt.
“Tim đập như sấm, ta từng thấy chuyện này trong một tàn thiên. Đó là một cảnh giới riêng của người chuyên môn tu luyện nhục thân trong văn minh cổ kiếm, tên là Tâm Đan cảnh, có thể sánh với Kết Đan của tu sĩ! ”
“Mặc dù trong phần tàn thiên đó không nói rõ về cách tu luyện nhưng có ghi cái gọi là Tâm Đan này thực ra chính là biến tim thành đan. Lúc này, tiếng tim đập sẽ vô cùng mạnh mẽ, giống như tiếng vang phát ra khi một viên đan dược nảy lên trên mâm, nhưng nếu không có hồi âm thì chứng tỏ... đã thành công bước vào Tâm Đan cảnh!!”
Lúc Tông chủ Đạo viện Thánh Xuyên run rẩy nói xong thì mấy vị tông chủ khác đều lẫn lượt nhìn qua, thậm chí lúc Thái thượng Trưởng lão của ba đạo viện phát hiện có điêu dị thường và nhìn qua thì...
Thiên địa nổ vang, một cỗ khí tức vượt xa Kết Đan, chính thức thuộc về Nguyên Anh đột nhiên bộc phát từ ngọn núi nơi Lý Hành Văn bế quan. Ngay khi nó vừa bộc phát thì bầu trời bỗng có gió cuốn mây giăng, ngưng tụ thành một người thu nhỏ với bộ dạng của Lý Hành Văn. Nó đứng giữa không trung, dõi mắt nhìn quanh, sau đó chợt cười lớn. Đám người xung quanh đều kích động cúi đàu, sau khi nó đáp lễ thì đột nhiên nhìn về phía Vương Bảo Nhạc, trong mắt đẫy vẻ kinh ngạc.
“Thú vị lắm!”
Nó chợt mỉm cười, bấm niệm pháp quyết chỉ ngón tay về phía Vương Bảo Nhạc, thân thể Vương Bảo Nhạc đột nhiên run lên, linh khí xung quanh điên cuồng hội tụ vào trong người hắn còn kinh người hơn trước.
Thân thể hắn phát ra tiếng ráng rắc, tiếng tim đập trở nên dồn dập hơn, đồng thời cũng thay đổi, từ có hồi âm vang vọng trở thành... không có hồi âm. Thậm chí, nếu nghe kỹ thì cũng không giống tiếng tim đập mà giống tiếng một viên đan dược rơi xuống mâm hơn.
Sau khi làm xong việc này, Nguyên Anh của Lý Hành Ván lại cười lớn Lân nữa, hóa thành một tia sáng tím phóng xuống ngọn núi bên dưới.
Ngay sau đó, ngọn núi rung chuyển, một vết nứt khổng lồ lan ra, khi Nguyên Anh quay về cơ thể thì thân ảnh của Lý Hành Ván đột nhiên bước ra.
Sự xuất hiện của ông khiến cho tất cả khí tức của các tu sĩ trong ngoài đảo Thượng viện đều bừng bừng hội tụ lại. Ngoại trừ Vương Bảo Nhạc đang đắm mình tu luyện nên không hay biết gì ra thì những người còn lại đều cúi dẫu thật sâu với Lý Hành Văn.
“Chúc mừng Thái thượng Trưởng lão tấn chức Nguyên Anh!”
“Chúc mừng Lý tiên bối tấn chức Nguyên Anh!!”
“Chúc mừng Lý đạo hữu tấn chức Nguyên Anh!!!”
"filepos0010643535">

Bạn cần đăng nhập để bình luận